Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nạp Lan Cung Uyển

Tiểu thuyết gốc · 1536 chữ

" A Thử theo thiếu gia ta đi dạo phố! " sau khi hỏi hệ thống thì biết được giằng muốn đột phá thì cần tích lũy đấu khí và tinh thần thoải mái, đấu khí thì không cần phải nói thừa đủ còn tinh thần thì hắc hắc còn gì thoải mái hơn đi chơi với người đẹp, trang bức với mấy bọn tính cước sắc chứ sao đến lúc ấy thì vừa thoải mái còn ghi điểm với người đẹp. Càng nghĩ càng hưng phấn nên Liễu linh càng tăng thêm bước chân

" thiếu gia ngài không đi thỉnh an phu nhân sao! phu nhân đã về rồi " A Thử mang theo lo lắng khuyên ( vì vien tụ khí tán đấy là hàng lậu mà tên này tình cờ có được nên không có ai biết Liễu linh thật đã chết, vì đảm bảo không có phế vật nghịch tập nên thân phận của main không có ai biết)

" mẹ ta không phải đi Nạp Lan gia thăm ông ngoại cùng nhị tỷ sao " theo như ký ức của thân thể này thì mẹ hắn là Nạp Lan Cung Uyển và nhị tỷ là Liễu Như hơn mình 4 tuổi bằng tuổi A Thử, đáng nghe là họ phải đi đến mai mới về chứ! ( chỗ này ta sửa một chút vì ta không thấy có lý do nào thích hợp để tán Nạp Lan Yên Nhi cả nên ta cho luôn mụ hắn là người Nạp Lan gia vs lại trong nguyên tác cũng không đề cập đến nên luận bút thành văn)

" phu nhân biết được tin thiếu gia hôm qua hôn mê liền lập tức trở về " A Thử đáp

" được vậy thì chúng ta đi " Liễu Linh chần trừ trong trốc lát rồi gật đầu đồng ý đi, thật ra cậu cũng rất muốn xem hai cái mỹ nhân hại nước hại dân này nên đi nhanh về phía hậu viện

" thiếu gia đợi nô tỳ vs " bây giờ A Thử mới 16 thôi mà 2 con thỏ mập phát triển quá lúc cô ấy chạy thì chúng nó cũng đung đưa theo thật em gái nó quá kích thích thị giác rồi!

sau một hồi kiềm chế đôi mắt và thằng em rốt cuộc thì cũng đến hậu viện, nơi đây có một vườn hoa rất lớn một cái hồ một cái đình giữa hồ và khá nhiều gian phòng nơi mà chúng tôi đang đi đến là sảnh chính, khi bọn hắn vào thì tự dưng bị tập khích bất ngờ bởi một bộ hung khí mặc dù không to như A Thử nhưng rất mềm , đang lúc hắn tận hưởng thì có một giọng nói vang lên làm gãy mất khoái lạc của hắn " lão tam trông ngươi có giống người bị ốm đâu vẫn xung chán! "

một giọng nói lanh lảnh như chim vàng Anh vang lên có thể khiến cho những người khó tính nhất cũng phải mỉm cười, khuôn mặt mặc dù không nghiêng nước nghiêng thành nhưng cũng là một mĩ nhân bại hoại hại nước ương dân trên khoé miệng treo một nụ cười tinh ranh phối hợp với ba ngàn sợi tóc được buộc sang hai bên mang cho người xem một cảm giác vui vẻ đôi mắt to tròn lấp lánh cặp má phụng phịu gây ra một cảm giác giống như một đứa em gái đang làm nũng, xuống một chút nữa là cái cổ trắng ngần cao ráo dụ dỗ người nhin muốn cắn một cái, ở bên dưới nữa là cặp hung khí không to không nhỏ rất vừa tay đang cọ lên cọ xuống ở cánh tay phải của hắn " mẹ bán phê " xuống dưới nữa là vòng eo lả lưới mảnh khảnh như thủy xà khiến người ta muốn ôm vào , kiều đồn nảy nở săn chắc, tất cả chúng được phác ôm sát bởi một bộ sườn màu vàng chanh năng động cặp chân thon dài trắng trẻo như bạch ngọc như ẩn như hiện tạo nên một sức cám dỗ lạ lùng. Chốt lại là băng cơ ngọc cốt. Mặc dù có được ký ức của " Liễu Linh " nhưng khi được nhìn tận mắt thì còn xinh hơn cả các nữ minh tinh trên ti vi, có lẽ là thế giới tiên hiệp đâu đâu cũng là gái xinh , khiến cho hắn nhìn nây ngốc si mê đến nỗi cặp mắt sắp không nghe khống chế dán sát vào cô gái " quan sát cho tường tận " ( mỏi tay quá, vì ae tôi gần như bê cả văn phong của bác Đậu vào rồi công nhận bác Đậu tài thật miêu tả mỗi người mỗi vẻ mà đều là mĩ nhân chứ, ae cứ yên tâm mặc dù không thể như bác Đậu nhưng cũng phải cỡ 5 6 phần cho ae " bổ mắt " ) giống như phát hiện sự không đúng của Liễu Linh nên người phụ nhân ngồi ở trên vị trí trung tâm hẵn giọng ho nhẹ một cái lôi kéo sự chú ý của Liễu Linh đang làm càn trên người Liễu Như tới.

Đó là một phụ nữ thành thục khí chất cao quý nghiêm nghi tuổi chắc cũng chỉ đôi mươi lại là một mĩ nhân bại hoại, làn da trắng như tuyết mượt như lụa ngũ quan tinh xảo ba ngàn sợi tóc đen một nửa được búi lên cố định bởi một cây châm ngọc, một nửa được buông dài ôm lấy một bờ vai một vòng eo lả lướt, phụ nhân mặc bộ đầm màu lam nhạt vừa loạt tả sắc đẹp kiêu sa vừa tôn lên khí chất thanh nhã cao quý mặc dù không có lộ liễu nhưng qua tư thế ngồi ta có thể cảm nhận được vóc người ma quỷ đầy cám dỗ, nếu không có ký ức thì Liễu Linh cũng nhận định đây là một vị tỷ tỷ nào đó nhưng đây lại là mụ mụ của hắn Nạp Lan Cung Uyển con gái nhị trưởng lão Nạp Lan gia

Bị kéo về thực tại, với tài năng diễn xuất có thể dựt vài giải oscar đã ngay lậm tức giả thành bộ dáng cung kính khom lưng chín mươi độ chắp hai tay nhìn không ra bộ dáng háo sắc vừa rồi nói " hài nhi thỉnh an mẫu thân "

" đó ngươi xem đi! phải hiểu lễ tiết như Linh nhi này! haizz! thật không biết sau này có ai để ý không nữa " Nạp Lan Cung Uyển tự mình đi lên nâng Liễu Linh dạy một bên thì mở miệng chách cứ Liễu Như

" mụ mụ ai cần mấy bọn vô dụng ấy chứ tiểu Như muốn phụng dưỡng mụ mụ cả đời cơ " Liễu Như bám lấy tay Nạp Lan Cung Uyển lắc lư nhõng nhẽo nói kết hợp với bộ dáng khả ái đôi mắt long lanh to tròn sẽ khiến cho bất cứ ai cũng siêu lòng

" thôi đi cô nương! để cho lão tam cười kìa! Linh nhi đã thấy đỡ chưa! con không cần phải gấp gáp tu luyện là gì! thật là cái lão già đấy thật là khi về ta sẽ cho một trận " Liễu linh chỉ biết cười trừ, đừng tưởng vẻ ngoài đoan trang đánh lừa thật ra đấy là một con cọp cái chính hiệu, ở trong lòng cậu mặc niệm cho cha vài lần đúng vậy " lão già " được nhắc đến là cha Liễu Linh, Liễu Phong gia chủ Liễu gia ( bởi vì không biết Liễu Linh thật đã chết nên bà chỉ cho là do Liễu Phong bắt ép Liễu Linh tu luyện quá độ nên bị ngất; Liễu Phong hắt xì : sao ta cảm thấy lạnh cả người!)

sau một hồi trò truyện hỏi tới hỏi lui cuối cùng Liễu Linh cũng dứt đươc ra để đi dạo phố nhưng từ đấy có thể thấy được Nạp Lan Cung Uyển thương con thế nào, nhưng " thế éo nào mà tỷ lại theo ta đi! " Liễu Linh quay sang nói với Liễu Như đang dắt tay A Thử nhảy nhót hưng phấn như những con chim nhỏ vào đầu mỗi mùa xuân về, lúc này hắn khóc không ra nước mắt

" thượng thiên! để cho tỷ ấy đi cùng thì ta liêu nguội tử thế nào được chứ " Liễu Linh than thầm trong lòng

" uy! uy! ngươi là đàn bà sao mà lề mề vậy! " đi đến cổng Liễu Như đang khoác tay A Thử quay lại nói với Liễu Linh giọng tràn đầy bất mãn

" có nhầm không vậy ! ngươi theo ta đi đấy! " chỉ dám bất mãn trong lòng Liễu Linh đành phải cắn chặt răng đuổi theo, còn vì cái gì không dám sinh khí thì đây là một con tiểu cọp cái nha có rất nhiều gia đinh đắc tội bị đánh đến giờ vẫn còn nằm trên giường đó.

Bạn đang đọc Isekai Tai Dau Pha sáng tác bởi goodguy5615743
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goodguy5615743
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.