Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Hân Hân

Tiểu thuyết gốc · 1002 chữ

Từ bên ngoài quán cơm có một vài tiếng cãi nhau khá to nhưng lại không có ai quan tâm hết dường như đối với họ chuyện này khá bình thường như cơm bữa thiếu là không được

" Ngươi có mắt không hả"

Tiếng chửi của tên mập đang hướng về một cô gái nhỏ mà chửi thậm tệ còn cô gái kia chỉ biết cúi đầu xin hắn

"x-xin xin lỗi , xin lỗi tại tại cháu đang có việc nên không để ý mà va vào chú cho cháu xin lỗi " Tên mập ánh mắt hắn không chính chắn nhìn từ trên xuống dưới cơ thể nhỏ bé của cô mà bắt đầu suy nghĩ những chuyện đồi bại Hắn dở giọng nói

"Ngươi xin lỗi là xong à , thấy cô cũng khá dễ thương không biết có thể vào uống vài ly với lão tử không"

Ngay lập tức cô gái đó từ chối nhưng tên kia không định tha cho cô hắn nắm tay cô kéo vào trong quán với sự kháng cự và dãy dụa để cầu xin sự cứu giúp từ bên ngoài nhưng không có ai định giúp cô cả mà hầu như họ đang mong chờ điều gì sẽ xảy ra với cô vậy những ánh mắt biến thái xung quanh càng ngày càng nhiều

" làm ơn đừng mà , làm ơn tha cho tôi đi mà cầu xin các người cứu tôi với " tiếng la hét vô vọng của cô càng làm tên kia kích thích hơn

khi hắn chuẩn bị dạy cô đánh vần thì Thiên ngồi bên trong đã không chịu được nữa định ra tay cứu cô gái kia lúc đầu anh không định quan tâm đâu nhưng khi nhìn lại thì thấy cô ta khá giống đứa em nhỏ ngốc ở nhà anh làm cho anh muốn bảo vệ cô

Cây xích đã nằm trong tay và chuẩn bị được phóng ra lao tới cắt cổ tên kia bất cứ lúc nào, nhưng lúc này một bóng người khá quen mắt Lao tới đá tên mập kia bay ra ngoài phá nát một mảng tường những người hóng hớt thấy biến căng thì né gấp ai làm việc đó

"Cô không sao chứ tiểu thư xinh đẹp "

Cô gái mở mắt ra thấy mình được cứu thì không tự chủ được mà khóc oà lên , Thấy cô bé khóc Huy hoang mang bối rối liền dỗ cô

"oa oa oa hic hic "

" nào nào không khóc nữa tên đó đã bị ta đá đi rồi ,em tên gì nào nhà ở đâu để anh đưa em về"

Tiêu Hân Hân nức nở nói

"hic hic em tên là Tiểu Hân Hân"

Huy nghe vậy thì an ủi tiếp " thế sao em lại ở đây ,ba mẹ em đâu "

Hân Hân hơi ấp úng nói

"Em...em là trẻ mồ côi , trại trẻ bảo em đã đủ tuổi lấy chồng rồi nên muốn bán em cho một tên phú hào xấu xa vì không muốn nên em đã bỏ trốn em không muốn về lại đó huhu" Huy nghe vậy thì không hỏi nữa xoa đầu cô bé nói

"Thế em có muốn theo anh không, mặc dù anh không có nhiều tiền nhưng anh vẫn có thể bảo vệ em được " Hân Hân là một cô gái dễ xúc động nghe vây thì khóc oà lên

" huhu thật.. Thật sao....huhu"

Huy cười trừ mặc dù tính Huy hơi nhây nhưng không hiểu sao gặp cô anh lại muốn bảo vệ không muốn cho cô đi đâu cả

"Thật mà trong thời gian này em vất vả rồi anh mời em một bữa cơm nhé " Hân Hân nhỏ nhẹ đồng ý

"Vâng ạ"

Khi Huy đang gọi món cho Hân Hân thì một góc của tên mập kia

" Mẹ kiếp thk khốn nào dám phá hỏng chuyện tốt của lão tử "

Tên đó đã tỉnh dậy sau cú đá đó liền định kiếm Huy trả thù thì Thiên đã từ đằng sau hắn lúc nào không hay

" Ta nghĩ ngươi không có Trả thù được đâu " Dứt câu dây xích đã xượt qua cổ hắn ta , Hắn giật mình quay lại thì Thiên kéo dây xích về đầu dây xích là một cây liềm sắc bén liền chém đứt cổ hắn ta một cách ngọt sớt như đang thái rau vậy xong việc thiên vơ vét trên người hắn ta xem có gì quý giá không tìm mãi tìm mãi trên người hắn chỉ có đúng 3 đồng vàng Thiên thầm mắng một câu " Tên này không có thứ gì giá trị làm tốn thời gian của ta " Thiên rời đi ngay lập tức

Điều hắn bực bội nhất là cô gái kia cứ lảng vảng trong đầu hắn dường như nỗi nhớ em gái lại ùa về làm hắn quyết tâm và bắt đầu đi giết quái trong đêm để thu thập Pha lê thăng cấp mạnh hơn

.....

Huy với Hân Hân ăn cơm vui vẻ với nhau thì Hân Hân hỏi anh

"nãy anh bảo không phải người ở đây vậy anh đến đây làm gì vậy " Huy gãi đầu trả lời

"haha chỉ là anh đang tham gia giải đấu ở đây nè phần thưởng khá hấp dẫn nên anh mới đến " Hân Hân ngạc nhiên hỏi "ủa anh cũng tham gia giải đấu đó sao, à phải ha anh mạnh như vậy mà " Huy được khen thì cười tít mắt lại khoái chí

Nguyên đêm đó Huy đi dạo đêm với Hân Hân mà quên mất ba anh em của mình đang ở nhà đói mốc mồm chỉ để đợi Huy mua đồ ăn về

Anh Phong Bực mình chửi thề " má nó thk Huy nó chết ở xó nào vậy đi mua đồ ăn thôi mà lâu thế không biết

Bạn đang đọc Huynh đệ ta tung hoành Dị Giới nguyên sáng tác bởi Ẩnthếbốvươngkì2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ẩnthếbốvươngkì2
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.