Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 05-06

Phiên bản Dịch · 2859 chữ

Chương 5

Chu Tiểu Bạch thở hổn hển về tới tầng 40, sấp ngửa mở cửa xông vào tính nghỉ mệt liền thấy ngay cảnh khiến bạn hưng phấn không sao kìm được – Mặc Duy Chính đang “nói chuyện” với trưởng phòng quảng cáo – tay trưởng phòng thuê Chu Tiểu Bạch vì thể lực hồi đầu, vốn luôn nhìn nam nhân viên X thèm khát giờ lại phải cúi đầu nghe Mặc Duy Chính răn dạy. Chu Tiểu Bạch chấn động rồi, bạn xưa nay vẫn xem trọng vị niên thượng công (1) này,không ngờ hôm nay cung cúc một dạng nhược thụ (2), không thốt được một lời, Mặc Duy Chính lúc này khí thế dọa người, toàn thân tản ra quang mang của cường công. Dù trưởng phòng đã là ông chú ngoài bốn mươi bụng bia phưỡn ra, còn Mặc Duy Chính vóc người cao ngất, nhưng vẫn là hai người, bạn Bạch nhìn đã đủ hoa mắt chóng mặt rồi…

“Lời vàng ý ngọc” đang tuôn, Mặc Duy Chính bỗng cảm giác được một loại ánh mắt rất đặc biệt, liếc một cái thấy ngay đôi mắt tỏa rạng ngời ngời của Chu Tiểu Bạch, không ổn rồi… Mặc Duy Chính ngực thầm kêu khổ, hắn thừa hiểu “thâm ý” trong ánh nhìn đó !”Vậy… Cứ thế đi… Ông cứ vậy mà làm!” Mặc Duy Chính cấp tốc hạ màn tại chỗ.

“Cái… Cái này…” Trưởng phòng chưa hiểu đầu cua tai nheo thế nào, hoang mang hỏi.

Khóe miệng Chu Tiểu Bạch tự nhiên cong lên… nhãn thần kỳ dị… ôm miệng cười khúc khích, “Ha ha ha ha…” Thật hài hòa quá đi…

“Chuyện này làm không xong ông cũng khỏi cần ở đây nữa!” Mặc Duy Chính vẻ mặt âm u quát.

“Vâng vâng vâng…” Trưởng phòng đáng thương đột nhiên bị ăn mắng như tát nước vào mặt, vội vàng bỏ chạy.

Mặc Duy Chính quay sang nhìn Chu Tiểu Bạch đang bận cười, “Còn chưa làm việc!”

“Vâng…” Chu Tiểu Bạch thoả mãn cắn môi, ý tứ sâu xa liếc nhìn Mặc Duy Chính, “Tổng tài… Anh thật có khí thế quá!” Vừa nói vừa nhăn nhó trở về chỗ ngồi, không ngờ tổng tài lại rất có tiềm lực về phương diện này, Bạch ta thoáng nhìn bộ dạng đờ ra của tổng tài, tổng tài đại nhân, anh đúng là cổ phiếu tiềm năng, Tiểu Bạch tôi nhất định nhanh chân mua trước!

Trên mạng MSN…

Bạn Bạch: Ta sửa lại, hắn không phải đế vương công, mà là tổng công!

Bạn Nhã: Thì tính sao?

Bạn Bạch: Sao cũng không quan hệ, đã tiến được một bước rồi, thật có tiềm năng…

Bạn Hề: Vậy chờ hắn thành cong đi, đúng rồi… cho ta xem tổng công bộ dáng thế nào, coi như rửa mắt…

Bạn Bạch: … Ta không có …

Bạn Nhã: Ngươi là đồ ngốc, không có không có! Ngươi xem camera trên di động là mắt mèo chắc!

Bạn Bạch: == Ta biết rồi…

Tổng công ơi tổng công… Bạn Bạch liếc nhìn Mặc Duy Chính đang xem văn kiện, anh cho chúng tôi thỏa mãn YY nhé… Len lén moi di động, quay Mặc Duy Chính một hồi, dù Chu Tiểu Bạch nghĩ bản thân rất bí mật, nhưng Mặc Duy Chính quả rất nhạy cảm, “Cô đang làm gì?”

Tay Chu Tiểu Bạch còn cầm nguyên điện thoại quay hắn, “Tôi… đang tự chụp, làm kỷ niệm…”

Mặc Duy Chính lạnh lùng liếc bạn một cái, “Ống kính ngược kìa…”

“A…” Chu Tiểu Bạch gật đầu xoay ống kính đang quay Mặc Duy Chính hướng về phía mình, tươi cười ghi lại hình kỉ niệm, Mặc Duy Chính rất thoả mãn gật đầu một cái, “Cười lên không tệ…” Mặc Duy Chính đột nhiên có cảm giác rất khó hiểu, chẳng qua năm thì mười họa cô nàng mới làm được một chuyện “giống như” con gái mà bản thân đã hài lòng đến thế? Quả là vô duyên vô cớ đến lạ lùng…

Chu Tiểu Bạch đắc ý truyền ảnh của Mặc Duy Chính vào máy tính, gửi cho đám bạn YY, tiếc là MSN không gửi được ảnh…

Bạn Bạch: Không gửi được…

Bạn Nhã: Heo ngốc… Post lên diễn đàn là được rồi…

Chu Tiểu Bạch dưới sự chỉ đạo của Cố Nhã, lập tức đem ảnh post lên diễn đàn, sau đó một đám người lên duyệt…

Bạn Nhã: Đúng là cực phẩm, cực phẩm, quả nhiên tổng công…

Bạn Hề: (Sờ sờ cằm) Công rất tuyệt…

【囧】 bát: Mau bẻ hắn cong đi… Ta chờ mỏi mắt!

Duyệt đến trang 10, đột nhiên xuất hiện rất nhiều nick lạ, Bạch ta kinh ngạc, “Không ít người xem nhỉ…”

【囧】 bát: Quá bình thường, trên diễn đàn luôn rất đông người…

Bạn Nhã: Không những thế lưu lượng cũng lớn…

Bạn Bạch: … Hình như ta phạm lỗi rồi…

Vì Bạn Bạch phát hiện phản hồi của mọi người với Mặc Duy Chính vô cùng hứng thú, đều hỏi công hay thụ… Cuối cùng, Chu Tiểu Bạch chợt nhớ đây là trang web tụ tập toàn GAY cùng hủ nữ, bèn len lén quay lại nhìn Mặc Duy Chính đang chăm chú phê duyệt văn kiện , lại nhìn một lô một lốc tin nhắn của GAY hỏi số điện thoại của hắn đầy chật màn hình, Chu Tiểu Bạch yên lặng đóng trình duyệt…

Có đôi khi, vờ cái gì cũng không biết là một loại nghệ thuật.

Ba ngày sau.

Chu Tiểu Bạch lại phải rời chỗ ngồi ấm áp của bạn, cái đệm khêu gợi của bạn, máy tính của bạn, GV của bạn, Chu Tiểu Bạch mắt đầy những lệ, “Yêu thương … đầy lòng mà khó nói làm sao…”

Mặc Duy Chính đứng ở cửa tức giận nói, “Chẳng qua là đi công tác! Sao mà phiền phức thế… Mau lên chút đi!”

Chu Tiểu Bạch lườm Mặc Duy Chính một cái, “Đúng là người vô tình…”

Mặc Duy Chính đi phía trước mặt dồn một đống , cặp mày nhăn tít, chùng xuống buồn nản, bản thân suy bại đến độ phải cùng với nữ nhân thế này đi công tác, thật quá thê thảm! Có điều nhớ tới bạn hôm đó còn biết chụp hình “tự sướng”, dường như còn có chút giống với nhân viên nữ khác trong công ty, không đến nỗi bất trị…

Mang theo tâm tình như vậy, Mặc Duy Chính cùng Chu Tiểu Bạch một trước một sau lên máy bay, không khí chung quy coi như hòa hợp, thẳng đến khi máy bay cất cánh, hai người ngồi trước Mặc Duy Chính cùng Chu Tiểu Bạch một hàng bắt đầu trò chuyện.

“Ngươi gần đây tìm được nam nhân nào khá không?”

“Làm gì có, hôm đó xuất hiện một chàng cực phẩm, tiếc là trừ post ảnh cái gì cũng không lưu lại…”

Đang nói chính là hai nam nhân, Mặc Duy Chính đang ngỡ mình nghe không ra tai, hơi nghiêng đầu liền thấy Chu Tiểu Bạch cười ám muội dán mắt vào sau lưng băng ghế trước, khóe miệng Mặc Duy Chính lập tức giật giật, là đồng loại sao?

Nhưng hai người phía trước còn đang say sưa tiếp tục…

“Thật sao? Sao ta không biết nhỉ?”

“A… Ngươi không biết ư? Cực phẩm đấy, ảnh post cả lên diễn đàn Chinh Hữu, thế mà chẳng nói lời nào!”

“Hay là trò đùa của người khác…”

“Sao thế được, là tự chụp, chụp rất đẹp nữa…”

“Chắc là xấu hổ rồi.”

“Ta ngắm trúng hắn rồi, sau này trở lại diễn đàn nhất định phải tìm mới được, ta còn in cả ảnh ra đây này.”

“Cho ta xem với…”

Chu Tiểu Bạch cũng khẩn cấp thò đầu lên xem, không hiểu sao xem xong Bạch ta liền khốn quẫn thấy rõ…

Mặc Duy Chính nhìn Bạch ta chớp mắt thu người về chỗ cũ , ngạc nhiên hỏi, “Sao thế?”

“Không có gì…” Chu Tiểu Bạch nghĩ điệu cười của mình thật quá giả dối, “Không có gì, thấy xấu quá nên thất vọng ấy mà.”

Bạn vừa nói xong, hai người phía trước lập tức quay đầu kháng nghị, “Nói gì vậy!” Nói xong liền giơ ảnh lên chứng minh, “Xấu chỗ nào chứ!”

Sau đó… Mặc Duy Chính cũng khốn quẫn…

Tiếp theo, Chu Tiểu Bạch nghĩ, may mà đây là máy bay, bằng không, tổng tài nhất định nắm cổ bạn vứt ra ngoài, tổng tài hóa ra rất là lý trí, chỉ trừ lúc hai vị GAY quay “người thật” Mặc Duy Chính nói ” ngôn ngữ nội bộ ” của bọn họ, hắn tái mặt mà ra sức bóp chết bạn nhưng bị tiếp viên hàng không ngăn lại nên bất thành – không biết có tính là một loại “có lý trí” hay không…


Chú thích :

(1) Niên thượng công : Công lớn tuổi

(2) Nhược thụ : bạn thụ “yếu ớt”

Chương 6

Trong cảnh hỗn loạn Mặc Duy Chính muốn bóp chết Chu Tiểu Bạch, Chu Tiểu Bạch nài van Mặc Duy Chính tha mạng, tiếp viên hàng không ngăn cản Mặc Duy Chính gây huyết án trên máy bay, hai chàng GAY không ngừng bắn tia nhìn khát tình về phía Mặc Duy Chính , máy bay vẫn thẳng đường đến đích.

Chu Tiểu Bạch mang theo mạng nhỏ tạm bợ khó khăn lắm mới giữ được mà sống, không dám chậm trễ chút nào, sống chết lấy lòng Mặc Duy Chính. Tới khách sạn liền ân cần bưng trà rót nước rửa chân đấm lưng cho Mặc Duy Chính, Mặc Duy Chính đương bị nước sôi làm bỏng lưỡi còn chưa kêu thành tiếng, thanh âm từ cổ họng đột ngột lao ra, cao vút lên tận quãng tám , “A ——————! ! !”

Chu Tiểu Bạch đang “cần cù” bóp vai cho hắn, chớp chớp đôi mắt xem qua vô số GV vẫn thuần khiết không gì sánh được của bạn nhìn Mặc Duy Chính, “Tổng tài, sao vậy?”

Mặc Duy Chính hít hít một hơi, gạt ngay đôi “vuốt” cứng như sắt thép đang kẹp chặt vai mình của Tiểu Bạch, “Tay cô là tay gì vậy? Sao lại mạnh như thế chứ!”

Chu Tiểu Bạch vẫy vẫy hai tay, “Sao chứ? Tôi bóp rất nhẹ mà…”

Mặc Duy Chính định bảo bạn nói nhảm, đột nhiên nhớ ra lần trước gặp bạn trong thang máy quả thực đã thi triển “thần lực”, đành xoa xoa hai vai sắp bị niết đến hoại tử, “Cô… khỏe quá!”

“Ai…” Chu Tiểu Bạch lập tức đỏ nhừ cả mặt mũi, xong rồi… lại bị lộ rồi!

“Cô… luyện thể thao à?” Mặc Duy Chính cau mày hỏi, quả thực quá kinh khủng mà.

“Tôi…” Chu Tiểu Bạch xấu hổ cắn cắn môi, “Tôi luyện qua đô vật, sau cũng bỏ rồi…”

Mặc Duy Chính lập tức tưởng tượng mấy tay đô vật cường tráng như tường nhà, nhìn lại Chu Tiểu Bạch trông thì bình thường mà sức khỏe kinh người, nuốt nuốt nước bọt, “Không… luyện tiếp là đúng.”

“Vậy giờ làm gì đây, tổng tài?” Chu Tiểu Bạch không bóp vai được nghĩ chẳng có việc gì làm, đã vậy bạn liền quay về phòng hưởng thụ “này kia” còn hơn .

Mặc Duy Chính nhìn thấu động cơ của bạn, nheo mắt suy tính liếc bạn một cái, “Không có gì, hội nghị ngày mai mới bắt đầu, hôm nay nghỉ ngơi thôi.” Vừa nghe lời này Chu Tiểu Bạch lập tức định học tiểu thái giám cổ đại hướng về phía Mặc đại chủ tử cao cao tại thượng mà hô to, “Nô tài xin lui trước!”

Đáng tiếc Mặc Duy Chính bỗng hé nụ cười, “Đã được nghỉ, chúng ta cùng xem bản tin kinh tế vậy.” Nói xong liền bấm điều khiển TV tới kênh kinh tế, trước mắt Chu Tiểu Bạch lập tức xuất hiện nữ MC tươi cười đọc một chuỗi chữ số.

“Tổng tài…” Chu Tiểu Bạch nhìn MC nữ vội nói với Mặc Duy Chính bên cạnh, “Có tiết mục kinh tế nào là hai MC nam dẫn giống như bóng đá không?” Không được xem GV chí ít cũng phải là hai nam nhân mới “dâm” được…

Xem tin kinh tế chán muốn chết, Chu Tiểu Bạch chưa gì đã ngồi nguyên tại chỗ gật gù, Mặc Duy Chính bên cạnh không nói lời nào cũng ngáp một cái, Chu Tiểu Bạch vừa thấy lập tức nịnh nọt vờ vĩnh nói, “Tổng tài, anh mệt rồi, mau đi nghỉ thôi…”

Mặc Duy Chính xem đồng hồ, liếc mắt đã biết mục đich quá đỗi trần trụi của Chu Tiểu Bạch, không biết có phải đã chết sạch hi vọng với bạn – hiểu ra trong đầu bạn không chứa nổi thứ gì khác , bèn giả bộ đáp, “Ừm… Vậy tôi ngủ một chút, cô tự đi ăn tối nhé…”

“Ai..” Chu Tiểu Bạch kéo giật bạn Mặc Duy Chính đang đi theo tiếng gọi của cái giường lại, thảo nào xem TV thấy đầu óc trống trơn, thì ra là vì trong bụng trống trơn … Bạn đói rồi!”Tổng tài… chớ ngủ vội, chúng ta đi ăn đã. Giờ mà ngủ dễ tổn hại tinh thần!”

“Có cả lý thuyết này nữa?” Mặc Duy Chính kỳ quái hỏi.

“Đương nhiên!” Chu Tiểu Bạch vỗ “sân bay” bảo chứng, không ăn nhất định sẽ tổn thương thần kinh dạ dày của bạn! Tự đi ăn thì… tiền không rỗng túi. Chu Tiểu Bạch bần cùng mới đi làm không được một tháng, tiền đều bỏ ra thuê nhà, chuyên tập kích nhà Cố Nhã kiếm cơm ăn, quá tay chút nữa là đường đến cuối tháng coi như xa vời vợi.

“Oa…” Chu Tiểu Bạch uống bát canh trước mặt cảm thán nói với Mặc Duy Chính, “Nhà hàng này quả là cao cấp, cả canh miến cũng ngon như vậy! Cực phẩm cực phẩm, cực phẩm hệt như tổng tài anh vậy.” Biết thời thế không quên bợ đỡ một câu.

“…” Mặc Duy Chính suýt nữa chết sặc, “Đây là vi cá…”

Chu Tiểu Bạch ánh mắt quẫn ngốc, “…” Khóe miệng khẽ giật, lấy thìa khua khoắng, “Quả thực… rất ngắn.”

Mặc Duy Chính buông đũa, đột nhiên chăm chú nhìn Chu Tiểu Bạch, “Cô… có thể cho tôi hay làm sao lại thành ra như bây giờ vậy?” Lẽ nào là tình duyên trắc trở? Mặc Duy Chính thủy chung vững tin để khiến một nữ nhân trở nên biến chất đến như vậy hẳn phải là cố sự vô cùng sâu xa.

Chu Tiểu Bạch mỉm cười đón ánh nhìn sâu thẳm của Mặc Duy Chính, khẽ thở dài một hơi, buông thìa, cúi đầu, “Kỳ thực… chuyện cũng xưa lắm rồi, tôi cũng không muốn kể với ai, chỉ trong đêm vắng một mình mới hồi tưởng lại quá khứ đau lòng… Tổng tài, anh thực sự muốn nghe tôi nói?”

Quả nhiên có cố sự… Mặc Duy Chính gật đầu, lòng nghĩ nhất định là cố sự có sức đả kích ghê gớm vô cùng.

“Tôi… lúc còn nhỏ thích nhất truyện 《 Nàng Bạch Tuyết 》…” Chu Tiểu Bạch khẽ thì thầm, “Vì trong truyện có công chúa Bạch Tuyết và hoàng tử…”

Giấc mơ con gái, Mặc Duy Chính rất chăm chú lắng nghe.

“Mẹ tôi mua ột cuốn sách tranh ‘Nàng Bạch Tuyết’, đặc biệt đẹp, nhất là trang thứ 3 từ dưới lên có cảnh hoàng tử cúi người nhìn Bạch Tuyết trong quan tài thủy tinh, đẹp vô cùng…” Rõ ràng kể chuyện cổ tích, vậy mà mắt Chu Tiểu Bạch dường như đỏ lên, “Nhưng một ngày tôi mang sách đi nhà trẻ, bị một bạn nam xé rách, lại đúng tờ tôi thích nhất đó, về nhà cha tôi cũng cố dán lại, có điều ——” Chu Tiểu Bạch ngừng lại, thoáng nhìn Mặc Duy Chính, mắt rạng hào quang, khóe miệng Mặc Duy Chính khẽ giật giật, sao lại thấy ánh mắt hưng phấn của cô nàng?

“Kết quả mảnh vẽ Bạch Tuyết đâu mất , để dán được thành tờ, cha tôi bỏ qua Bạch Tuyết mất tích, dán luôn mảnh hoàng tử khom người ngắm công chúa cùng mảnh có chú lùn mũ đỏ nhìn lên lại với nhau, vừa khéo môi chạm môi, giây phút đó tôi đột nhiên phát hiện… thứ càng đẹp hơn xuất hiện rồi!” Ánh mắt Chu Tiểu Bạch càng sáng rỡ nhớ lại chuyện xưa, “Tổng tài, tập tranh đó tôi vẫn còn giữ, có muốn lần sau tôi mang cho anh xem không?”

Mặc Duy Chính cúi đầu uống canh, lắc lắc đầu, mỗi người đều có cố sự, nhưng Chu Tiểu Bạch là Chu Tiểu Bạch, không có cố sự thê lương thảm thiết nào thích hợp với bạn…

Bạn đang đọc Kế hoạch hủ nữ : Bẻ thẳng thành cong của Trừu phong đích Mạc Hề
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.