Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diện kiến Hoàng Đế

Tiểu thuyết gốc · 3411 chữ

Mộng Hoa Đào

chương 7:Thế Tử Tiền Triều(phần 2)

Quách Bình là quan chánh bát phẩm Phó Vệ Úy theo hầu dưới trướng Mã Giao Thịnh,nay được ông ta đề bạc đi thi để có thể thăng lên quan Ngủ Phẩm có thể cai quản một doanh trại quân sự,tăng thêm binh quyền cho tộc Mã Giao.

Quách Bình là tướng quân đã từng chinh chiến nên khi quan sát trong thi đấu biết rõ Phi Long là đối thủ mạnh nhất,không hề khinh suất.

_Ta sẽ cho ngươi tàn phế vĩnh viễn!

Phi Long nhếch mép cười

_Còn ta sẽ đòi lại công bằng cho những võ sinh trước bị ngươi đả thương sống dỡ chết dỡ.

_Hừm,tên nhãi ranh....

Trận đấu bắt đầu khiến mọi người xem rất căng thẳng,bởi đây đã là trận đấu tranh Á Khoa nếu được vào vòng cuối đánh thắng người tiếp theo là trở thành Võ Trạng Nguyên .

_Nghe nói hắn là thị vệ ở cung Thái Tân

_Chỉ là thị vệ mà đánh được vào vòng này sao?

_Tứ Hoàng Tử đề bạc hắn đấy...

Mã Giao Thịnh thì nhìn Phi Long không chớp mắt

_Gương mặt của tên tiểu tử này....trông thật là quen...tên Vương Hỷ luôn phục tùng Hoàng Đế ắt hẳn tên này cũng là con cờ của Hoàng Đế rồi...lần này nếu không giành được doanh trại Thành Nam ắt tên Vương Hỷ sẽ có binh quyền chống lưng....xem ra phải trừ khử tên Phi Long này càng sớm càng tốt...

Nghĩ xong Mã Giao Thịnh đưa mắt nhìn Quách Bình ra hiệu giết Phi Long ngay trên võ đài,nhận được lệnh đó Quách Bình xuất chiêu đều là chiêu hiểm ác quyết đưa đối thủ vào con đường chết.

Tuy Quách Bình thân pháp uy mãnh nhưng lại không nhanh nhạy bằng Phi Long,cái tiệt kỹ "Vạn lý vô ảnh" của Mã Lão Đầu đúng là giúp Phi Long rất nhiều trong trận đánh này.

Giao đấu hơn trăm chiêu Phi Long dùng đoản đao chém gãy trường kiếm của Quách Bình với sức mạnh kinh hoàng làm cánh tay Quách Bình cũng theo kiếm mà đứt đoạn.

_Á!aaaa.....

Tất cả mọi người hốt hoảng mở to mắt kinh hãi,nhìn Quách Bình lăn lộn trên võ đài trong vũng máu..

_Keng!

_Do Quách Bình không còn khả năng chiến đấu nên bị phán thua cuộc.Phi Long thắng!

_Trận sau Bạch Cát đấu Bạch Lợi!

Hoàng Đế ngồi trong Đại Điện nhìn thấy người đánh thắng Quách Bình quá lợi hại nên hỏi vị công công hầu cận

_Tịnh Bồi...tên đó là ai?

_Dạ bẩm Hoàng Thượng đó là người của Tứ Hoàng Tử tên hắn là Phi Long.

_Ừm....Có thể trọng dụng.....

Bạch Cát và Bạch Lợi cùng nhảy lên võ đài,cả hai không dùng binh khí mà đánh bằng quyền cước

_Đại huynh,đệ sẽ không nương tình đâu?biết khó nên nhảy xuống võ đài đi.

_Đệ tưởng mình là ai hả?một hồi đừng có mà kêu khóc,hừ.

Hai huynh đệ từ nhỏ đã theo học võ thuật của cha nên luôn đánh ngang tài ngang sức,huống hồ lại là huynh đệ song sinh nên thần giao cách cảm,hễ người này nghĩ gì thì người kia cũng hiểu,cứ mỗi lần bên nào xuất chiêu thì bên kia đều đoán được,cứ thế đánh suốt cả canh giờ.Mọi người ban đầu háo hức xem một trận hay ho,nhưng cứ hòa mãi nên cũng cảm thấy chán chường,Phi long thêm phần ngứa mắt.liền phi thân lên võ đài.

_Hai huynh đệ ngươi cùng nhau xông lên đi,dù sau cũng là trận quyết định rồi...

_Ơ ....

_Ơ gì mà ơ.....đánh đi!

Phi Long liền ra tay đánh trước,cả hai huynh đệ họ Bạch cùng phối hợp đánh với Phi Long,nhưng đúng là mãnh hổ đấu song khuyển cả hai huynh đệ Bạch Cát Bạch Lợi đều lần lượt bị Phi Long đánh bay ra khỏi võ đài.

_Keng!

_Phi Long cùng lúc hạ hai đối thủ ,thắng!

Bạch Lợi bò dưới đất nhăn nhó

_Đại Đương Gia đúng là ra tay độc ác mà,ôi lưng của ta,sắp gãy rồi...

Bạch Cát nói

_Đã bảo đệ tự nhảy xuống võ đài đi không nghe,hiếu thắng đáng đời...

_Ai có ngờ võ công của Đại Đương Gia lại lợi hại đến vậy chứ....ui da...

_Đi nào.....

Phi Long sau trận đấu vui vẻ dược mọi người vây quanh chúc tụng đưa về cung Thái Tân,vừa đến cửa Cung đã thấy Diễm Diễm và Lưu Khảm đứng đấy.

_Phi Long làm sao đây,làm sao bây giờ...

Phi Long bỡ ngỡ

_Có chuyện gì mà cô khóc lóc như thế,còn Lưu Khảm huynh sao lại đến đây?

_Phi huynh đệ Thất Công chúa mất tích rồi?

_Ta và công chúa định từ sớm đến sân Đại Triều xem ngươi thi đấu,khi ta quay lưng đi chuẩn bị những thứ bánh trái mang theo thì công chúa đứng ở ngoài cung Tử Yến đã biến mất,ta và Ngọc Thủy,Ngọc Quyên đi tìm khắp nơi cũng không thấy,huhuhu.....nên đi tìm huynh trưởng giúp đỡ.

_Ta đã lệnh cho quân lính đi tìm khắp các cung còn lại,biết rằng có hai thái giám bên cung Thái An đã đến triệu công chúa đi gặp Hoàng Hậu,ta đến đó chỉ có thể hỏi tên thái giám công chúa còn ở bên trong hay không ,hắn trả lời nàng ấy đã rời cung Thái An rồi ,ta chỉ là Thống Lĩnh Ngự Tiền không thể vào cung của Hoàng

Hậu tra hỏi được,định báo lại chuyện này cho Hoàng Thượng nhưng Ngài vẫn còn xem thi Võ Trạng Nguyên,vả lại chẳng có chứng cớ rằng công chúa vẫn ở trong cung Thái An.

_Nếu có Vương Hỷ ca ca ở đây thì hay quá,huynh ấy có thể đến cung của Hoàng Hậu.

_Ừm,đừng quá lo,để ta đi xem xét thử,còn các người cứ tiếp tục tìm thử các nơi khác xem!

_Ừm ,chúng ta chia nhau tìm kiếm tiếp đi...

Phi Long đến cung Thái An,quân lính canh gác không nghiêm ngặt ,nhân sơ hở chàng liền phi thân vào bên trong,cứ mù mịt mà tìm hết các gian phòng,chợt nghe tiếng xì xào của thái giám ở một góc khuất

_Ta nghe nói khi nãy Thống Lĩnh Ngự Tiền Thị Vệ Lưu Khảm đã mang quân lính đi lùng xét khắp nơi ....

_Ngươi sợ cái gì,chuyện này nếu bị bại lộ thì Mã Giao Tiểu Thư sẽ gánh chịu...

_Ngươi mới ngu ngốc đó,nàng ta là cháu gái của Hoàng Hậu nếu chuyện bại lộ đã có Hoàng Hậu cứu ,còn chúng ta là nô tài thế nào cũng sẽ bị chết thay...

_Đừng lo đừng lo....không phải Mã Giao tiểu thư có nói hay sao,chỉ là trừng trị Thất công chúa vài ngày thôi,vài ngày sau ắt nàng ta sẽ đến thả Thất công chúa mà...

_Phải đó ,phải đó....số vàng này nên khoan hãy dùng đến,đợi khi nào mọi chuyện êm ả rồi hãy đem ra dùng,tránh mọi người nghi ngờ..

_Ta nghe nói ở cung đó ban đêm có ma xuất hiện,không biết công chúa có bị dọa chết không?

_Người đừng nói bậy....

Phi Long nghe được câu chuyện liền giả ma hù dọa hai tên thái giám,chàng dùng kinh công nhảy qua nhảy lại trên đầu bọn chúng ,hết vỗ vai ,đến lấy mũ ...

_Ngươi vừa vỗ vai ta hả?

_Không có..

_Ngươi vừa lấy mũ của ta sao?

_Không có....

_A...hừ hừ...ta lạnh quá.....ta chết oan quá....huhuhu....

Hai tên thái giám nghe tiếng rên khóc thì chân tay bủn rủn...

_Ngươi có nghe gì không....

_hic hic...nghe..nghe....có phải oan hồn của công chúa không vậy..?

Bất ngờ có hai cánh tay bấu vào sau cổ của chúng,khiến chúng chết điếng,muốn quay đầu nhìn cũng không thể ..

_Bụp!

_Á!xin tha mạng ,xin tha mạng....

_Xin xin công chúa tha mạng....chúng nô tài chỉ làm theo lệnh chứ không có ý bắt nhốt công chúa đâu,hơ ..hơ...huhuhu....

_Có ...oán hận gì xin hãy đến tìm Mã Giao tiểu thư đi...nàng ta là chủ mưu đó..huhuu...

_Hừm....các ngươi nhốt thân xác của ta ở đâu...ta chết rồi hồn bay phách lạc ,...chẳng còn nhớ thân xác mình đã nằm chỗ nào....mau nói ra...không thì ta dẫn các ngươi theo đi tìm...huhu....

_Á đừng ,á đừng...thân xác của công chúa bị nhốt ở cung Cảnh Xuân phía cửa Bắc Thành...hic hic...

_Vàng các ngươi nhận đâu... đưa hết ra đây để ta làm lộ phí lót tay cho quỷ dẫn đường...

_Dạ đây,dạ đây....

_Á!

Phi Long đánh ngất hai tên thái giám xong,lấy hai thỏi vàng của chúng bỏ vào áo,rồi phi thân lên bờ tường

_Hừm,của bất chính đáng bị thu....

Phi Long đến Bắc Môn tìm kiếm cung Cảnh Xuân,tìm một lúc thì đến một nơi vắng vẻ âm u

_Trong cung cũng có một nơi vắng ngắt như thế này sao?

Nhìn thấy một hành cung bỏ hoang ,lá cây rơi đầy,hai con rồng đá trấn giữ hai bên rong rêu bám phủ,cánh cửa cung to lớn cháy nám ,có dây xích sắt khóa cửa là mới toanh,tấm biển treo trên cao cũng đã bong tróc ,loan lỗ..

_Cảnh Xuân ....Cung!

Khó khăn lắm Phi Long mới nhận được mặt chữ nửa mất nửa còn trên tấm biển,chàng cầm sợi dây xích sắt lên

_Hừm ,dây xích nhỏ vậy sao có thể làm khó ta....hự...

Phi Long dùng tay bứt gãy dây xích,sau đó xô cánh cửa đi vào,một luồng gió thổi buốt vào mặt chàng,cuốn theo mấy đám lá khô bay lạo xạo,cảnh tượng đỗ nát bên trong lại càng rùng rợn ,các dãy phòng hoang tàn,giăng đầy tơ nhện,vết cháy đen vẫn lưu lại,đâu đó những cánh cửa gãy bám víu ,chực chờ rơi xuống bị gió lay kêu keng két.

Phi Long đi quanh xem thử

_Cái nơi tồi tàn này chắc đã phải trãi qua một trận hỏa hoạn khủng khiếp lắm!Cung Cảnh Xuân cái gì....cảnh âm ty thì có ...Thất Công chúa,nàng có ở đây không....Vương Dung...lên tiếng đi....í!

Chân Phi Long đạp phải cái vật gì đó bèn nhặt lên xem

_Woa,là đồ tốt nha!đẹp quá!

Một cây sáo nhỏ bằng ngọc cẩn vàng ,nhỏ như một ngón tay,điêu khắc tinh xảo.

_Ồ có khắc chữ nè...Phong?...à cây sáo nhỏ này tên là Gió...đẹp thật...cái này mà treo trên dây chỉ đỏ của cây sáo bạch ngọc hợp lắm đây.

Phi Long nghĩ ngay đến cây sáo bạch ngọc của Ngọc Vân có buộc tua rua chỉ đỏ trang trí ở phần đuôi cây sáo.

_Mang về tặng cho công tử ấy....

Phi Long bỏ cây sáo nhỏ vào túi trong của y phục,sau đó tiếp tục đi quanh gọi tên Vương Dung.

Vương Dung đứng đợi Diễm Diễm đi lấy giỏ đựng bánh và trà để mang đến đấu trường ngoài sân Đại Triều cho Phi Long ăn và xem chàng thi đấu.Thì có hai tên tiểu thái giám của cung Thái An đi đến bảo là Hoàng Hậu triệu kiến nàng

_Thất công chúa Hoàng Hậu ra lệnh chỉ triệu một mình Người đến cung Thái An hỏi chuyện,công chúa mau di giá nếu chậm trễ sẽ bị trách phạt!

Vương Dung đành nhanh chân rời đi mà vẫn chưa kịp nói với ai trong cung Tử Yến,thế nhưng khi đi đến gần cung Thái An thì nàng bị bịt thuốc mê vào mũi làm ngất đi.Lúc tỉnh lại đã bị trói bỏ ở một gian phòng trong cung Cảnh Xuân,sợ hãi kêu cứu đến khàn giọng cũng chẳng có ai đáp lời nàng,mệt mõi ngất đi mấy lần,vừa sợ vừa khóc,cầu mong Diễm Diễm có thể tìm được nàng.

Nghe được tiếng Phi Long gọi ,nàng mừng rỡ hét lên

_Phi Long ..ta ở đây...Phi Long...chàng có nghe thấy không?..ta ở đây.

Phi long nghe tiếng Vương Dung liền chạy đến gian phòng có nhốt nàng.

_Công chúa là nàng à?

_Là ta...là ta....Phi Long....

_Nàng hãy tránh xa cửa ta đạp cửa vào cứu nàng!

_Rầm!

Phi Long tung cước đạp,không quá khó đạp ngã cánh cửa gỗ mục nát,vào bên trong chàng thấy Vương Dung bị trói ,nước mắt ướt cả mặt,run rẩy sợ hãi.Sau khi được cởi trói Vương Dung ôm cứng lấy Phi Long

_Ta sợ quá....ta sợ từ nay không còn gặp lại chàng nữa hic hic....

_À ...à ...đừng sợ đừng sợ ...có ta ở đây rồi...

Do Vương Dung vẫn còn hoảng sợ nên vẫn chưa bước đi nổi,Phi Long bèn cõng nàng đi về cung Tử Yến,đợi một lúc lâu khi Phi Long và Vương Dung rời đi,một bóng người nấp sau hành cung Cảnh Xuân bước ra,nhìn theo dáng hai người .

_Gương mặt đúng là rất giống với Tiên Đế Vương Hiền!

Phi Long cõng Vương Dung về lại cung Tử Yến,mọi người vây quanh giường của nàng rối rít

_Diễm Diễm thất trách khiến công chúa chịu khổ rồi

_Ta không sao...nhờ có Phi Long ...ta không sao rồi

_Hừm...cái ả Mã Giao Yến đó ...muội đi tìm ả tính sổ...

_Đừng Diễm nhi...đừng gây thêm chuyện...Tứ ca hiện giờ không có ở đây ...chẳng ai đứng ra nói giúp chúng ta đâu..

_Hừm tức quá mà...công chúa ở lại Hoàng Cung ngày nào thì ngày đó cũng sẽ bị ức hiếp...Phi Long!

Phi Long đang nhai nhóp nhép cái bánh trên bàn trà nghe tiếng Diễm Diễm hét chợt giật bấn người

_Gì!

_Ngày mai ngươi lên Chánh Điện Đại Triều nhận sắc phong nhân dịp đó hãy xin Hoàng Thượng ban hôn công chúa cho ngươi đi!

_Ặc...gì?

Phi long phun ngụm trà vừa uống trong miệng ra

_Gì mà gì!Tâm ý cũng Công chúa ngươi đừng nói là không hay biết đó nha!

-Tâm ý..tâm ý của nàng ta,tại sao ta phải biết?

Vương Dung nghe xong cúi mặt thẹn thùng,dáng vẻ u buồn

_Diễm nhi im lặng đi ...đừng nói gì nữa mà....

Diễm diễm đi đến xỉ xỉ ngón tay vào người Phi Long

_Cái tên vô tình vô ý ngươi,kẻ mù cũng nhận ra là công chúa đang yêu thích ngươi ,ngươi còn ngô nghê thế à?

_Ta ta...nàng ấy yêu thích ta?Nàng...thật sự yêu thích ta hả công chúa?

Vương Dung bậm nhẹ môi mặt đỏ ửng,không dám nhìn Phi Long khẽ gật gật đầu

_Dạ!

Phi Long ngớ người,chớp chớp mắt

_Nhưng ta chưa hề có ý định sẽ thành gia lập thất!

_Ngươi!không lẽ muốn sống suốt đời như thế đến già à?

_Ta ta...ta phải về hỏ ý kiến của cha mẹ ta đã....có điều ...ta chẳng biết cảm giác yêu thích giữa nam nhân và nữ nhân là như thế nào cả !

_Hừ!thế ngươi thấy công chúa có đẹp không?

_Có!

_Tỷ ấy có hiền lương ,thục đức không?

_Có.

_Tỷ ấy có tốt với ngươi không?

_Có!

_Ngươi có hết sức cứu giúp nếu tỷ ấy gặp nạn không?

_Có!

_ngươi có yêu thích tỷ ấy không?

_Có!

_Như vậy là được rồi!

_Hả?,,ơ ý ta là....

_Ý ngươi ta hiểu rồi,công chúa cũng đã nghe hết rồi ..

_Ơ....ta ta...

Diễm Diễm ra hiệu cho Ngọc Thủy ,Ngọc quyên lui ra,,và nàng cũng đi ra khép cửa lại

_Công chúa tỷ và hắn cứ nói chuyejn với nhau cho rõ ràng đi,bọn muội đi làm việc...

Trước khi đi ra Diễm Diễm giơ nắm đấm trợn mắt nhìn Phi long

-Nói năng cho khéo vào!

Phi Long còn chưa hiểu được gì thì Vương Dung lên tiếng

_Chàng không thích ta sao?

_Ơ..ơ..không phải vậy?

_Hay chàng đã có ý trung nhân rồi?

_Không có...ta làm gì có ý trung nhân...chỉ là

_Chỉ là gì?chàng có nội tình gì chàng cứ nói đi..Dung nhi sẽ hiểu cho chàng mà....

Nhìn thấy hoàn cảnh đáng thương của Vương Dung ,Phi Long không đành từ chối tình cảm của nàng,.chỉ muốn kéo dài chuyện này càng lâu càng tốt,cũng để cho mình thêm thời gian suy nghĩ.

-Ta muốn công danh thêm vững chắc lúc đó mới nghĩ đến chuyện thành thân...nàng có thể chờ ta thêm một thời gian không?

_Ừm...có câu nói này của chàng, ta sẽ chờ chàng ,chờ bao lâu cũng vẫn chờ....

_Vương Dung!

Hoàng Đế thao thức trằn trọc mãi vẫn không sao chợp mắt được,ông ta nghĩ đến chuyện sắc phong cho Phi Long ở trên Chánh Điện.

Phi Long bước vào trong Chánh Điện ,trước bệ rồng hành lễ

_Thần Phi Long tham kiến Hoàng Thượng vạn tuế ,vạn vạn tuế!

-Ừm,ta miễn lễ ngươi đứng lên đi!....Hả?

Phi Long đứng lên ngước mặt nhìn Hoàng Đế khiến cho ông ta giật bấn người,chẳng những thế các đại thần trong triều cũng hoảng hốt.

_Hắn,hắn...mặt của hắn....

Các Vương Gia cũng bần thần

Ngũ Vương Gia Vương Hoằng nghĩ bụng

_Sao mặt hắn giống y Đại Hoàng huynh khi trẻ vậy chứ?không lẽ huynh ấy đã đầu thai rồi chăng?

Nhị Vương Gia

-Hắn thật giống Đại Hoàng huynh!

Tứ Vương Gia

_Trên đời lại có người giống người y như đúc vậy sao?

Còn Lục Vương Gia thì thâm sâu hơn,mặt chẳng chút nào biến sắc

_Hắn giống Đại Hoàng Huynh như thế liệu có khi nào là Vương Phong không?Năm xưa bị đánh rơi xuống vực sâu,một đứa bé mười tuổi có thể sống không?Nếu còn sống nó có dám trở về báo thù không?Hừm xem ra đêm nay có kẻ không ngủ ngon giấc rồi!

_Ngươi...ngươi tên là Phi Long?

_Dạ ,thần là người của Làng Hoa Lau thuộc trấn Thiên Viên tên thật là Phi Long.

Tuy có hơi bất ngờ nhưng Hoàng Đế vẫn giữ được sự bình tĩnh

_Ngươi lần này thi đấu thật xuất sắc,ta phong cho ngươi làm Chánh Ngũ Phẩm Lực Sĩ Hiệu Úy ,cho đến doanh trại Thành Nam cai quản,sau này hãy vì Triều Đình mà cống hiến!

_Dạ thần đa tạ chủ long ân.

Hoàng Đế bật ngồi dậy vỗ tay mấy cái,một đại nội mật thám phi thân vào

_Dạ thần chờ nghe thánh lệnh!

_Cho người đến làng Hoa Lau điều tra thân phận thật sự của tên Phi Long cho Trẫm.

_Dạ tuân lệnh!

Mật thám rời đi,Hoàng Đế vẫn không nằm xuống ông ta nheo mắt suy nghĩ.

_Không lẽ tên Phan Bát không phải lừa ta,Vương Phong quả thật còn sống?Tên tiểu tử Phi Long có đôi nét giống Vương Hiền,nhưng nếu nó là Thế Tử Tiền Triều sao không dám quay lại triệu tập Đại Thần đòi lại Ngai Vàng,?...ta phải điều tra thật kỹ....tránh sơ suất bứt dây động rừng,lại tạo cơ hội cho những kẻ khác tạo phản....

Vương Lập cũng phái sát thủ Hắc Bang bí mật đi điều tra Phi Long

_Nếu thật Phi Long là Vương Phong chưa chết,thì ta sẽ giết hắn loại bỏ một tên có danh phận chính thống tranh ngôi báu,cũng thuận cho việc Ngọc Vân mạo danh Thế Tử.Hừm!Hoàng Điệp mệnh khổ đừng trách Lục Hoàng Thúc có trách cũng chỉ trách ngươi sinh nhầm vào Hoàng Tộc.

Phi Long về lại ngôi miếu cùng hợp mặt với Bạch Kỳ,Bạch Cát và Bạch Lợi cũng có mặt.

_Thúc phụ con và đại huynh được phong làm quan Tòng Thất Phẩm Vệ Úy ,cùng theo Đại Đương Gia đến doanh trại thành Nam.

Bạch Cát cũng hí hửng

_Phải,lần này được kề cận Đại Đương Gia,lại cùng phong quan,thật là một chuyện may mắn.

Bạch Kỳ thì nhếch mếp cười khẩy

_Hừ,doanh trại thành Nam hả?Các ngươi ăn mừng gì chứ , đừng vội vậy nhưng cứ đến đó đi rồi sẽ biết!

Phi long lẫn hai huynh đệ nhà họ Bạch nhìn nhau đấy thắc mắc

_Chỗ đó có gì sao?

_Hừm,khà khà khà....các ngươi xui xẻo rồi!

Bạch Kỳ cười bí hiểm rồi quay lưng đi

_Hừm mặc kệ lão đi,huynh đệ ta ăn uống no say trước đã,nào..

_Ơ...huynh đệ ạ..

Bạch Cát Bạch Lợi vội quỳ xuống

_Thuộc hạ không dám!

Phi Long xua tay

_Đứng lên đi,gì mà không dám....từ nay cứ gọi ta là Đại ca đi,gọi Đại Đương Gia nghe xa cách quá!

_Nhưng ...như vậy sao được...

_Đây là lệnh đó..co nghe theo không?

_Ơ..dạ ,dạ,,,nghe.

Phi Long ăn uống xong lại dẫn Tiểu Bạch ra phố,chàng đi tìm Đại Tạp Viện mà hai cha con Trương Khải đã ở

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.