Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm lại ký ức

Tiểu thuyết gốc · 3501 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 11:Tìm lại ký ức(phần 2)

Mục Châu đứng trên lầu cao của Đại Sảnh Đông Cung hướng mắt nhìn về nơi chân trời xa xăm,một màu trắng xóa ,tuyết đã phủ khắp nơi,ánh mắt nàng đượm buồn.

_Nếu bây giờ ta ở Ngữ Chân sẽ cùng các đệ muội đi săn cáo tuyết ,hái những bông hoa tuyết cầu xinh đẹp...

Thác Ngọc Tu vừa đi nghe ngóng bên tây viện vội vã chạy đến bên Mục Châu

_Thế Tử Phi!...

Mục Châu đưa mắt nhìn ả,nàng không trả lời ,Thác Ngọc Tu nói

-Bẩm Thái Tử Phi bên Yến Phi chỉ là động thai mà thôi Thái Y vẫn còn túc trực bên ả...

_Thế Tử có đến không?

_Dạ không! Thế Tử vẫn ở lại Thư Phòng cùng Phi Tướng quân thảo luận chính sự .

_Hừm....dạo này Chàng ấy cứ quấn lấy Phi Long, thần thần bí bí ,nếu không ở Thư Phòng thì về Tư phòng ,không màng đến ta đã đành,cũng chẳng thèm đến tây viện nhìn đám phi tần khoe hương khoe sắc ấy...ta nghĩ chàng đã quên mất hậu cung rồi và cho rằng Phi Long mới là sũng phi...

_Nô tỳ nghĩ đây là thời cơ tốt cho chúng ta...

_Thời cơ?

_Không lẽ ...Nương nương muốn Yến Phi hạ sinh trưởng tử cho Thế Tử?

-Hừm...ả tốt số mang long thai...ta còn gì để tranh sũng nữa...

_Thế Tử Phi...chuyện con cái sớm muộn gì nương nương cũng có,nhưng nếu để Yến Phi hạ sinh thuận lợi ,là công chúa thì không nói đến ,nếu là hoàng tử thì sau này sẽ được kế vị...lúc đó người sẽ bị thất sũng.

_Theo ngươi ....đến nước này rồi ta còn có thể làm được gì?

_Theo như nô tỳ biết,những tháng sắp sinh,thai phụ thường ăn rất nhiều ,nếu chẳng may ăn nhầm chút xạ hương cũng chẳng biết...

_Xạ hương?

_Phải!

_Nhưng ...đó cũng là con của Vương Hỷ,mưu sát hoàng tộc sẽ mang tội chết,nếu chẳng may việc bị bại lộ Ngữ Chân ta sẽ bị liên lụy.

_Thế Tử Phi...đây cũng là lo nghĩ cho Ngữ Chân ta,nếu sau này người kế vị là con của Thế Tử Phi thì Ngữ Chân ta không phải là được cả Kha Chấn sao?

Mục Châu đưa mắt qua lại suy nghĩ

_Ngươi nói cũng đúng...nhưng chuyện này ...thức ăn đưa đến các cung đều được kiểm tra kỹ càng,chưa kể cái ả cô cô của Mã Giao Yến lại quá thận trọng,khó mà hạ độc được....

_Nô tỳ đã mua chuộc được ả cung nữ lo quét dọn ở thẩm cung Yến Phi chỉ cần sai ả bỏ chút xạ hương vào gối nằm của Yến Phi ,xạ hương rất độc với thai phụ,chỉ cần đứng gần cũng gây sảy thai ,Thái Y có bắt mạch cũng chỉ biết là trúng xạ hương thôi ,có nghi ngờ thì cũng nghĩ đến là thuốc bị bỏ vào thức ăn mà thôi....

_Ừm....vậy thì mau sai ả đi làm đi,xong việc thì cũng nên cho ả biến mất luôn....

_Dạ...

Thác Ngọc Tu đi rồi Mục Châu cũng rời đi ,nàng bước xuống bậc thang định trở về thẩm cung của mình thì trông thấy Phi Long đi ngang qua,nàng mãi lặng nhìn chàng mà bước sảy chân .

_Á...

_Thế Tử Phi!....

Phi Long từ Thư Phòng đi ra,chàng đã bàn xong kế sách đối phó Mã Giao Thịnh với Vương Hỷ ,đang định rời khỏi Đông Cung khi đi ngang qua Đại Sảnh thì nghe tiếng hét trên bậc thang ,và đúng lúc trông thấy Mục Châu té ngã ,chàng vội phi thân đến đỡ lấy nàng.

_Thế Tử Phi ,người không sao chứ?

Mục Châu thoáng chút ngượng ngùng,tim nàng đập nhanh

-Ta...ta không sao....

Phi Long nhanh thi lễ rồi quay đi

_Vậy ,thần xin cáo lui....

-Phi Long...à Phi tướng quân...

_Ừm...Thế Tử Phi còn có gì dặn dò....

-Sao ngươi vừa thấy ta đã vội bỏ đi nhanh như vậy,ngươi đang xem thường ta sao?

_Nương Nương quá lời...ta còn có công vụ bên người,phải nhanh đi làm,nếu chậm trễ ta sẽ bị Thế Tử trách tội.

_Ngươi đừng lấy Thế Tử ra làm bình phong...ta cũng chẳng muốn mất nhiều thời gian với ngươi,ta chỉ muốn cho ngươi biết,sang xuân Đan nhi sẽ đến Kha Chấn.

_Thế Tử Phi ta và Cửu Nữ chẳng có liên hệ gì cả,chính Tộc Vương Ngữ Chân đã không chấp nhận hôn sự giữa ta và Cửu Nữ ,nàng ấy có đến Kha Chấn hay không ta cũng không quan tâm nữa,thần cáo từ.

_Phi Long ngươi....ngươi...

Phi Long bỏ đi chẳng thèm quan tâm Mục Châu đang tức giận sau lưng,Mục Châu vẫn ngóng theo bóng dáng đi xa dần của Phi Long

-Tại sao ta lại muốn nói chuyện với chàng như vậy...

Vương Hỷ đứng ở hành lang Thư Phòng quan sát thấy hết mọi chuyện

_Hừm...đã làm Thế Tử Phi rồi mà vẫn chưa an phận,nếu không phải vì một vạn binh ở Ngữ Chân ta cũng chẳng đưa ngươi về đây làm gì?

Ngụy công công lên tiếng

-Khi nãy Thái Y có báo lại Yến phi bị động thai...

_Nàng ta thế nào rồi?

_Dạ nương nương đã khỏi rồi,đã uống thuốc nghỉ ngơi...

-Hãy đến đó truyền khẩu dụ của ta ,bảo nàng ta tịnh dưỡng cho tốt,phải hạ sinh đứa bé thật mạnh khỏe.

_Dạ...

Buổi sáng ở tây viện nhốn nháo,bọn nô tài chạy đi chạy lại vẻ mặt căng thẳng

-Yến Phi sinh rồi....

Ngụy công công vừa nhận được tin ngỡ ngàng vội vã đi báo lại cho Vương Hỷ

-Bẩm Thế Tử ,Yến Phi đã có dấu hiệu sinh rồi..

_Sao lại sớm như vậy?

-Dạ...Thái Y bảo do thai nhi của Yến Phi bị động lần trước nên đã sinh sớm...

_Hừm...sang tây viện!

_Dạ....

Vương Hỷ đứng bên ngoài nét mặt căng thẳng,dù không yêu thương Mã Giao Yến nhưng đây cũng là đứa con đầu lòng của chàng,khiến chàng cũng giống như những nam nhân khác lo lắng không yên.

_Oe...oe...oe....

_Sinh rồi ,sinh rồi,chúc mừng Thế Tử là một Hoàng Tử....

_Đưa ta bế....

Mã Giao Yến mệt mỏi ,nói chẳng ra hơi

-Thế Tử ...cho thiếp nhìn mặt con với...

_Này,nàng xem...

_Thế Tử nó thật giống chàng.....

_Ừm ta đặt tên cho nó là Vương Ân,Ân trong ân nghĩa...

-Dạ,Vương Ân...

-Ừm....người đâu mang Hoàng Tử đến Đông Viện ,giao cho nhũ mẫu ở đó nuôi dưỡng đi!

-Dạ,tuân lệnh....

Mã Giao Yến hoảng hốt,bật ngồi dậy

-Thế Tử sao chàng lại mang Ân nhi đi....

_Nàng mới sinh sức khỏe còn yếu không thể chăm sóc con được.....gắng tịnh dưỡng đi...

_Đừng,Thế Tử...đừng mang con của thiếp đi....Thế Tử...hưc hưc....

_Nương nương...nương nương.....

Bị Vương Hỷ mang con của mình đi ,Mã Giao Yến bò xuống khỏi giường,khóc lóc ,thảm thương,cầu xin chàng,nhưng Vương Hỷ đã lạnh lùng bỏ đi .

Vị Cô Cô bên cạnh của Mã Giao Yến lén lút rời khỏi Đông Cung, đi đến Ngự Hoa Viên gặp một tên lính vô danh.

_Ngươi về báo lại cho Đô Đốc ,Hoàng Tử đã bị mang đến Đông viện ,chờ khi có cơ hội ta sẽ đưa Tiểu Thư và Hoàng Tử rời Cung,đây là những gì ta đã điều tra được,mau mang về cho Đô Đốc....

_Dạ,Đô Đốc căn dặn bảo Cô Cô nhanh chóng hạ độc Thế Tử để Đô Đốc rút ngắn thời gian tấn công Hoàng Thành..

_Ta biết rồi....

Tên lính vừa đi khỏi đã bị Nghiêm Thuần giết chết,còn lấy lại bức mật thư giao cho Vương Hỷ.

_Hay lắm cái lão hồ ly Mã Giao Thịnh,dám gài người vào dọa thám Đông Cung,còn mưu tính hại ta....cho người mang Mã Cô Cô đó đi Tra Sự Ngục đi,để cho bà ta nếm mùi nhục hình trước khi chết là như thế nào....

_Dạ...

Vương Hỷ ra lệnh giam Mã Giao Yến trong phòng,không có lệnh không được ra ngoài,không được gặp ai,điều này làm Mục Châu rất vừa ý,dù không hại được Vương Ân nhưng Mã Giao Yến cũng bị thất sũng,không có thế lực nhà mẹ kề cận Hoàng Tử Vương Ân sau này cũng khó kế vị.

Giữa mùa đông giá rét,khí hậu khắc nghiệt,Hoàng Đế bỗng lâm trọng bệnh,điều này càng làm cho phía Hoàng Gia hoang mang ,dù cuộc chiến giữa Mã Giao Thị và Hoàng Tộc chưa bắt đầu nhưng người chủ trì đại cuộc đã sắp rời đi,Hoàng Đế lo sợ bèn ban lệnh cho Thế Tử thay mặt nhiếp chính,có quyền xử lý tấu chương , điều binh khắp Kha Chấn .

Giữa Đại Điện Vương Hỷ ngồi trên long ngai cương quyết ra chỉ lệnh

-Mã Giao Vĩnh ở Cẩm Yến Thành ,Mã Giao Bích ở trấn Hà Xuyên đồng tâu bị bệnh thoái thác về Kinh dự chầu,nhưng đêm ngày huấn luyện duyệt binh,ý đồ tạo phản,nay ta lệnh cho Mã Giao Vĩnh ở thành Yến,và Mã Giao Bích ở Hà Xuyên giao lại binh quyền ,tức tốc về Kinh chịu tội ,nếu như kháng chỉ, lệnh cho Đô Đốc thành Phú Vinh Hữu Lộc Cát và Đề Lãnh thành Đông Các Hạ Vũ phối hợp truy bắt phản thần.

-Dạ,Thần tuân chỉ..

Mã Giao Thịnh cáo bệnh không dự chầu nhưng không ở lại Đô Đốc Phủ mà đến doanh trại thành tây,vừa hay tin Vương Hỷ nhiếp chính ông ta đã vội điều binh.

-Đại Minh!mau chuẩn bị xe ngựa,phối hợp với người trong Hoàng Cung đưa Tiểu Thư rời Kinh Thành đến trấn Hão Lý giao cho Tham Đốc Mã Giao Lĩnh...

_Dạ....

Trong Hoàng Cung Hoàng Hậu nhận được thư cầu cứu của Mã Giao Thịnh,nhờ bà cho người đưa Mã Giao Yến đến cửa Đông Môn để thuộc hạ của ông ta đưa khỏi Kinh Thành.Mã Giao Hoàng Hậu liền sai người đến Đông Cung với khẩu dụ của Hoàng Hậu triệu kiến Yến Phi đến cung Thái An.Do đó là lệnh của Hoàng Hậu nên bọn thị vệ không dám ngăn lại đành để cho Mã Giao Yến rời Đông Cung,nhưng điều này Vương Hỷ cũng đã dự tính trước nên Mã Giao Yến vừa đi đến gần Đông Môn Hoàng Thành đã bị cấm vệ quân vây bắt,chẳng những không trốn thoát còn bị giam vào lãnh cung,cả Đại Minh thuộc hạ thân tín của Mã Giao Thịnh và những người được phái đi đón Mã Giao Yến cũng bị giết chết.

Ngay trong đêm đó Vương Hỷ đến xin thánh ý của Hoàng Đế về việc Hoàng Hậu cho người đưa Mã Giao Yến rời Hoàng Cung.

-Hừm ,chuyện đã như vậy ta không còn khoan nhượng bà ta nữa,Tịnh công công mau truyền ý chỉ của trẫm giam giữ Hoàng Hậu trong cung Thái An chưa có lệnh của ta không một ai trong cung được bước ra ngoài.

_Dạ ,tuân chỉ...

Vương Hỷ rời đi với vẻ mặt hài lòng,miệng chàng mỉm cười

-Mã Giao Anh rốt cuộc bà cũng có ngày hôm nay,mẫu thân người ở trên trời linh thiêng hãy xem những ngày đền tội của Mã Thị....

Phi Long được phong làm phó soái,Nhậm Sở làm Nguyên Soái phối hợp quân đánh thẳng vào doanh trại thành tây để bắt Mã Giao Thịnh,như đã dự tính trước quân của Mã Giao Thịnh lập tức ứng chiến không do dự.

Nhậm Sở nói:

-Tả Đô Đốc Thịnh ngươi được Hoàng ân hậu đãi phong cho quan cao chức lớn,lại là quốc cựu một nước,không biết tri ân báo ân lại nổi binh tạo phản,nay ta nhận lệnh truy bắt ngươi giao về Hoàng Thành để Thánh Thượng định đoạt.

-Ha ha ha...Hoàng ân hậu đãi....ta khinh...Mã Giao Thị có được ngày hôm nay là do tổ tiên con cháu các đời Mã Giao dùng mạng đánh đổi trên chiến trường ...cớ sao lại phải biết ân Hoàng Tộc?ngược lại bọn chúng càng phải biết ân chúng ta đã đỗ máu gìn giữ Kha Chấn này...hừm...tên Hoàng Đế cuồng sát Vương Hoành đó nếu khi xưa không nhờ Mã Giao Thị nâng đỡ có ngồi được trên ngai vàng không?bọn Hoàng Tộc vô dụng đó cũng đã đến lúc thoái vị rồi...

_Hừm,ngươi thật là ngông cuồng....đánh cho ta...

-Hừ ....giết....

Cả hai bên xông vào nhau chém giết điên cuồng,các cung tên,pháo nổ bay loạn xạ,thịt nát xương tan ,máu đỗ khắp nơi ,đánh liên tục không ngừng suốt ba ngày ,Mã Giao Thịnh tuy không còn trẻ nhưng sức chiến đấu tích lũy qua nhiều năm chinh chiến khó mà khinh thường,Nhậm Sở cận chiến bị đánh trọng thương lui về Kinh Thành ,Phi Long án binh chờ chỉ lệnh từ Hoành Thành.

Tuy Mã Giao Thịnh chiếm ưu thế nhưng quân binh vẫn tử thương vô số,cũng phải rút về doanh trại cố thủ,lấy lại tinh thần cho cuộc chiến kế tiếp.

Nhậm Sở không chết nhưng khó có thể tiếp tục nghênh chiến,Vương Hỷ vội phong cho Phi Long làm tòng tam phẩm Đô Chỉ Huy Đồng Tri giữ chức Nguyên soái thống lãnh tất cả quân binh đang tham chiến,tiếp tục chiến đấu.

Phi Long lãnh chỉ liền vạch kế hoạch tác chiến ,nhanh chóng tấn công đánh Mã Giao Thịnh

-Tên nhãi nhép như ngươi cũng làm được nguyên soái sao?

Phi Long cười nói

_Anh hùng không hỏi xuất xứ,lâm trận khinh địch không phải là điều tối kỵ trong binh gia à?

_Một tên vô danh tiểu tốt sao có thể biết cách điều quân khiển tướng như thế,ai đã chỉ dạy cho ngươi?

-Ta thấy ngươi cũng là một hão hán nên không cần phải che giấu,những kế sách điều quân ta học được từ Trường Thắng Đại Tướng Quân ...

_Hừm...thì ra là truyền nhân của lão tướng Trường Thắng....nhưng tiếc rằng ngươi vẫn chưa lãnh hội tốt rồi,để ta tiễn ngươi xuống hoàng tuyền....đánh.

_Hừm để xem....tấn công...

Hai bên lại xông vào chém giết,Phi Long và Mã Giao Thịnh cận chiến,thân pháp ngang nhau,nhưng Phi Long được lợi thế về sức mạnh,dù vậy võ công của Mã Giao Thịnh không phải tầm thường,hơn hẳn Phi Long.

Cả hai đánh nhau đến thương tích đầy người vẫn chưa phân thắng bại,Phi Long cưỡi ngựa dẫn dụ Mã Giao Thịnh đuổi theo,trong cơn say máu Mã Giao Thịnh cưỡi ngựa theo truy sát Phi Long đến cùng.

Trong khi Phi Long giữ chân Mã Giao Thịnh thì Bạch Cát,Bạch Lợi,Trương Khải đã theo kế sách ,tấn công phá hủy đại pháo của Mã Giao Thị,Hồ A Khương dùng oanh thiên lôi buộc vào tên cho đội tiễn quân tinh nhuệ nhất bắn phá doanh trại thành tây,giết được Mã Giao Thế con trai của Mã Giao Thịnh.

_Phó soái chết rồi...

Lòng quân Mã Giao Thị rối loạn,lợi dụng thời cơ Phi Gia quân thêm phần nhuệ khí đánh đuổi bọn lính Mã Giao bỏ chạy khỏi doanh trại thành tây.

Phi Long trước lúc lâm trận đã ra lệnh xuống khi chàng dẫn dụ Mã Giao Thịnh rời đi ,thì hai Phó Soái Bạch Cát ,Bạch Lợi sẽ là người chỉ huy cuộc chiến,mọi người nhất nhất tuân lệnh Phó Soái,Trương Khải thì nhận lệnh giết Phó Soái bên Mã Giao Thị,chỉ cần không còn người chỉ huy cuộc chiến bọn Mã Giao sẽ loạn.

Phi Long chỉ một thân một mình cưỡi con Tiểu Bạch chạy đi,phía sau không những có Mã Giao Thịnh mà còn thêm mấy trăm tên lính của Mã Giao,bọn chúng nghĩ chỉ cần Tướng Soái bên Kinh Thành bị giết thì lòng quân của Phi Gia sẽ loạn,nhưng chẳng ngờ đã mắc kế Phi Long.

Phi long chạy đến bên bờ suối thì bị vây tứ phía,chàng cưỡi con Tiểu Bạch nhảy lên trên những tản đá lớn đang nhô lên ở giữa dòng ,trước mặt là vực sâu thác chảy ,sau lưng là quân Mã Giao ,Mã Giao Thịnh đắc ý

_Hừm ...Phi Long để xem ngươi còn chạy đi đâu được nữa,quân đâu cung tên...

Bọn lính Mã Giao giương cung nhắm thẳng về phía Phi Long bắn tới tấp,chàng dùng gươm gạt được ,nhưng làn tên tiếp theo lại bắn tiếp,con Tiểu Bjach cũng né tránh liên hồi,Phi Long nói với Tiểu Bạch

_Tiểu Bạch lần này tao với mày phải xuống long cung thăm Long Vương rồi...

Con Tiểu Bạch cắn chật hai hàm lại nhe răng ,hỉnh mũi thở phì phì,nó vừa lùi vừa lườm mắt nhìn bọn quân binh đang nạp thêm tên bắn.

_Tiểu Bạch,nhảy!

Con Tiểu Bạch quay lưng cõng theo Phi long nhảy ùm xuống thác nước,phía trên làn tên bay theo sau rơi xuống vực.

-Hừm...dám một thân một mình chạy bỏ lại quân lính của mình,ngươi cũng đâu phải Tướng tài giỏi gì?

Như chợt nghĩ ra được điều gì Mã Giao Thịnh quay ngựa phi đi

_Chết,mắc kế điệu hổ ly sơn của hắn rồi....đi..

Mã Giao Thịnh quay lại chiến trường hay tin con trai tử trận liền ra lệnh rút quân chạy đến Yến thành hợp quân với Mã Giao Vĩnh.

Phi Long bị rơi xuống thác lại bị trọng thương,không còn ý thức được gì,chìm hẳn trong làn nước,mai mắn con Tiểu Bạch bơi giỏi,cắn lấy cổ áo của Phi Long lôi chàng lên bờ,Phi Long bất tỉnh nằm giữa trời đông buốt lạnh,thân run lên bần bật,con Tiểu Bạch vội tìm mấy nhánh cây khô đắp lên người chàng giữ ấm rồi chạy đi tìm cứu viện.

Phi Long chìm vào giấc mơ kinh hoàng của năm xưa,luôn miệng kêu khóc

_Phụ Hoàng,Mẫu hậu...Đại Hoàng tỷ...đừng mà..aaa.aaa...

Nghe tin Phi Long bị trọng thương lại sốt cao,Vương Hỷ đích thân đến ngoại thành đưa chàng về Đông Cung lệnh cho Thái Y cứu chữa,ngày đêm túc trực bên giường bệnh,chăm sóc tận tình.

Sau hơn năm ngày mê man Phi Long tỉnh lại,nhìn thấy Vương Hỷ gục đầu ngủ bên cạnh giường,tay nắm chật tay của mình,Phi Long lặng lẽ nhìn Vương Hỷ thật lâu,vẻ mặt căm phẫn.Vương Hỷ chợt tỉnh giấc,nhìn thấy Phi Long đã hồi tỉnh,mừng rỡ ôm chàng vào người

_Đệ tỉnh lại rồi,đệ làm cho ta sợ quá...sao lại ra kế sách nguy hiểm như vậy ,sao lại lấy thân mình làm mồi nhử chứ....nếu đệ có chuyện gì...ta có phải là ân hận cả đời không?

Phi Long nói:

_Mã Giao Thịnh là một lão tướng rất khó trúng kế,nếu đệ không dùng thân làm mồi nhử sao hắn có thể tin tưởng mà rời bỏ chiến trường đang tham chiến...

_Ừm ...đệ suy tính rất hay,Mã Giao Thịnh đã chạy khỏi Kinh Thành rồi....nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc...

-Phải!cuộc chiến chỉ mới bắt đầu thôi....

-Đệ nói gì?

_À...đệ nói là ...ừm đệ đang ở đâu vậy?

_Hừm ...ở Đông Cung...đây là giường của ta đó...

-Ừm...

-Sao đệ không ngạc nhiên gì cả....cứ như đệ nằm ở đây là chuyện đương nhiên ấy...

_Đệ là nghĩa đệ của huynh mà...có phúc cùng hưởng,nên chẳng ngạc nhiên...

_Hừm đây là Hoàng Cung đó,đừng để Phụ Hoàng nghe được những lời này của Đệ,không lại mắc tội khi quân...

_Ừm...ặc...ặc...

-Đệ không sao chứ...thôi nghỉ ngơi đi,ta bảo người mang canh bổ cho đệ dùng ,dưỡng thương khỏi hẳn hãy rời đi...

-Ừm...

Đánh đuổi được Mã Giao Thịnh phải bỏ chạy khỏi Kinh Thành danh tiếng của Phi Gia quân lại được vang xa,nhưng binh lực Kinh Thành cũng tổn hại,sau cuộc chiến còn lại bốn vạn quân,quân Mã Giao cũng chết hơn phân nửa.

Cuối đông Hoàng Đế hấp hối,bảo Vương Hỷ đến gần nghe truyền lệnh

-Phi Long là tướng tài hãy trọng dụng hắn triệt để,nhưng sau khi Ngai Vàng đã vững thì ban cho hắn cái chết,đừng để có thêm một Mã Giao Thịnh thứ hai...

Vương Hỷ sửng sốt đưa mắt nhìn Cha mình.

-Thần nhi...thần nhi....tuân lệnh....

Do lo sợ phe cánh của Mã Giao Thị vẫn còn trong triều làm loạn, mà chức quan của Phi Long không lớn còn bọn gian thần thì có kẻ đã giữ mũ nhất phẩm ,Hoàng Đế đành ban cho Phi Long thanh Hoàng Long kiếm ,có thể trên chém hôn quân dưới chém phản thần,bảo Phi Long đến gần nghe khẩu dụ

-Ngươi hãy phò trợ tân đế tiêu diệt hết loạn thần,giữ vững Kha Chấn,nhất là các môn sinh cận thân Mã Giao Thị...

Phi Long cũng ghé tai Hoàng Đế nói

-Tam Hoàng Thúc yên tâm Vương Phong Hoàng Điệp sẽ mau tiễn hết bọn loạn thần tật tử như thúc xuống cửu tuyền.

Hoàng Đế nghe xong liền trợn mắt kinh hãi nhìn Phi Long,do quá tức giận liền ho vài tiếng ,ói máu ,chết cứng.

_Ngươi...ngươi....ặc ặc.....

-Hoàng Thượng...Hoàng Thượng....

-Phụ Hoàng...truyền thái y...

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.