Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8

Phiên bản Dịch · 586 chữ

- Ơ! Chào con gái iu. Con làm mẹ với mọi người lo quá.

- Lo là tôi trốn chứ gì?

Nó cướp lời bà ta, khinh khỉnh nhìn bả, mặt vẫn lạnh tanh.

- Oh đâu có đâu có. Mẹ lo cho con thôi mà.

Bà ta cười xòa, khuôn mặt trắng bệch, môi run run. Ánh mắt của nó. Ghê wa'.

- Bà ko giỏi nói dối đâu.

Nó bước ngang qua người bả. Câu nói nhẹ như một làn gió thoảng lướt qua nhưng về ý nghĩ thì ko nhẹ tí nào.

Bà ta cuối đầu, người run bần bật. Câu nói đó có thể là một lời cảnh báo.

- Đi thôi.

Giọng Miki cất lên làm bà ta giật mình. Cô bé hừ lên một tiếng. Liếc bà ta một cái. '' Ném '' về phía bà ta một câu nói thiếu thiện cảm:

- Đừng để tôi phải nhắc lại thêm một lần nữa. Nếu ko...

Cũng giống như lần trước, Miki lại bỏ dở nhưng lần cấp độ nguy hiểm được nâng cao.

Bà ta nuốt nước bọt, rụt rè bước theo.

Trước cái cửa cao và rộng, nó hít một hơi. Hai người phía hai bên cuối đầu chào. Ko cần họ phải mở cửa, nó nhanh chóng lấy hai tay đẩy mạnh hai cái cánh. Vừa bước vào nó vừa thì thào:

- Game Start.

Tiếng nhạc giao hưởng nghe rất to nhưng cũng ko thể át được tiếng nói chuyện của mọi người. Nó tự tin bước từng bước dài trên nền thảm đó. Dáng người ko quá ẻo lả, tự nhiên, nhẹ nhàng.

Hai tay đong đưa theo từng bước chân. Đầu ngẩn cao, khuôn mặt vẫn lạnh. Mọi người bắt đầu chỉ trỏ, bàn tán, xì xầm nhưng đa phần đều là khen nó.

Cũng đúng thôi, Angel mà.

Ai cũng chăm chú nhìn nó, họ muốn biết nó sẽ làm gì tiếp theo. Tất nhiên theo như các dòng tộc danh giá, việc làm tiếp theo là phải làm việc. Đương nhiên nó cũng làm việc. Việc làm của nó vô cùng quan trọng.

Đó là ăn.

Ngay từ khi bước vào, thứ duy nhất trong căn phòng này mà nó chú ý đó là khu vực ăn uống. Thật đáng tiếc cho sự kì vọng của gia đình nó.

- Mẹ coi kìa, Angel gì đâu mà mới vào đã ăn rồi. Thật đáng xấu hổ.

Chị nó bĩu môi, hướng cái ánh mắt khó chịu về chỗ nó, giọng nói mỉa mai, trách móc.

Nó nâng ly '' sữa '' lên ( o.O đi tiệc mà uống sữa ). Uống say mê. Uống như chưa bao giờ được uống. Miki thở dài, lắc đầu, chắch lưỡi.

- Có ai đi dự một buổi tiệc linh đình thế này mà uống sữa ko?

Miki bực dọc nhìn nó. Nó cười khì. Liếm một vòng quanh môi.

- Tớ iu sữa mà.

Miki bó tay. Uh thì nó iu sữa mà. Lấy cái khăn giấy, Miki chùi nhẹ tí sữa còn dính trên miệng nó. Khoảng khắc bạn bè đang hạnh phúc, nó và Miki phải dừng ngay vì mọi người đang ồ lên. Mọi cặp mắt hướng về một phía.

......................................................................................

Ko phải phía nó. Cả ngơ ngác cùng mọi người nhìn về phía...

Cánh cửa...

Một ai đó bước vào...

Nó cảm thấy thân quen...

Một ai đó nhìn nó...

Nó nghiêng đầu khó hiểu...

Người đó đã dừng lại...

Là Devil chứ ai...

Bạn đang đọc Khác Biệt của muneolgul
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.