Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đào hoa chi luyến

Tiểu thuyết gốc · 3410 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 13:Đào hoa chi luyến(phần 2)

Đoàn đưa dâu của Lưu Khảm đi đến gần biên giới Hồ Tộc thì dừng lại,bọn họ chuẩn bị chuyển sang đi đường thủy để nhanh đến Nhĩ Hồ,đêm đến ở dịch quán Tất Mộc Nhĩ uống say xông đến phòng nghỉ của tân nương,

Lưu Khảm canh gác bên ngoài đã ngăn hắn lại

-Nhị Hãng xin người dừng bước,Quận chúa bây giờ đã nghỉ ngơi,có chuyện gì xin sáng mai hãy đến.

-Hừm to gan,ta đến muốn cùng Vương Phi của ta tâm sự thì cần gì chờ đến sáng.

Lưu Khảm cùng các binh lính tuốt gươm ra

-Nhị Hãng,ta được lệnh của Hoàng Đế Kha Chấn phải bảo vệ Quận Chúa đến trước Đại Điện Hồ Tộc bái đường ,rồi mới có thể quay về Kha Chấn hoàn thành nhiệm vụ,Quận chúa và ngài chưa bái đường chưa phải là phu thê,ngài không được làm càn,nếu như ngài nhất quyết muốn xông vào,ta đành đánh trả để giữ chức trách.....Hoàng Đế ta có biết chuyện cũng chẳng thể phán tội ta....nhưng Ngài thì không biết có giải thích được chuyện đêm nay với Người không?

Tất Mộc Nhĩ suy nghĩ một hồi đành rời đi

-Hừm...chỉ còn có mấy ngày nữa là sang đất Hồ,ta cũng chẳng vội gì...Quận Chúa ta xin hẹn nàng đến ngày đó....hừ...

Lưu Khảm tra gươm lại vào vỏ

-Tên Tất Mộc Nhĩ này cũng chỉ có hư danh,cũng chỉ là tên háo sắc,Vương Dung gả cho hắn thật là oan uổng...hừ....

Vương Dung ngồi bên trong căn phòng lòng nàng run sợ

-Chỉ cần sang biên giới Hồ Tộc ,ta sẽ tự giải thoát cho mình....

Chiếc Thuyền Tân Nương ngoài lính của Lưu Khảm còn có lính của Hồ Tộc đi theo hơn hai mươi người ,cùng bảo vệ Tân Nương ,Tất Mộc Nhĩ đi riêng một chiếc thuyền chở theo mấy trăm lính Hồ còn lại các thuyền khác đều là quân lính Kha Chấn,đoàn thuyền đi chậm lại khi vào khúc hẹp giữa hai ngọn đồi chuẩn bị vượt ranh giới vào đất Hồ thì bị một toán người cưỡi ngựa đeo mặt nạ hổ xuất hiện tấn công vào thuyền chở tân nương,những viên pháo khói liên tục bắn vào thuyền khiến cho quân lính không nhìn thấy gì,hoảng loạn vô cùng,lúc này Lưu Khảm hét lớn

-Có mai phục,bảo vệ Quận Chúa...

Dạ Hổ lúc này bắn dây phi hổ trảo bám chặt vào mạn thuyền ,dùng sức ngựa kéo thuyền sát vào bờ,tiếp đó toán Dạ Hổ khác phi thân lên thuyền giao đấu với quân lính.Phi Long cưỡi con Tiểu Bạch phóng lên thuyền,chàng lập tức xuống ngựa đi vào khoang thuyền tìm kiếm Vương Dung,Lưu Khảm vừa nhìn là biết ngay chính là Phi Long và con Tiểu Bạch,và thấy những tên tấn công cũng không giết quân lính Kha Chấn ,chỉ đánh ngất họ hoặc đả thương,chàng suy nghĩ

-Phi Long cướp tân nương sao?

Lưu Khảm nhìn quanh thấy thuyền đã đi sang đất Hồ liền nghĩ ra cách đổ hết tội lên Hồ Tộc,nên vờ đánh trả yếu ớt,Phi Long chạy vào khoang thuyền của Vương Dung ,đánh ngất mấy nô tỳ theo hầu vào mở cửa đi vào,vừa đúng lúc Vương Dung đang cầm mãnh sành của chung trà định rạch vào cổ tay của mình,nhưng Phi Long đã kịp chụp lấy tay nàng

-Dung nhi,nàng làm gì vậy?

-Á ,ngươi là ai?buông ta ra...

-Là ta đây!

Phi Long tháo mặt nạ xuống cho Vương Dung nhìn ,nàng vừa thấy chàng đã mừng rỡ ,khóc thút thít

-Là chàng sao,hic hic,là chàng...

-Đi nào,ta đưa nàng rời khỏi đây...

Vương Dung không nghĩ nhiều liền theo Phi Long chạy ra ngoài,Phi Long ôm nàng phi thân lên con Tiểu Bạch định phóng lên bờ thì bị nhiều mũi tên của thuyền Hồ Tộc bắn sang.

Thấy thuyền của tân nương bị tấn công,quân lính Hồ Tộc vội báo cho Tất Mộc Nhĩ,hắn vội vàng chạy ra xem và sai quân lính chuyển hướng thuyền áp sát thuyền của tân nương,hắn lệnh cho quân lính bắn tên sang giải cứu quân Kha Chấn.

Phi Long hét lớn

-Rút lui!

Tất cả các Dạ Hổ vừa đánh vừa phi thân lên bờ bỏ chạy,những Dạ Hổ đang giữ thuyền cũng buông dây cho thuyền trôi đi,Phi Long lại ra lệnh cho con Tiểu Bạch

-Tiểu Bạch nhảy!

Con Tiểu Bạch lấy đà phóng lên bờ,ở phía sau ,thuyền của quân Hồ cũng vừa đến gần,bắn tên bay loạn xạ có nhiều Dạ Hổ cũng bỏ mạng ,nhưng cũng giúp được Phi Long mang theo Vương Dung bỏ chạy.

Mấy ngày liên tục Tất Mộc Nhĩ sai quân lính đi tìm kiến tân nương,nhưng không tìm thấy gì

-Hừm,hà cớ nào là vậy,tại sao lại xuất hiện đám cướp ở ngay tại ranh giới môn quan như thế...

Lưu Khảm nghe thấy liền hiểu ngay tên Nhị Hãng này sắp nghi ngờ là người Kha Chấn làm nên đã nói phủ đầu hắn

-Hừm...đây là đất Hồ Tộc,ta cũng muốn biết là hà cớ gì lại xuất hiện thổ phỉ như thế...lần này Quận Chúa bị bắt đi ngay cửa môn quan ,Ngài phải có câu trả lời với Hoàng Đế Kha Chấn.

-Ngươi!ngươi muốn đẩy hết trách nhiệm lên đầu ta sao?

_Hừ!Nhị Hãng nếu như không tìm được Quận Chúa , Hoàng Thượng trách tội xuống ta không thể giữ được mạng,Ngài cũng khó giữ mặt mũi phò mã với Người.

-Lưu Tướng Quân ta đã dùng cả thành trì mới mang Vương Dung Quận Chúa sang Hồ Tộc ,ta sẽ không để mất nàng dễ như vậy,ngươi đừng xem thường ta,hừ..

-Có lời của Nhị Hãng nói ta đây cũng yên tâm....ta sẽ cho quân Kha Chấn tìm kiếm ven bờ sông...

-Hừm...còn ta sẽ cho quân tiếp tục vào các thôn làng quanh đây tìm kiếm...

-Cáo từ...

Phi Long biết nếu như không tìm được Vương Dung ,Tất Mộc Nhĩ sẽ không chịu rời Nhĩ Hồ ,Lưu Khảm cũng không thể về lại Kha Chấn được,vì thế chàng đã cho thuộc hạ đào lấy một thi thể bất kỳ của quân lính mà khi giao chiến đã bỏ mạng cho mặc giá y của Quận Chúa Kha Lập thả trôi trên sông,dẫn dụ lính Kha Lập tìm thấy.Dù cho thi thể đã thối rữa không thể nhận ra nhân thân,nhưng Lưu Khảm vẫn biết đó không phải là Vương Dung ,để tránh nghi ngờ chàng đã cho người tẩm liệm thi thể bỏ vào quan tài chỉ chừa mỗi gương mặt đã bị thối rữa ,tóc cài trang sức của Quận Chúa cho Tất Mộc Nhĩ đến nhìn lần cuối.Tất Mộc Nhĩ vừa trông thấy gương mặt của thi thể đã nôn thóc nôn tháo,không muốn đến gần,Lưu Khảm nhanh chóng đóng nắp quan lại,cho người phong kín.

-Nhị Hãng Quận Chúa đã bị bỏ mạng trên đất Hồ,đối với ngài và ta đều bất lợi,hay ta có ý này xin Nhị Hãng nghe thử...

-Là ý gì...

-Chúng ta vẫn mang thi thể của Quận Chúa đến Bắc Thành nhưng công bố Quận Chúa vừa qua đêm tân hôn đã bị bạo bệnh qua đời ,chôn cất nàng ở Bắc Thành....chuyện này Hoàng Đế Đại Quốc ta sẽ không nghi ngờ gì,Ngài vẫn là Phò Mã Kha Chấn vẫn có thể sang Đại Quốc đi sứ hay xin tiếp tục liên hôn với người khác,còn ta vẫn giữ được mạng hoàn thành sứ mệnh hộ giá tân nương.

-Hừm..thế ta phải chịu thiệt à...

-Thế Ngài muốn tin tức Quận Chúa vừa sang Hồ Tộc đã bị cướp giết chết đến tai Hoàng Đế Kha Chấn sao?Ngài thân là Vương Tử Hồ Tộc mà ngay cả Vương Phi của mình cũng không bảo vệ được không phải là trò cười cho thiên hạ à...

Tất Mộc Nhĩ xưa nay ngạo mạng ,tung hoành khắp thảo nguyên chưa hề thua kém vị Vương Tử nào,nay nếu tin tức bị cướp mất Vương Phi mà lan truyền sẽ chẳng còn mặt mũi nào,nên đành nghe theo chủ ý của Lưu Khảm,cho quân tiếp tục hộ tống kiệu hoa chứa quan tài đi đến Bắc Thành .

Nhờ có Lưu Khảm mưu trí dụ được Tất Mộc Nhĩ rút quân đi khỏi Nhĩ Hồ,Phi long mới có thể đưa Vương Dung trở về Kha Chấn.

Vương Hỷ nhận được sớ tâu cáo bệnh của Phi Long cũng đã nghi ngờ chàng đuổi theo đoàn đưa dâu,nên cho Mật thám đi điều tra,dù cho Cẩm Yên có gần biên giới Hồ Tộc nhưng cũng mất cả tháng Phi Long mới có thể trở lại Yến thành,chàng thừa biết mọi chuyện không giấu được Vương Hỷ ,nhưng cũng không sợ Vương Hỷ trách tội ,vì ngoài bảy vạn quân ở Cẩm Yên ,chàng còn có mật chỉ của Thái Thượng Hoàng giữ mạng nếu Vương Hỷ có truy tội cũng có thể dùng nó để thương lượng.

Nhưng ngược với suy tính của Phi Long,sau khi Vương Hỷ nhận tin của Tất Mộc Nhĩ từ Hồ Tộc gửi đến báo Vương Dung đã bạo bệnh qua đời chàng cũng không truy xét nữa.

-Dù Dung nhi không ở lại Hồ Tộc nhưng quân Kha Chấn cũng đã tiếp nhận thành Nhĩ Hồ ...sau này càng thuận lợi cho việc mở rộng thêm lãnh thổ về phương Bắc....

Vương Dung về Phi Phủ ở Yến thành ở một thời gian ,được Phi Long cho A Khấu theo hầu hạ,ngày ngày nàng luôn đến từ đường thắp nhang lau bài vị cho Uyển Uyển ,đôi lúc thẩn thờ ngồi lại hoa viên trong Phủ ngắm nhìn hoa nở,lòng nàng vẫn mang nỗi buồn man mác.Phi Long thi thoảng cũng thấy được nỗi niềm đó của Vương Dung.

-Xuân trôi qua mất rồi...nàng ấy vẫn còn đợi ta ....cũng phải ...tất cả mọi chuyện đều vì ta mà ra ,nếu bây giờ ta không cho nàng một danh phận thì còn bắt nàng đợi đến bao giờ...Ngọc Vân ...sao ta vẫn còn mong mỏi về công tử.... ta lập thê hay không lập thê cũng đều là dối gạt nàng ấy....

Phi Long sau dự đại chầu từ Kinh thành về thấy Vương Hỷ vẫn không có động thái nào ,nên đã yên tâm cử hành hôn lễ với Vương Dung,vì thân phận của Vương Dung không được tiết lộ nên hôn lễ cũng không diễn ra long trọng ,Phi Long cho người khiêng kiệu hoa đi một vòng thị phố thì quay lại Phi Phủ xem như đã rước dâu về,khách đến dự cũng chỉ có tướng sĩ thân thuộc và hai huynh đệ họ Bạch,Trương Khải cũng từ Lạc An đến chúc mừng Phi Long,huynh đệ học một phen vui say hàn huyên .

-Đại Ca đệ cũng nhân dịp này báo với mọi người,đệ và Diễm nhi cũng sắp thành thân rồi...

Bạch Lợi mở mắt há miệng

-Woa,nhị ca huynh cũng thật lợi hại,bà chằn như vậy mà huynh cũng chịu đựng được...

Bạch Cát cắt lời

-Ậy,dù sao cũng là Nhị tẩu tương lai đệ không được nói bừa..

Phi Long thì cười lớn

-Ha haha...Diễm Diễm tuy bướng bĩnh nhưng cũng là một cô nương tốt...nhị đệ huynh chúc đệ trăm năm hão hợp...

-Đa tạ đại ca....đệ cũng chúc huynh bách niên giai lão....

-Nào cùng cạn đi..ha haha....

Buổi tiệc nào cũng tàn,các huynh đệ của Phi Long cũng phải rời đi dành lại không gian yên tĩnh cho đôi tân lang tân nương,Phi Long vào tân phòng đóng cửa lại thổi tắt đèn,không biết rằng có một bóng người đang lặng lẽ đứng ở ngoài sân hướng mắt nhìn vào tân phòng,đó chính là Vương Hỷ,chàng nghe tin Phi Long thành thân đã sai người đưa đến Cẩm Yên,đích thân nhìn Phi Long bước vào tân phòng.Sương đêm rơi ướt vai áo của Vương Hỷ nhưng chàng vẫn đứng đó yên lặng ,bỗng dưng cánh cửa phòng mở ra ,khiến Vương Hỷ bất ngờ,Phi Long vô tình muốn đi ra ngoài cho khuây khỏa thì bắt gặp Vương Hỷ đứng ngoài sân hoa viên ,chàng cũng rất ngạc nhiên,liền đi ra hành lễ với Vương Hỷ

-Tham kiến Hoàng Thượng!

-Đứng lên đi!

-Đa tạ Hoàng Thượng!

-Đệ cũng to gan lắm dám cướp Dung Nhi về Yến thành...cũng may nhờ có Lưu Khảm nhanh trí nếu không Tất Mộc Nhĩ mà nảy sinh nghi ngờ ,có phải Kha Chấn và Hồ Tộc vì đệ mà khai chiến không?

-Thần xin nhận tội,nhưng Thần không thể để Dung Nhi gả đi Hồ Tộc xa xôi chịu khổ...

-Ta không trách tội đệ ,nếu ta muốn truy cứu đã không để đệ quay lại Cẩm Yên...này cầm lấy...

Vương Hỷ quẳng cho Phi Long một ống tre mà tự nãy giờ chàng để trong tay áo

-Đây là....

-Rượu bồ đào...là cống phẩm đó...ta chỉ có thể mang theo bấy nhiêu...muốn uống cùng đệ ...chúc đệ cùng Dung nhi vĩnh kết đồng tâm....

Phi Long lặng nhìn Vương Hỷ một lúc rồi mở nút đậy ống tre ra uống lấy một hớp

-À...rượu ngon...huynh cũng uống đi..

-Ừm.....

Vương Hỷ sau khi uống xong lại nói tiếp

-Dung nhi ta có thể gả cho đệ ...nhưng binh quyền ở Mỹ Ca và Hão Lý ta muốn thu về..

Phi Long trân mắt nhìn Vương Hỷ

-Tại sao?

-Đệ không phải là không biết ,khi đệ bị mất trí ở Hoàng Thành đã mặc long bào Thái Tử chạy khắp nơi,điều này đã rộ lên một tin đồn thất thiệt trong triều đình,nói rằng đệ muốn xưng Vương...

_Ha ha ha....huynh thật đáng sợ...đi một bước tính một bước...ta mặc dù khi đó thần trí không minh mẩn nhưng vẫn còn nhớ rất rõ tại sao được mặc những y phục đó...

-Đệ một bước thăng quan nhị phẩm điều này đã là đặc ân quá lớn ....khiến cho các quan viên nảy sinh lòng bất phục,đệ cũng nên hiểu cho trẫm ....

-Hừm...Hoàng Thượng người thật giống Tiên Hoàng....

Cả hai đưa mắt nhìn nhau không còn nhìn thấu tâm ý của nhau nữa

Phi Long nói

-Mỹ Ca và Hão Lý đều do Bạch Cát và Bạch Lợi cai quản ,mỗi thành có trên dưới hai vạn quân...huynh muốn thu lại khác nào chia nhỏ Phi Gia quân ra...

-Hừm...đệ muốn hiểu sao cũng được....từ nay đệ ngoan ngoãn ở lại Yến thành...ta bảo đảm sẽ chẳng còn tin đồn nào gây bất lợi cho đệ nữa...

-Ha hahaha.....được....nếu ngươi đã có lòng nghi kỵ ta ,ta cũng chẳng muốn tranh chấp với ngươi làm gì....Vương Hỷ ngươi hãy giữ lấy lời nói đó thu quân rồi ...thì từ nay đừng làm phiền đến ta nữa....

-Ngươi!dám cuồng ngôn với trẫm hả....

-Đừng có nói giọng đó với ta...

Phi Long giận dữ phản ứng lại ,khiến cho Vương Hỷ bất ngờ,chàng thầm nghĩ

-“Lẽ nào đệ ấy đã nhớ lại luôn chuyện năm xưa Hoàng Cung biến loạn “

Năm xưa khi theo Phi Long về làng Hoa Lau,Vương Hỷ sai Ngụy công công và Lưu Khảm chia nhau đi dò la thân thế của Phi Long,còn mình thì đi quanh làng tham thú ,tình cờ thấy Phi Long đi ra từ nhà của Lão Tướng,chàng hiếu kỳ đứng nghe lén câu chuyện của Bạch Kỳ và Trường Thắng Tướng Quân,biết được Phi Long mặc chiếc Thiên Tơ Tằm khi đến làng ,được Phi Lão Ông cứu mạng xem như con trai thân sinh ,giữ lại nuôi dưỡng,mà chiếc Thiên Tơ Tằm này luôn mặc trên người của Vương Phong ,có lần Vương Phong khoe ra cho chàng thấy ,vào lúc đó Vương Hỷ đã biết Phi Long chính là Thế Tử Vương Phong.

-Đệ...được hãy luôn nhớ thân phận của đệ mà cư xử cho đúng mực ,đừng vì một lúc hiếu thắng mà liên lụy đến những người bên cạnh đệ,Bạch Cát,Bạch Lợi và cả Trương Khải....bọn hắn bây giờ là quan của triều đình,là quân trực thuộc do Trẫm cai quản...không còn là tướng lãnh Phi Gia quân của đệ...

-Ngươi...

Phi Long suy nghĩ ngụ ý trong lời nói của Vương Hỷ lòng bất chợt lo lắng

“Hắn đã nhận ra ta rồi sao?”

-Ngươi vẫn là chủ của một thành,vẫn là quan triều đình...nhớ đừng bỏ dự chầu...không ta sẽ cho đó là án binh tạo phản...chinh phạt ngươi như Mã Giao Thịnh....hừm.

Vương Hỷ bỏ đi ,Phi Long đưa mắt nhìn theo vừa tức vừa lo lắng,chàng nắm chật hai bàn tay thành nấm đấm

-Nếu không phải vì dân chúng Kha Chấn vừa trãi qua nội loạn ta đã tính món nợ xưa với ngươi rồi....hừm.

Vương Hỷ vẻ mặt khó chịu đi ra xe ngựa ,Ngụy công công vừa thấy cũng chẳng dám lên tiếng.

-Hồi cung!

-Dạ,người đâu hồi cung...

Bọn quân lính theo hộ giá liền thúc ngựa phi đi,Vương Hỷ ngồi trong xe ngựa chau mài suy nghĩ

-Mong rằng đệ ấy biết khó mà bỏ ý định phục vị,nếu như thân phận đệ ấy được giữ kín ,sẽ không còn lý do nào uy hiếp ta phải giết Phi Long....hừm ...làng Hoa Lau....

Mùa đông lại đến Lưu Khảm và Trương Khải nhận lệnh đi sứ sang Man Tộc trước là chúc mừng ngày đại thọ của Man Vương sau là thăm dò binh lực của Man Tộc,vì có mật báo của gián điệp đưa về Man Tộc và Hồ Tộc đang âm thầm liên thủ đánh Kha Chấn nên Vương Hỷ sai Lưu Khảm đi điều tra sự việc thực hư.

Lưu Khảm sau khi bái phỏng Man Vương xin phép được đi tham thú khắp thành Đô Man ,được Man Vương đồng ý,nhưng thực ra là chàng muốn đi gặp gián điệp để nhận tin .Trương Khải phụ trách đánh lạc hướng bọn quan Man nhân đi cùng còn Lưu Khảm thì đi lấy tin,trong lúc đi trên thị phố Lưu Khảm nghe được một sáo khúc hay liền đưa mắt tìm kiến người thổi sáo,bắt gặp một người hành khất đứng ở góc đường đối diện đang thổi sáo trúc,gương mặt của người này đầy những vết sẹo,tóc bị cắt ngắn đến gáy bung xõa rũ rượi,người đầy thương tích .Một lúc sau có một đám quân lính đi đến,đá đổ chiếc bát đang đặt trước mặt của người hành khất,bọn chúng còn đánh đập người này,mắng chửi la hét rất hung hăng

-Đã cấm ngươi ở đây xin tiền,ngươi còn dám trụ lại à,chết này,chết này,đồ phế vật...

-Nhìn kìa cây sáo nhỏ treo trên sáo trúc,là ngọc giát vàng đấy,đồ tốt đó....

Bọn chúng giằng lấy cái sáo nhỏ ,người hành khất bất chấp giành lại,bị đánh đến ói máu,vẫn không buông tay

-Trả cho ta,không được lấy...

Lưu Khảm không tin vào mắt mình nữa,dù người hành khất ấy đã bị hủy dung nhan nhưng không khó nhận ra giọng là của Ngọc Vân,chàng liền ra tay đánh bọn quan lính kia giải vây cho Ngọc Vân.

-Ngươi là ai dám xen vào chuyện của Tứ Vương Phủ hả?

-Hừm ta chính là quan sứ của Kha Chấn,không ngờ quan binh Man Tộc lại thích ức hiếp dân thường như vậy...

Các quan Man nhân cùng Trương Khải cũng chạy đến

-To gan ai cho phép các ngươi vô lễ với sứ thần Đại Quốc hả?còn không mau cút đi..

-Dạ hạ quan biết tội,biết tội xin sứ thần tha tội....dạ hạ quan cút ngay...

-Thật là xấu hổ quá lại để Sứ thần bắt gặp chuyện này...

-À không sao...

Lưu Khảm đỡ Ngọc Vân lên,cố tình nhìn thật kỹ vào gương mặt chàng

-Ngọc Vân công tử?

Ngọc Vân nhận ra Lưu Khảm vội bỏ chạy,Lưu Khảm cũng không tiện đuổi theo khi các quan viên Man tộc vẫn đang đứng chờ mình.

-Đại huynh có chuyện gì vậy?

-Người đó là bằng hữu của Phi Long,nhưng thôi,lo chuyện chính sự đã...

Trương Khải chưa biết mặt Ngọc Vân nhưng vẫn nghe Bạch Lợi kể về tình cảm lạ lùng của Phi Long đối với Ngọc Vân,chàng suy nghĩ

-Đại ca chắc sẽ đau lòng lắm nếu biết công tử Ngọc Vân trở nên như vậy!

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.