Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học viện Kim quốc

Tiểu thuyết gốc · 1222 chữ

Chap 4: Học viện Kim quốc

Học viện Kim quốc, trong phòng một người phụ nữ mặc chiếc váy zip đen chân vắt chéo tay chống cằm đầu nghiêng sang trái suy nghĩ chính là giáo trưởng Kim Ngân của học viện đang nhìn chằm chằm vào một tờ giấy đặt trên bàn một lúc lâu sau đó lắc đầu thở dài, ngay lúc này tiếng gõ cửa vang lên một một người đàn ông bước vào cầm trên tay cũng tờ giấy đó đập mạnh lên bàn với vẻ mặt tức giận:

“Giáo trưởng, không thể nào để người như hắn ta bước vào đây được hắn không có bằng cấp giảng dạy, kinh nghiệm cũng không, hắn vào học viện thì chỉ làm hạ danh tiếng học viện chúng ta. Tôi và tất cả giáo viên trong học viện không chấp nhân việc này”

“Trần Thân, tôi rất hiểu cảm giác của thầy nhưng hiện tại chúng ta đang thiếu giáo viên.” – Giáo trưởng Kim Ngân đáp một cách từ tốn

“Tên này chưa từng giảng dạy thưa giáo trưởng” – Trần Thân tiếp lời sau đó

“Dù gì cũng là người tôi chọn? Không lẽ ý thầy cho là tôi không được phép chọn người dạy cho học viện sao, thưa thầy?” – Giáo trưởng Ngân trừng mắt

“Nhưng mà...” – Trần Thân đoạn nói

“Hắn là người do ta mời về, hắn gây ra chuyện gì ta sẽ chịu tất cả trách nhiệm nên thầy không cần lo lắng.” – Giáo trưởng Ngân ngắt lời

“Tôi hiểu rồi!!!” – Trần Thân nói sau đó bước ra khỏi phòng với vẻ mặt không bằng lòng.

Lúc này giáo trưởng Ngân thở phào nhẹ nhõm, đứng lên quay lại nhìn xuống sân trường vắt tay ra sau lưng thở dài suy nghĩ: Không biết đưa hắn vào đây liệu có phải là một quyết định đúng đắn hay không? Liệu hồn mà làm không là chết tươi nha nhóc.

........................

Trời lúc này đã chập tối.

Phi đang ăn tối với mẹ, nhà hắn nói nghèo thì không nghèo nhưng giàu có thì cũng không nói chung là cũng khá giả vậy mà trong nhà chỉ có duy nhất 2 mẹ con. Hắn không muốn hỏi về cha hắn vì trong trí nhớ của hắn là mỗi khi hỏi về cha thì mẹ hắn không hề vui vẻ có khi bực tức lên thì hắn bị chửi oan nên Phi không dại mà hỏi, nhưng hắn lại không biết rằng mỗi lần hỏi về cha như thế mẹ hắn bề ngoài thì thế nhưng khóe mắt bà cay lắm lúc về phòng bà lại khóc thút thít như đứa trẻ. Ăn xong bữa tối thì Phi về phòng lục lọi cái balo đã xuyên tới đây với hắn xem có gì hay ho, lục được một lúc thì có tiếng gõ cửa bên ngoài, chính là mẹ hắn đang đứng bên ngoài nói vọng vào trong.

“Chưa ngủ hả, mẹ nói chuyện với con một lúc được không?” – Nhã phu nhân nói

“Đợi xíu con ra liền.” – Phi đáp vọng ra

Hắn đành cất lại cái balo lại chỗ cũ sau đó chạy tới mở cửa đi với mẹ hắn ra chỗ bàn ghế đá đặt giữa sân, hai mẹ con lúc này đang ngồi nhâm nhi tách trà. Thì mẹ hắn nói:

“Phi này, con năm nay cũng 16 tuổi rồi con đã có quyết định gì chưa?”

“Quyết định gì thế mẹ?” – Phi ngơ ngác hỏi

“Thì là quyết định tương lai của con sau này đó.” – Mẹ hắn đáp

“Ừm thì hiện tại con cũng chưa biết phải quyết ra sao nữa.” – Hắn gãi gãi đầu đáp

“Vậy thì con nghĩ sao về việc trở thành linh nhân?”

“Linh nhân sao? Có vẻ thú vị.”

Theo trí nhớ của hắn thì linh nhân chính là những người dùng linh lực hệ và linh nhân chiếm đa số trên lục địa này chiếm vai trò cực kì quan trọng trong cái dị giới này, tại thấy lạ lạ giống xài phép thuật nên hắn muốn thử xem có cái gì hay ho không thôi nhưng khi nghe Phi nói thế mẹ hắn có vẻ vui bất thường hắn thầm nghĩ chắc mẹ muốn hắn trở thành linh nhân...

“Linh nhân, con quyết định trở thành linh nhân.” – Hắn cương quyết nói

Mẹ hắn cười nhẹ.

“Tốt rồi, chuẩn bị đồ mai lên học viện nha.” – Nhã phu nhân nói

“Bao giờ cơ?” – Phi hỏi lại

“Ngày mai” – Mẹ hắn đáp

“Óe, sao gấp giữ vậy mẹ.” – Hắn mếu máo nói

“Thôi về chuẩn bị đồ mai lên học viện đi, trễ rồi.” – Mẹ hắn nhắc nhở rồi đứng lên về phòng

Lúc này hắn cũng lủi thủi về phòng mình không ngờ mẹ đã đăng kí trước cho hắn, chán không biết nói lên lời thôi thì lỡ rồi thì đến đó quẩy cho vui cũng được nhưng hắn không biết rằng quyết định lúc này của hắn về sau sẽ khuấy đảo lục địa này và tạo sóng gió liên lục địa khiến sức ảnh hưởng Huyết Thập hội cực kì lớn mạnh.

Phượng Hoàng cổ trấn, một thị trấn nằm ven biển hoạt động mua bán ở đây vô cùng sôi nổi; tại đây loại người thuộc tầng lớp nào cũng có từ trộm cướp, ăn mày cho tới giới vương giả, quý tộc bởi đây là một thị trấn thương mại lớn, những đồ được chế tác bởi giải kim thuật sĩ ở Kim quốc phải nói rất tinh xảo hầu như rất khó kiếm ở nơi khác; chưa kể là Học viện quốc gia Kim quốc cũng đặt khá gần đây và cũng thuộc top những học viện hàng đầu của Ngũ Hành đại lục, tốt thì tốt nhưng học viên tại đây muốn được tốt nghiệp với bằng giả kim thuật sư của học viện này khá ít bởi giả kim thuật là một môn học khá củ chuối. Giả kim thuật là dùng linh lực hệ kim tác dụng lên kim khoáng tạo hình được những chi tiết cơ bản là đạt được tới mức độ Hóa Kim Sư, nhưng những điều đó không phải là khó khăn nhất vấn đề là lắp ghép được những thứ cơ bản đó để được bảo vật thì là cả một vấn đề. Chính vì vậy giả kim thuật sư trên đại lục này không nhiều và cực kì mọi người được kính trọng vì điều này một quốc gia, tông môn nào lớn mạnh thì cũng đồng nghĩa rằng tác động của giả kim thuật vào cũng không nhỏ. Cũng vì thế Học viện Kim quốc luôn được được các tông môn, thế gia gửi truyền nhân đến đây nhưng số lượng không nhiều bởi vì họ vẫn ưu tiên những học viện chuyên về linh lực hệ hơn còn ở đây tuy không chuyên nhưng vẫn ở mức khá, tuy vậy những người được gửi đến là đều người tài năng có tố chất cao. Cứ mỗi 2 năm một lần thì học viện mới nhận học sinh một lần và thời gian học cũng là 2 năm ròng rã liên tục.

Bạn đang đọc Huyết Thập sáng tác bởi ĐệNhịQuốcSư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐệNhịQuốcSư
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.