Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Thủ Và Trị Liệu

Phiên bản Dịch · 1542 chữ

Vũ Thiên thở dài ngao ngán. Lần này rất không tốt nha, kết quả vòng thứ tư không dựa theo sự thể hiện của mỗi cá nhân, mà lại dựa vào cả một đội. Nói chính xác ra, cho dù ngươi có đương đả độc đấu vô địch, không ai đánh lại, nhưng toàn đội có thành tích không bằng người ta, liền bị đào thải.

Đúng lúc này, phía bên cạnh có thanh âm truyền tới.

“Chào ngươi, ta là Đại Mập Mạp, lần này chung đội, hy vọng có thể chiếu cố ta một chút”

Vũ Thiên quay đầu sang, Đại Mập Mạp vừa nhai ngấu nghiến một cái bánh bao, vừa nói. Người này thân hình cực kỳ to lớn, nhưng lại theo hướng da dày thịt béo, hoàn toàn không có một chút cơ bắp nào.

“Đừng khách khí, cùng giúp nhau một thoáng” Vũ Thiên nặng nề nói ra.

Liêu Bân, tên gầy ốm nam tử cũng đi tới bên cạnh, lên tiếng

“Vũ tiểu ca, ta đã xem qua những trận ngươi thi đấu, thực rất mạnh nha”

“Ngươi quá khen rồi, chẳng qua có chút may mắn mà thôi” Vũ Thiên mỉm cười nói.

Tiểu Phong bên kia nghe vậy cũng lên tiếng

“Rất may mắn là đằng khác, ta đang đại hỷ vì được tiếp tục tham gia, thì lại chung đội với ngươi, như bị dội một gáo nước lạnh”

Khoé miệng Vũ Thiên có chút co giựt, là ta xui xẻo hay là ngươi xui xẻo đây. Nói rồi Tiểu Phong lại quay sang Đại Mập Mạp.

“Ngươi có thể dừng ăn được hay không, ăn từ nãy đến giờ chưa no hả”

Đại Mập Mạp nghe Tiểu Phong nói vậy vội bẽn lẽn bỏ xuống một nữa cái bánh bao đang ăn, khổ sở nói ra

“Ta hôm nay vẫn chưa ăn sáng mà”.

Vũ Thiên nhìn ba người trước mặt, vẻ mặt có chút đau đớn, miễn cưỡng nói ra

“Mọi người, bây giờ chúng ta coi như là đồng bọn, sắp tới hy vọng có thể phối hợp một chút. Ở đây có ai đã từng vào rừng liệp sát quái thú”

Đại Mập Mạp là người đầu tiên trả lời

“Ta đã từng vào a, có một lần con cún cưng của gia gia chạy vào trong đó, ta lập tức đuổi theo cuối cùng cũng đem nó ra được”.

“Có gặp qua quái thú” Liêu Bân tò mò hỏi.

“Tất nhiên là có, bất quá chỉ là một con thực lực không đáng nói tới” Đại Mập Mạp có chút buồn buồn nói.

“Còn ngươi ?” Vũ Thiên hướng Liêu Bân hỏi

“Ta cũng có gặp qua, tuy nhiên lại không có liệp sát vì lúc đó đang đi chung với gia tộc”

Liêu Bân thật thà nói.

“Ta thì liệp sát bọn nó khi các ngươi còn đang được sự bao bọc của gia tộc”

Tiểu Phong thản nhiên nói ra. Đúng a, nàng vô môn vô phái, để có thể sinh tồn tới bây giờ, quả thực phải dựa vào khả năng của bản thân.

“Ngươi thì sao, tiểu tử” Tiểu Phong lại hỏi

Vũ Thiên trợn hai mắt, nói

“Ngươi là nữ nhân sao lại nói chuyện thô lỗ như vậy... ta cũng từng liệp sát qua một số quái thú”.

Lần đó Vũ Thiên cùng Vũ Hạo lịch lãm Cự Sơn Viên, cũng có từng đánh giết qua quái thú, chủ yếu dưới 20 năm Sơ Cấp mà thôi.

“Xem ra ở đây, Tiểu Phong là người có nhiều kinh nghiệm nhất, ngươi làm đội trưởng, có được hay không”

Vũ Thiên hướng Tiểu Phong nói.

Đại Mập Mạp và Liêu Bân không có ý kiến, gật đầu lia lịa.

Tiểu Phong nhìn một thoáng ba người rồi thở dài nói ra

“Được rồi, nếu đã tín nhiệm, hết thảy để ta đảm đương”

Toạ lạc tại cực Bắc của Hạo Đông đế quốc, chính là một mảnh rừng rậm to lớn. Đây cũng là khu vực rừng rậm có diện tích lớn nhất, lớn hơn khu vực Cự Sơn Viên khá nhiều.

Mặc dù số lượng quái thú ở đây vô cùng đông đúc nhưng thực lực lại không có như Cự Sơn Viên như vậy cường đại.

Theo thể thức thi đấu mới, chỉ cần liệp sát được càng nhiều quái thú, càng nhận được nhiều điểm. Có ba loại điểm: Một điểm cho quái thú từ 10 năm Sơ Cấp trở xuống, Hai điểm cho quái thú từ 30 năm Sơ Cấp trở xuống và Ba điểm cho quái thú từ 50 năm Sơ Cấp trở xuống.

Quái thú 10 năm Sơ Cấp tương đương một tên Cửu Cấp Công Lực phổ thông, lên tới 30 năm Sơ Cấp sẽ tương đương một tên Tam Giai Sơ Cấp cảnh. Lên tới 50 năm sẽ như một tên Ngũ Giai Sơ Cấp.

Với thực lực của bọn họ bây giờ, nếu bốn người đồng loạt ra tay thì có cơ may đánh chết được một đầu quái thú 30 năm. Nhưng nếu xui xẻo đụng phải 50 năm, tốt nhất là nên bỏ chạy.

Sau khi tất các đội được thông báo rõ ràng về thể thức thi đấu lần này, ban tổ chức cũng đã chuẩn bị xe để đưa bọn họ tới khu vực thi đấu.

Điều khó khăn nhất ở đây, là các đội sẽ không có sự chuẩn bị trước, không có đem theo các loại đan dược dự phòng.

Tất cả phải nương tựa vào nhau, thứ nhất là cố gắng sống sót trong vòng ba ngày, thứ hai là cố gắng kiếm được nhiều điểm.

Để cho mọi người yên tâm, đế quốc Hạo Đông có bố trí rất nhiều cường giả có thực lực, âm thầm theo dõi và giám sát các đội, để tránh xảy ra tình huống nguy hiểm đến tính mạng.

Rất nhanh, Hạo Thành đã khuất dạng ở phía sau. Vũ Thiên lúc này ngồi trên một khoang chung với đồng bọn của mình.

Ánh mắt hắn có chút lim dim như muốn ngủ thiếp đi. Bên cạnh là Đại Mập Mạp, còn Tiểu Phong và Liêu Bân thì ngồi đối diện.

"Đại Mập Mạp, đó là tên của ngươi luôn hả"

Vũ Thiên cố gắng bắt chuyện để không buồn ngủ

"Không có, từ lúc sinh ra, mọi người đã gọi ta là Mập Mạp, tới khi lớn lên liền thêm một chữ Đại vào trước đó"

Đại Mập Mạp uể oải nói.

"Vậy ngươi họ tên thật sự là gì, có thể nói cho ta biết"

"Ta họ Lâm, sau này nếu được cứ gọi ta là Lâm Mập đi" Đại Mập Mạp hào hứng nói.

"Ta thấy hay cứ gọi ngươi là Đại Tham Ăn đi" Tiểu Phong lên tiếng châm chọc.

Bốn người phá ra cười. Vũ Thiên trong lòng tự cảm thấy bây giờ khá thoải mái. Thực tế từ lúc nhỏ tới giờ, ngoài Vũ Liên tỷ ra, hắn chưa có chân chính một người bạn nào cả.

"Liêu Bân, ngươi cũng sinh sống trong Hạo Thành à"

Vũ Thiên quay sang Liêu Bân, hỏi.

"Không có, gia tộc ta cư trú tại một vùng hẻo lánh gần Cự Thành, lần này tham gia ta chỉ hy vọng được học hỏi kinh nghiệm mà thôi, cũng không mong vào sâu như thế này".

Liêu Bân khẽ nói.

"Hai người các ngươi đều là Cửu Cấp Công Lực chứ ?"

Người vừa hỏi là Tiểu Phong. Vũ Thiên thì nàng biết rất rõ, tuy nhiên đối với hai người này, bọn họ vốn không nổi bậc trong vòng loại, cho nên cũng không rõ thực lực của họ như thế nào.

Trả lời đầu tiên lại là Lâm Mập

"Ân, Cửu Cấp Công Lực, bất quá chỉ vừa đột phá không lâu, vòng loại vừa rồi vượt qua được là do ta rất may mắn, trận đầu gặp phải một tên Thất Cấp, trận thứ hai thì đối thủ lại vắng mặt"

Lâm Mập vừa nói vừa làm vẻ mặt rất ngầu.

"À ta còn chưa nói cho các ngươi biết, ta tu luyện một loại công pháp hệ trị liệu, lần này ai có bị thương cứ kiếm ta" Lâm Mập hào hứng nói, tay vỗ vỗ ngực.

Công Pháp Trị Liệu, Vũ Thiên và Tiểu Phong không hẹn, bốn mắt nhìn nhau, đúng là gãi ngay chỗ ngứa a.

Ban tổ chức giải đấu thay đổi qui cách thi đấu mà không báo trước, khiến cho đại đa số thí sinh rơi vào tình cảnh không có sự chuẩn bị trước về mặt đan dược. Vừa vặn có Lâm Mập ở đây, không còn phải lo lắng nữa.

Nhìn vẻ mặt hí hửng của Lâm Mập, Liêu Bân cũng lên tiếng nói.

"Ta cũng là một tên Cửu Cấp Công Lực a, bất quá loại công pháp ta tu luyện lại thiên về Thân Thủ, gọi là Vô Ảnh Công Pháp, khả năng di chuyển của ta rất nhanh a, nếu như quang minh chính đại đánh nhau, ta không tính mạnh mẽ, nhưng âm thầm ám sát, ta rất lợi hại nha".

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.