Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm gì căng thế ta cất vũ khí dùm thôi mà

Tiểu thuyết gốc · 1017 chữ

Hưng nhẹ nhàng bước tới tên đại ka khiến tên này khó thở một cách kì lạ hắn quay thì thấy đàn em mình ai cũng bị một cách dã man tên thì bị đứt đầu , tên kia thì bị chia đôi và có tên thẩm tệ bị móc nát cơ thể tên đại ka thấy thế liền ngã xuống . Hắn lo sợ vì tính mạng mình lúc này hắn mới hiểu rõ hai cô nàng kia là của bọn họ cho nên hắn quỳ lạy van xin tha mạng , Hưng thấy thế liền đạp đầu tên này chế diễu

"Lúc đó sao các ngươi không nghĩ tới cảnh này chẳng phải các ngươi chỉ cần cho bản thân các ngươi thôi đúng không ?"

Tên đại ca sợ khóc lóc xin xỏ

"Mong quý nhân tha mạng là do ta suy nghĩ bồng bềnh nên hành động thô tục"

Hưng nghe vậy liền dập đầu hắn khinh bỉ

"Lấy mạng nhà ngươi đền bù nhá ?"

Vừa nói xong tên đó quay lên nhìn anh nhưng không kịp phản ứng Thiên đã cho một nhát liềm vô đầu . Hưng thấy Thiên hành động không thương tiếc thì hỏi

"Nhanh vậy fen tính hỏi sào huyệt tụi nó mà"

Thiên thở dài đáp

"Với tụi này thì giết chết cho nhanh không cho chúng sinh sản thêm"

Thiên lúc này tới chỗ Uyển Nhi thấy cô với Lâm Mộ Tuyết ngủ rất ngon thì Hưng di tới hỏi

'Ê đóng xác này làm sao mày?"

Thiên nhìn lại bãi chiến trường mà anh với Hưng gây ra rồi tự tin nói

"Kệ mai cho tụi lính trong thành dọn giờ hốt hai con này đi về đi kẻo có ngươi đi tuần phát hiện"

Hưng nghe thấy thế liền vác vai Lâm Mộ Tuyết lên nhìn khá cực nhọc quay sang Thiên thì thấy ẵm một cách nhẹ nhàng , sau đó hai người về phòng Thiên và Uyển Nhi lúc này Hưng thấy phòng có khá nhiều đồ vật lạ thì hỏi Thiên mới biết đống này từ Vương quốc Hồ Ly nên anh thắc mắc mấy món đồ này xài như thế nào , đặt lên giường nằm cạnh Uyển Nhi lúc này Thiên đi vô mời một tách trà nóng

"Làm một hơi cho ấm"

Hưng cầm tách trà rồi nhìn Thiên,thấy vậy Thiên phủi tay

"Không có độc đâu mà lo"

Hưng vừa thổi vừa nói

"Ý tao đâu như thế , giờ tính hỏi fen làm gì tiếp theo ?"

Thiên húp tách trà nóng rồi nói

"Giờ tắm cho bọn họ, nãy tao lỡ tay làm hai nàng ấy dính đầy máu kìa "

Hưng đang húp tách trà thì phụt ra ngạc nhiên nhìn Thiên

"Mày..mày ...tính tắm cho họ à ????"

Thiên nhìn Hưng hoang mang

"Chứ mày tính để hai người đó dính đầy máu rồi mai chủ phòng lên kiểm tra thấy à ?"

Thiên định tới bế Lâm Mộ Tuyết lên thì anh ta liền bị Hưng đá một cái, may mắn là Thiên đỡ kịp chỉ với cú đá vừa rồi dư trấn đã làm nứt vài tấm gạch phía dưới sàn . Thiên định hỏi thì thấy Hưng mặt đầy sát khí nói

" Bỏ nàng ta xuống trước khi tao giết mày "

Thiên nghe vậy thì đặt Lâm Mộ Tuyết xuống nói

" Giỡn ba làm gì căng vậy "

Hưng không nói gì hết Tiến tới bế Lâm Mộ Tuyết lên và rời đi

Thiên khó hiểu gãi đầu nói

" Tao chỉ bế cô ta lên để lấy vũ khí đem cất thôi mà , thằng này bị gì ấy ta "

Ra khỏi Thành Hưng bế Lâm Mộ Tuyết tới một thảo nguyên rộng lớn ở phía Nam đại lục

Khi tới nơi anh ân cần đặt cô nằm xuống thảm cỏ êm dịu với một chút gió thổi nhẹ nhàng

Hưng lúc này cũng ngả lưng nằm xuống , anh nhìn qua phía Mộ Tuyết rồi nhớ lại ký ức khi xưa...

..Ở một Thành phố nọ , tại khu ổ chuột có một đám trẻ con đang vây lại bắt nạt một đứa bé tầm 5 tuổi đó chính là Hưng

Khi đó tôi đã khóc rất lớn và dường như chấp nhận rằng mình sẽ vẫn bị bắt nạt mỗi ngày

Nhưng hôm nay tôi đã được cứu bởi một Chị hàng xóm lớn hơn mình ba tuổi cô ấy tên là Lăng Mộ Tuyết

" Này mấy thằng ranh có ngon thì vào đây ăn bà mày này , đừng có ỷ mạnh hiếp chứ !!! "

Đám trẻ thấy có người lớn hơn mình ra mặt thì sợ hãi chạy gặp nơi

" A.a.aa ..chạy đi Bà la sát tới kìa "

Lăng Mộ Tuyết thấy thế thì hừ lạnh rồi quay sang dịu dàng hỏi thăm tôi

" Em không sao chứ Hưng , sao cứ để chúng bắt nạt hoài thế "

Hưng lắc đầu nói

" Không sao ạ , chỉ tại em yếu quá không thể đánh.. lại chúng "

Lăng Mộ Tuyết cười rồi xoa nhẹ đầu tôi nói

" Thế sau này em sẽ bảo vệ người thân như thế nào "

Hưng cuối mặt xuống ấp úng nói

"Em..em làm gì còn ba mẹ chứ, người thân duy nhất của em là em cũng đã bỏ em mà đi theo tình yêu của đời mình rồi"

Lăng Mộ Tuyết Kinh ngạc và cảm thấy khá ấy náy nói " cái này , cái này không đâu ..em đừng buồn nhé , nếu em muốn sau này em hãy qua bên chị ở chung ,dù sao chị chỉ có 2 chị em cũng chán thêm một đứa em chắc không sao đâu em nghĩ sao ? "Trong lòng Mộ Tuyết đang rất tự trách mình tại sao lại nhác chuyện buồn của người ta chứ mặc dù sống gần nhà nhau nhưng căn nhà của Hưng đã bị cái gì đó phá Hủy giờ chỉ còn lại...

Bạn đang đọc Huynh đệ ta tung hoành Dị Giới nguyên sáng tác bởi Ẩnthếbốvươngkì2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ẩnthếbốvươngkì2
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.