Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Gọi Ngươi Là Tiểu Đông Nhé

Phiên bản Dịch · 1660 chữ

OÀNH ... Một tiếng nổ vang lên.

Khói bụi mù mịt che mờ cả sân luyện công. Vũ Hạo đạo bào tung bay, tay khẽ phất, khí lực đánh tan màn khói để lộ ra thân ảnh Vũ Thiên, ánh mắt hắn lập tức nhíu lại.

“Tăng một lần ba cấp, rất tốt”

Từ Tam Cấp tăng lên Lục Cấp, không phải chứ, như vậy cũng được sao. Vũ Thiên chính mình tự đi cảm nhận cũng vô cùng kinh ngạc, thân thể lúc này thập phần thống khoái. Cảm giác cứ như vứt bỏ được một tảng đá đè nặng bấy lâu.

“Thiên phú của ngươi từ đầu đã rất tốt, đáng tiếc lại không siêng năng tu luyện từ trước, nếu không trình độ sẽ không dừng ở cấp độ này. Lần này ta dùng áp lực khai mở công lực vốn đè nén trong cơ thể ngươi lâu nay. Sau này sẽ không thể tiếp tục sử dụng phương pháp này nữa”

Vũ Hạo chậm rãi nói

“Đa tạ phụ thân” Vũ Thiên cung kính.

Trước giờ phụ thân luôn là soái ca trong lòng hắn a, thực lực mạnh mẽ và đó cũng là lý do biện hộ cho sự lười biếng tu luyện của Vũ Thiên. Trong ảo cảnh kia, phụ thân nằm đó dường như đã mất đi sinh cơ, khiến hắn đau đớn cùng cực.

“Đại tái ba tháng sau, ngươi sẽ đại diện gia tộc thi đấu, lúc đó cố gắng đừng hủy đi kỳ vọng của gia gia”.

Nghe được những lời này Vũ Thiên cảm thấy trọng trách đã đặt lên vai hắn, nếu cho hắn chọn lựa, hắn thà chọn được rong chơi, nằm dài trên đồi cỏ sau nhà. Nhưng viễn cảnh chết chóc ấy đã thay đổi suy nghĩ của hắn.

Lục Cấp Công Lực, có vẻ vẫn còn hơi miễn cưỡng để tham gia đại tái.

“Được rồi về tắm rửa nghĩ ngơi đi, tối đi với ta và đại bá xuống trung tâm Hạo Thành, hôm nay có buổi đấu giá của một thương đoàn lớn, hy vọng sẽ tìm được thứ có ích cho ngươi”

“Vâng” hắn đáp rồi nhanh chóng về phòng.

Vũ Thiên đi rồi, một thân ảnh nữ tử xuất hiện, tiến lại gần Vũ Hạo

“Đừng thúc ép hắn quá Hạo ca”, mẫu thân Vũ Thiên đứng xem từ đầu, cảm nhận sự đau đớn của con trai mà trong lòng không khỏi đau xót

Vũ Hạo thở dài “Ta cũng không muốn a. Nhưng vì tương lai gia tộc. Chỉ có thể đặt hy vọng vào Thiên nhi”.

Trở về phòng, toàn thân mỏi nhừ. Trải qua hai lần tiếp cận giới hạn cơ thể, hắn đã có một nghi vấn chưa có lời giải đáp.

Tại sao cứ mỗi lần cơ thể sắp vượt quá cực hạn, lại có một màn kỳ dị xảy ra, tại sau máu lại có thể tái tạo sinh mệnh lực.

“Ngạc nhiên lắm đúng không” Một giọng nói bất chợt vang lên.

“Ai” theo bản năng Vũ Thiên vận công lên bảo vệ cơ thể, trầm giọng hỏi

“Đừng gấp đừng gấp” thanh âm này thế mà lại phát ra từ trong đại não.

“Ngươi là ai” Vũ Thiên vô cùng cả kinh, không lẽ ta đã bị tẩu hỏa nhập ma, nghe thấy những tiếng nói kỳ lạ.

“Ngươi hỏi ta là ai, ta cũng không nhớ a" thanh âm thản nhiên nói

“Ta không nhớ được ký ức xa xưa, một phần linh trí của ta sắp sửa tiêu tán thì ta gặp được ngươi tại Vũ Tộc này, lại thấy ngươi dùng tấm thân che chở phụ mẫu bất giác động lòng giúp ngươi một phen thôi” giọng nói kỳ lạ lại vang lên

Lúc này Vũ Thiên ánh mắt vô cùng hoảng sợ, tình huống thanh âm kia vừa nói, không phải là ảo cảnh hôm trước sao.

“Ngươi nói láo, viễn cảnh đó là ảo giác không có thực, đừng gạt ta” Vũ Thiên gằn giọng

“Đó không phải ảo giác”

“Ngươi nói sao” Vũ Thiên lòng tràn đầy sự nghi ngờ

“Đó là hiện thực nhưng không phải thực tại, có thể là vài năm sau nữa, sau khi ra tay giúp ngươi, cuối cùng không hiểu sao ta lại dính vào cơ thể của ngươi và quay ngược thời gian lại đây” thanh âm hờ hững đáp

Vũ Thiên toàn thân khẽ run lên. Chẳng trách hắn linh cảm đó không phải ảo giác.

“Thôi được rồi, nể tình bữa giờ ta trốn trong thân thể người, nhờ vậy linh hồn không bị tiêu tán, ta kể cho ngươi rõ hơn”

“Ta có tên nhưng lại không nhớ, tuổi lại càng không, ta chỉ nhớ gặp đại nạn, bị kẻ thù đánh chết, nhưng vì năng lực linh hồn ta quá cường đại nên không chết ngay được, tranh thủ hắn sơ hở ta đã trốn thoát đi. Chạy tới vùng hẻo lánh này thì gặp ngươi, sau đó thì như ngươi đã biết. Ta dám khẳng định khi đó không phải ảo cảnh”.

Nghe thanh âm nói xong, Vũ Thiên mồ hôi đầy mặt. Chẳng phải nếu nói như vậy, trong vòng vài năm tới, Vũ Tộc sẽ bị diệt thật sao.

Như hiểu rõ suy nghĩ của hắn, thanh âm kỳ lại tùy tiện an ủi

“Ngươi đừng nghĩ quá, quá khứ không thể thay đổi nhưng tương lai thì không biết được”

Vũ Thiên như bừng tỉnh, đúng vậy, nếu như bây giờ hắn chú tâm tu luyện, sau này gặp lại viễn cảnh đó có sẽ tận lực cứu lấy gia tộc, cứu lấy phụ mẫu.

“Ngươi chính là người điều khiển máu của ta khi nãy?”

Thanh âm im lặng một thoáng rồi nói

"Không thể a, ta hiện tại chỉ là một tia tàn hồn, không thể thôi động được công lực nữa, ta nghĩ khả năng đó của ngươi chính là thiên phú kỹ năng a"

Vũ Thiên hơi nhíu mày, xem ra sự tồn tại của người này không phải lý do cho khả năng kia của hắn. Nếu như vậy chẳng phải rất có lợi hay sao. Bản thân sẽ không bị phụ thuộc vào một tên lạ hoắc này.

"Ngươi dự tính bao giờ thì không bám theo ta nữa" tên này lai lịch bất minh, không nên dính dáng quan hệ quá nhiều.

“Chỉ cần ngươi giúp ta một chuyện, ta có thể trùng sinh lại cơ thể, ân này ta xin ghi nhớ” thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

“Ngươi cần ta làm chuyện gì” Vũ Thiên dò hỏi.

“Ta muốn ngươi giúp ta tìm kiếm những quái thú có thực lực. Nhờ vào nguồn chân khí của bọn chúng cung cấp ta sẽ từ từ phục hồi được công lực, có lẽ một phần ký ức sẽ trở lại” thanh âm lại nói

Vũ Thiên hơi trầm ngâm.

“Đổi lại, ta được lợi gì”

“Haha tiểu tử khá lắm, nếu như giúp ta, sau này khi hồi phục, xem như có một người ngươi có thể dựa vào, nói cho ngươi biết, thực lực của ta lúc sinh thời vượt xa tưởng tượng của ngươi a”

Tiếng cười vừa dứt một vòng xoáy tròn hiện ra và nhanh chóng đông kết lại thành một tiểu nữ hài khoảng chừng ba bốn tuổi, một đầu tóc nâu với những lọn tóc xoăn hai bên má.

“Hợp tác với bổn đại gia chắc chắn là một thương vụ hời lớn đấy”

“Này này đây không phải hình dạng thực của ngươi đấy chứ”

Vũ Thiên nhịn không được phì cười

“Ngươi đừng có xem thường, tuy hiện giờ ta chỉ có thể mượn chút tàn hồn hóa thân, chỉ cần hấp thu đủ chân khí của bọn quái thú thì sẽ từng bước trở lại như cũ”

tiểu nữ hài nhỏ bé bĩu môi nói

“Vậy ngươi chắc hẳn là một nữ tử trung niên a, ngươi bao nhiêu tuổi rồi” Vũ Thiên tò mò hỏi

“Ngươi không nhớ ta đã quên tuổi của mình rồi sao” nàng giận dữ nói

“A ta xin lỗi, nếu như bây giờ tạm thời làm hàng xóm của nhau, ta phải kiếm cho ngươi một cái tên … uhm vậy từ giờ ta gọi ngươi là Tiểu Đông nhé, cho đến khi ngươi nhớ lại tên mình”

Vũ Thiên nói

“Tiểu Đông, tên cũng tạm được, ta thích” Tiểu Đông thích thú đáp

“Dù sao cũng xin đa tạ Tiểu Đông ngươi đã ra tay giúp đỡ” Vũ Thiên chấp tay nói

“Tùy tiện thôi” dứt lời Tiểu Đông bay vào trong thân thể Vũ Thiên biến mất

“Chuyện về thân thế của ta tốt nhất ngươi đừng hé lộ cho bất kỳ ai, kể cả gia đình người thân, nếu bọn hung thủ gây nên cái chết của ta mò tới, chỉ sợ cả gia tộc ngươi sẽ liên lụy, ngươi đã hiểu chưa” tiếng nói Tiểu Đông vang lên trong đầu

“Ân”

Vũ Thiên chấp nhận chuyện này một cách nhanh chóng. Tuy hắn chưa hoàn toàn tin tưởng vào người kia nhưng đây chính là lời giải cho hầu hết những khúc mắc hắn đang mang trong lòng.

Sau đó hắn vội vàng tắm rửa, thay đồ rồi tụ hội với phụ thân và đại bá Vũ Chân tại cổng chính.

Thấy sắc mặt hắn không tốt, Vũ Hạo lên tiếng hỏi “Sao thế, cơ thể có vấn đề à”

“Rất tốt, con vẫn còn đang chuyển hóa công lực vừa tiến cấp, ngài đừng lo” Vũ Thiên nói

Ánh mắt Vũ Hạo lướt qua một vòng thân thể hắn rồi quay sang Vũ Chân

“Chúng ta khởi hành, thời gian không sai biệt lắm”

“Hắn không tầm thường nha” tiếng nói Tiểu Đông đột nhiên lại vang lên.

“Ngươi nói cha ta ? ”

-----------

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.