Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy Hiểm Trí Mạng

Phiên bản Dịch · 2422 chữ

"Lập tức vận công, ta một bên vì ngươi hộ pháp".

Vũ Thiên đối với Trường Bạch vô cùng tín nhiệm, hắn lập tức đứng lên di chuyển ra giữa phòng, sau đó lập tức khoanh chân minh tưởng.

Theo phán đoán của Trường Bạch, Vũ Thiên ở trong không gian giả lập, dưới sự dẫn dắt của Pháp Thần viện trưởng đã nhận được kỳ ngộ.

Ngay lúc này không chỉ Vũ Thiên mà Trường Bạch cũng vô cùng tò mò, kỳ ngộ mà Pháp Thần viện trưởng lưu lại, rốt cuộc như thế nào.

Hai mắt nhắm lại, Huyết Lực bắt đầu vận chuyển. Một tầng huyết vụ như thường lệ tản phát ra ngoài. Ngay sau đó Vũ Thiên đã cảm nhận đôi chút sự khác biệt. Kinh mạch của hắn phi thường cứng rắn, có thể chịu tải đối với Huyết Lực vận chuyển nhiều hơn.

Điều này mang ý nghĩa cực kỳ to lớn cho việc tu luyện. Mỗi một lần công lực vận chuyển đều bắt đầu từ đan điền đi tới các kinh mạch sau đó lại quay trở lại đan điền. Kết thúc một vòng này, tổng sản lượng công lực sẽ gia tăng. Mà tốc độ vận chuyển của công lực liên quan trực tiếp đến kinh mạch.

Kinh mạch cường độ càng cứng, dẻo dai, tốc độ vận chuyển muốn nhanh hơn rất nhiều. Bên trong người hắn lúc này, kinh mạch được bao phủ bởi một tầng kim sắc. Kim sắc này chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là gia cố cho kinh mạch không bị tổn thương nếu như Huyết Lực vận chuyển với tốc độ khủng khiếp.

Ngắn ngủi vài phút đồng hồ, Vũ Thiên đã hoàn thành một vòng chu kỳ vận chuyển. Tốc độ này nếu so với lúc trước, tăng lên không chỉ một mà tới hai lần.

Trường Bạch thấy một màn này, ánh mắt cũng đồng dạng nhúc nhích. Nhưng nếu quả thực kỳ ngộ Pháp Thần viện trưởng để lại chỉ đến thế này khiến hắn có chút thất vọng. Trên thế giới này, có rất nhiều cách để tiến hành gia cố cho kinh mạch. Đơn giản nhất là phục dụng đan dược.

Một số cao cấp Luyện Đan Sư luyện chế được đan dược có khả năng bồi bổ khí huyết, đồng thời tăng cường cho tự thân kinh mạch. Cách này cực kỳ tốn kém nhưng vẫn có thể mang đến lợi ích to lớn như Vũ Thiên đang có.

"Ngươi đưa công lực vận chuyển với tốc độ nhanh nhất thử xem, yên tâm nếu có vấn đề gì, ta lập tức ra tay trung hòa" Thanh âm Trường Bạch một bên vang lên.

Vũ Thiên lập tức làm theo, trong thể nội Huyết Lực bàn bạc mà xông ra, nhanh chóng lấp đầy kinh mạch, vận chuyển với tốc độ chóng mặt. Năm phút bình thường trôi qua.

Làm lúc Trường Bạch chuẩn bị quay đi, thì đột nhiên trong cơ thể Vũ Thiên phát sinh dị biến. Nguyên bản huyết vụ phập phồng đột nhiên dần bị một màu kim sắc quấn lấy, từ từ đống hóa. Trường Bạch nhất thời kịch biến, hắn nhãn lực cũng không nhận ra được một đoàn kim sắc này từ đâu xuất hiện nhưng chắc chắn nó đang có ảnh hưởng xấu đến Vũ Thiên.

Sắc mặt Vũ Thiên lúc này lộ rõ vẻ thống khổ. Hắn trong thể nội không ngừng gào thét. Kim sắc lúc trước đang không ngừng gia cố cho kinh mạch, bất ngờ có một số đoàn kim sắc đi theo Huyết Lực chạy thẳng vào đan điền, sau đó theo lỗ chân lông mà phát tán ra bên ngoài. Ngay lúc này, bên trong người hắn hỗn độn hai loại màu sắc công lực đang không ngừng cấu xé lẫn nhau.

Huyết Lực vốn đang yên đang lành đột nhiên bị kim sắc tới quấy phá, nó lập tức chống cự lại. Kim sắc kia cũng không phải dạng vừa, nhất thời tạo thành cục diện dằn co bên trong cơ thể Vũ Thiên.

Nếu như tình trạng này kéo dài, cơ thể Vũ Thiên không cách nào chịu nổi hai loại lực lượng đang không ngừng cắn xé, cuối cùng chỉ có một kết cục bạo thể mà chết.

Trường Bạch ở bên ngoài không có tường tận như Vũ Thiên nhưng hắn đồng dạng biết được, hai màu huyết kim rõ ràng đang xung đột.

Ngay lập tức Trường Bạch cũng ngồi xuống đối diện Vũ Thiên, song chưởng đưa ra đặt lên ngực của hắn. Công lực dần dần truyền qua người Vũ Thiên. Trường Bạch cực kỳ tập trung, hắn dẫn động bản nguyên công lực đưa qua để giúp trung hòa hai luồng công lực còn lại.

Không lâu sau đó, Trường Bạch có cảm giác như hắn chạm vào một cái lỗ đen không đáy, bao nhiêu công lực truyền qua liền bị đồng hóa tức thì, sau đó hòa vào trận chiến bên trong.

Vũ Thiên gương mặt đỏ bừng, đã có tơ máu chảy ra từ khóe miệng. Kinh mạch trong người hắn đang căng cứng hết cỡ. Nếu như đổi lại là một người khác, chỉ sợ lúc này đã bạo thể mà chết. Vũ Thiên thân thể vốn tương đối cường hãn cho nên vẫn còn chịu được.

"Chết tiệt, loại công lực gì thế này ?" Trường Bạch giận dữ mắng một câu. Hắn hai ngón tay giơ lên điểm ba huyệt trên người Vũ Thiên. Ba huyệt này ngăn chặn công lực di chuyển qua các vị trí yếu nhất của cơ thể, tránh cho kinh mạch nhanh chóng vỡ nát.

Trường Bạch tiếp tục chiết xuất công lực không ngừng lấy mình làm vật dẫn đưa qua cho Vũ Thiên, nhưng lúc này Vũ Thiên như cái động không đáy, có bao nhiêu liền ăn hết bấy nhiêu.

Đã lâu rồi Trường Bạch chưa có cảm giác bất lực như thế này, không lẽ bó tay nhìn Vũ Thiên bạo thể mà chết.

Đúng lúc này, Vũ Thiên đột nhiên truyền âm cho hắn.

"Lão sư, ngài mau chóng lấy trong giới chỉ của ta một thanh kim loại màu đen, sau đó đặt nó trên đùi của ta".

"Ngươi muốn làm gì ?" Trường Bạch cả kinh.

"Hai luồng công lực xung đột, chỉ còn một cách là tách một cái sang một chủ thể khác, nếu không ta chắc chắn không qua được". Vũ Thiên thống khổ nói.

Trường Bạch nghe xong liền động thủ, từ trong giới chỉ Vũ Thiên lấy ra thanh kim loại như hắn mô tả. Đó chính là thanh Vẫn Thạch mà Vân Trạch sư phụ tặng cho.

Đặt thanh kim loại lên trên đùi hắn, Trường Bạch lại tiếp tục truyền công. Mặc dù Vũ Thiên từ trên người Trường Bạch hút lấy công lực liên tục, nhưng đối với Trường Bạch mà nói, chỉ như biển sâu vơi mất một chút nước.

Vũ Thiên lúc này lần đầu tiên khẽ động, hắn hai tay chấp lại, ấn pháp xuất ra hướng Vẫn Thạch đang nằm trên đùi mà ấn xuống. Trong nháy mắt Kim sắc trở nên cường thịnh, ánh sáng tràn ngập cả thư phòng. Một màn này diễn ra suốt nữa canh giờ. Vẫn Thạch kia nguyên bản một màu đen, lúc này trên bề mặt có thêm một tầng kim sắc bao phủ lấy.

Tầng kim sắc này như có linh tính, lượn lờ qua lại như đang xem xét vật chủ mới này. Sau khi bức ra được luồng kim sắc, Vũ Thiên lập tức thúc dục Huyết Lực vận chuyển lại như cũ, điều hòa các kinh mạch bị tổn thương. Sau đó hai mắt từ từ mở ra.

Trước mặt hắn vẫn là lão sư vì hắn một chưa từng ngừng nghỉ truyền công, bất giác một cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng. Hắn khẽ nói.

"Lão sư".

Nghe được thanh âm quen thuộc, Trường Bạch cũng hai mắt mở ra, song chưởng lập tức thu lại, thở ra môt hơi dài.

"Không sao rồi chứ ?" Trường Bạch hỏi.

Vũ Thiên quẹt đi vết máu trên miệng mỉm cười gật đầu. Sau đó hai người lại tập trung nhìn vào Vẫn Thạch.

"Lần này may mắn có một vật dẫn chịu được khí tức kim sắc này. Vẫn Thạch là đến từ Thiên Ngoại, khả năng thích ứng phi thường thần kỳ" Trường Bạch lên tiếng.

"Theo ta thấy, mặc dù kim sắc đã bị bức ra nhưng căn bản đãi ngộ đối với kinh mạch như trước không đổi, sau này cẩn thận một chút. Trong thời gian tiếp theo, ngươi phải đem thanh Vẫn Thạch này, rèn đúc thành một loại vũ khí thì hơn. Dưới tác động của rèn đúc, vũ khí này hoàn toàn mang khí tức kim sắc mạnh mẽ dung hợp vào, chỉ cần khẽ thúc dục liền có thể sử dụng".

Lời Trường Bạch nói phi thường có lý, Vũ Thiên gật đầu một cái nói.

"Đa tạ lão sư, nếu hôm nay không có ngài, ta thực sự sẽ nổ chết a"

"Đừng nói nhiều lời, trở về hảo hảo tịnh dưỡng đi. Ta muốn nghỉ ngơi rồi" Trường Bạch phất tay áo nói.

Vũ Thiên cúi chào sau đó đi mất, lúc này Trường Bạch mới ho lên một cái, máu tươi lập tức trào ra. Xem ra bề ngoài hắn làm như không sao, nhưng đã bị nội thương không nhẹ. Trường Bạch hai mắt nhắm lại, hướng ra cửa sổ khẽ kêu lên.

"Tiểu Vân mau tới gặp ta một cái". Dứt lời hắn liền khoanh chân minh tưởng trị thương.

Vũ Thiên trở về phòng thì gặp lại Tà Hỏa, Lãnh Tuyệt hai người. Bọn hắn thấy Vũ Thiên thì nhất thời vui mừng chạy tới.

"Đây, cho ngươi, ta ở trong khảo nghiệm làm ra một cái Hồng Thiết Tinh Thạch, phẩm giai không kém, ngươi tìm một thợ kim hoàn kỹ thuật cao minh tiến hành chế tác trang sức, có lợi ích không nhỏ a"

Vũ Thiên cười nói.

Tà Hỏa không khách khí nhận lấy "Đa tạ ngươi, Vũ Thiên".

Vũ Thiên khẽ lắc đầu nói "Là huynh đệ cả, những câu này về sau không cần nói nữa"

Lãnh Tuyệt thì lại làm vẻ mặt ghen tỵ phát hờn nói "Ta không có quà a".

Vũ Thiên cười ha ha nói "Ta đang tính tìm ngươi vì việc này đây, sắp tới ta muốn tăng cường trên phương diện Hồn Rèn Sư, ta nhớ ngươi có một cây thương gọi Hàn Băng đúng không ?"

Lãnh Tuyệt gật đầu, không biết Vũ Thiên muốn làm gì nhưng hắn vẫn đem Hàn Băng Thương từ trong giới chỉ lấy ra, đưa cho Vũ Thiên.

Tay vừa cầm lấy thương, một cỗ khí tức băng lãnh lập tức theo mạch máu truyền vào trong cơ thể. Vũ Thiên một mặt vui mừng nói.

"Trăm năm Băng Thạch, phẩm chất rất cao, ngươi từ đâu mà có thương này"

Nhất thời Lãnh Tuyệt trên mặt thoáng hiện một nét u buồn "Là của gia tộc ta để lại".

Mặc dù nét buồn này xuất hiện rất nhanh rồi biến mất nhưng Vũ Thiên vẫn nhìn thấy. Hắn vỗ vai Lãnh Tuyệt nói.

"Ta sẽ giúp ngươi luyện chế lại Hàn Băng Thương thành một vật phẩm có hồn lực. Phẩm chất của nó vốn dĩ không thấp, nương theo linh hồn lực của ngươi phát triển, uy lực của nó cũng sẽ tăng lên".

Trường Bạch lão sư vốn không biết, Vũ Thiên trong tương lai đã có ý định đem thanh Vẫn Thạch dung hợp với chuôi kiếm Bảo Minh từ trước, bất quá để làm được việc này cần đột phá Khí Cấp Cảnh và trở thành Tông Sư Cấp Hồn Rèn mới dễ dàng thành công.

Đối với Hàn Băng Thương của Lãnh Tuyệt, vốn dĩ nó đã là thành phẩm rồi, bây giờ điều quan trọng là kiến tạo ấn ký, sau đó lại lấy Lãnh Tuyệt huyết dịch ký thác vào, làm cho Hàn Băng Thương chân chính trở thành vật phẩm mang hồn lực.

"Đợi vài ngày nữa ta tiến vào Đại Sư Cấp Hồn Rèn, lúc đó sẽ ra tay, bất quá cũng cần có Tà Hỏa trợ giúp một phen a" Vũ Thiên nói.

Sau đó Vũ Thiên trở về phòng minh tưởng tiếp tục, cần phải nhanh chóng khôi phục đỉnh phong trạng thái. Ban Chiến chỉ còn hai tháng nữa lại tới.

Bắt đầu từ ngày hôm sau, mười học viên tinh anh nhất Nhân Ban sẽ được đặc huấn riêng biệt. Trường Bạch lão sư vẫn là người phụ trách huấn luyện tiểu đội này.

Ngày hôm qua Trường Bạch vì Vũ Thiên mà tiêu hao không ít công lực, trong người nội thương còn chưa lành. Hắn trên lớp vẫn tỏ vẻ không có gì nhưng bốn người Vũ Thiên theo hắn tu luyện đã lâu tất nhiên dễ dàng nhận ra một chút nhợt nhạt trên gương mặt tuấn mỹ đó.

Trong tiểu đội tinh anh này, tu vi cao nhất phải kể đến Phương Liễu và Trịnh Mã Long. Hai người đồng dạng đều là Sơ Cấp Cảnh Thất Giai tầng thứ. Sau đó liền là Lưu Y Tú, Lâm Vô Hối, Liễu Mộng, Thúc Quang đều là Sơ Cấp Cảnh Lục Giai. Còn bốn người lớp tân sinh tuổi nhỏ hơn cho nên tu vi muốn nhược một chút, tất cả đều có được Sơ Cấp Cảnh Ngũ Giai cấp độ.

"Tiểu đội này Trịnh Mã Long làm đội trưởng, Phương Liễu làm đội phó. Những thành viên còn lại phải nhất nhất nghe theo mọi chỉ thị của chỉ huy, nếu làm trái đi lập tức rời khỏi".

Mười người đồng thanh đáp "Vâng".

Đối với vị lão sư chuyên phụ trách Chủ Lực khu vực, lần này phá lệ phụ trách tiểu đội tinh anh Nhân Ban. Ngay cả học trưởng năm ba như Trịnh Mã Long, Lưu Y Tú đều không giấu được sự kinh hỷ.

"Mã Long ngươi lại đây, nói cho ta nghe một chút tình hình hai Ban còn lại, ta ở trong Chủ Lực khu vực thời gian quá lâu, nhất thời không nắm rõ".

—————————————————————

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.