Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Thiên sợ đái trong quần

Phiên bản Dịch · 1031 chữ

Tiêu Thiên kéo tiếp, sau đó lại nối.

À há!

Chơi vui thật!

Sau khi chơi chán, Tiêu Thiên mất hứng thú, nở nụ cười nhàn nhạt, vẻ mặt thỏa mãn ngủ thiếp đi.

Hắn như rất mong đợi thời gian tươi đẹp sau này.

Ngự thư phòng.

Nữ Đế buông tấu chương trên tay xuống, mày liễu hơi nhíu.

"Ảo giác à?" Nàng vừa phát hiện liên hệ giữa mình và Tiêu Thiên lúc nối liền, lúc lại cắt đứt, lặp đi lặp lại nhiều lần.

Tử Nhược Yên cẩn thận cảm ứng, lại phát hiện liên hệ với Tiêu Thiên vẫn còn đó. Nàng không để ý tới nữa, kế tục xử lý chính vụ.

Đêm khuya.

Tử Nhược Yên day trán, cảm thấy hơi đau đầu.

"Thế cục hiện tại quá loạn." Tử Nhược Yên duỗi người, áo bào hơi lay động bày ra dáng người hoàn mỹ cực điểm của nàng.

Nàng rời khỏi Ngự thư phòng, muốn đi nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau.

Tiêu Thiên trở mình, trong lúc mơ màng hình như đụng phải cái gì.

Hắn chậm rãi mở hai mắt ra, thấy một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần gần trong gang tấc.

Ánh rạng đông phả lên trên người đối phương, mờ ảo mông lung, khiến người mê ly.

Nhưng mặt Tiêu Thiên lại trắng bệch.

"Bổn cung… bổn cung thấ thân…"

[Chủ nhân tôn kính, trên người ngài không có vết tích chịu xâm phạm, xin yên tâm.]

"Nói thừa, ta biết chứ, chỉ đùa thôi." Tiêu Thiên ngồi xếp bằng duỗi người.

Sướng!

Không biết bao nhiêu năm rồi mới ngủ một giấc an tâm như thế này, thậm chí…

Bên người có người nằm cũng không khiến hắn giật mình tỉnh giấc.

Hai mắt Tiêu Thiên ngưng đọng nhìn tuyệt thế giai nhân nằm trước mặt.

Người này chính là cường giả đệ nhất Đại Viêm hoàng triều, Nữ Đế triều đại đương thời.

Chuyện to rồi!

"Bà cố nội, sao ngươi lại chạy đến giường của ta rồi. Chờ ngươi tỉnh chẳng lẽ còn…" Ngay khi Tiêu Thiên cảm thấy đầu to như cái đấu…

"Ưm…" Tử Nhược Yên hơi rên rỉ một tiếng, ngồi dậy nhìn Tiêu Thiên.

Hai người chưa thay hỉ phục đã ngủ, sáng sớm tinh mơ đối mắt nhìn nhau.

Tử Nhược Yên đang mơ màng nhanh chóng tỉnh táo lại, khôi phục vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng lúc trước.

Tử Nhược Yên đặt hai tay rước người, ngồi thẳng lưng, khí thế Hoàng đế như có như không.

Nàng hé môi đỏ, giọng không lớn lắm, như là cố gắng dịu giọng xuống: "Hôm qua ngủ ngon chứ?"

"..." Tiêu Thiên trầm mặc.

Không có thẹn quá thành giận như hắn tưởng, cũng không cho hắn một tát, trái lại hỏi hắn ngủ có ngon không à?

"Ngủ thì ngon rồi, nhưng mà…" Tiêu Thiên chỉ vào giường: "Có phải… ta ngủ nhầm chỗ không?"

Tử Nhược Yên lắc đầu: "Trẫm ngủ ở đây cũng là vì chặn họng người khác. Đêm thành thân mà chia giường ngủ sẽ khiến người có tâm kiếm cớ sinh sự."

"Sau này, thỉnh thoảng trẫm sẽ tới một chuyến."

Nói xong, Tử Nhược Yên xuống khỏi giường, sửa sang lại áo bào, định rời đi.

"Trẫm sẽ phái vài người tới, có gì cần cứ việc nói cho bọn họ."

Dứt lời, Tử Nhược Yên đã đi tới cửa, đứng yên một lát mới quay đầu lại: "Trẫm vì tư lợi của chính mình mà triệu hoán ngươi tới đây… Xin lỗi!"

Tử Nhược Yên nói xong thì cũng đã đi khuất khỏi tầm mắt Tiêu Thiên rồi, không thấy bóng dáng.

"Không hổ là Nữ Đế đương thời, không hổ là người phụ nữ bao nuôi anh đây. Đúng là khác hẳn thường nhân, thật là khí phách."

Tiêu Thiên tốn nửa buổi mới lấy lại tinh thần, không nhịn được tán thưởng một tiếng.

Từ đầu tới cuối, Tử Nhược Yên phô bày cho hắn thấy cái gì gọi là rộng lượng, cái gì gọi là đoan trang khí phái.

"Ngày tháng tốt đẹp, ta tới đây!"

Một lúc lâu sau.

Thân Vương cung.

Tiêu Thiên nằm trên ghế dựa, ôm một chậu quả dưa của thế giới này, nhìn không khí không nhúc nhích.

Thị tòng và cung nữ bị Tử Nhược Yên phái tới hầu hạ không hiểu vì sao vị Thân Vương điện hạ này lại kỳ quái như vậy.

Cứ nằm yên đó nhìn không khí chằm chằm không nhúc nhích.

Nhưng bọn họ không nhìn thấy trước mặt Tiêu Thiên có giao diện của hệ thống đang phát hình chiếu, vô cùng đặc sắc.

"Nguy hiểm thật đấy, nếu không phải có Vượng Tài thì người này chết rồi còn gì." Tiêu Thiên cực kỳ cảm thán.

Hình chiếu trước mắt hắn chính là tới từ hệ thống.

Nội dung là một đời của ký chủ thứ bảy hệ thống ghi chép được.

Đối phương là đến từ một nơi rất giống Trái Đất, cũng là người xuyên việt tới Lam Tinh vị diện duy độ thấp hơn.

Tiêu Thiên muốn xem phim điện ảnh xả stress, hệ thống lập tức cung cấp hình ảnh ghi lại của những ký chủ tiền nhiệm.

Kiểu xem phim đa góc độ như vậy khiến Tiêu Thiên hô to đã nghiền.

Hôm nay, Tiêu Thiên vừa lúc thấy vị ký chủ nọ dùng phần thưởng của Vượng Tài, đại sát tứ phương trên cuộc so tài gia tộc.

Rất thư giãn!

Cùng lúc đó.

Trong Ngự thư phòng.

Tử Nhược Yên đã thay long bào màu đỏ khép tấu chương trước mặt lại, cau mày.

"Tình huống phương Bắc đã tệ đến thế cơ à?" Nữ Đế ngẩng đầu, nhìn nữ tử thể trạng khá là khoa trương trước mắt.

Đối phương là Đại Tướng dưới trướng nàng, Chung Lệ Song.

"Người Man bên kia liên tục có động tác, sợ là có người thao túng sau lưng." Chung Lệ Song chắp tay báo cáo: "Căn cứ tình báo, Thánh Sư của người Man đã rời vương đình."

Bạn đang đọc Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch) của Kình Bạo Tiểu Long Hà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 814

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.