Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Màn Sương Máu

Phiên bản Dịch · 1147 chữ

Chương 71: Màn Sương Máu

Hồng mỗ mỗ cười đến rạng rỡ, bà ta chu lên đôi môi hồng hào, hướng về phía Cửu Chưởng Lệnh đánh qua một cái hôn gió. Trong kẽ môi của bà ta bỗng nhiên có một cây kim châm dài màu đỏ bắn nhanh ra, im hơi lặng tiếng ghim tới ngực Cửu Chưởng Lệnh.

"Đàn ông tốt không đấu với phụ nữ, lão yêu bà còn có thể tính là phụ nữ?"

Cửu Chưởng Lệnh cười lớn một tiếng, hắn đột nhiên nhảy lên một cái, tránh đi kim châm dài màu đỏ, hai tay cầm đao dài, lớn tiếng thét dài. Đao thẳng bắn ra một vệt ánh đao dài mười mấy thước, một đao trực diện đánh mạnh lên thuyền gỗ.

Hồng mỗ mỗ giống như không kịp phản ứng, lại giống như bị ánh đao dọa sợ tới mức ngây dại, bà hốt hoảng lui về phía sau một bước, ánh đao lướt qua, trong đám thanh niên nam nữ phía sau bà, hai nam một nữ bị ánh đao quét qua, thân thể đột nhiên nổ thành một đám sương máu.

Hồng mỗ mỗ kêu lên một tiếng quái dị: Những đứa con đáng thương của ta, rồi há miệng hít thật sâu một hơi. Ca đám sương máu lập tức bị bà một hơi nuốt vào.

Thân thể tóc bạc da non của Hồng mỗ mỗ run rẩy một hồi, cả đầu tóc bạc nhanh chóng biến thành đen, khuôn mặt cũng nhanh chóng trẻ lại, trong nháy mắt liền biến thành bộ dáng cô gái mười bảy, mười tám tuổi.

Lúc dung nhan Hồng mỗ mỗ biến hóa, dây vải đỏ bay ra từ cổ tay áo bà ta quấn ở trên mẩu xương. Cửu Chưởng Lệnh vô thức nhìn qua theo dây vải đỏ, dây vải đỏ này cũng là bảo bối, bảo bối mà với thực lực của hắn, với phẩm chất của đao thẳng trong tay hắn cũng không chém ra một chút dấu vết.

Mẩu xương chậm rì rì xoay quanh ở trên không cùng dây vải đỏ tiếp xúc liền nghe một tiếng ‘xoẹt xoẹt’, dây vải đỏ chắc chắn như vậy bị mẩu xương đụng rách ra một lỗ thủng lớn cỡ ngón cái. Mẩu xương chậm rì rì bay về phía cửa chính đại điện, mắt thấy sắp bay ra khỏi cửa.

Cửu Chưởng Lệnh cao giọng thét dài, hắn đằng không nhảy lên, một đao chặn về hướng mẩu xương.

Lúc dây vải đỏ thủng ra, sắc mặt Hồng mỗ mỗ hơi hơi thay đổi, nhìn thấy Cửu Chưởng Lệnh ra tay chặn lại mẩu xương, bà ta nũng nịu cười một tiếng, trường bào màu đỏ rộng rãi bay múa, giống như một mảnh mây đỏ nâng đỡ bà ta đuổi theo hướng Cửu Chưởng Lệnh.

Sương máu của ba vị tùy tùng bị nổ tung ở trong cơ thể Hồng mỗ mỗ hóa thành sức mạnh sôi trào mãnh liệt, từng lỗ chân lông khắp người bà ta đều có ánh sáng màu máu nhàn nhạt tràn ra. Hồng mỗ mỗ toàn thân giống như được một khối thủy tinh bao bọc, nhẹ giọng cười, cách xa mấy chục thước, hai tay đánh ra thật mạnh.

Một tiếng rít gào, hai dấu bàn tay màu máu lớn hơn một thước nhanh như tia chớp rời tay bay đi, một trước một sau vỗ về phía sau lưng Cửu Chưởng Lệnh.

Đao thẳng của Cửu Chưởng Lệnh va chạm vào mẩu xương liền nghe một tiếng giòn vang, mẩu xương bình yên vô sự, mũi đao thẳng dài chừng ba tấc của Cửu Chưởng Lệnh nổ thành vô số đốm lửa, bắn tung tóe.

Cửu Chưởng Lệnh đau lòng đến hét lớn một tiếng, thẹn quá hóa giận, trở tay bổ ra một đao. Đao thẳng hư hại, ánh đao phóng ra từ mũi đao không ngừng lấp lóe, độ dài cũng rút ngắn lại ba năm thước. Ánh đao trở nên mỏng manh hơn rất nhiều cùng hai dấu bàn tay va chạm vào với nhau, ánh đao ầm vang nổ tung, dấu bàn tay màu máu đập thật mạnh lên ngực Cửu Chưởng Lệnh.

Cửu Chưởng Lệnh kêu lên một tiếng đau đớn, bị dấu bàn tay màu máu đánh bay hơn trăm thước, cả người đập vào một gốc tinh thể cao mấy mươi thước, thẳng tắp lên tận trời. Tinh thể vô cùng cứng rắn, Cửu Chưởng Lệnh người đầy máu tươi, từ trên đám tinh thể bắn ngược trở về, ngã lăn trên mặt đất dày đặc những đám tinh thể.

Hồng mỗ mỗ tràn đầy đắc ý cười một tiếng, dây vải đỏ trong tay áo không ngừng phóng ra, hóa thành bóng đỏ đầy trời quấn tới mẩu xương. Bà ta đắc ý nhìn về phía Cửu Chưởng Lệnh trong miệng hộc máu, cười nói:

"Đồ nhà quê, các ngươi làm sao biết được uy danh hiển hách của Trường Sinh Giáo bọn ta ở bên ngoài Thương Viêm Vực?"

Lời còn chưa dứt, Thạch Linh Khanh đứng ở đầu thuyền cùng một đám thanh niên nam nữ đồng thời kinh hô lên. Ở phía sau Hồng mỗ mỗ, một cái bóng Cửu Chưởng Lệnh khác đột nhiên xuất hiện, một thanh đao thẳng lặng yên không chút tiếng động đâm tới, thâm độc, tàn nhẫn, giống như độc xà xuất kích, nhẹ nhàng đâm vào bên eo Hồng mỗ mỗ.

Một tiếng hét thảm, dây vải đỏ bay ra từ trong tay áo Hồng mỗ mỗ mang theo tiếng rít chói tai, vòng quanh bay múa, bọc lấy thân thể bà ta ở giữa, đồng thời mấy sợi dây vải đỏ nhanh chóng hướng về Cửu Chưởng Lệnh phía sau bà ta đánh tới.

Thân hình Cửu Chưởng Lệnh bị Hồng mỗ mỗ đánh bay phía xa xa nổ thành một đám sương khói tiêu tán, Cửu Chưởng Lệnh phía sau Hồng mỗ mỗ vung vẫy đao thẳng, cứng rắn cùng Hồng mỗ mỗ va chạm mạnh một cái. Đao quang, hồng ảnh va chạm tứ tung, vô số ánh lửa bắn ra bốn phía.

Cửu Chưởng Lệnh và Hồng mỗ mỗ tạo ra hơn mười cái bóng mờ múa loạn trên không trung, trong tích tắc ngắn ngủi, hai người đã giao thủ không biết bao nhiêu lần, cuối cùng liên tục kêu rên, hai cái bóng người chia ra trái phải, đồng thời hạ xuống hành lang đá xanh trước cửa đại điện.

Đao mang, hồng ảnh xao động, hung hăng đánh lên mẩu xương đang chậm rì rì bay ra ngoài. Mẩu xương chịu phải lực cản, chậm rề rề lui về trong đại điện mấy thước, đao mang, hồng ảnh biến mất, lộ ra thân hình Cửu Chưởng Lệnh và Hồng mỗ mỗ.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.