Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóm La Lâm

Phiên bản Dịch · 1319 chữ

Chương 48: Nhóm La Lâm

👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹

---

Đinh đặt La Lâm xuống ở một chỗ cách mấy mươi thước. La Lâm ngày hôm qua bị Vu Thiết đánh gãy xương nhiều chỗ bước đi chậm rì rì, vậy mà lại dựa vào sức lực của bản thân, từng bước, từng bước đi tới trước mặt Vu Thiết.

Trên người hắn không mang theo vũ khí, hắn đặc biệt cố ý vỗ vỗ thắt lưng, bên thắt lưng hắn không có đeo cái túi da thú kia, hai thanh đao ngắn có thể lăng không lượn vòng, tấn công giết người kia hiển nhiên cũng không mang theo bên mình.

Ngón tay nắm chặt thương dài của Vu Thiết hơi hơi buông lỏng, giáp trụ phần đầu nhấp nhô một hồi, phần giáp trên mặt lặng yên trượt ra, để lộ gương mặt trẻ con của cậu:

"Có một ông lão nói với ta, một người chiến sĩ trước nay chưa bao giờ để vũ khí của mình rời xa bản thân."

La Lâm đứng ở cách mười thước, hắn ngồi xuống một tảng đá, lắc lắc đầu:

"Bọn tôi không phải chiến sĩ. Bọn tôi là Vụ Đao, từng nghe nói chứ?"

Vu Thiết lắc lắc đầu. Vụ Đao? Cậu thật sự chưa từng nghe nói. La Lâm thở ra một hơi, hắn liếc mắt một cái về chỗ đám người Thạch Linh Khanh, chiến sĩ Ngưu Tộc bị thương còn đang khàn giọng gào thảm.

"Thật xui xẻo, ừn hừm?"

La Lâm nở nụ cười, hắn nhìn Vu Thiết, trầm giọng nói:

"Vụ Đao...... bọn tôi là sát thủ, là thích khách, là những kẻ khát máu đi lại trong bóng tối. Nói rõ hơn một chút, ai trả tiền, bọn tôi sẽ giúp người đó giết người."

Vu Thiết nhìn La Lâm, chỉ chỉ Thạch Linh Khanh ở phía xa xa:

"Có người cho các người tiền, bảo các người giết họ?"

La Lâm lắc đầu, hắn nhìn Vu Thiết, bình tĩnh nói:

"Đây là trả thù cá nhân, không liên quan với tiền tài, lợi ích...... Cậu cảm thấy Thạch Linh Khanh là loại người gì?"

Vu Thiết đối với vấn đề này vô cùng nhạy cảm, trái tim cậu kịch liệt nhảy lên một cái, có chút bối rối nói:

"Cô ta là dạng người gì, tôi làm sao biết được?"

La Lâm thâm trầm nhìn Vu Thiết:

"Ngô Lão Đại nói, ở gần quanh đây cũng không có nhiều dấu vết hoạt động của con người để lại. Nơi này, chỉ có một mình cậu?"

La Lâm trầm giọng nói:

"Thân mặc giáp trụ cổ bảo rắn chắc không thể phá, cầm trong tay thương dài sắc bén kinh người...... Nghi ngờ cũng là cổ bảo."

"Tu vi của cậu đại khái là vừa mới vào tinh huyết ngưng nguyên? Vừa mới đột phá tầng thứ nhất của cảnh giới Trúc Cơ? Ngay cả cương kình cũng chưa ngưng tụ?"

"Nhưng mà sức mạnh của cậu vậy mà lại có thể hoàn toàn áp chế ta."

"Tôi tu luyện chính là 《Vụ Ảnh Huyết Sát》bí truyền của Vụ Đao, được cho một trong những bí pháp Trúc Cơ hạng nhất, tôi đã nửa bước vào Cảm Huyền, gần như đã ngưng tụ pháp lực. Nhưng mà tôi vậy mà lại bị cậu áp chế về sức mạnh."

"Công pháp Trúc Cơ của cậu, hoàn toàn vượt qua 《Vụ Ảnh Huyết Sát》 về mọi mặt."

"Một thân một mình, tuổi không lớn, thân mang cổ bảo, công pháp siêu tuyệt...... Cậu là anh bạn đi lạc vào nơi tuyệt cảnh này, may mắn lấy được truyền thừa viễn cổ kia đúng không?"

Vu Thiết bị La Lâm nói một hồi dọa sợ ngây người. Cậu không biết làm sao, lui lại về phía sau mấy bước, bối rối nhìn La Lâm. Bọn họ làm sao biết được rõ ràng như vậy? Bọn họ làm sao biết được tỉ mỉ như vậy? Bọn họ đơn giản là gần như thấy được toàn bộ quá trình Vu Thiết đi tới nơi này.

La Lâm ung dung nhìn Vu Thiết:

"Nhìn thấy cái người tên ‘Xảo’ thích dùng đao xích trong đám anh em của tôi kia rồi chứ?"

Vu Thiết nhìn sang, đao xích, đây là một loại binh khí kỳ lạ, mỗi một tay cầm dài chừng một xích, lưỡi đao dài chừng hai xích, trên cán đao gắn liền với dây xích sắt mảnh mảnh dài mấy thước.

Ngày hôm qua lúc giao đấu, Vu Thiết rất là chú ý đối với binh khí kỳ lạ này. Người sử dụng binh khí kỳ lạ này là một thanh niên sắc mặt nhợt nhạt, có vài phần tuấn tú, trong thần sắc thoáng hiện vẻ âm nhu.

"Là hắn...... tính ra?"

Vu Thiết một lần nữa đóng kín phần giáp trên mặt, bao phủ toàn thân ở trong giáp trụ. Chỉ có như vậy, mới có thể cho cậu cảm giác an toàn nhất định.

"Bọn tôi mất thời gian một đêm, tìm kiếm mọi thứ trong phạm vi hai trăm dặm."

La Lâm nhẹ giọng cười nói:

"Xảo phán đoán, nói thời gian cậu tới nơi này đại khái cũng chưa đến một năm."

"Vết tích rất ít, manh mối rất rõ ràng, Xảo là người đa mưu túc trí nhất trong tiểu đội của bọn tôi, hắn từ nhỏ cũng rất ‘cơ trí’ và ‘gian xảo’, hắn am hiểu nhất những thứ này."

La Lâm nhẹ giọng cười:

"Cho nên, tôi cố ý đến chào hỏi cậu một chút."

Vu Thiết cắt ngang lời nói của La Lâm:

"Các người, muốn muốn nói rõ cái gì chứ? Các người đông người, các người có thể áp chế tôi?"

La Lâm im lặng trong chốc lát, giọng điệu của hắn đột nhiên trở nên cực kỳ cứng nhắc và lạnh băng:

"Nếu người nhà của cậu bị người khác giết chết hơn nữa là dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất giết cậu, cậu sẽ làm thế nào?"

"Báo thù!"

Ánh mắt Vu Thiết nóng lên, không chút do dự, lớn tiếng nói.

"Tôi chính là đang báo thù!" Ánh mắt La Lâm lạnh lùng nhìn Vu Thiết:

"Thạch Linh Khanh, ả ta mới là đầu sỏ gây tội, giết chết em gái tôi. Vì sao cậu muốn ngăn cản tôi? Bởi vì ả ta bộ dáng xinh đẹp sao?"

Tim Vu Thiết rối loạn một phen, cậu muốn nói chút gì đó nhưng mà cậu không nói nên lời. Trong tiềm thức, cậu đồng ý với ý kiến của La Lâm. Người nhà bị người khác giết chết, nhất định phải báo thù. Hơn nữa, Lão Thiết cũng từng dạy bảo Vu Thiết, báo thù nhất định phải chém tận giết tuyệt, tư tưởng nhổ cỏ tận gốc. Lão Thiết trước giờ không phải là người tốt lương thiện gì! Những điều nó truyền thụ cho Vu Thiết, rất nhiều suy nghĩ đều là giết chóc cực kỳ cực đoan, cực kỳ nguy hiểm. Nhưng mà theo con tim Vu Thiết mà nói......

Đối với Thạch Linh Khanh...... Giọng nói Vu Thiết có chút run rẩy: "Cô ta là đầu sỏ gây tôi giết chết em gái ngươi? Có thể các người hiểu lầm rồi?"

La Lâm nhìn thật sâu vào Vu Thiết một cái:

"Bọn tôi có tám người. Bọn tôi có thể lần lượt thay phiên. Cậu chỉ có một mình, tinh lực của cậu không có khả năng so sánh với bọn tôi. Bọn tôi là Vụ Đao, bọn tôi tinh thông hết mọi thủ đoạn làm cho người khác tử vong."

"Trực diện đối kháng, bọn tôi muốn giết chết cậu, có lẽ cần phải trả giá không nhỏ. Nhưng mà nếu là thủ đoạn khác."

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.