Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Hội Bạo Lực Quyền

Phiên bản Dịch · 2063 chữ

Từ khi trận đấu diễn ra cho đến khi kết thúc, cũng chưa tới thời gian một nén nhang. Vũ Thiên thể hiện rõ ưu thế của bản thân thông qua khả năng thực chiến phong phú và thực lực chênh lệch.

Nam Tỳ từ dưới đất đứng lên, hắn hướng về phía Vũ Thiên đưa lên một ngón tay cái, nét mặt tỏ vẻ khâm phục.

Vũ Thiên mỉm cười đáp lễ. Trận đầu tiên thuận lợi qua ải. Với hình thức loại trực tiếp như thế này, sau khi kết thúc ngày thi đấu đầu tiên, đã có hơn một nữa thí sinh bị loại, đa số đều do thực lực thấp, tuy nhiên cũng có một ít thí sinh có đủ cân lượng nhưng xui xẻo gặp phải những tên hạt giống của mùa giải.

Ví như có một tên đạt trình độ Cửu Cấp Công Lực vận số quá kém, trận đầu liền đụng phải Hạo Vương Thái Tử công lực đã tiến vào Sơ Cấp Cảnh, sau một hồi giãy giụa liền từ trên đài rơi xuống.

Như vậy có thể nói, ngoài thực lực bản thân ra, còn cần may mắn để có thể tiến sâu vào giải lần này.

Khi trời đã tối, thành viên Vũ Tộc trở về phủ của mình, lúc này tại Nghị Sự Đường, có nhiều thân ảnh đanh hội họp dưới ánh nến.

“Tổng kết lại một chút, hôm nay số thí sinh loại được một nữa rồi, trong đó còn lại đa số là Bát Cấp đỉnh phong, 34 người Cửu Cấp và đặc biệt có 2 người đã đạt cảnh giới Sơ Cấp cảnh”.

Vũ Chân cầm trên tay một tờ giấy, lật qua lật lại, nói

Sơ Cấp cảnh, cảnh giới này so với Cưu Cấp Công Lực có chênh lệch rất lớn, phàm là người tu luyện bước vào cảnh giới này đều có một lần cơ hội lựa chọn tiến cấp cho bất kỳ công pháp nào mình đang tu luyện.

Nếu thành công tiến cấp ngoài nồng độ công lực dày đặc hơn, còn có sự tăng cường của công pháp, cho nên một Cửu Cấp so ra vô cùng nhỏ bé với Sơ Cấp Cảnh.

“Điều tức cho tốt, ngày mai đối thủ của ngươi là một tên Cửu Cấp, nhớ đây là loại trực tiếp, rớt xuống đài hoặc mất đi lực chiến là ra về”

Vũ Hạo căn dặn.

Một bên, tộc trưởng Vũ Tộc, Vũ Chấn Thiên cười nói

“Ta nghe nói hắn là người của Triệu Gia đúng không, đúng là không được chủ quan, tuy nhiên Vũ Thiên không phải tầm thường Cửu Cấp Công Lực a”

Vũ Thiên nghe vậy chỉ cười mỉm, từ chối cho ý kiến. Càng vào sau, đối thủ càng khó chơi, Vũ Thiên rất hiểu đạo lý này.

Sáng sớm hôm sau, vì số lượng đấu thủ chỉ còn một nữa nên rất nhanh chóng Vũ Thiên lại được thượng đài.

Đối thủ hôn nay Vũ Thiên chỉ biết là một tên thuộc Triệu Gia, thực lực Cửu Cấp Công Lực, Vũ Thiên tâm tình hơi sốt ruột một chút, vì đây là lần đấu tiên đối đầu với một tên Cửu Cấp.

Đúng lúc này, sàn đấu khẽ rung chuyển một chút, Vũ Thiên hơi cả kinh, một tên đại hán cao to đang đi lên sàn đấu.

Vũ Thiên còn đang thầm nghĩ, chắc là Triệu Gia bỏ cuộc nên phái người trong tộc lên thông báo. Thế nhưng nam tử kia lại ôm quyền nhìn hắn, nói

“Triệu Dương, Mười lăm tuổi, hân hạnh”

Vũ Thiên mở to hai mắt nhìn người vừa nói, không phải chứ, đây chính là đối thủ hôm nay của ta, mười lăm tuổi liền to như thế này, mặt mũi cũng rất già nha.

Triệu Dương thân hình cực kỳ khôi vĩ, chiều cao vượt hơn một mét chín, bắp tay to lớn, gương mặt như người từng trải, quả thực rất khó tin hắn là một tên chỉ mới mười lăm tuổi.

Hắn quay sang nhìn trọng tài một cái, như ý muốn hỏi có phải là đối thủ của ta hay không, trọng tài chỉ gật đầu một cái. Vũ Thiên thở dài nói

“Vũ Thiên, Mười bốn tuổi, hạ thủ lưu tình a”

Triệu Dương thể trạng to lớn, nhưng hắn không hề khinh địch, trọng tài sau khi hô bắt đầu, hắn liền phóng thích toàn bộ công lực Cửu Cấp ra ngoài, trong tích tắc, cánh tay Triệu Dương được bao phủ bởi một lớp lông rậm rạp màu vàng óng, từ trên mu bàn tay, một vuốt màu đen nhìn vô cùng sắc bén từ từ trồi ra.

Vũ Thiên ánh mắt hơi nhíu lại, rõ ràng hắn nhận biết quái thú này.

“Không ngờ ngươi lại có công pháp của Kim Mao Hùng”

“Con mắt rất tốt” Triệu Dương cười nói

Quái thú sau khi bị liệp sát, ngoài xác suất rơi ra công pháp kỹ năng, còn có một phần rất nhỏ khả năng rơi ra công pháp hộ thể. Loại công pháp này cho phép người tu luyện mô phỏng lại hình thái, đặc điểm của quái thú như vóc dáng, ngoại hình và cả kỹ năng.

Có thể nói đây là loại công pháp có cấp bậc tương đối cao. So với công pháp của Vũ Thiên thu được trên Đại Lực Hỏa Hầu thì cao hơn một bậc.

Vũ Thiên hừ lạnh một tiếng, nháy mắt chỉ thấy huyết quang bắt đầu cô đọng lại, Huyết Thể đã được Vũ Thiên thôi động mà ra.

Khí thế của cả hai vượt xa Cửu Cấp tu luyện giả phổ thông.

Tại khu vực hoàng tộc Hạo Đông đế quốc.

“Vô Kính, ngươi nói thử, ngoài Hạo Vương và Hứa Ảnh tiểu thư ra, những thí sinh nào có thể uy hiếp đến danh ngạch gia nhập Ngũ Đại Viện của hai đứa nó”

Hạo Phong ngồi trên đài, khẽ vuốt cằm nói.

Đứng ngay phía sau Hạo Phong là một vị võ giả, thân mặc một bộ chiến giáp màu vàng nhạt, trên người tóa ra khí thái cường giả, ôm quyền cung kính nói

“Bẩm bệ hạ, theo điều tra của ta, Tà Hỏa của Tà Gia thực lực rất đáng nể, mặc dù thực lực vẫn dừng lại ở Cửu Cấp công lực, nhưng công lực quỉ dị, khó đoán.

Thứ hai là một tên đạt đến cảnh giới Sơ Cấp, Lãnh Hoa của Lãnh Tộc”.

“Chỉ hai người ? “ Hạo Phong nhướn mày hỏi.

“Còn có tên nhóc kia … “ nói đến đây, Vô Kính chỉ tay về phía trận đấu giữa Vũ Thiên và Triệu Dương.

“Ngươi nói đứa nhóc hóa gấu ? “ Hạo Phong hơi chồm người dậy để nhìn xem rõ ràng “Tuy thể trạng cực tốt nhưng xem ra cũng chưa đến mức uy hiếp được Hạo Vương”

Vô Kính nhẹ nhàng lắc đầu, nói

“Bẩm bệ hạ, không phải đứa đang hóa gấu, mà là đối thủ của nó, tên nó là Vũ Thiên, thuộc Vũ Tộc, một trong ba đại gia tộc ở Hạo Thành này”.

“Ừm, Vũ Tộc, Vũ Thiên” Hạo Phong tự lẩm bẩm, bỗng dưng ánh mắt sáng lên

“Nó là con trai của Vũ Hạo ? “

Vô Kính gật đầu, nói “Chính là nó”

“Vũ Hạo cái tên kia chết bầm dám từ chối lời đề nghị trở thành Lãnh đạo của Hạo Đông Chung Cực Quân Đoàn”

Hạo Phong hơi gay gắt, nói.

“Cũng không trách hắn được, con người hắn vốn là như vậy, không màng chức tước, không màng danh lợi a” Vô Kính có vẻ tán thưởng nói.

Hạo Phong nhìn sang Vô Kinh, trên mặt có vài phần tiếu ý

“Đội trưởng đội cận vệ không phải lúc trước không vừa mắt hắn hay sao, hiện tại sao lại nói tốt cho hắn thế”

Vô Kính từ chối cho ý kiến, ánh mắt vẫn tập trung nhìn về trận đấu của Vũ Thiên.

Lúc này, trên võ đài vô cùng đặc sắc. Khán giả mọi người đều mở to hai mắt mà trầm trồ, họ không thể tin rằng, đây chỉ là trận chiến giữa hai tên nhóc mời mười bốn, mười lăm tuổi.

“Tiểu tử, ngươi khá lắm” Triệu Dương tán thưởng

“Triệu đại ca cũng không phải tầm thường” Vũ Thiên đáp lời

“Tốt, xả mạng bồi quân tử, chúng ta một chiêu mạnh nhất phân cao thấy, ngươi đồng ý”

“Được” Vũ Thiên không do dự liền đồng ý. Tay phải quẹt đi vết máu trên miệng, tay phải đưa giơ lên, lúc này toàn bộ huyết quang đang rải đều cơ thể Vũ Thiên bỗng tíc tắc thu nhỏ lại, cuối cùng tập trung tại bàn tay phải của hắn.

“Một chiêu này gọi là Huyết Hội Bạo Lực Quyền”

“Một chiêu này gọi là Huyết Hội Bạo Lực Quyền”

Vài ngày trước, Vũ Thiên vô tình phát hiện, Huyết Thể công pháp ngoài tăng phúc cho khả năng phòng thủ, còn có thể tăng phúc cho các chiêu thức tấn công.

Chiêu này vốn là sự cô đọng Huyết Thể hào quang, tăng phúc cho một vị trí nhất định, dung hợp với Bạo Lực Quyền mà sáng tạo ra.

“Rất mạnh” Triệu Dương cảm nhận áp lực từ nắm đấm của Vũ Thiên.

“Kim Trảo Diệt Sinh Quang”.

Một tầng ánh sáng vàng nhạt lượng lờ xung quanh móng vuốt của Triệu Dương, phản phất một trảo này có thể chém nát thiên địa.

Trọng tài đứng một bên đang vô cùng chăm chú, chỉ cần có người không chịu nổi lặp tức can thiệp, tránh xảy ra thương vong.

PHỐC…

Hai bên lập tức lao vào nhau. Một luồng kim quang mạnh mẽ đánh tới Vũ Thiên. So với Triệu Dương, khí thế của Vũ Thiên không bằng nhưng có cảm giác sắc bén hơn.

Một đấm chân chính ngạnh kháng với kim quang đang ùn ùn bắn tới.

“Cố lên tiểu Thiên” Vũ Liên trên khán đài lo lắng nói.

Vũ Thiên bị luồng kim quang này chặn đứng, đã không thể tiến tới phía trước, mà lại có dấu hiệu bị bức lui ra phía sau.

“Vũ lão đệ, trận này ta thắng rồi” Triệu Dương đắc ý nói.

Vũ Thiên cắn chặt răng, nói “Còn không có đấu xong”.

Dưới con mắt kinh hãi của Triệu Dương, một đấm của Vũ Thiên tỏa ra khí tức quỉ dị vô cùng, huyết sắc như bài sơn đảo hải tuôn ra, bám vào Kim Trảo Diệt Sinh Quang.

“Không thể nào, công lực của ta đang bị ăn mòn” Triệu Dương giọng cả kinh.

Vũ Thiên lúc này đã lấy lại trọng tâm, cả người từ từ đi xuyên qua kim quang, tới ngay trước mặt Triệu Dương đang vô cùng hoảng sợ.

OÀNH…. Một đấm súc thế đã lâu, hung hăng đập vào ngực của Triệu Dương, khiến hắn cả thân hình khẽ run lên, gương mặt biến sắc.

“Triệu đại ca, trận này đã xong a”

Tầng phòng ngự của Triệu Dương cuối cùng bị đánh nát, thân hình lao về phía sau như tên bắn.

Lúc này, trọng tài đã ra tay, thân hình bay qua chắn ngang cơ thể Triệu Dương, tay phải đưa ra hóa giải kình lực.

Vừa chạm vào tấm lưng to tướng của Triệu Dương, sắc mặt trọng tài ngưng trọng vài phần, từ trên cơ thể này, vị trọng tài cảm thấy một chút uy hiếp nhất định trong một đấm vừa rồi.

“Một chiêu này đánh ra từ một tên nhóc chưa đạt Sơ Cấp cảnh lại có thể khiến ta có cảm giác uy hiếp” đỡ lấy Triệu Dương, vị trọng tài âm thầm cảm thán.

“Thiên tài” Hạo Phong không nhị được mà đứng cả người lên cười nói, trong giọng điệu giống như vừa nhặt được vàng

“Vô Kính, ngươi mau sắp xếp, tối nay ta muốn ra khỏi thành” hắn quay lại nhìn đội trưởng đội cận vệ.

“Bệ hạ muốn đi đâu” Vô Kính hơi kinh ngạc, vị này hoàng đế cũng rất ít khi ra khỏi hoàng cung.

“Ghé thăm Vũ Tộc”

Hạo Phong khóe miệng khẽ cười.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.