Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí ẩn Huyết mạch của Hoả Thần , năng lượng yếu ớt có thể dập tắt bất cứ lúc nào

Tiểu thuyết gốc · 955 chữ

Lúc Diệu Hoa rời đi, Thiên cũng trở về phòng của mình

Anh thở dài một hơi ngồi xuống đất tịnh thần lại trong não hải của Thiên , Ma loryer đang ung dung uống trà thì thấy Thiên tới Hắn rót cho anh một ly

Thiên ngồi xuống cầm ly trà lên uống một ngụm rồi nói

" ngươi thấy cô ta như thế nào "

Ma Loryer mắt nhắm mắt mở lười biếng trả lời

" Ý ngươi là Diệu Hoa sao , Cô ta cũng khá mạnh nhưng so với ta và Bạch Linh năm đó thì kém xa "

Thiên lắc đầu nói

" ý ta không phải là cái đó ý ta nói là ngươi thấy cô ta vì sao lại đối xử tốt với ta như vậy ? Ngươi không nghi ngờ sao "

Ma loryer cười khoái chí đáp lại

" Haha ngươi để ý làm gì nếu cô ta thật sự muốn làm hại ngươi thì chỉ cần đè chết ngươi là xong cần gì phải làm như vậy , ta nghĩ cô ta chỉ khá tò mò với thứ sức mạnh ngươi đang nắm giữ thôi "

Nghe vậy thì Thiên cũng giải đáp được thắc mắc của mình cũng không hỏi nữa anh lấy ra một cái ghế dựa nằm lên nhắm mắt ngủ một lát

Bên Ngoài lúc này Diệu Hoa vừa từ Triều Đình trở về từng bước nặng nề bước đi khi tới trước cửa phòng cô đá một phát cánh cửa mở toang ra cô ngạc nhiên phát hiện Thiên đang ngồi Tu luyện lại gần xem thì mới nhận ra Diệu Hoa cười khúc khích nói

" Đồ Nhi ngoan ngươi đây là lười biếng sao không nên đâu a~ ta sẽ giúp ngươi hihi "

Thiên trong thức hải của mình cảm nhận da mặt có chút nhột nhột khó chịu khiến anh tỉnh giấc vô tình đứng lên thì cộp một tiếng

"~ ui ya đau chết ta rồi "

Thiên bất lực nhìn Diệu Hoa hỏi

" Cô đây là đang làm gì ta vậy hả, không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao "

Diệu Hoa đứng dậy xoa xoa cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu của mình tỏ vẻ vô tội nói

" ta có làm gì âu là do ngươi ngủ ngon quá nên ta mới không cầm lòng được trang điêm cho ngươi hoi mà hihi"

Thiên bất giác cảm nhận sự bất ổn nhanh chóng lấy ra một cái gương soi thì tá hoả , Khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của mình đã trở thành đầu lợn chiu sa a

" Cô Cô !! hừ " vì giận quá mà không làm được gì người ta nên hoá thẹn mà chạy ra ngoài

Ở khu rừng giao giữa 3 ranh giới ba tộc Long, Eft và Org có một đoàn người gồm 4 nam và 1 nữ , Nữ Tử mang theo cây quạt bên người cảnh giác nói

" Dừng lại , ta ngửi thấy mùi máu tanh và năng lượng giao động rất yếu ớt là ở phía trước mau theo ta "

Nói xong cô ta cùng đoàn người của mình ẩn dấu khí tức vô thức trong mắt hung thú liền vô hình , cả đám càng ngày càng lại gần Nữ Tử đó kêu mọi người ở lại còn cô sẽ lên xem sét tình hình

Khi tới gần cô phát hiện ra mùi máu cô ngửi được là của một người thanh Niên đang bị bỏng rất nặng gần như là thoi thóp chỉ còn một tia tàn dư năng lượng sót lại bảo vệ sự sống cho cơ thể này

Nhưng điều kỳ lạ ở đây khiến cô vô cùng khó hiểu là vì sao một người bị thương nặng như vậy còn chạy máu nữa lại không có một con thú hoang nào ăn Thịt vì tò mò cô đã lục soát kiểm tra khắp người anh thì thấy một cuốn sách cổ và trên đó có vài cổ ngữ của tộc cô

Cô ra hiệu cho những người đang núp phía sau đi ra

" mọi người ra đi không có nguy hiểm đâu chỉ là một tên sắp chết cùng với cuốn Ma Pháp Cổ Đại có ấn ký tộc mình thôi , chúng ta mau rời đi mang theo cả Hắn ta nữa nhớ là cẩn Thẩn người Hắn bỏng rất nặng "

Có 2 tên Trung Niên bước lên kiểm tra Thân Thể của Phong rồi miệng lẩm bẩm gì đó , từ bốn phía xung quanh Anh tạo thành vô số bong bóng nước bao chùm lấy cơ thể sau đó tạo thành một quả bóng nước khổng lồ nuốt chọn cơ thể của Phong vào phía trong

Nữ tử kia nói tiếp

" Chúng ta đi Thôi ở lại đây quá lâu không an toàn "

Dứt câu bóng hình của đoàn người này cùng với Phong liền biến mất không còn bất kỳ một dấu vết nào để lại hiện trường

Từ chỗ họ vừa rời đi Một Con Hống Sư Công xuất hiện tiến lại vết máu còn sót lại của Phong liếm một phát , đột nhiên những vết máu bị liếm đó bừng lửa lên Đốt cháy cái lưỡi của Hống Sư Công vì quá đau đớn nó mang theo cái lưỡi đang cháy của mình chạy đi tìm một dòng sông để dập tắt , nhưng ngọn lửa này không hiểu sao lại quá mạnh trong tích tắc đã Thiêu Cháy toàn bộ cơ Thể của Sư Công nó chỉ còn biết đau đớn quàng quại mà bị Thiêu tới chết

Bạn đang đọc Huynh đệ ta tung hoành Dị Giới nguyên sáng tác bởi Ẩnthếbốvươngkì2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ẩnthếbốvươngkì2
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.