Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Gỡ Vân Tiểu Thanh

Phiên bản Dịch · 2418 chữ

Trở về ký túc xá, hắn và Tà Hỏa sử dụng chung một phòng. Diện tích phòng vừa đủ, đặt sẵn hai giường, mỗi người có một tủ để đồ. Sắp xếp vật dụng xong xuôi, Vũ Thiên quay sang hỏi.

‘’Tà Hỏa, ngươi thấy Hỏa Thần học viện thế nào ?‘’

‘’Đích xác là một cái địa phương tốt, vừa tu dưỡng tâm tính, vừa tu luyện công lực’’

Tà Hỏa thẳng thắn nói lên suy nghĩ trong lòng.

“Ngươi một thân công pháp tu luyện thuộc hỏa hệ, đối với Hỏa Thần Vực vốn nồng đậm hỏa nguyên tố, bây giờ ta không chắc có thể đối đầu với ngươi được hay không a”.

Vũ Thiên cười nói.

“Ha-Ha-Ha. Vũ Thiên ngươi thật nghĩ như vậy ? Còn nhớ mấy ngày trước gặp nhau trên võ đài, thực lực ngươi bày ra thực sự khiếm ta tâm phục khẩu phục. Đã lâu rồi chưa gặp được tên nào mà Hỏa diễm của ta đốt không cháy”.

Tà Hỏa sảng khoái nói. Lần trước lâm trận bị Vũ Thiên đánh bại, hắn không những không tức giận, trái lại hảo cảm đối với Vũ Thiên còn tăng mạnh. Có thể nói như không đánh không quen a.

“Được rồi nhanh chóng tu luyện thôi, ngày mai ngày đầu tiên lên lớp, không thể đi trễ”.

Vũ Thiên hôm sau dậy từ rất sớm, hắn muốn tranh thủ trước khi lên lớp, sẽ đi hỏi một số thông tin về Hiệp Hội Hồn Rèn Sư.

Hôm qua khi Phương Liễu dẫn hai người bọn hắn đi một vòng tham quan, Vũ Thiên đã để ý một khu vực có nhiều gian hàng được bày bán. Trong đó có không ít tiệm vũ khí, trang bị.

Vũ Thiên đi thẳng tới một cửa tiệm nhỏ gần bên ngoài nhất.

Cửa tiệm nhỏ mở cửa từ rất sớm, bên trong ánh đèn vàng còn đang le lói, Vũ Thiên tiến tới trước cửa nhìn thoáng vào bên trong.

Một thân ảnh thon thả, mặc bộ y phục màu hồng phấn đang ngồi sắp xếp một ít kiện vũ khí lại. Nàng làm việc một mực tập trung không nhận ra Vũ Thiên đã đứng trước cửa.

“Xin hỏi …” Vũ Thiên lên tiếng.

Tiểu cô nương nghe tiếng bỗng giật mình, tay đang cầm một thanh kiếm cũng bị rơi xuống. Quay đầu lại nhìn Vũ Thiên ánh mắt hơi cảnh giác.

“A ! xin lỗi ta không cố ý làm ngươi giật mình” Vũ Thiên vội nói.

Nàng khẽ nói.

“Ta không nghĩ sáng sớm đã có khách đến mua hàng nên không để ý, ngươi nhìn rất lạ, là tân sinh mới nhập học hôm qua a”.

“Đúng vậy, ta tên Vũ Thiên, học tỷ ngươi khỏe ?”

Vũ Thiên lễ phép chào hỏi.

Tiểu cô nương nghe vậy lập tức phì cười “Ta cũng không phải cái gì học tỷ cả, tuy ta ở đây được một thời gian nhưng vẫn không có chính thức là học viên, năm nay ta cũng mới vào học, cũng đồng dạng là tân sinh như ngươi a”

“Ngươi cùng ta là Nhân ban năm nhất giống nhau a ? vậy một lát nữa cần phải lên lớp. Hôm trước lúc Phương học trưởng dẫn ta đi tham quan có thấy gian hàng của ngươi, đúng lúc ta cần hỏi một chút thông tin nên hôm nay ghé đến” Vũ Thiên ánh mắt lập lòe nói.

“Vậy là hôm nay ngươi không phải đến mua hàng à ? Không sao hôm nay ta tâm tình tốt, ngươi muốn hỏi gì ?” miệng nhỏ phớt phớt nói.

Vũ Thiên ngập ngừng trong giây lát rồi nói “ Ta cần tìm một vị Hồn Rèn Sư, hiện tại trong Hỏa Thần Vực này có Hiệp Hội Hồn Rèn Sư hay không ?”

“Hiệp hội hồn rèn tại Hỏa Thần vực đích xác có một cái, bất quá ngươi cần tìm Hồn Rèn Sư để làm gì, xin học nghệ a ?”

Tiểu cô nương lập tức trả lời.

“Vậy thì tốt quá, ta đang cần phục chế một thanh kiếm bị gãy”.

“Kiếm gãy ? Ngươi lấy ra ta xem một chút thử”.

Ngay lập tức Vũ Thiên cảnh giác, phụ thân đã nói, chuôi kiếm này bất phàm, không thể tùy tiện cho người khác biết.

Thấy nét mặt Vũ Thiên ngưng trọng, tiểu cô nương cũng phất tay nói.

“Xem ra là một vật có lai lịch không rõ ràng, ngươi cứ giữ đi”.

Thái độ đối phương thay đổi, Vũ Thiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng rồi lấy ra chuôi kiếm đưa cho nàng xem.

“Không giấu gì ngươi, đây là từng là vật sở hữu bởi một vị Thiên Cấp Cảnh, cho nên ta không thể tùy tiện lấy ra”.

“Vậy sao bây giờ lại lấy ra” tiểu cô nương lườm hắn một cái nói.

“À … sao nhỉ, nhìn ngươi có vẻ thật thà, ta tạm tin tưởng” Vũ Thiên giật mình nói thẳng ra.

Hừ lạnh một tiếng, nàng cầm chuôi kiếm lên xem xét một hồi sau đó lại thở dài lắc đầu nói.

“Muốn phục chế chuôi kiếm này, ngươi không tìm được một vị Tượng Sư Cấp thì đừng nghĩ tới nữa ?”.

“Tượng Sư Cấp ?” Vũ Thiêm mặt ngệch ra lẩm bẩm.

“Này nhé, giống như cường giả tu luyện chia ra nhiều cấp độ, Hồn Rèn Sư cũng vậy, chia ra làm bảy cấp. Tiểu Sư cấp, Đại Sư cấp, Tôn Sư cấp, Tông Sư cấp, Đế Sư, Tượng Sư cấp, Vạn Sư cấp. Chính xác mà nói, người ngươi đang tìm kiếm hiện tại ở Bắc Hải đại lục này, vô pháp tìm ra” nàng nói.

Ánh mắt Vũ Thiên trở nên vô cùng phức tạp. Thấy hắn tâm tình trầm xuống, tiểu cô nương cũng thấy tội nghiệp, nàng lại nói.

“Thôi được rồi, thấy ngươi như vậy, ta sẽ nói với cha ta một tiếng, dù sao lão nhân gia cũng chính là một vị Đế Sư cấp, mặc dù so với cảnh giới Tượng Sư cấp còn có khoảng cách nhưng biết đâu lại giúp được ngươi”.

Nghe được một lời này, Vũ Thiên kinh hỷ.

“Cám ơn ngươi, không ngờ ngươi lại là tiểu công chúa của một vị Đế Sư cấp a” Vũ Thiên cười nói.

“Ngươi đừng cười ta, tuy ta chỉ mới 14 tuối nhưng là một vị Tiểu Sư Cấp đường đường chính chính rồi đó nha” nàng tức giận nói.

Luc này, tiếng chuông bất ngờ vang lên, đã đến giờ lên lớp rồi. Tiểu cô nương nhanh chóng đóng cửa tiệm. Nàng bỏ chạy thật nhanh về tòa học lâu.

Vũ Thiên chạy theo hỏi

“Ta còn chưa biết tên của ngươi ?”

Tiểu cô nương quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn với đôi má hồng càng thêm xuất trần trong ánh nắng ban mai

“Ta tên Vân Tiểu Thanh”

Hai người sánh vai chạy tới tòa học lâu của Nhân Ban. Hỏa Thần học viện tài lực to lớn, chỉ riêng mỗi tòa học lâu của một ban thôi đã gần như to hơn cả khuôn viên Vũ Tộc.

Tân sinh Nhân ban hiện tại tổng cộng có 25 người. Cộng thêm đặc thù tình huống Vân Tiểu Thanh nữa là chẵn 26 người. Khi hắn tới nơi thì phòng học đã đầy đủ, liếc thấy Tà Hỏa ngồi ở cuối lớp, hắn cũng di chuyển về hướng đo.

Ổn định chỗ ngồi khoảng năm phút. Cửa phòng kéo ra, bước vào là một nam nhân thân hình cân đối, hắn mặt một bộ bạch y trường bào, tóc dài chấm lưng cũng một màu bạc, khí chất bất phàm, khuôn mặt tuấn mỹ, như được điêu khắc mà thành.

Một ít học viên nữ trong phòng đều trầm trồ một phen “Hắn soái a”.

“Ta tên Trường Bạch, hiện tại sẽ phụ trách vị trí chủ nhiệm cho tân sinh các ngươi. Được rồi, mọi người mới gặp mặt, cũng làm quen với nhau một chút đi.”

Trường Bạch ngắn gọn giới thiệu. Từng lượt học viên đứng lên nói về bản thân.

“Ta tên Tà Hỏa, năm nay 15 tuổi, Sơ Cấp Cảnh Nhất Giai”.

“Ta tên Vũ Thiên, đồng dạng 15 tuổi, Sơ Cấp Cảnh Nhất Giai”.

Giới thiệu của hai người không có gì nổi bậc, trong lớp chỉ có một người đạt được thực lực Sơ Cấp Cảnh Nhị Giai, là một nam học viên tên gọi Lãnh Tuyệt, hắn 16 tuổi.

Cuối cùng giới thiệu là tiểu cô nương Vũ Thiên vừa quen biết.

“Mọi người khỏe, ta tên Vân Tiểu Thanh, năm nay 14 tuổi, thực lực Sơ Cấp Cảnh Nhị Giai, ngoài ra ta còn là một vị Đại Sư Cấp được công nhận bởi Hiệp Hội Hồn Rèn Sư, mong mọi người chiếu cố”.

ÁCH …

Màn giới thiệu của Vân Tiểu Thanh vô cùng ấn tượng, 14 tuổi, tiểu quái vật a. Sắc mặt Trường Bạch hơi động một chút rồi lại quay trở lại vẻ lạnh lùng ban đầu.

“Được rồi, mọi người sau này gọi ta lão sư là được, mọi người theo ta qua phòng kiểm tra thể chất một lát, sau khi kiểm tra xong sẽ chia mọi người thành từng nhóm tùy theo đặc tính cơ thể”.

Kiểm tra thể chất thực hiện bằng một loại máy móc đặc biệt, người kiểm tra chỉ cần để máy quét qua một lượt cơ thể rồi thực hiện thao tác đánh vào bao cát, máy sẽ đo lường cường độ chấn động rồi đưa ra các nhận xét đánh giá.

Trường Bạch sau khi căn dặn một số vấn đề liền đứng sau một bên chăm chú theo dõi.

Lãnh Tuyệt là người đầu tiên tiến lên kiểm tra, máy phát ra một tia sáng hình cánh quạt, quét từ trên xuống dưới cơ thể Lăng Tuyệt, hắn không cảm thấy có vấn đề gì chỉ là ánh sáng màu xanh làm hắn hơi chói mắt mà thôi.

Sau khi quét xong, từng số liệu được thể hiện trên bảng điện tử. Trường Bạch chăm chú nhìn rồi đưa ra nhận xét

“Lãnh Tuyệt, ngươi thuộc hệ chiến đấu, vị trí tốt nhất là du kích và bộc tác, tiếp theo, qua thử sức mạnh một chút”.

Lãnh Tuyệt gật đầu, bước sang máy kiểm tra sức mạnh, máy này nhìn qua rất đơn giản, chỉ có một bao cát che phía trước và một tấm bảng điện tử thể hiện thông số ở phía sau.

Hắn hít một hơi, nắm đấm giơ ra, mơ hồ có một sương vụ bao phủ, oanh ra một quyền mạnh mẽ. Bao cát bị đánh bay rất nhanh va vào bảng điện tử, thông số từ dưới chạy lên.

Chín mươi lăm điểm.

Cơ mặt Tà Hỏa thoáng co giựt hướng Vũ Thiên nói

“Tên này tu luyện thuần lực lượng như ngươi a”.

Vũ Thiên lắc đầu nói

“Ta không nghĩ như vậy, mặc dù lực đánh rất mạnh nhưng trên người hắn tỏa ra khí tức băng lãnh, vốn chỉ thích hợp khống chế và hỗ trợ mà thôi”.

Tà Hỏa nói.

“Hắn là băng, ta là hỏa. Ngươi nói xem giao thủ ai hơn ai”.

Vũ Thiên khẽ phì cười “Nói thật ngươi đừng buồn, bây giờ ngươi đánh không lại thắng a, đợi khi ngươi đột phá Nhị Giai thì sẽ có cơ hội. Dù sao Hỏa khắc Băng nhưng đồng dạng Băng cũng khắc Hỏa”.

Các học viên khác lại tiếp tục kiểm tra, đa số trình độ không có như Lãnh Tuyệt mạnh mẽ như vậy, duy chỉ có một cặp huynh muội làm hắn khá chú ý.

Thái Phàm và Thái Tiểu Đào. Đây là một cặp huynh muội song sinh, 15 tuổi. Thực lực hai người độc lập không tính cường đại, nhưng nếu hai người cùng liên thủ, không biết vì sao thực lực lại đại tăng. Điều này khiến Trường Bạch lão sư cũng khẽ trâm ngâm một chút rồi phân họ vào hệ phòng ngự kiêm khống chế.

Tới lượt nàng, Vân Tiểu Thanh. Hít sâu một hơi đánh ra một quyền toàn lực. Tám mươi chín điểm. Đánh xong, Vân Tiểu Thanh vẻ mặc uất phẫn, cứ như đây không phải thực lực của nàng vậy.

Tuy nàng chỉ đạt tám mươi chín điểm nhưng phải biết công pháp của nàng thuộc loại quần thể công kích.

“Tới lượt ngươi” Vũ Thiên khích lệ nói với Tà Hỏa.

Tà Hỏa tu luyện hỏa hệ công pháp có tên Vạn Hỏa, cũng là một loại quần thể công kích nhưng đặc biệt có khả năng thiêu đốt công lực rất bá đạo. Theo như Tà Hỏa từng bật mí, đây chỉ là một cuốn không hoàn chỉnh công pháp.

Hắn cũng hy vọng trong tương lai có thể thu thập được trọn bộ, lúc đó mới xứng với danh xưng Vạn Hỏa đốt Thương Khung mà công pháp nói tới.

Sau khi máy quét kiểm tra cơ thể của hắn, Trường Bạch lão sư lần đầu tiên đứng dậy. Hỏa nguyên tố cực kỳ nồng đậm và thuần khiết, không hề có một chút “Tà” như tên của hắn.

“Xem ra Hỏa Thần Vực có lợi không nhỏ cho ngươi a” Trường Bạch thản nhiên nói.

Tà Hỏa chỉ mỉm cười, sau đó bước sang máy kiểm tra sức mạnh. Một tầng hỏa vụ nồng đậm lan tỏa ra, không khí trong phòng đột ngột tăng cao. Một số học viên thực lực kém cảm thấy như có một bàn tay vô hình bóp nghẹt lấy cổ họng, hô hấp thập phần khó khăn.

Tà Hỏa khẽ phất tay một cái, một đoàn hỏa diễm ngưng tụ tại nắm đấm của hắn. Hắn hít sâu một hơi, xuất chiêu.

“ẦM !”

Bao cát va mạnh vào bảng điện tử sau đó bật ra tạo thành một tiếng nổ lớn. Trên thân bao cát còn lưu lại một vệt cháy xám.

Chín mươi mốt điểm.

“Khả năng khống chế hỏa nguyên tố hoàn mỹ, ngươi vào hệ chiến đấu, quấy rối và bộc tác” Trường Bạch ngồi xuống nói.

Tà Hỏa gương mặt vô cùng thỏa mãn lui trở lại chỗ Vũ Thiên, mỉm cười vỗ vai hắn.

“Tới lượt ngươi rồi, cố lên huynh đệ”.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.