Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Quang

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Chỉ thấy mặt đất xung quanh chân to của Toulouse nứt ra một vòng vết nứt hình mạng nhện, bên trong vết nứt là ngọn lửa bùng cháy, dung nham cuộn trào, hai gã khổng lồ dung nham to gấp Toulouse một vòng cuồn cuộn đứng lên, lao về phía An Cách.

Nhân cơ hội này, Toulouse xóa chân chạy đi, quạt cánh thật nhanh trượt ra xa.

“Gào!” Tiểu Cương Thi chạy như bay tới, một đầu đụng phải Dung Nham cự nhân trên người, “đông” một tiếng vang trầm, Dung Nham cự nhân nghi ngờ cúi đầu liếc mắt nhìn, nó cảm giác chính mình giống như bị đồ vật gì đó va vào một phát.

Tiểu Cương Thi ngã về phía sau, ngã ngồi trên mặt đất, sờ đầu mình, chỉ thấy đỉnh đầu nơi va chạm đã bị Dung Nham cự nhân thiêu đốt đến rát da.

Chịu phải công kích! Chịu phải công kích! Dung Nham cự nhân trên người bùng lên một vòng ngọn lửa, nhấc chân liền hướng Tiểu Cương Thi giẫm tới.

Che lấy chỗ da thịt bị bỏng trên đỉnh đầu, Tiểu Cương Thi vội vàng chạy trốn, dẫn gã khổng lồ dung nham này ra xa.

“Đại nhân, giao cho ta!” Núp ở xa xa đã lâu, Aski cuối cùng cũng bắt được cơ hội thể hiện, tiến lên bắn một mũi tên tử vong, khí tức tử vong ngưng tụ thành mũi tên bắn vào người gã khổng lồ dung nham, một mảng lớn hào quang đều bị tiêu diệt.

Bị tấn công, gã khổng lồ dung nham cũng từ bỏ mục tiêu An Cách, chuyển sang tấn công Aski.

Nhưng sự cản trở này, Toulouse đã kéo ra một khoảng cách, An Cách nhìn Ác Ma ở xa xa, lại nhìn sắc trời, biết là không đuổi kịp, bởi vì trời sắp tối, An Tức Chi Phong sắp nổi lên.

Nếu không có An Tức Chi Phong, với sức bền của một bộ xương khô, nhất định có thể truy đuổi Toulouse.

An Cách dừng lại, chuẩn bị từ bỏ, nhưng Thiên Sử Khô Lâu lại chạy đến trước mặt hắn, chỉ chỉ Ác Ma kia, lại chỉ chỉ chính mình, sau đó chỉ vào tay An Cách.

Muốn thánh quang ư? Tại sao? Nó lại không bị thương.

An Cách không hiểu lắm, nhưng vẫn làm theo ý của Thiên Sử Khô Lâu, thi triển một Tịnh Hóa Thuật, thánh quang hiện lên trên lòng bàn tay, Thiên Sử Khô Lâu liền vồ tới, giống như nâng cát nâng lên thánh quang.

Quang, là nâng không nổi ...... A? An Cách nghiêng đầu một chút, không biết Thiên Sử Khô Lâu muốn làm gì.

Nhưng hắn đoán sai, thánh quang đã bị ‘nâng’ lên, Thiên Sử Khô Lâu hai tay giống như nâng cát, nâng thánh quang trên lòng bàn tay An Cách, nhét một cục vào miệng.

Trong linh hồn An Cách bốc lên một câu hỏi lớn, lật bàn tay của mình lại nhìn, chuyện gì xảy ra? Thánh quang thay đổi như thế nào?

Đang lúc nghi hoặc, Thiên Sử Khô Lâu đẩy hắn, vội vàng chỉ về phía bàn tay của hắn.

Còn muốn không? An Cách lại một lần nữa thi triển Tịnh Hóa Thuật.

Thiên Sử Khô Lâu nâng thánh quang lên, nhét vào miệng, sau đó lại ngẩng đầu nhìn hắn.

Còn muốn nữa sao? An Cách không ngừng thi triển Tịnh Hóa Thuật, Thiên Sử Khô Lâu không ngừng nâng lên nhét vào miệng, ước chừng nhét vào sáu mươi cục thánh quang, đôi cánh của nó chậm rãi phát sáng, mỗi lần ăn một cục thánh quang, cánh lại sáng lên một phần, cuối cùng thêm vào vài phần hương vị thiên sứ thánh quang.

Có thể bạo không? An Cách có chút do dự, không biết có nên tiếp tục cho nó ăn thánh quang hay không.

Nhưng Thiên Sử Khô Lâu giống như cũng đã đủ, đổi hướng nhìn về phía Ác Ma, cánh chim mở to, hai tay đột nhiên đẩy về phía trước.

Một cột sáng cực lớn phá thể mà ra, lóe lên một cái, toàn bộ bầu trời đều bị chiếu sáng.

Xa xa, Toulouse bị lóe lên một cái, cả người đều bị cột sáng nuốt chửng, cột sáng sau khi biến mất, Toulouse liền khói đen bốc lên, một đầu ngã trên mặt đất.

Fillin cùng Aski cái cằm tròng mắt toàn bộ đều phải rớt xuống dưới đất, Fillin run giọng nói: “Thánh...... Thánh Quang Thiểm Diệu, Thánh Quang Thiểm Diệu! Cái này cũng có thể làm được sao? Quá...... Quá biến thái đi?”

Phóng ra Thánh Quang Thiểm Diệu, Thiên Sử Khô Lâu cũng vô lực quỳ rạp xuống đất, cơ thể dần dần vỡ vụn, đã nổi lên vô số màu đen xám.

"Cơ thể không chịu nổi sức mạnh này, sẽ bị thiêu hủy." Fillin đau lòng nói.

"Gào!" Tiểu Cương Thi hất tung Dung Nham Cự Nhân, chạy đến như bay, hai tay vung vẩy lấy những thứ đen xám, nhét vào bộ xương Thiên Sử Khô Lâu như muốn ngăn nó tan rã.

Nhưng những thứ đen xám kia chỉ cần một chạm là thành tro bụi. Cuối cùng, Tiểu Cương Thi chỉ còn lại một tay tro, chẳng cứu vãn được gì. Nó gào khóc, nắm lấy vai Thiên Sử Khô Lâu và lắc mạnh.

Thiên Sử Khô Lâu bị nó lắc đến mức sắp tan ra từng mảnh, đấm một cú vào hốc mắt của nó.

Bị Tiểu Cương Thi lắc mạnh, những thứ đen xám trên người Thiên Sử Khô Lâu tan biến, để lộ bộ xương khá nguyên vẹn, hóa ra chỉ có lông vũ và da thịt mới bị tan rã.

"Gào!" Tiểu Cương Thi che mắt, ngồi thụp xuống, không phải vì tức giận mà là vì ngạc nhiên. Nó vẫn có thể đánh nó, vậy chẳng phải không có chuyện gì sao?

An Cách liếc nhìn Thiên Sử Khô Lâu, phát hiện da thịt trên người nó đã tan rã nhưng bộ xương vẫn còn khá nguyên vẹn, chỉ có cánh xương bị nứt một chút và linh hồn có phần suy yếu.

Bạn đang đọc Khô Lâu Khai Hoang Trồng Rau Ở Dị Vực (Dịch) của Tình Chung Lưu Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.