Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phó Bản Cày Tiền!

Phiên bản Dịch · 1871 chữ

Hai mắt Trần Thương sáng lên, Trương Chí Tân có nhiệm vụ muốn tuyên bố cho mình!

Ngày mai là thứ bảy, sẽ là nhiệm vụ gì đây?

Hiện tại phải làm gì?

Liếm chó!

Không sai!

Nhưng phải liếm thế nào?

Phải liếm thật tốt! Liếm đầy đủ phương vị, nhiều góc độ, không góc chết...!

Trần Thương vội vàng nói:

- Không có chuyện gì, ngày mai trùng hợp ngày nghỉ của em, thầy Trương có cần hỗ trợ gì à?

Trương Chí Tân cười nói:

- Ừm, có một chút chuyện, ngày mai và ngày mốt phòng khám tư của tôi có mấy ca phẫu thuật, có lẽ cần một người giúp đỡ, tôi thấy tiểu tử cậu có tay nghề cơ bản rất tốt, tới giúp đỡ chút thế nào? Bao ăn, một ngày 300 đồng!

Trần Thương trừng to mắt:

- Trần lão đại, anh xem đi? Thế nào là rộng lượng, cái gì gọi là ông chủ! Rộng lượng phải như ông chủ Trương đây!

Trần Bỉnh Sinh cười giễu một tiếng:

- Cậu là cái đồ vong ân phụ nghĩa, thấy tiền sáng mắt, tranh thủ thời gian cút đi!

Trần Thương cười hắc hắc:

- Lão đại, anh yên tâm, tấm lòng chân thành của tôi đối với anh thề không đổi, sẽ không bởi vì tiền ít mà bán anh, tôi chỉ muốn đi theo ông chủ Trương nếm thử hương vị nhà giàu, trở về tôi sẽ dùng tiền kiếm được dẫn anh đi rửa chân.

Trong phòng phẫu thuật lần nữa trở nên náo nhiệt.

【 Đinh! NPC trung cấp Trương Chí Tân tuyên bố nhiệm vụ, nhiệm vụ yêu cầu là làm trợ thủ cho Trương Chí Tân hai ngày, hoàn thành ban thưởng: 1. Ban thưởng đặc biệt một hạng; 2. Nhân dân tệ + 1000; 】

Trần Thương nhìn thấy ban thưởng nhiệm vụ, không nhịn được sửng sốt một chút!

Ban thưởng đặc biệt là cái gì?

Mặc dù không biết là cái gì, nhưng 1000 nhân dân tệ thì anh biết.

Khỏi cần phải nói, chỉ riêng 1000 đồng này đã đủ sức hấp dẫn, cũng đủ để cho Trần Thương luân hãm!

Có câu hát kia như thế nào nhỉ?

Tiền của anh như thủy triều, tiền như thủy triều đẩy tôi tới chỗ anh!

Câu cuối cùng~~

Tiền như thủy triều vây quanh tôi và anh.

...

...

Ngày kế tiếp, mới sáng sớm Trần Thương đã đến địa chỉ Trương Chí Tân đưa cho.

Nơi này chính là phòng làm việc của Trương Chí Tân và mấy người khác hợp tác mở, một viện phẫu thuật thẩm mỹ, quy mô không lớn, nhưng thiết bị đầy đủ, các loại dụng cụ tân tiến, Trần Thương cũng không biết tên của chúng.

Bên trong có mấy nữ y tá đã bắt đầu bận trước bận sau chuẩn bị.

Không thể không nói, dáng vóc và khí chất của những y tá ở bệnh viện tư nhân đều tốt hơn bệnh viện công rất nhiều, hơn nữa quan trọng nhất chính là... Đồng phục y tá ở đây được thiết kế quả thật thỏa mãn rất nhiều đàn ông, làm họ sinh ra ảo tưởng đối với y tá!

Trần Thương âm thầm đánh giá điểm tối đa... đồng thời cũng không nhịn được cảm khái vạn phần!

Chủ nghĩa tư bản ác bá, chế độ tiền tài mục nát...

【 Đinh! Nhiệm vụ hằng ngày: Phụ trợ hoàn thành 3 ca thuật mở rộng mí mắt (phẫu thuật tạo mắt hai mí), nhận được nhiệm vụ ban thưởng: 1. Kinh nghiệm + 100, 2. Nhân dân tệ + 100; 】

Trần Thương hài lòng lựa chọn tiếp nhận.

Có tiền thật tốt!

Một y tá mặc đồng phục màu hồng nhìn thấy Trần Thương đến, tưởng rằng đến làm gì, đi lên hỏi:

- Tiên sinh, tôi có thể giúp gì cho ngài?

Trần Thương lắc đầu, đang chuẩn bị trả lời thì lại nhìn thấy một chiếc xe dừng lại trước cửa!

Trương Chí Tân từ trên xe bước xuống.

Con mẹ nó!

Ông chủ Trương lại đi Nissan!

Nhìn chiếc Toyota Nissan bá khí dừng ở cửa ra vào, Trần Thương hơi không kịp đề phòng!

Dù sao, đi làm ở bệnh viện, nào có lái xe xịn?

Mỗi một chiếc xe đều loại phổ thông tầm mười hai mươi ngàn, sao có thể nhìn thấy loại xe cực kỳ khí phách và kiểu dáng này?

Đương nhiên, Trần Thương không phải không thấy qua việc đời, bãi đỗ xe ở bệnh viện không thiếu một chút xe sang trọng, ngay cả Rolls-Royce, Trần Thương cũng đã thấy.

Thế nhưng, nhìn Trương Chí Tân cao to từ trên chiếc Nissan bước xuống, Trần Thương vẫn còn hơi kinh ngạc.

Dù sao trước giờ, Trương Chí Tân biểu hiện rất khiêm tốn.

Ai, thực sự là... Thật sự là có tiền!

Ghen tị!

Trương Chí Tân nhìn thấy anh, cười đi tới:

- Đến đây, tới sớm như vậy.

Trần Thương nháy mắt hóa thân thân thành chó bắt đầu liếm:

- Đó là đương nhiên rồi, chuyện thầy yêu cầu, em vẫn phải cúc cung tận tụy.

Trương Chí Tân cười ha ha:

- Tiểu tử cậu thật là!

- Tiểu Lan, tìm cho bác sĩ Trần một chiếc áo blouse mới, cậu ấy là người mà tôi mời đến hỗ trợ. Đúng rồi, giới thiệu cho các cô một chút, người này là bác sĩ Trần của ngoại khoa cấp cứu ở bệnh viện tỉnh, độc thân. Ha ha, các cô phải nắm thật chắc cơ hội này!

Mấy nữ y tá ở sảnh vội vàng đứng lên cúi đầu:

- Chào bác sĩ Trần!

Trần Thương tranh thủ thời gian ôm lấy trái tim, bởi vì lúc các cô y tá ở đây khom lưng lộ ra hai ngọn đồi cao vút!

Thật sâu!

Chủ nghĩa tư bản thật ác!

Nhà tư bản mục nát!

Thật hâm mộ...

Trương Chí Tân nhìn thấy một màn này, lập tức cười trêu ghẹo nói:

- Thế nào? Xinh đẹp đúng không, đều là tôi làm đó!

Trần Thương sững sờ?

What the fxck?

Cái quỷ gì?

Những cô gái kia kiêu ngạo đĩnh liễu đĩnh, Trần Thương cảm thấy hô hấp của mình vừa rồi nhanh hơn mấy lần?

Cái này chẳng lẽ là cái gọi là: Tự mình động thủ, ngực lớn đủ ăn?

Thật sự là còn được!

Trần Thương chợt phát hiện chỗ tốt khi làm bác sĩ chỉnh hình, bạn gái của người ta, anh có thể tùy tiện chỉnh, thích chỉnh cái gì thì chỉnh cái đó...

Cho dù anh thích nam thì cũng có thể giúp anh chỉnh ra được!

Đáng sợ!

Ghen tị!

Ghen ghét!

Chờ mong!

Mấy loại cảm xúc lộn xộn trong đầu Trần Thương, không ngừng đánh thẳng vào ranh giới cuối cùng của anh.

Một cô gái có vẻ lớn nhất trong sảnh còn cười tươi, hai tay nâng ngực của mình lên:

- Cái này của tôi là thật!

Trần Thương chạy trối chết.

Anh đột nhiên cảm giác được hôm nay đi ra ngoài hơi quá qua loa.

Hơn nữa... Có phải trước khi mình ra cửa, ông chủ Trần đã quên căn dặn ta một câu: nữ nhân là lão hổ dưới chân núi, rất cuồng dã đấy!

Lập tức, đại sảnh một mảnh oanh thanh yến ngữ, vui cười náo nhiệt.

Ai, bệnh viện tư nhân thật là tốt, không khí này... Quần áo này... Bộ ngực này...

Rất muốn gia nhập với bọn họ!

Chắc chắn rất ấm áp.

Đi theo Trương Chí Tân đến văn phòng bên cạnh, sau khi ngồi xuống, Trương Chí Tân nói:

- Thật ra bác sĩ thẩm mỹ không phức tạp như cậu nghĩ đâu, mà ngược lại rất đơn giản, hôm nay cậu sẽ giúp tôi làm một chút chuyện nhỏ, cố gắng quan sát học một chút.

- Hơn nữa... Chúng ta cũng ăn ngay nói thật, nơi này không giống bệnh viện, tự mình lao động, tự mình kiếm tiền, trừ số tiền phải nộp lên cho công ty, còn lại đều là của mình.

- Lão Trần thật thích cậu, không muốn để cho cậu vì nguyên nhân kinh tế mà về nhà, anh ấy cảm thấy cậu rất có trình độ, cho nên đã nhắc đến cậu với tôi, nhờ tôi giúp đỡ cậu.

Trần Thương trợn tròn mắt!

Thì ra là thế?

Trần lão đại còn là yêu mình.

Trần Thương vội vàng mỉm cười, chân thành nói:

- Cảm ơn thầy Trương.

Trương Chí Tân cười nói:

- Sau này, nếu cậu có rảnh thì cứ trực tiếp tới, khoảng thời gian này chủ yếu học phẫu thuật mắt hai mí là chính, cố gắng học thật tốt, sau đó tôi sẽ tìm người báo danh cho cậu, thi một cái chứng nhận bác sĩ thẩm mỹ, đến lúc đó, cậu cũng có thể hành nghề nhiều một chút.

- Hơn nữa, trình độ của cậu thế nào thì tôi cũng biết, rất không tệ, kiến thức cơ bản rất vững chắc, cái khác tôi không thể đảm bảo với cậu, nhưng chỉ cần cậu đến một ngày, không quản cậu có làm phẫu thuật hay không, một ngày đều sẽ có lương cứng 300 đồng, về phần kiếm bao nhiêu, phải xem năng lực của cậu, nếu cậu có thể tự mình làm tốt phẫu thuật mắt hai mí, một ca phẫu thuật 5000 đồng, tôi sẽ cho cậu 1000 đồng.

- Nơi này không phải mình tôi làm chủ, vì vậy phải chia tiền cho rất nhiều người, tăng thêm tiền đầu tư dụng cụ thiết bị rất lớn, phân cho cậu 1000 đồng một ca đã là không ít, khách hàng thì cậu cũng đừng lo lắng, cậu cứ làm tốt việc mà bác sĩ nên làm là được.

Nói đến đây, Trương Chí Tân đứng dậy uống ngụm nước trà:

- Đều là người một nhà, cậu mau chóng vào tay đi, sau này khi tôi tới, tôi sẽ trực tiếp điện thoại cho cậu, cậu cố gắng tới, nhanh chóng quen thuộc. Nhanh chóng vào nghề!

Trần Thương nghe thấy nhiều tiền như vậy đã bắt đầu mặt đỏ tía tai, máu huyết toàn thân đều hội tụ ở trên mặt!

Rất có một loại kẻ sĩ chết vì tri kỷ, tư thế người nghèo liếm người có tiền!

- Vâng! Ông chủ Trương, cúc cung tận tụy, chết mới dừng!

Trương Chí Tân phun một ngụm nước ra:

- Tiểu tử cậu, cũng đừng chết rồi, cậu mà chết thật, lão Trần có thể sẽ bóp chết tôi đấy.

- Tôi thật hoài nghi, đúng rồi... Tiểu Trần, câu và lão Trần đều họ Trần, có quan hệ gì à?

Trần Thương cẩn thận suy nghĩ thật lâu:

- Không có quan hệ máu mủ, tôi là nhóm máu O, anh ta là nhóm máu... Cũng không có quan hệ nam - nam không đứng đắn...

Nói tới đây, Trần Thương hơi thấp thỏm hỏi:

- Ông chủ Trương, ngài... Ăn dấm chua hả?

Trương Chí Tân:

- Phốc!

Trương Chí Tân phun ra một ngụm tinh huyết, cái gì mà ta mẹ nó ăn dấm?

Bạn đang đọc Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 40
Lượt đọc 1821

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.