Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Nghiệm Cuối Cùng

Phiên bản Dịch · 2241 chữ

“Đệ bát khảo nghiệm. Lượng cơm ăn càng nhiều, tích phân càng cao. Thời gian 30 phút”

Vũ Thiên được truyền tống tới một khu nhà bếp. Bên trong cực kỳ đơn giản, chỉ có một cái bàn dài nằm giữa phòng, trên đó là vô số thức ăn và một cái thùng cơm khổng lồ. Bất giác hắn thực sự muốn gặp cái tên đã nghĩ ra mấy cái khảo nghiệm này để đấm vào mặt hắn ngay lập tức. Đúng là tào lao mà.

Vũ Thiên lại một lần nữa cởi bỏ dây đeo lưng, muốn ăn được nhiều, không được để ngoại vật cản trở. Bất quá Vũ Thiên vừa đem một miếng thịt cắn vào, chất lỏng trong thịt bất ngờ chảy ra làm hắn có cảm giác công lực lại đang dần dần khôi phục.

Nhận ra thức ăn này có đặc hiệu khôi phục thể lực và công lực, Vũ Thiên không do dự nữa mà trực tiếp như hổ đói mà ăn. Đi đến đệ bát khảo nghiệm đã hơn sáu canh giờ, Vũ Thiên thực sự bụng đói cồn cào, nhân lúc này hắn cố gắng ăn nhiều nhất có thể.

Cuối cùng thời gian 30 phút cũng hết. Vũ Thiên lượng đồ ăn không tính là nhiều, nhưng tuyệt đối hơn so với thường ngày của hắn. Đồ ăn học viện cung cấp tuyêt đối hảo hạng, chất dinh dưỡng bên trong giúp hắn khôi phục công lực trở lại bảy tám phần. Nhưng trong lòng hắn vẫn lo lắng.

“Khôi phục lại công lực, không phải để đệ cửu quan, đệ thập quan sinh tử chi đấu chứ ?”

“Đệ bát khảo nghiệm hoàn thành. Nhận được tích phân 6 điểm. Lựa chọn nghỉ ngơi 40 phút hoặc đi tiếp”.

“Cho ta đi tiếp”. Ngay lập tức hắn lại được truyền tống tới khu vực tiếp theo. Nơi đây là lại là một mảnh hoang sơ rừng rậm. Đột nhiên Vũ Thiên phát hiện trên không trung có hai thân ảnh đang giao đấu với nhau.

Một trắng, một đen thân ảnh hung hăng giao chiến. Công lực ba động truyền ra tàn sát bừa bãi một cõi thiên địa. Vũ Thiên cảm giác cực kỳ rõ ràng, so với họ hắn chỉ như con kiến hôi mà thôi. Thực lực hai người này, ít nhất đạt tới Thiên Cấp Cảnh cường giả. Chân chính đứng đầu trong Bắc Hải Đại Lục kim tự tháp.

Quyền phong gào thét mà tới, hai bên giao đấu cực kỳ ác liệt, cứ như thù hận sâu nặng đã lâu. Thân ảnh áo trắng sử dụng thủ đoạn lôi đình công kích, cự kiếm không ngừng xuất ra thu vào, kiếm quang lăng lệ chém tới thân ảnh áo đen. Bất quá thân ảnh áo đen cũng không phải đèn đã cạn dầu, hắn căn bản không có sử dụng vũ khí, trực tiếp dùng song quyền ngạnh khanh với cự kiếm của đối thủ.

Trong nháy mắt hai thân ảnh đánh nhau tới máu đỏ ngập trời, thiên địa như muốn vỡ toan ra thành từng mảnh. Cuối cùng cục diện lưỡng bại câu thương, cả hai cùng rơi xuống nơi Vũ Thiên đặt chân.

Thân ảnh áo trắng phát hiện Vũ Thiên vị trí, vội vàng truyền âm cho hắn.

“Tiểu huynh đệ, ta là đệ tử Kiếm Vực, đang giao chiến với một tên đến từ Yêu Vực. Bất quá lực bất tòng tâm, không thể đường đường chính chính kết liễu hắn. Nay hắn với ta lưỡng bại câu thương, với thực lực của ngươi dễ dàng đánh giết hắn, trừ nguy cho bá tánh”.

Ngay sau đó, thân ảnh áo đen cũng đồng dạng truyền âm cho Vũ Thiên.

“Tiểu ca, có phải hắn nói với ngươi ta đến từ một nơi tà ác khu vực, rồi muốn ngươi đối phó ta ? Tiểu ca ta nói cho ngươi được biết, ta đến từ chánh tông Thần Vực, đệ tử của Nguyệt Tộc. Còn hắn cũng không phải là đệ tử Kiếm Vực gì cả, chỉ là xảo ngôn mà thôi. Hắn là một đại ma đầu đến từ Ma Vực”.

Hai thân ảnh đều đưa đến cho Vũ Thiên một câu chuyện khác nhau, nhất thời hắn không vội vàng động thủ. Tình huống trước mắt có thể chỉ là ảo cảnh để thử thách học viên, muốn ngươi đưa ra lựa chọn đúng đắn nhất mà thôi.

Đúng lúc này, hệ thống thanh âm lần nữa vang lên.

“Đệ cửu khảo nghiệm. Dùng chính mình kiến thức, lựa chọn đúng trong tình huống trên”.

Vũ Thiên lúc này đại não cấp tốc suy nghĩ. Thân ảnh áo đen nói hắn đến từ Nguyệt Tộc, Thần Vực. Đây cũng chính là quê nhà của Tiểu Đông a. Tiểu Đông tên thật là Thái Nguyệt Nhi, là đệ tứ công chúa ở đây, lúc này nếu như đem nàng ra hỏi, chắc chắn biết được câu trả lời. Bất quá Tiểu Đông đã hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ đông vì tiêu hóa linh khí Băng Xích Ma Long để lại.

Thấy hắn không có động tĩnh gì. Thân ảnh áo trắng lại nói.

“Ta có một vật có thể ngươi muốn xem” dứt lời cự kiếm lập tức bay tới vị trí Vũ Thiên, hắn đưa tay chụp lấy.

“Đây là Kiếm của đệ tử Kiếm Vực, trên đó có điêu khắc họa tiết đặc trưng, ngươi xem, nếu ta không phải Kiếm Vực đệ tử, làm sao có được thứ này”.

Vũ Thiên kỳ thực đối với Kiếm Vực hiểu biết không sâu, hắn cũng không biết ký hiệu Kiếm Vực như thế nào, nhưng khí tức chánh tông từ cự kiếm tỏa ra không sai được. Hắn lại không do dự đưa cho Vũ Thiên vũ khí, đây chính là đối với Vũ Thiên có sự tin tưởng nhất định.

Thân ảnh áo đen thấy vậy lại tiếp tục truyền âm.

“Ta … nhất thời không thể chứng minh được thân phận Thần Vực, bất quá nếu như ngươi quả thực nghe hắn đánh chết ta, ta chỉ có một di nguyện hy vọng ngươi có thể thay ta làm giúp, tuyệt đối không đi ngược lại tôn chỉ làm người”.

“Nguyệt Tộc tại Thần Vực hiện đang trên bờ vực diệt vong, đệ tứ công chúa Thái Nguyệt Nhi của bọn ta bị chính Ma Vực đệ tử ám sát, tuy linh hồn của nàng cường đại nhưng Tộc Trưởng buộc phai đem nàng truyền tống tới phía Bắc xa xôi, đồng thời phong ấn ký ức của nàng. Nếu như ngươi có thể tìm được nàng, cũng chứng minh được thân phận của ta là đúng, lúc đó hy vọng ngươi hảo hảo bảo vệ nàng, tuyệt đối không cho nàng nhớ lại, ta mặc dù chết cũng mãn nguyện”.

Nghe được đến đây, Vũ Thiên một mảnh kinh sợ hiện ra trong ánh mắt. Đây có thực sự là ảo cảnh hay không, tại sao lại liên quan đến Tiểu Đông nguồn gốc cơ chứ. Lại nói đến thời điểm Vũ Thiên gặp Tiểu Đông, nàng chỉ là một tia tàn hồn vất vưởng mất đi trí nhớ. Hoàn toàn trùng khớp với lời nói tên áo đen này.

Vũ Thiên ngay lập tức không do dự nữa, cự kiếm khẽ chuyển động. Hắn dùng hết sức phóng đi, cắm thẳng vào giữa ngực thân ảnh áo trắng. Hắn chết ngay lập tức không thể nghi ngờ. Sau đó thân ảnh áo đen cũng khẽ cười nói.

“Cám ơn ngươi”. Một lời này nói ra, hắn cũng trực tiếp buông xuống tính mạng.

“Đệ cửu khảo nghiệm hoàn thành. Đạt được 9 điểm tích phân. Tích lũy 60 phút nghỉ ngơi hoặc đi tiếp”.

Vũ Thiên trong lòng vẫn còn khúc mắc, nhất thời không trả lời hệ thống. Nếu đây quả thực là ảo cảnh, tại sao từng chi tiết phi thường chính xác. Đột nhiên Vũ Thiên há hốc mồm.

“Đây không phải là ảo cảnh mà là … ký ức của một người nào đó. Đệ cửu khảo nghiệm chính là sử dụng ký ức của hắn sau đó giả lập lại đưa làm khảo nghiệm. Chủ nhân của ký ức này rốt cuộc là ai ?”.

Nghĩ không thông, Vũ Thiên thở dài nói “Ta đi tiếp”.

Thời gian không còn nhiều, hắn lập tức đi tiếp chứ không tiếp tục nghỉ ngơi. Nếu như hắn đoán không sai, bên ngoài đã có người hoàn thành trở ra rồi. Đệ thập khảo nghiệm cuối cùng này, cho dù là cái gì. Hắn sẽ dùng hết bản lãnh đưa tới thời gian hoàn thành nhanh nhất.

Hiện tại Vũ Thiên đang có trong tay 71 điểm qua 9 khảo nghiệm, còn lại duy nhất một khảo nghiệm, tuyệt đối không thể xem thường.

—————————————————————

“Lại ra rồi”.

Từ trong quang môn lại có người bước ra. Lần này một lúc ba thân ảnh đồng loạt xuất hiện. Vân Tiểu Thanh và tân sinh lớp nhìn thấy gương mặt quen thuộc, không kiềm được mà lên tiếng hoan hô vang trời.

Hai trong ba thân ảnh vừa xuất hiện, chính là Tà Hỏa và Lãnh Tuyệt thuộc tân sinh lớp. Bọn hắn ở vị trí thứ bảy và tám với 79 và 78 điểm. Vị trí thứ sáu lại là một thân ảnh nữ nhân, nàng dung mạo dễ nhìn, thân hình hơi gầy một chút. Liễu Mộng năm ba học viên, 80 điểm.

Lúc này mười danh ngạch chỉ còn lại hai vị trí thứ chín và mười. Vũ Thiên bóng dáng vẫn chưa xuất hiện. Nhìn lên màn hình chỉ thấy hắn đã tiến nhập đệ thập khảo nghiệm. Đệ thập khảo nghiệm từ xưa đến này đều là bí mật nhất phương thức. Học viên tiến vào khảo nghiệm cuối cùng này, mọi thông tin hoàn toàn cắt đứt, chỉ khi nào hắn bước ra từ quang môn, chính là hoàn thành một bước cuối này.

—————————————————————

“Đệ thập khảo nghiệm. Đến được đây xem như ngươi là nhân tài hiếm có của học viện”.

Vũ Thiên ngạc nhiên, lần này thanh âm hệ thống có chút quái lạ, không phải được lập trình sẵn hay sao, lại có thể nói một câu có nhân tính như vậy.

“Có phải đang kinh ngạc đúng không. Ta quả thực là người sáng lập nên chiều không gian này, là một vị Cửu Phẩm Pháp Trận Sư từng tồn tại. Ngươi là người duy nhất trong mấy trăm năm qua khiến ta có hứng thú hiện thân”.

Vũ Thiên không nói gì, chỉ chăm chú lắng nghe. Người này lại nói tiếp.

“Trải qua chín khảo nghiệm, ta nhận thấy người đích thực là một nhân tài hiếm có, tiền đồ không thể đo lường, vì vậy khảo nghiệm cuối cùng ta đặc cách thay đổi, để nó trở thành một phần thưởng cho ngươi … đổi lại …”

Thanh âm có chút ngập ngừng. Vũ Thiên lên tiếng.

“Tiền bối, người cứ nói ra thử”.

“Ta sẽ truyền cho ngươi công phu cả đời của lão phu. Dựa vào thể chất hiện tại của ngươi, ta khẳng định có thể giúp ngươi tiến vào Địa Cấp Cảnh tầng thứ ngay lập tức”.

ĐÙNG !

Vũ Thiên nghe như sấm đánh bên tại, trực tiếp từ Sơ Cấp Cảnh tiến vào Địa Cấp Cảnh, nếu như nói lời này là một người khác, Vũ Thiên sẽ cho rằng hắn là người mê nói mộng. Nhưng chân chính cảm nhận sự cường đại của không gian giả lập này. Vị tiền bối này thực sự có thực lực bất phàm.

“Đổi lại … ngươi phải nói cho ta biết nguồn gốc của đạo linh hồn nhỏ bé đang sống trong người ngươi”.

Vũ Thiên nghe xong sắc mặt lập tức kịch biến. Huyết Lực không tự chủ lập tức chuyển động, một tầng huyết quang bao phủ chu vi ba thước xung quanh hắn. Ba đạo chiến văn lập tức xuất hiện cùng với Lục sắc quang ảnh tràn ngập trong không gian.

Người này biết cả sự tồn tại của Tiểu Đông, điều này làm Vũ Thiên thực sự kinh sợ. Tiểu Đông chính là bí mật lớn nhất của hắn cho đến bây giờ, bởi vì từ nàng, Vũ Thiên biết được viễn cảnh diệt tộc không phải ảo mộng và là một tai họa trong tương lai.

Giữ nàng bên cạnh cũng chính là vì điều này. Cho đến hôm nay hắn chưa từng tiếc lộ cho bất kỳ ai biết lai lịch của nàng cũng như chưa ai biết được sự tồn tại của nàng bên trong người hắn.

“Ngươi gấp cái gì. Nó chỉ là một đạo nhỏ bé linh hồn mà thôi, thời kỳ toàn hình nó cũng chưa chắc gây được tổn thương cho ta. Bất quá ta chỉ tò mò muốn biết lai lịch của nó, đổi lại ngươi sẽ được tiến vào Địa Cấp Cảnh cường giả. Ngươi phải biết, mười lăm tuổi Địa Cấp Cảnh, tuyệt đối chưa từng có một ai”.

“Suy nghĩ cho thật kỹ, một khi đã từ chối, hừm hừm … tâm tình lão phu sẽ không tốt, không biết lại làm gì nữa đây …”.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.