Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13 - Cướp Cô Dâu.

Tiểu thuyết gốc · 1033 chữ

,"Bẩm tiểu thư, vẫn chưa đến, chỉ là ở trước có một thiếu niên chặn đường, không cho chúng ta qua."

Ngựa phu liền giải thích.

"Thiếu niên?"

Trong làng nàng vô tận nghi vấn, rốt cuộc ai lại to gan đứng chặn kiệu hoa của Kỷ gia và Phạm gia?

Lúc này ở trước đầu đoàn người, gia chủ Kỷ Đông Ngạc nhíu mày nhìn thanh niên anh tuấn trước mặt, mở miệng hỏi.

"Cho hỏi các hạ là ai? Tại sao lại chặn kiệu hoa của Kỷ gia?"

"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là đường này do ta mở, núi này do ta trồng, muốn đi qua thì phải để lại lộ phí."

Vũ Thuần Tử nhìn chằm chằm đám người lớn giọng nói, cầm thanh kiếm nâng ngay trước mặt.

Kỷ Đông Ngạc kinh ngạc, nhìn niên kỷ Vũ Thuần Tử cùng con hắn cũng không lớn bao nhiêu, ở trong Hòa An chưa từng thấy hoặc nghe danh. Khi thấy hắn hùng hổ nói vậy, ngay lập tức nổi giận lôi đình

"Mục đích của ta chỉ có một, không có tiền liền giao ra sắc."

Vũ Thuần Tử nhìn bọn hắn đầy thâm ý ngạo nghễ nói.

Đám người Kỷ gia nghe vậy, ngay lập tức phá cười lên, bọn họ chưa thấy ai ngông cuồng như vậy, nhìn Vũ Thuần Tử niên kỷ không lớn, ngược lại lá gan lại lớn hơn rất nhiều. Dám hùng hổ dọa Kỷ gia, chưa kể bên trong có không ít thị vệ của Phạm gia.

"Tiểu tử, ta khuyên ngươi nhanh chóng né sang một bên, nếu không bọn ta sẽ không tha cho ngươi."

Kỷ Đông Ngạc tức giận nói, khí trên người người đột nhiên bạo phát, Hậu Thiên lục trọng tu vi phóng tới Vũ Thuần Tử, muốn đem khí thế dọa sợ hắn.

Đối với khí thế này, Vũ Thuần Tử trực tiếp làm lơ, thanh kiếm trong tay liền biến mất, thay vào đó là một thanh đại đao lớn, nhẹ nhàng vác trên vai, nhìn chằm chằm đám người Kỷ gia.

"Đã không giao thì ta sẽ tự lấy!"

Vừa dứt lời liền lao lên tấn công.

Kỷ Đông Ngạc khí thế không ảnh hưởng đến Vũ Thuần Tử, ngay lập tức kinh ngạc, ý thức được gặp một cao thủ, nét mặt cực kỳ nghiêm trọng, vội vã lớn tiếng ra lệnh.

"Người đâu chặn hắn lại."

Hơn mười người Kỷ gia lao đến tấn công Vũ Thuần Tử, những người này đều là Nhập Đạo cảnh.

Vũ Thuần Tử cười nhạt, đại đao trong tay múa ngang một cái, lực lượng trong người bạo phát đi ra, đem toàn bộ mười người đập trúng, từng người xương cốt gãy đoạn toàn bộ, khí tức triệt để mất.

"Ngươi dám!"

Sứ giả Phạm gia lúc này phản ứng, tức giận nhảy từ trên lưng ngựa đi xuống, rút ra thanh kiếm cùng Vũ Thuần Tử chém giết.

Vũ Thuần Tử đối mặt cao thủ Hậu Thiên nhị trọng Phạm gia, hai bên còn có mười mấy người phạm gia Nhập Đạo cảnh, tâm lý không hề sợ hãi. Ngược lại càng đánh càng hăng.

Kỷ Đông Ngạc đứng một bên quan sát, lúc này hắn nhìn ra được, thiếu niên này chí ít đã đạt tới Hậu Thiên cảnh.

Hắn đối với hai người ở sau ra lệnh.

"Mau trở lại kiệu hoa, bảo hộ Huyên Nhi!"

Hai người Hậu Thiên nhất nhị trong nghe lệnh, vội vã bảo hộ kiệu hoa.

Vũ Thuần Tử nhìn kiệu hoa trước mặt, Cửu Chuyển m Dương Quyết trong người chợt nóng lên, hắn nhìn đám người Phạm gia cười một cái, nói.

"Không chơi cùng các ngươi!"

Sau đó bỏ qua bọn họ, chạy tới kiệu hoa.

"Chặn hắn lại, hắn muốn tới kiệu hoa."

Sứ giả Phạm gia kinh hãi thần sắc, vội vã hô lớn, cầm thanh kiếm trong tay đuổi theo phía sau.

Kỷ Đông Ngạc nộ khí bùng nổ, nhảy xuống một chưởng đánh thẳng vào Vũ Thuần Tử.

"Súc sinh, Tuyệt Diệt Chưởng!"

"Hừ!"

Đối với một chưởng của Kỷ Đông Ngạc, Vũ Thuần Tử chỉ hừ lạnh, vung một chưởng chính diện va chạm với chưởng ấn của hắn.

"Bành!!!"

Oa!!

Kỷ Đông Ngạc phun một búng máu văng ra xa, trong lòng cực độ sợ hãi. Hắn cảm giác được, tu vi thiếu niên này ở trên hắn rất nhiều, chí ít đã đạt tới cửu trọng, hoặc Tiên Thiên. Hắn bắt đầu lo lắng an nguy cho tất cả mọi người.

Vũ Thuần Tử tốc độ không có giảm xuống, chớp mắt đã tới kiệu hoa bên cạnh, ra tay đem hai người Hậu Thiên cảnh diệt sát, ngay lập tức chui vào kiệu hoa.

Kỷ Huyên Nhi nghe phía trước có thích khách, trong lòng tràn ngập sợ hãi lẫn nôn nóng. Bản thân nàng chỉ có tu vi Nhập Đạo cảnh, trước giờ chưa có chính diện đánh nhau với ai, hôm nay gặp tình thế này, vẫn không thể kìm nén được cảm xúc.

Ngay lúc nàng còn đang hoang mang, thì cửa kiệu đột nhiên mở, một thân ảnh thiếu niên chui vào, nàng bất ngờ hoảng hốt kêu lên.

"Á!"

"Người đẹp!"

Vũ Thuần Tử thầm khen một tiếng, ngay lập tức choàng tay qua eo nàng ôm lại, sau đó nhảy ra khỏi kiệu, hai chân đạp mạnh xuống đất, phóng thẳng lên cao lướt đi.

"Có người cướp cô dâu, đuổi theo!"

Sứ giả Phạm gia kinh hãi hét lớn, một nhóm người ngay lập tức đuổi theo phía sau, nhưng tốc độ của bọn hắn không bằng Vũ Thuần Tử, chớp mắt đã không thấy tăm hơi đâu.

Kỷ Đông Ngạc chỉ biết trơ mắt nhìn nhi nữ bị người bắt đi, hắn thân thể bị thương, khó có thể đuổi theo, chỉ hi vọng Phạm gia đứng ra.

"Mau thông báo tới Phạm gia."

Bên phía Phạm gia, sau khi nghe tin có người cướp cô dâu, ngay lập tức giận dữ, Phạm Thái Anh càng tức giận hơn, một mình phóng đi tìm kiếm.

Bạn đang đọc Huyết Ma Nhân sáng tác bởi LạcLạcTàThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcLạcTàThiên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.