Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ghê sợ!

Phiên bản Dịch · 1207 chữ

Ngỡ ngàng khi đó là Ayume, tưởng rằng cô bé đã bị xử đẹp sau khi bị phát hiện, ai ngờ cô bé nhìn khỏe và xinh hơn. Định dang tay ôm cô bé nhưng nó khựng lại khi:

- Cô đúng là ngu ngốc thật!

Bàng hoàng trước câu nói đó, nó lặng người phủ nhận người trước mặt cùng giọng nói chanh chua kia là Ayume. Người mà đã cố gắng giết nó chỉ vì cái gọi là tình yêu.

- Chắc Ngài chủ tịch chưa nói gì với cô phải ko?

Nó ngẩn mặt lên, nghiêng đầu nhìn cô bé.

- Thôi thì để tôi nói vậy. Thật ra tôi cũng ko có ý định vào đây để giết hại cô nhưng có một người đã thuê tôi lẻn vô đây với ý chỉ muốn để lại vài vết xướt trên người cô thôi.

- Người đó là ai?

Ayume đưa tay lên cằm mắt lơ đễn sang hướng khác rồi mỉm cười nửa miệng:

- Là Devil. Cô biết anh ta chứ?

Bó hoa trên tay nó rớt xuống, nó gượng nhìn cô ta bằng ánh mắt phủ nhận.

- Ngoài ra người cho Ngài chủ tịch biết về việc cô lấy chồng và địa điểm lẫn thư mời cũng là Devil . Lí do ông ta biết tôi ko phải là Angel là do tôi đã báo trước với Devil. Cả tôi lẫn Devil đều ko ngờ cô tin người tới vậy. Cô làm xáo trộn kế hoạch của chúng tôi nhưng đồng thời cũng giúp chúng tôi có được một cơ hội khác.

Nó cắn chặt môi, thật ko thể ngờ được là mình đã ngoan ngoãn làm con cờ ngây ngô đi theo con đường mà người chơi sắp đặt. Tuy thế nhưng nó vẫn cố vênh mặt lên nhoẻn miệng cười rồi ngồi phịch xuống đất nhặt lại bó hoa. Ayume khoanh tay đứng nhìn, cô ta nhết mép hất đầu ra phía khác giơ chân lên đạp lên tay nó.

Đau!!!!!!!! nhưng nó ko kêu chỉ nhăn mặt rút tay mình ra khỏi đó. Cô ta vẫn đứng đó cười ko hề nói một tiếng xin lỗi. Nó vẫn ngồi đó ko hề kêu hay nấc lên tiếng nào.

Rầm!!!!!!!

- K.h.ố.n. n.ạ.n. Biến ra khỏi đây mau.

Giọng ai đó vang lên nghe thật đáng sợ nhưng còn khủng khiếp hơn nếu như bạn thấy được ánh mắt của người đó.

- C.h.ế.t. t.i.ệ.t Sao anh lại đánh tôi? Đây ko phải là thứ anh muốn à?

Nó mơ hồ ngẩn mặt lên, một cảnh tưởng thật ko thể tin được. Nó cứng họng chân tay ko cử động khi thấy con dao xẹt nhanh ngang qua cánh tay Ayume một đường khá sâu. Cô bé ôm cánh tay thét lên rồi xỉu tại chỗ. Máu bắt đầu úa ra, tràn qua bàn tay cô bé rồi dính dấp xuống nền thảm màu trắng.Nó đưa đôi sợ hãi từ từ quay lại nhìn thủ phạm.

- Ko sao chứ?

Giọng nói này dù muốn quên nhưng thật khó. Hắn kéo nhẹ nó lên, chưa hết kinh hoàng nay lại khiếp sợ con người trước mặt, nó gạt mạnh tay hắn ra túm lấy váy ngoảnh mặt bỏ chạy. Chưa bao nó giờ sợ như lúc này, bạn có bao giờ tưởng tượng con dao sắc bén nhắm ngay trúng mình nhưng cuối cùng nó chỉ xẹt ngang qua mình với tốc độ khó lường, nạn nhân nằm đó bất động với dòng máu đỏ tươi đang rỉ ra loang lổ dưới sàn nhà.

Hắn đứng yên nhìn theo ko biết làm gì ngoài việc mỉm cười ( thằng khùng).

- Kira!!!!!!

Nó hốt hoảng dừng lại, Miki vội vàng chạy lại. Mồ hôi túa ra như tắm, Miki nhăn mặt lấy khăn ra lau cho nó.

- Bị sao vậy?

Sau mấy phút bình tâm nó mỉm cười trả lời:

- Chạy bộ cho nó khỏi bị trược rút ấy mà.

- Cái con này!

- Chúng ta đi thôi!

Nó nắm tay Miki đi ra nơi bế mạc cuộc đời mình. Lúc đi ngang qua con ngõ chỗ khi nãy, nó nhẹ nhàng lướt mắt nhìn sang. Ayume ko còn ở đó nữa cả con dao cũng thế. Hiện trường được thu dọn khá kĩ càng. Phong cách làm việc của Devil đúng chuẩn: nhanh gọn sạch sẽ.

Âm nhạc nơi thánh đường thiên liêng vang lên, dàn đồng ca mùa hạ ngân lên những ca khúc thánh ca trữ tình. Mọi người đổ mắt về nó. Nó nhẹ nhàng bước đến gần ba mình mặt thì lạnh tanh. Cô dâu nào khi được ba nắm tay dìu dắt bước đi trên nền thảm đỏ cao sang đều rất hạnh phúc nhưng với nó đó là một cực hình.

- Đừng đụng vào tôi!

Ngài chủ tịch đứng hình, con ông bội bạc thế sao? Sẽ ko bội bạc nếu như ông ko gây ra nhiều thương đau cho nó như vậy. Dù biết có làm gì đi nữa thì cũng ko bao giờ ông có thể đền bù được những vết thương trong lòng nó nhưng là bổn phận của người cha là phải bảo vệ và vinh hạnh được thấy con mình trở thành người lớn, ba nó đã mạnh dạng nắm chặc lấy tay nó '' lôi '' đi.

Rất bất ngờ nhưng nó ko rút tay mình lại, để yên như thế để một lần được biết cái nắm tay ấm áp của người cha là gì.

Cha xứ bước lên bục, cuối chào ví quị quan khách, cha giảng dạy một đống điều hay lẽ phải, nó mơ màng suy nghĩ về việc đã vô tình gạt tay hắn ra.

Bong......... ( Gì thế?)

Nói nôm na đó là tiếng chuông cha xứ gõ để giúp nó trở về với hiện thực.

- Con có đồng ý lấy ....................?

- Dạ, con đồng ý!

Anh chàng Sikure hí hửng trả lời, người đẹp kế bên cạnh thế mà ko hí hửng mới lạ.

- Còn con....

- Ko đồng ý ạ.

Cha xứ trợn ngược hai mắt, cuốn kinh thánh rớt lên rớt xuống. Mọi người ồ lên, ai cũng bất ngờ. Cả hắn cũng thế, ko ngờ nó lại từ chối thẳng thừng như vậy. Cha lắp bắp hỏi lại nó:

- Con vừa mới ...nói gì... gì ?

Cả khán phòng hồi hộp chờ câu trả lời của nó. Cả họ trai đến bên gái ai cũng mong đó là trò đùa. Nó hay đùa lắm mà.

Nó quay xuống mỉm cười toe toét, trao lại bông cho anh chàng Sikure đang thoi thóp đợi chờ. Nó lướt mắt sang nhìn hắn rồi đến Miki, tất cả ai cũng đang nín thở.

- Hôn nhân ko phải chuyện đùa. Mong con suy nghĩ kĩ.

Mẹ chồng nó bỗng lên tiếng, nhìn bà trông thật tội nghiệp vì thương con quá nên mới phải chịu xâu hổ nhiều lời xiêng xỏ từ nhiều người nhưng ko phải vì thế mà nó sẽ xiêu lòng. Nó đã ko còn là Thiên thần nữa mà việc gì phải làm người tốt nữa chứ.

- Con............

Bạn đang đọc Khác Biệt của muneolgul
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.