Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Qua

Phiên bản Dịch · 1061 chữ

Ngoại môn của Đạm Nhiên tông.

Trong một loạt các căn phòng có một gian phòng lớn được trang trí đặc biệt, lát gạch ngọc đá vàng. Từ trong căn phòng đó vang lên một giọng nói tỏ vẻ khó tin.

"Ta xuyên không rồi hay sao?”

Phương Trần nhìn gương mặt của chính mình được phản chiếu ở trong gương, sau đó hắn lại nhìn cách bài trí xa lạ ở trong phòng, mọi thứ đều làm hắn cảm thấy không thể tưởng tượng được. Kí ức của Phương Trần vẫn đang dừng lại ở khoảnh khắc bản thân hắn vừa tan làm đi về, trên đường bị một tên tài xế say rượu đụng trúng, bản thân hắn thì chết ngay tại chỗ. Hắn cũng không ngờ khi bản thân mở mắt ra thêm một lần nữa thì đã xuất hiện tại một thế giới vô cùng xa lạ. Hơn nữa kí ức trong đầu hắn nói cho hắn biết rằng thân phận của hắn tại thế giới này là một thân phận không tầm thường.

Phương Trần ở thế giới này không những có cùng tên cùng họ với hắn, mà đến dung mạo cũng giống hắn y chang. Thế nhưng thân phận thì hai người họ lại không giống nhau chút nào! Phương Trần ở thế giới này là một kẻ có tính tình hung hăn càn quấy, là một tu sĩ không có thiên phú nhưng lại thích gây chuyện thị phi. Hắn ta dựa vào gia thế của mình, suốt ngày chỉ biết dựa vào thuốc thang đan dược quý hiếm, thường sai người đi tìm kiếm những thứ bảo vật để giúp bản thân tăng tu vi. Nhưng do thiên phú quá kém cỏi nên kể cả bản thân hắn đã dùng rất nhiều đan dược đi chăng nữa, hơn 10 năm nay hắn tu luyện cũng chỉ lên được mức Luyện khí tam phẩm, mãi vẫn không thể vào được nội môn.

Trên thực tế, nếu như không phải vì gia thế hắn tốt, có khi đến ngoại môn hắn cũng không vào được, còn có thể sẽ bị đuổi ra khỏi sư môn cũng nên! Hơn nữa, do tốc độ tu luyện của hắn quá chậm chạm, thế nên hắn không chỉ thua kém các huynh đệ đồng môn cùng lứa, mà đến cả các ngoại môn đệ tử mới vào cửa hắn cũng không bằng! Sau khi Phương Trần nhận được hết các thông tin, hắn cảm thấy người huynh đệ này đúng thật là không thích hợp với con đường tu đạo một chút nào cả. Từ những kí ức mà hắn có được, hắn cảm thấy nếu mà dựa vào số bảo bối mà nguyên chủ từng kiếm ra, kể cả là cho một cọ lợn ăn thì nó cũng dư sức có thể lên đến tu vi Trúc Cơ.

Bây giờ nguyên chủ đã không để chịu nổi tốc độ tu luyện chậm chạp này nữa rồi, hắn quyết định muốn tìm một cách tu luyện khác. Hắn tìm được một cách tu luyện của ma đạo. Chỉ cần lấy tủy sống của yêu thú và tinh huyết của sư huynh đệ đồng môn hoặc của người thân luyện thành đan dược, uống vào có thể giúp người dùng nâng cao căn cốt. Nhưng do tu vi của hắn quá kém cỏi, thế nên khi hắn đi thu thập tủy sống của yêu thú đã bị con yêu thú Luyện Khí tam cấp đánh cho trọng thương, hắn chỉ còn chống đỡ được thêm vài ngày nữa là sẽ hồn bay phách tán. Phương Trần:

“....”

Đây đúng là kiểu người năng lực thì không có nhưng tham vọng lại lớn mà. Hơn nữa sau khi Phương Trần nhận được hết kí ức của nguyên chủ xong, trong lòng hắn thầm chửi thề. Hắn thật sự đang rất khủng hoảng. Bởi vì trong cơ thể của nguyên chủ trống không, không có một chút tu vi nào cả.

Tiêu rồi! Khi nguyên chủ bị yêu thú đánh trọng thương thì đồng thời tu vi trong cơ thể cũng bị đánh cho tan biến cả rồi. Bây giờ nguyên thần trong cơ thể của hắn vỡ nát, kinh mạch đứt cả, cả người không khác gì một kẻ tàn phế hết! Hơn nữa còn một tin tức xấu hơn nữa đang chờ Phương Trần. Nguyên chủ đang có hẹn một trận sinh tử đấu với một đệ tử ngoại môn khác. Sau khi Phương Trần xem xong kí ức, hắn chỉ hận không thể chết ngay luôn đi cho rồi. Người đó tên là Tiêu Thanh. Mà tư chất của Tiêu Thanh còn kém hơn cả nguyên chủ, là kẻ mà có tư chất thấp kém nhất trong số các đệ tử ngoại môn.

Nói hắn ta là một kẻ phế vật cũng không oan chút nào. Mà gia tộc của Tiêu Thanh từng là một gia tộc rất huy hoàng, nhưng cuối cùng lại bị yêu thú phá hủy đến diệt môn. Tiêu Thanh ngày xưa cũng từng được tất cả mọi người nịnh nọt săn đón, bây giờ cũng trở thành một kẻ cô đơn không ai thèm để tâm. Chính bởi vì Tiêu Thanh là một người vừa không có năng lực vừa không có chống lưng, thế nên Phương Trần mới thích lôi hắn ra bắt nạt, chỉ để kiếm lấy một chút cảm giác bản thân giỏi giang hơn người khác. Mà vào khoảng 3 ngày trước, thanh mai trúc mã của Tiêu Thanh cảm thấy bây giờ hắn ta đã không xứng với nàng ấy, nên nàng ấy đã từ hôn với Tiêu Thanh ngay trước mặt tất cả mọi người, làm cho Tiêu Thanh mất mặt, bị mọi người cười chê.

Mà lúc này Phương Trần cũng đến để cười nhạo chế diễu đối phương.Lúc này Tiêu Thanh đã cảm thấy không còn hy vọng gì với cuộc sống nữa, thế nên khi hắn nghe thấy lời chế nhạo như giọt nước tràn ly của Phương Trần thì cuối cùng hắn cũng không chịu nổi nữa, hai mắt hắn đỏ rực lên, quyết định muốn đấu một trận sinh tử với Phương Trần. Lúc đó Phương Trần cũng nhẹ nhàng đáp ứng. Thực ra Tiêu Thanh đã trúng kế của Phương Trần.

Bạn đang đọc Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch của Thanh Trầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 718

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.