Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Gái Áo Đen

Phiên bản Dịch · 1359 chữ

Chương 37: Cô Gái Áo Đen

Cuồng phong thổi qua mặt sông, cuốn lên sóng lớn cao mấy thước. Dưới nước có một bóng đen thật lớn như ẩn như hiện, mơ hồ còn có tiếng gầm gừ trầm thấp truyền đến. Ngoại trừ Cự Hà Mã, ở trong con sông lớn dài ngàn dặm vắt ngang bồn địa này vẫn còn ẩn nấp rất nhiều cự thú đáng sợ. Không ai biết là dưới nước đến cùng có cái gì, tồn tại càng không rõ ràng sẽ càng kích phát sợ hãi trong lòng người.

Trong vật thể hình thoi màu đen, ba thanh niên liều mạng khua chèo, dùng thời gian rất ngắn liền tới gần bờ sông. Phía sau bọn họ đột nhiên xuất hiện một làn nước thật dài cùng với tiếng gào trầm thấp, mặt nước phạm vi mấy thước đùn lên, một cái miệng lớn dữ tợn mở ra dưới nước, hung hăng cắn tới vật thể hình thoi màu đen.

Ba thanh niên kinh hãi gào lớn, nhảy mạnh lên, chật vật nhảy vào chỗ nước cạn bên bờ sông, mang theo bùn nước xông lên bờ sông. Trong tiếng ‘răng rắc’, vật thể hình thoi màu đen bị cắn một hơi vỡ nát. Cự thú dưới nước biến mất, không ai có thể thấy rõ bộ dáng thật sự của nó, trên mặt sông chỉ còn lại mảnh vụn của vật phẩm hình thoi, trôi nổi trên mặt sông một lúc liền bị sóng lớn đánh chìm xuống đáy sông.

Trên bờ, từ trong vật thể hình thoi cập bờ đầu tiên không ngừng có bóng người chạy ra, bốn chiến sĩ Ngưu Tộc mang theo đao to, tiếp đó là tám tên đàn ông nhân tộc vẻ mặt sắc sảo mang theo binh khí, vây quanh một cô gái áo đen nhanh chóng chạy trốn. Ba thanh niên cầm đao thẳng trong tay, vẻ mặt hung ác vững bước đuổi theo phía đoàn người của cô gái áo đen.

Dù đang chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số, đoàn người của cô gái áo đen lại rõ ràng ở vào thế yếu, bọn họ bước nhanh chạy trốn về chỗ sâu trong bồn địa, vậy mà lại không dám quay đầu lại giằng co cùng ba thanh niên.

Thanh niên vừa mới lớn tiếng kêu gọi đầu hàng khàn giọng quát lớn:

"Ta nói rồi, các ngươi đều phải chết! Các ngươi trốn không thoát đâu!"

Bởi vì cập bờ sớm hơn, đoàn người của cô gái áo đen đã chạy trốn xa bảy tám dặm. Đất ở đây màu mỡ, mềm yếu, trên mặt đất mọc đầy rong rêu và dây leo, lúc bọn họ đi qua để lại rất nhiều dấu vết, ba thanh niên rất dễ dàng liền đuổi theo tới. Càng đừng nói đến, thảm thực vật bên này cũng không um tùm, những bụi nấm và rừng dương xỉ thưa thớt cũng không quá rậm rạp.

Chiến sĩ Ngưu Tộc chiều cao chừng hai thước, những bụi nấm và rừng dương xỉ một thước năm, một thước sáu chỉ cao đến ngực bọn họ, cách hơn mười dặm cũng có thể dễ dàng nhìn đến thân hình to lớn của bọn họ.

Ở xa mười mấy dặm, mấy con nhện kim loại ấn nấp trong bụi nấm, con ngươi màu đỏ tươi lóe lên ánh sáng âm u, từ xa xa quan sát hai đám người kia. Bọn chúng chỉ có thể hoạt động xung quanh binh doanh Cổ Thần, nơi này đã vượt xa phạm vi hoạt động của chúng, cũng không gây trở ngại bọn chúng giám sát những người đến từ bên ngoài kia.

Phía trước mấy con nhện kim loại này, Vu Thiết cả người quấn đầy lá dương xỉ lớn, rất cẩn thận bò sấp trong một bụi dương xỉ quan sát.

"Hộ giáp này thật tốt, chỉ là màu trắng quá dễ bị phát hiện rồi."

Nằm rạp dưới đất, Vu Thiết còn đang oán giận lải nhải liên miên. Giáp trụ sát người này rất tốt, lực phòng ngự mạnh, hơn nữa mặc vào thoải mái, giống như lớp da thứ hai. Nhưng mà màu trắng quá mức nổi bật, nhất là đặc tính không dính một hạt bụi nhỏ của nó làm cho Vu Thiết muốn dùng bùn đất che đi một chút cũng không thể. Cậu chỉ có thể dùng biện pháp Lão Thiết truyền thụ, dùng lá dương xỉ bao bọc toàn thân để che chắn.

Hai đám người một trước một sau càng ngày càng đến gần, từ từ, đoàn người của cô gái áo đen từ xéo phía trước Vu Thiết lướt qua, Vu Thiết cũng thấy rõ bộ dáng cô gái áo đen.

Toàn thân váy dài đẹp đẽ màu đen, sử dụng chất liệu vải dệt tinh xảo Vu Thiết chưa từng thấy, trơn bóng lại rực rỡ, vừa nhìn liền biết giá trị xa xỉ. Trên cổ, cổ tay cô gái đều đeo trang sức chế từ bảo thạch xanh óng ánh, màu xanh lá cực thanh nhã càng tôn lên thêm cho làn da trắng hơn tuyết của cô gái. Một mái tóc dài đen bóng giống như thác nước, nhẹ nhàng thả bay ở sau lưng, cô gái mặt như tranh vẽ, bờ môi không biết dùng vật liệu gì tô thành màu tím nhạt, lộ ra một phần khí chất mị hoặc khó thể hình dung.

Vu Thiết không hiểu sao cảm thấy có chút khô miệng, cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đồng loại khác giới xinh đẹp như vậy.

Không...... Đây thật sự là lần đầu tiên Vu Thiết nhìn thấy đồng loại khác giới.

Không hiểu sao, Vu Thiết cảm thấy tim đập gia tốc, tốc độ dẫn máu cũng nhanh hơn rất nhiều, da mặt càng là đỏ lên từng hồi, lòng bàn tay, bàn chân không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

Một con nhện kim loại chợt nhìn về phía Vu Thiết, từng tia, từng tia sáng đỏ trong con ngươi rơi trên người Vu Thiết, chuyển trạng thái thân thể hiện giờ của Vu Thiết một năm một mười truyền về binh doanh Cổ Thần.

Cô gái áo đen gấp gáp chạy trốn.

Vì cô gái áo đen, tốc độ của đoàn người phía trước này có chút chậm, ba thanh niên cầm đao thẳng trong tay phía sau nhảy lên như gió, giống như ba con vượn linh hoạt, rất nhanh xuyên qua những bụi nấm và rừng dương xỉ. Rất nhiều lần, có độc trùng, độc xà muốn hung hăng cắn cho ba thanh niên này một cái, nhưng chỉ thấy ánh đao chợt lóe, những nhện độc, tắc kè độc, chuột độc, rắn độc các loại kia tất cả đều bị chém thành hai mảnh ngay đầu.

Đồng tử Vu Thiết đột nhiên thu nhỏ lại, đao pháp của ba thanh niên này thật đáng sợ!

Cậu theo bản năng phán đoán một chút, dựa vào thương thuật hiện giờ của cậu, sợ là ngay cả một đao cũng không đỡ được. Đột nhiên, cô gái áo đen khẽ rên một tiếng, dưới chân cô trượt đi, dẫm lên một viên đá bị rong rêu thật dày bao phủ, cách xa mấy dặm, Vu Thiết cũng nghe thấy khớp xương cổ chân cô phát ra tiếng giòn vang. Mắt cá trật khớp, cô gái áo đen té mạnh xuống đất, một mảng lớn nấm khuẩn dưới đất bị đè cho nát bấy, trên người cô gái áo đen loang lổ vệt vệt đốm đốm do những chất lỏng huỳnh quang của các loại nấm dạ quang để lại, cả người nhếch nhác, vô cùng chật vật.

Đoàn người chạy phía trước đột nhiên dừng lại, bọn họ cũng không tới đỡ cô gái áo đen, mà là trong tiếng hét ra lệnh của một Ngưu Tộc vạm vỡ trên mũi đeo khuyên kim loại, mười hai người nhanh chóng bày ra một trận hình phòng thủ nho nhỏ, che chắn cô gái ở phía sau.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.