Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền Khó Kiếm

Phiên bản Dịch · 1575 chữ

【 Đinh! Túi phúc nhỏ, ở trong chứa không giới! Nhắc nhở: Mở túi phúc có thể nhận được vật phẩm bất kỳ, sau khi mở ra còn được nhận ngẫu nhiên một loại, có thể là một trang bị truyền kỳ, cũng có khả năng chỉ là một nguyên tiền, vật phẩm càng quý giá thì xác suất nhận được càng nhỏ. 】

Trần Thương hiểu, đây chính là một gói quà may mắn.

Rất có thể mở ra một nguyên tiền, cũng có thể mở ra một trang bị truyền kỳ.

Đương nhiên, Trần Thương có cảm giác người đẹp trai, may mắn cũng sẽ không quá kém.

Nghĩ tới đây.

Anh điểm kích mở ra.

【 Đinh! Chúc mừng anh đã nhận được kỹ năng đặc biệt: Đôi mắt Mỹ Lệ! 】

Đôi mắt Mỹ Lệ?!

Lúc này, Trần Thương phát hiện, thanh thuộc tính của mình đã nhiều thêm một mục mới.

【 Kỹ năng đặc biệt: Đôi mắt Mỹ Lệ.

Đôi mắt Mỹ Lệ: Kỹ năng bị động (không thể thăng cấp). 】

【 Đôi mắt Mỹ Lệ: Kỹ năng bị động, chủ yếu thích hợp với phẫu thuật chỉnh hình ngoại khoa, bị kỹ năng này có thể giúp ngài mô phỏng ra vẻ ngoài chỉnh hình, trợ giúp anh đối quy hoạch bộ phận cần chỉnh hình trở nên hoàn mỹ, thiết kế ra dáng vẻ hoàn mỹ nhất. Nhắc nhở: Đây là con mắt thiên sứ, dùng để phát hiện nét đẹp trong cuộc sống, bị kỹ năng này, anh chính là nhà thiết kế mỹ lệ. 】

Trần Thương sững sờ!

Mẹ nó!

Thần kỹ!

Mình may mắn như vậy à?

Kỹ năng này quả thực đối với bác sĩ chỉnh hình chính là một kỹ năng hack.

Đôi mắt Mỹ Lệ có thể giúp mình đối tiến hành quy hoạch ra bộ phận cho người chỉnh hình hoàn mỹ nhất, thiết kế ra dáng vẻ xinh đẹp nhất cùng tạo hình mới.

Chính là thần kỹ?

Cái này tương đương với cho mình thiên phú chỉnh hình.

Muốn trở thành một bác sĩ khoa chỉnh hình có lẽ rất đơn giản, nhưng muốn trở thành một bác sĩ chỉnh hình ưu tú siêu quần bạt tụy, chắc chắn phải có được một kỹ năng chính là phải có khiếu thẫm mỹ.

Anh chắc chắn phải có thẩm mỹ đặc biệt xuất chúng.

Muốn kết hợp đặc điểm kết cấu khuôn mặt của người khác, thiết kế ra tạo hình thích hợp với người đó nhất.

Thợ cắt tóc cũng chính là đạo lý này.

Trần Thương bỗng nhiên cảm thấy mình không cẩn thận đã nhận được một kỹ năng bị động thần kỳ và mạnh mẽ.

Hô hô hô...

Tỉnh táo một chút!

Thế nhưng...

Bất đắc dĩ làm sao bây giờ?

- Ha ha ha ha ha... Ha ha ha...

Trần Thương cười to không thôi.

- Cuồng Lang là một loại thái độ, Cuồng Lang Cuồng Lang...

- Đông đông đông!

Tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên, làm cho âm thanh của Trần Thương không khỏi run lên, thậm chí hơi giống tiếng cá heo...

- Ai vậy?

Trần Thương đi ra cửa, nghi ngờ hỏi.

- Là tôi, chủ thuê nhà. Gõ cửa! Không đúng, mở cửa!

Giọng nói đích thật là chủ thuê nhà, Trần Thương nhẹ gật đầu, lên tiếng trả lời mở cửa ra.

Một thân hình nặng hơn 200 cân thở hồng hộc đứng trước cửa ra vào, Trần Thương cười nói:

- Sao hôm nay dì lại có tâm tư đến đây.

Chủ nhà thở dài:

- Đi vào trong nói.

Trần Thương nhìn dì hơn hai trăm cân, do dự ba giây đồng hồ, quyết định không đóng cửa... Vạn nhất bà ta ham sắc đẹp của mình, còn có thể hô một tiếng cứu mạng.

Sau khi vào phòng, dì trực tiếp tìm một cái cái ghế ngồi xuống:

- Trần Thương, dì có chuyện muốn nói với cậu.

Trần Thương đứng thẳng người, bất đắc dĩ lui ra phía sau một bước:

- Dì nói đi.

Trần Thương không phải không thích mập mạp, mà là cảm thấy... Đây là... Đây là sức nặng mà mình không thể tiếp nhận được.

Dì chủ nhà khoát tay áo:

- Lại gần một chút, cho cậu xem cái này.

Vừa nói vừa kéo khoá.

...

Sau đó từ trong túi áo trên móc ra một cái điện thoại, mở ra ảnh chụp, nói:

- Cậu xem một chút.

Trần Thương hoài nghi nhìn văn kiện trên điện thoại di động, trừng to mắt:

- Phá dỡ?

Dì chủ nhà nhẹ gật đầu:

- Ừm, sắp phá dỡ, cậu cũng không thể ở chỗ này được nữa, nên tranh thủ thời gian tìm phòng trọ mới đi.

Trần Thương thở dài:

- Được rồi.

Dì chủ nhà nhìn Trần Thương hơi thất vọng:

- Cậu cũng đừng giận dì, dì cảm thấy tiểu tử cậu cũng không tệ, chỉ là quá nhỏ, không thích hợp.

Trần Thương bị dọa sợ, vội vàng gật đầu:

- Đúng đúng, di nói đúng!

Dì chủ nhà thâm ý nhìn Trần Thương, như muốn nói: Đã sớm biết tiểu tử cậu có ý đồ với tôi.

Cái nhìn này làm Trần Thương sợ hãi ngàn vạn lần.

Dì tiếp tục nói:

- Ai, sau lần phá dỡ này tôi sẽ xây 10 phòng nhỏ, cộng thêm hai cửa hàng mặt tiền, cùng 800 vạn tiền tiết kiệm, luôn cảm thấy thiếu một chút cái gì, tự nhiên thấy trống vắng.

- Sau khi thúc thúc của cậu ra đi, một mình tôi và con gái sống nương tựa lẫn nhau, thật cực khổ.

- Một người căn bản bận không chịu nổi, tôi là con gái một, thúc thúc của cậu cũng là con độc nhất, bên trên có bốn người lớn tuổi, đều phải di dời, đưa phòng ở, đưa cửa hàng mặt tiền, còn có mấy trăm vạn tiền tiết kiệm, dì một người bận không chịu nổi.

Trần Thương hít sâu một hơi, vội vàng giả vờ không nghe thấy gì!

Dì, di còn nói thêm nữa, tôi sợ tôi bất đắc dĩ đi theo dì mất!

Dì chủ nhà cũng không nói dối, trong thôn Thành Trung này, ngay từ đầu đã có bốn phòng ở, lúc ấy dì có cha là thôn trưởng, trong nhà không có cái khác, phòng ở nhiều, sau khi quy hoạch đến thôn Thành Trung, trực tiếp từ đó xây thêm cao ốc năm tầng, dùng để cho thuê, sau khi kết hôn, chồng của dì cũng mang theo mấy tòa...

Phòng ốc như vậy tổng cộng có bảy tám tòa...

Một khi phá dỡ sẽ được đền bù một khoảng tiền lớn!

Nhưng, người ta hiện tại từ tám tòa nhà trọ này, thu nhập hằng tháng đều là mấy chục vạn, một năm thu mấy trăm vạn tiền thuê nhà.

Tiền thuê nhà một tháng của Trần Thương là 900, một tầng có sáu phòng, tổng cộng năm tầng.

Cái này dù sao xung quanh không dễ dàng như vậy.

Bỗng nhiên con mắt của dì sáng lên:

- Tiểu Trần, cậu bây giờ có đối tượng chưa?

Trần Thương lắc đầu, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng gật đầu:

- Dì, tôi sắp có đối tượng!

Chủ nhà bỗng nhiên sững sờ, như là không tin!

- Cậu nghèo như vậy, có người thích à?

- Đừng làm rộn, tiểu tử cậu, hai năm nay tôi làm gì thấy cậu đi cùng một chỗ với cô gái nào đâu!

Trần Thương lập tức cảm giác căng thẳng, cảm giác trái tim bị nghiền ép đau đớn.

Đánh người không đánh mặt, vạch trần người không vạch khuyết điểm!

Đừng khinh thiếu niên nghèo!

Nói đến đây, dì chủ nhà cười nói:

- Dì giới thiệu cho cậu một đối tượng được không?

Trần Thương tủi thân muốn khóc: Dì, tôi không chịu đựng nổi...

- Con gái của tôi sắp về nước, muốn dì giới thiệu cho cậu một chút, con bé này đang ở Hàn Quốc, lần này tôi chắc chắn phải kéo nó trở về, tôi thấy cậu cũng không tệ, trừ nghèo một chút ra thì cũng không có khuyết điểm gì, làm người chính trực chất phác, lại là bác sĩ, đều rất tốt, dì thật sự thích cậu, cậu thấy thế nào?

Trần Thương lắc đầu:

- Dì, lòng tốt của di cháu xin nhận, được dì nể mặt, nhưng mà cháu... cháu có thể sẽ không lưu lại thành phố AY này, có khả năng cháu sẽ ở đây mấy năm rồi về nhà, con gái của dì, cháu nuôi không nổi.

Dì chủ nhà khí thế hùng hồn nói:

- Tôi nuôi hai cô cậu!

Trần Thương:...

Dì chủ nhà:

- Cái này không phải là vấn đề, nếu cậu chinh phục được con gái của ta, thì mấy chục phòng trọ này, cửa hàng mặt tiền, tiền tiết kiệm còn không phải đều là của cậu à? Cậu suy nghĩ kỹ một chút!

Trần Thương suy nghĩ, thật đúng là đạo lý này!

Lực hấp dẫn quá lớn!

Thế nhưng Trần Thương nháy mắt tỉnh táo, trò giỏi hơn thầy.

Anh rõ ràng nhớ kỹ lần thứ nhất thuê phòng đã gặp qua một cô gái cao một mét bảy, nặng 170 cân (khoảng 85 kg)...

Nghĩ đến cùng huyết thống sẽ di truyền, Trần Thương run một cái.

Khoảng tiền này, không dễ kiếm!

Bạn đang đọc Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 26
Lượt đọc 1660

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.