Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phục Hổ tàng Long

Tiểu thuyết gốc · 2342 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 9:Phục Hổ Tàng Long(phần 1)

Ngụy công công ngày đêm túc trực ở một nhà dân gần khu cách ly bệnh dịch chờ đợi Nghiêm Thuần dẫn người quay lại tiếp cứu Vương Hỷ,khi thấy quan binh từng đoàn chạy qua,biết rằng đã xảy ra chuyện lớn,ông mạo hiểm chạy theo xem,thấy được sự giao chiến của Dạ Hổ và quan binh, lại thấy Phi Long và Vương Hỷ cưỡi con Tiểu Bạch chạy khỏi thành,ông cũng âm thầm rời đi.

Suốt hai ngày rong rủi ông đến được trấn Lạc An địa phận Kinh Thành,nếu từ Ngữ Chân về Kinh Thành đây là trấn nhất định phải đi qua,ông tìm đến Quan giữ trấn này là Đô Tổng Binh Sứ La Tân Nghĩa nhờ hắn phái quân tìm kiếm Vương Hỷ.

Thời may quân của La Tân Nghĩa đã tìm được Vương Hỷ và Phi Long trên đường đi đến trấn,quan binh đưa bọn họ về Dinh Phủ của La Tân Nghĩa tiếp đãi ,Vương Hỷ liền viết một bức mật hàm sai người đưa về Kinh Thành báo lại những việc đã xảy ra cho Hoàng Đế biết,đồng thời xin thả Đồng Hiên và Nghiêm Thuần ra.

Lo sợ sau khi Vương Hỷ quay về Hoàng Thành điều tra ra mọi chuyện Vương Bá vô cùng lo lắng,nhờ Vương Hoan bày kế làm vui lòng Hoàng Đế để sớm được kế vị.

Vương Hoan từ tốn bưng tách trà lên uống không tỏ vẻ lo lắng gì

_Chuyện thích khách đệ đã lo ổn thỏa rồi hoàng huynh không phải lo lắng bại lộ.

Vương Bá như ngồi trên đống lửa

_Sao lại không lo lắng chứ,chính tay ta đã viết mật thư sai khiến biểu cửu cửu đem quân mai phục ám sát Vương Hỷ,nay Phụ Hoàng đã phái người đến trấn Thanh Di điều tra rồi...nếu như bị biểu cửu cửu khai ra..ta chính là người phải chịu tội...

_Hừm...Hoàng Huynh quên rằng chúng ta vẫn còn Mẫu Hậu và các tiền bối Mã Giao thị hay sao,nếu Phụ Hoàng tra ra được chân tướng cũng chẳng thể xử tội Huynh đâu.

_Hừm ,từ nhỏ Phụ Hoàng đã không thích ta rồi,nếu không vì Mẫu Hậu cũng sẽ chẳng lập ta làm Thế Tử,bây giờ lại càng khiến ông ấy ghét bỏ ta hơn,đệ có cách nào khiến cho Cha nguôi giận không?

_Ừm...gần đến sinh thần của Phụ Hoàng rồi hay Huynh hãy tặng một kỳ trân dị bảo làm cho Cha vui lòng đi...

_Hừ,ông ấy là Hoàng Đế chẳng thiếu vật quý gì,ta biết tặng thêm gì chứ?ngọc thạch,tỷ thúy...?

_Đệ nghe đồn ở rừng Bách Tùng có xuất hiện một con mãnh hổ to lớn như con bò mộng,đã gây hại cho dân chúng quanh vùng đó rất nhiều,hay là Hoàng Huynh đi săn bắt nó về ,lột lấy da tặng cho Phụ Hoàng,thứ nhất có thể khiến cho Cha vui,thứ hai diệt được mối họa cho dân chúng,điều này sẽ khiến danh tiếng của Hoàng Huynh càng được muôn dân ngưỡng mộ hơn,Phụ Hoàng cũng yên tâm mà nhường ngôi.

-Hay ,hay....ta sẽ sai người chuẩn bị ngay....

Sau mấy ngày xin Hoàng Đế ân chuẩn cho mang quân đi săn Hổ,cuối cùng đoàn quân của Vương Bá cũng đi đến rừng Bách Tùng,mấy trăm tên lính theo lệnh tản ra từng tốp đi vào rừng tìm kiếm

_Hãy nhớ lấy nếu phát hiện ra nó thì cho bắn tín hiệu !

_Dạ,tuân lệnh..

Một lúc sau có tiếng gầm rống của thú dữ vang lên,một tia pháo sáng loé lên,Vương Bá hồ hởi vác cung tên chạy về phía ấy,Vương Hoan cũng chạy theo sau,thế nhưng giữa rừng rậm u ám bỗng xuất hiện thêm sương mù khiến tầm nhìn của binh lính cũng kém đi,rồi lạc mất nhau.Trong lúc đó tiếng Vương Hoan hét lên

_Thế Tử cẩn thận!

-Gừ....gừ.....m...

_Á...aaa.....

-keng...keng.....

Một loạt âm thanh hỗn loạn vang lên giữa tiếng gầm của thú dữ lại xen tiếng người la hét,lẫn tiếng đao kiếm va nhau.

_Mau bảo vệ Thế Tử,mau....

_Thế Tử chạy thôi.....

_Hoàng Huynh,Hoàng Huynh đang ở đâu?

_Á,aaaa.....

Quân lính hoảng loạn bỏ chạy,giẫm đạp nhau,tất cả đều thất kinh khi thấy xác người không toàn vẹn nằm vươn vãi khắp nơi,máu văng dính đầy trên những thân cây,vết cào móng vuốt của thú dữ in hằn lên trên cây.Khi màng sương tan đi thì mọi người thấy Vương Bá nằm bất động trên vũng máu,toàn thân đầy vết cào xướt do móng vuốt của mãnh thú để lại.

_Thế Tử chết rồi,Thế Tử bị hổ vồ chết rồi,..aaaa......

Chiếc kiệu xa của Thế Tử lặng lẽ chầm chậm tiến vào cửa Ngọ Môn ,hai bên đi theo có hai đoàn binh lính,Vương Hoan thân thế thương tích,băng bó ,khập khiểng đi phía trước.

Nghe tin từ rừng Bách Tùng báo về,Hoàng Đế như chết lặng,ông đích thân chạy ra đứng trên bậc thang đẫn lên Đại Triều nhìn chiếc kiệu xa mang thi thể của Vương Bá quay về.

Vương Hoan nét mặt đau lòng ,mắt đã khóc sưng đỏ nói

_Là Hoàng nhi vô năng không bảo vệ được Thế Tử xin Phụ Hoàng trách phạt.

Hắn quỳ xuống tỏ vẻ ăn năn,Hoàng đế đưa mắt nhìn hắn rồi nhìn sang Tịnh công công.Tịnh công công hiểu ý,liền chạy đến vén màng che của kiệu xa,bên trong có một thi thể đã được che phủ bằng tấm Hoàng bào,Tịnh công công ngoái đầu lại nhìn Hoàng Đế,Hoàng Đế khẽ gật đầu,Tịnh công công liền giở tấm hoàng bào che ở mặt thi thể ra ,Hoàng Đế thấy thi thể đúng thật là Vương Bá,bần thần nhắm nghiền mắt,hai tay nắm chặc.

Mặc dù Hoàng Đế không thích Vương Bá vì hắn là con trai của Mã Giao Thị,do bị tộc Mã Giao ép buộc nên mới lập hắn làm Thế Tử,tư chất hắn ngu muội lại nông cạn ,nhưng cũng vẫn là cốt nhục của ông ta,hắn chết đi cũng khiến ông đau buồn.

_Con ta...Bá nhi ..con ta....không ...không....

Tiếng Hoàng Hậu la hét vừa chạy ra kiệu xa,bà ngã khụy khi thấy mặt Vương Bá nằm bên trong ,hai nô tỳ theo hàu liền đỡ bà,

Hoàng Đế ra lệnh

_Mau dìu Hoàng Hậu về Thẩm cung đi...

_Dạ...

-Đưa thi thể của Thế Tử về Cung lo hậu sự đi....

_Dạ tuân lệnh.....

_Còn các ngươi lui về hết cả đi.....

_Dạ ,....

Cái trấn Lạc An náo nhiệt lại nhiều đồ ăn ngon,Phi Long được dịp tung tăng dạo phố hết chỗ này đến chỗ kia,lần nào cũng bắt Vương Hỷ trả tiền,Ngụy công công lúc nào cũng đi phía sau chăm chú hết nhìn Phi Long ,lại lén nhìn Bạch Kỳ,ông suy nghĩ:

_Lần trước trong thành trấn Thanh Di những người đến giải cứu cho Tứ Gia đều là cao thủ,biết sử dụng oanh thiên lôi,thật giống bọn cao thủ giang hồ hơn là binh sĩ đơn thuần,vả lại Phi Long là tướng quân của một doanh trại nếu muốn xuất binh cũng phải báo lại cho triều đình,muốn rút quân đi về không một dấu vết quả thật không phải chuyện dễ,không lẽ ngoài binh lính ở doanh trại thành nam hắn còn có một thế lực khác phía sau giúp đỡ?Ta có nên báo lại cho Tứ Gia không?hắn đã kết bái huynh đệ với Tứ Gia rồi liệu hắn có âm mưu nào hay không?

-Này!

_Á!

Bạch Kỳ bất ngờ quay lại hét vào mặt Ngụy công công làm ông mất cả hồn

-Ngươi điên rồi hay sao,tự dưng lại hét toáng lên như thế?

_Ta hỏi ngươi mới đúng làm gì mà nhìn lén sau lưng ta mãi thế?

_Ta,ta nhìn khi nào?...cái lão già rách rưới ngươi có gì để nhìn?

-Hừm....

Ngụy công công tiến tới bước đến bên Vương Hỷ

_Tứ Gia ngày mai chúng ta nên gấp gút quay về Kinh Thành ,khi sáng có tin truyền đến Thế Tử đã tạ thế,nếu chúng ta về không kịp lúc tiễn Thế Tử vào Hoàng Lăng ,Tứ Gia sẽ bị trách tội!

_Ta biết rồi!hừm....chết cũng vừa đúng lúc....không cần ta phải nhọc lòng.....

_Nghĩa huynh qua đây...

Tiếng Phi Long lại réo lên khi vừa phát hiện ra điều thú vị,Vương Hỷ mỉm cười

_Ta đến ngay....

Ngụy công công lặng nhìn theo hai người họ cùng nhau vui vẻ nói cười,lòng ông cũng đầy lo lắng,nhưng thấy Vương Hỷ chưa từng vui như vậy nên cũng thở phào

_Chuyện cứ theo ý trời vậy....

_Đúng đó!

Bạch Kỳ bên cạnh lại lên tiếng khiến Ngụy công công giật bấn người

_Ngươi ,ngươi nói gì....?

_Ta nói ngươi mau trả tiền cho họ là đúng đó,càm ràm cái gì...đi mau...

_Hừm bộ tưởng Tứ Gia nhà ta là kho vàng để Phi Long nhà ngươi đào hả?hừ...

Thế tử mất đi khiến Hoàng Đế u buồn,nên tiệc sinh thần cũng trở nên qua loa,Vương Hỷ không còn bị thế lực của Thế Tử ức hiếp

nhưng lại khó tránh bị cuốn vào cuộc đua tranh quyền kế vị .Sợ Hoàng Đế lập Vương Hỷ làm Thế Tử,bọn người Mã Giao thị gấp rút bàn kế lại một lần nữa bắt ép Hoàng Đế lập Vương Hoan lên làm Thế Tử,nhưng cục diện bị thay đổi khi Tộc Vương Ngữ Chân đến Đại Quốc xin liên hôn,Hoàng Đế như mở cờ trong bụng liền chấp thuận,dự tính qua lễ Nguyên Tiêu sẽ cho Vương Hỷ sang Ngữ Chân đưa Mục Châu về làm Hoàng Tử Phi.

Thấy Hoàng Đế bỗng nhiên lại có sự trợ giúp của Ngữ Chân,bọn Mã Giao cũng chẳng dám manh động,đành chờ đợi thời cơ thích hợp mới dám nói tiếp chuyện lập Thế Tử.

Mã Giao Yến tinh thần sa sút khi nghe tin Vương Hỷ liên hôn với Kế Vương Tử tộc Ngữ Chân ,nàng trách cha mình ngăn cản làm lỡ hôn ước của nàng với Vương Hỷ.

_Tất cả là vì cha,khiến Yến nhi bây giờ đau khổ,huhuhu....con đã...con đã mang cốt nhục của Vương Hỷ rồi ,cha nói đi bây giờ con phải làm sao đây?

Nghe con gái nói mà Mã Giao Thịnh mất cả hồn,giận dữ nói

_Ngươi.....sao ngươi lại tùy tiện như vậy,..thật là ...bây giờ mặt mũi ta để ở đâu đây?....

_Hic hic...cha Yến nhi chắc không thể sống được nữa rồi huhuhu.....

_Hừm,ngươi!...Hừ tức chết ta.....

Mã Giao Thịnh yêu thương đứa con gái như sinh mệnh giờ không thể để con mình không danh không phận mà nuôi đứa bé trong bụng,ông lại không nỡ giết hại cháu mình,đành bỏ qua sĩ diện mời Vương Hỷ đến dự yến ở Đô Đốc Phủ,nhưng đều bị Vương Hỷ từ chối.Hết cách ông đành đích thân đi đến cung Thái Tân xin gặp mặt Vương Hỷ.

Vương Hỷ cảm thấy những sỉ nhục lúc trước mà mình phải chịu đựng bây giờ dần trả lại cho Mã Giao tộc,lòng hả giận ,nhưng lại thêm mưu tính sâu xa hơn.

_Bẩm Tứ Hoàng Tử có Đô Đốc Mã Giao Thịnh đại nhân xin cầu kiến .-Hừm,cuối cùng cũng đến rồi,nói với ông ấy ta đang bận xem tấu chương ,phiền ông ấy chờ ta một chút!

_Dạ!

Ngụy công công lên tiếng

_Tứ Gia, Đô Đốc đại nhân này chắc không còn chút sĩ diện nào rồi,tin Mã Giao tiểu thư mang long thai nhưng không được gả đi đã loan truyền khắp kinh thành làm ông ta bị chê cười ,cuối cùng ông ta cũng phải đến cầu xin Tứ Gia...

_Hừm...Mã Giao Thị đã nắm binh quyền quá lâu rồi,cần phải phá vỡ mối liên kết của bọn chúng thì ta mới mong triệt hạ được bọn chúng ...

Vương Hỷ để cho Mã Giao Thịnh đợi đến trời tối mới chịu ra gặp mặt,nhìn Mã Giao Thịnh cúi đầu hành lễ với mình Vương Hỷ nhếch mép cười khinh bỉ.

-Đã để Đô Đốc đại nhân đợi lâu.....hôm nay Ngài đến đây gặp ta có chuyện gì?

_Ta không muốn vòng vo nữa,Yến nhi con ta đã mang cốt nhục của Tứ Hoàng Tử tin này đã loan truyền đi khắp Kinh Thành có phải đã có người cố tình làm như thế?

_ Ngài chờ ta chỉ muốn chất vấn chuyện này sao?

_Hừm...

_Đó là tin vui,truyền đi cũng chẳng sao mà....

_Ngươi!

-Ta đâu có nói là không chịu trách nhiệm,mà do Đô Đốc đại nhân hết lần này đến lần khác trì hoãn hôn sự,nay Tộc Vương Ngữ Chân đã liên hôn rồi ,hôn sự của ta và Mã Giao Yến xem như xóa bỏ.

_Sao ngươi có thể nói xóa bỏ là xóa bỏ chứ,ngươi không cần Tiểu Hoàng Tử sao?

_Hoàng Tử Phi của ta sau này sẽ sinh cho ta những đứa con bụ bẫm khác,Đô Đốc đại nhân không cần bận tâm.

_Hà cớ nào là vậy, ngươi,đó là cốt nhục của ngươi!

_Phụ Hoàng ta đã biết chuyện này,nên sau khi Mã Giao Yến sinh ra,đứa bé sẽ được đưa vào cung nuôi dưỡng,không phiền nàng ấy đâu.-

_Ngươi định lấy con không lấy mẹ sao?

-Đô Đốc thế ngài muốn ta phải làm gì?

Vương Hỷ nhất quyết ép cho Mã Giao Thịnh nói ra câu cầu xin chàng lấy Mã Giao Yến làm trắc hoàng phi.Mã Giao Thịnh đành phải mở lời

_Ta muốn ngươi lập con gái ta làm trắc hoàng phi....

_Ha hahaha......Đô Đốc đại nhân chuyện này Ngài nên đến Kim Loan Điện mà cầu xin Phụ Hoàng của ta,xưa nay ta đều phụng theo ý chỉ của Phụ Hoàng mà làm thôi.

_Ngươi!

_Cũng muộn rồi Ngài nên rời cung đi,qua giờ Sửu e là không đi được nữa...người đâu tiễn Đô Đốc đại nhân đi.

_Vương Hỷ ngươi giỏi lắm!

Mã Giao Thịnh hậm hực bỏ đi,Vương Hỷ cũng trút được một mối hận.

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.