Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một chút sự thật?

Tiểu thuyết gốc · 1517 chữ

khi thấy có hai kẻ chạy ra chợ giúp Liễu Linh thì khiến cho ba kẻ tay sai ngạc nhiên vô cùng nhưng cũng chỉ có một lúc thôi ai nấy trong bọn hắn đều đi ra từ muôn vàn khung hiểm nên tâm chí rất nhanh ổn định lại không những chả chạy đi lại còn lao nhanh hơn đến Liễu Linh, có lẽ một phần cũng là bọn hắn tin tưởng Liễu Linh mời đến hỗ trợ cũng không thể mạnh hơn Cửu lão được! hoặc là nhanh tróng bắt lấy Liễu Linh hạn chế hai kẻ đó

" đang trong lúc chiến đấu mà phân thần là vô cùng nguy hiểm đó! " lúc tên đầu lĩnh đang mải mê suy nghĩ thì bên cạnh hắn vang vảng lên âm thanh đòi mạng của Liễu Linh

Nhanh quá, hắn không biết Liễu Linh chạy tới phía sau hắn như thế nào nhưng nhiều năm hung hiểm đã rèn cho hắn một cái bản năng khiến hắn vung luôn thanh đao đang cần trên vai về phía cổ Liễu Linh ý đồ muốn một kích tất sát

Nhưng Liễu Linh là ai cơ chứ! hắn vốn định lấy ba tên này ra làm bàn đạp giúp hắn cải thiện khả năng chiến đấu của mình, không có hạn chế như lúc đọ với Liễu Như, hắn ngay lậy tức vận đấu khí vào bàn tay trái dùng [ xuyên tâm thủ] làm nó trở nên vặn vẹo màu da cũng từ trắng nõn chuyển sang màu đen huyền nếu tinh mắt còn nhìn rõ được có một cỗ nhàn nhạt khói đen bốc lên, hướng thẳng về phía trái tim tên cầm đầu đâm tới tay phải thì dùng [trường giang quyền] uyển chuyển làm lệch đi hướng tới của lưỡi đao gần xoẹt qua mang tai của hắn

thấy đại ca của mình ở thế yếu hai tên tiểu đệ một gầy một béo cũng lao tới đánh lén về phía Liễu Linh

tên đại ca phát hiện Liễu Linh không những chả né đòn tấn công của hắn mà còn hướng tới tấn công hắn, nở ra một nụ cười lạnh hắn vận đấu khí vào quyền thủ của mình hướng tới cái [ xuyên tâm thủ] kia va chạm

" hoàng giai trung cấp, [ phệ lãng chưởng] "

khi cả hai va chạm thì quyền thủ của tên đầu lĩnh bị xuyên thủng nhanh chóng màu tươi chàn ra, hắn kêu thảm rồi lùi lại phía sau mấy bước, Liễu Linh cũng vì tránh hai tên công kích nên cũng không thể làm gì hơn là kéo dãn khoảng cách về phía sau với ba tên đó

lúc này thâm tâm của cả tên đầu lĩnh và Liễu Linh đều vô cùng vi diệu, tên đầu lĩnh thì cản thấy không thể tin được đường đường là đấu giả tam tinh thi triển tuyệt học của bản thân rồi ( các bạn hiểu phận là nô bộc mà có hoàng giai đấu kĩ tu luyện là mộ tổ tiên bốc lên khói xanh rồi) mà lại bị nghiền ép bởi một tên tu vi kém hơn mình, hắn có thể khẳng định từ ba động đấu khí mà Liễu Linh toát ra thì khẳng định hắn có tu vi yếu hơn mình còn Liễu Linh cũng chả kém hắn bình thường lúc tu luyện [ xuyên tâm thủ] dễ dàng đục vài lỗ trên một phiến đá lớn mà bây giờ chỉ làm cho một kẻ chảy máu ra đáng nghẽ phải là phế luôn cánh tay đó mới đúng chứ bỗng

" Là công phap! " hắn vẫn còn chưa có công pháp mà lại đi đấu với một kẻ có công pháp (dù thấp ) là còn tu vi cao hơn hắn nữa chứ, bảo sao lại chỉ làm được đến thế không có công pháp hắn vô pháp vận chuyển năng lượng đến mức tận cùng để cho [ xuyên tâm thủ] phát huy ra tối đa nên như vậy cũng hợp lý

" ngươi mau ngoan ngoãn dao ra đấu kĩ vừa rồi ra đây! nếu ta tâm trạng tốt sẽ khiến ngươi chết một cách dễ chịu, còn nếu không thì tin ta đi ngươi sẽ hối hận khi đến cõi đời này đấy " giao hủ xong, hắn có là đầu heo đi nữa thì cũng biết là do đấu kĩ thì mới giúp Liễu Linh khiêu chiến vượt cấp được nên hắn nổi ra tham niệm chiếm nó làm của riêng còn nạp giới của Liễu Linh thì cần cho thiếu gia đổi lấy khen thưởng , nói đùa đấu kĩ cường đại như vậy ai mà chả muốn

" ồ ..! còn biết đánh chủ ý lên đồ của ta cơ đấy! chỉ không biết các ngươi ... có mạng mà hưởng hay không! " ngay khi vừa hết câu, hắn đã lao nhanh về phía ba tên vẫn tay trái màu đen tuyền có hắc khí lượn lờ nhưng tay phải lại loé hiện ra một tấm phù chú màu vàng trên đấy viết đầy các kí tự kì lạ màu đỏ tươi, trong chớp mắt hắn đã tới ba tên kia trước mặt tay phải huy động [ trường giang quyền ]để cản lại đại đao của tên mập mạp, tay trái nhanh chóng hướng thẳng về phía yết hầu của tên gầy!

nhưng ba tên kia cũng không phải dân ân chay thấy hai tiểu đệ của mình gặp nguy hiểm tên cầm đầu nén lại cánh tay đau nhức huy động tay còn lại cầm lấy đại đao hướng về phía cổ Liễu Linh chém tới ý đò muốn doạ lui Liễu Linh cứu hai tiểu đệ của hắn

nhận thấy cự đao hướng tới, Liễu Linh không những không hoảng loạn ngược lại trên khoé miệng cong lên một nụ cười chỉ tiếc có lớp mặt nạ che chắn nên ba tên kia không thấy ,nhanh chóng thi triển lấy [ bắt tước công] như con chim tước thoắt cái hắn đã nhảy ra xa ba tên đó chí ít bốn trượng ( khoảng chừng 14 mét)

thấy Liễu Linh chạy ra quá xa thì tên đầu lĩnh nhanh chóng cảm thấy bất an như thể xắp có thứ gì rất kinh khủng xảy ra, trực giác của hắn đang kịch liệt run rẩy như thể sợ hãi cái gì đó, cắn răng hắn không để ý đến hai tên tiểu đệ của mình nữa hắn lao nhanh về phía Liễu Linh rút đi tay lại huy động cự đao chém xuống nhưng ngay khi cự đao cách mặt Liễu Linh khoảng nửa xích ( khoảng 15 cm) thì hắn nhìn thấy khoé mắt của Liễu Linh hiện ra trào phúng, nhưng hắn chưa hiểu được cái gì thì

" Rầm!!! "

" AAAAA!!!"

một vụ nổ lớn xảy ra ở sau lưng hắn hai tên tiểu đệ của hắn thì y phụ toàn thân cháy đen, một số khu vực trên người thì loang lổ vết máu ,bung ra các tảng thị lớn , dặc biệt tên béo không biết vì sao nửa đoạn đao lại xuyên ngang qua cái đầu của hắn như cái quả dưa hấu mắt hắn trùng lớn tỏ ra không cam lòng đã chết không thể chết lại được nữa, tên gầy mặc dù còn thoi thóp nhưng cũng mất đi cả đôi tay bị cháy đen cho dù sống sót cũng thành phế nhân, mùi hăng lưu huỳnh kết hợp với mùi tang của máu tươi sông vào mũi thật...

tên đầu lĩnh cũng do dư ba của vụ nổ mà chệch hướng lưỡi đao ra chỉ làm bung mất tấm mặt nạ của Liễu Linh lộ ra một khuôn mặt trắng trẻo non nớt của thiếu niên, khiến cho hắn thấy không thể tưởng tượng nổi " nãy giờ kẻ mà treo đánh ba huynh đệ ta lại còn tre như vậy " nhưng hắn chưa kịp tỉnh hồn thì chỗ ngực hắn truyền đến đau nhót hắn chỉ kịp đưa tay sờ qua thì thấy âm ấm khi đưa tay ra trước mặt thì hắn mới nhìn rõ là toàn máu tươi, cỗ thân thể bị trọng lực hút xuống " bịch " ,đến lúc chết hắn mới nhìn thấy Liễu linh đã đứng sau mình cánh tay trái của hắn rơi xuống những giọt máu tí tách như đang đếm ngược thời gian của hắn vậy, trên khuôn mặt anh tuấn cong lên một nụ cười nhẹ nhang đôi mắt hơi híp lại trông rất hoà ái,môi của hắn mấp máy như muốn nói gì đó nhưng cả cơ thể lại chả còn tí sinh lực nào, hắn cứ vậy không minh bạch chết , chết vô cùng uất ức

( tác hiểu mọi người đọc xong chương này sẽ nghĩ cái gì nhưng tác chưa bao giờ nói Liễu Linh là sinh viên bình thường cả đến tên thật của hắn mọi người còn chả biết nữa là , chương sau có lẽ sẽ tùy hứng tiết lộ ít nhiều)

Bạn đang đọc Isekai Tai Dau Pha sáng tác bởi goodguy5615743
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goodguy5615743
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.