Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trường học Huyết giả

Tiểu thuyết gốc · 1144 chữ

“Cậu trở lại sớm hơn tôi nghĩ,” chú Anh mở lời sau khi pha cho tôi một tách trà nóng.

Trong phòng của hiệu phó, một căn phòng có cửa sổ mở ra phía vịnh Ba Rì thì rất là lộng gió, mang theo vị mặn của biển.

Khí hậu kiểu này không tốt cho người đã có tuổi, tôi nghĩ thầm.

“Chú vẫn giữ quyết định không thay đổi thành Huyết giả sao?”

“Cậu lo lắng cho sức khỏe của tôi ư?” Đôi mắt chú Anh hấp háy sau cặp kính nửa tròng.

“Ặc,” tôi suýt thì bị sặc khi nghe lời này.

“Tôi chỉ đùa thôi,” chú Anh cười nói. “Cậu chủ cũng từng hỏi tôi điều tương tự.”

Và hắn ta lo lắng cho sức khỏe của chú!?

“Chuyện biến đổi thành Huyết giả thì không phải luôn thành công một trăm phần trăm,” chú Anh nói tới đây thì cẩn thận nhìn tôi một cái, giống như là đang cân nhắc gì đó.

“Tỉ lệ thành công theo tôi được biết thì chỉ khoảng trên dưới bảy mươi phần trăm, và trong trường hợp thất bại, tệ nhất có thể là tử vong.”

“Người càng có tuổi thì khả năng thành công càng thấp.”

“...”

“Những người khác, ý cháu là, đám học viên mới, bọn họ đều biết điều này chứ?”

Chú Anh gật đầu.

“Vậy, cháu không sai nếu nghĩ rằng hai người duy nhất đã không biết tí gì về nguy cơ khi thức tỉnh thì là cháu và em gái của mình?”

Chú Anh tiếp tục gật đầu.

“...”

Qua một lúc, chú Anh nói: “Cậu chủ, đôi khi cậu ấy làm ra những hành động kì quặc mà người khác chưa thể hiểu…”

Tôi có giận dữ hay không ấy à? Thì cũng có một chút, nhưng lúc này nổi khùng lại có tác dụng gì đâu.

Thay vào đó, tôi có một ý hay hơn.

“Chú nợ bọn cháu, Thiên Bình và cháu.” Kẻ có lỗi thực sự là Nguyễn Hoàng Long, nhưng ai bảo ông chú là phụ tá của hắn ta chứ.

“Phải, tôi nợ cả hai một lời…”

“Xin lỗi suông thì chẳng có tác dụng gì cả!” Tôi ngắt lời.

Bốn mắt nhìn nhau.

“Tôi thấy là cậu cũng rất ma lanh,” chú Anh nói sau một lúc im lặng. “Thế chúng ta hãy vào chuyện chính thôi!”

“Là về tương lai của cháu ở ngôi trường này?” Tôi dò hỏi.

“Đúng vậy.”

“Cháu muốn trở thành học viên của trường!”

“Chuyện đó không khó, đối với chúng tôi mà nói thì rất đơn giản.”

“Ý chú là?”

“Cái khó là nằm ở phía của các học viên khác, nói cho đúng thì, cuộc sống của cậu như là một học viên của trường lúc sau này sẽ không dễ dàng.”

“Cháu sẽ ổn thôi.”

“Hi vọng là vậy.”

Cuộc trò chuyện của chúng tôi dừng lại ở đó.

Đôi lúc ngẫm lại, tôi cảm thấy mình đã hơi xem nhẹ những cảnh báo của ông chú.

Ở trong trường học Huyết giả, sự tồn tại của tôi thì như là một kiểu dị loại, và không mất quá lâu để những châm chọc biến tướng thành sự bắt nạt.

Là một trường học, tất nhiên là phải có lớp học.

Học viên của trường hiện tại chỉ có chừng hơn ba mươi người, số giáo viên thì càng ít ỏi, chỉ có ba người.

Một người là Nguyễn Hoàng Long, một người là chú Anh, người còn lại là một thiếu phụ xinh đẹp mà cực kì nghiêm khắc gọi là cô Thi.

Tổ chức còn có các tiền huyết giả khác ngoài Nguyễn Hoàng Long - tiền huyết giả để phân biệt với các hậu huyết giả, những huyết giả sinh ra bằng cách để cho quái vật từ Cổng làm thương tổn; nhưng tất cả bọn họ đều rất bận rộn.

Sếp của bọn họ, người đứng đầu của Tổ chức thì hóa ra là người rãnh rỗi nhứt.

Mà tên kia không biết có phải là cố ý, mỗi tuần chỉ lên lớp một ngày.

Chú Anh phụ trách phần phổ cập kiến thức, còn cô Thi chuyên khoản thực hành.

Thực hành rất đa dạng, bao gồm luyện tập thực chiến và đi săn.

Nếu ở trong trường học Huyết giả, cuộc sống của các học viên có vẻ cực kì an bình thì bên ngoài lại là một cảnh rất khác; chuyện này tôi chỉ biết được sau buổi đi săn lần đầu tiên về sau này.

Trước mắt, là một học viên mới, nhiệm vụ của tôi chủ yếu vẫn là học kiến thức.

Lớp của chú Anh vào buổi sáng, từ mười giờ đến mười một giờ, buổi chiều từ hai giờ đến năm giờ là lớp học của cô Thi.

Tôi không bị quấy rối nhiều trong lớp của chú Anh, phần vì lớp học kiểu cổ điển, học viên mỗi người một bàn cắm mặt xuống vở, phần vì chú Anh cũng âm thầm bênh vực.

Nhưng nữ thần may mắn không mỉm cười với tôi trong lớp của cô Thi.

Buổi học đầu tiên, “bà chị” cô Thi đã hỏi: “Huyết thống của cậu là gì?”

Một câu hỏi kinh điển.

Dĩ nhiên là tôi không trả lời được câu hỏi này.

Cách trả lời mập mờ của tôi bị đám quân nhân, những kẻ luôn tự hào với phong cách đi đứng nói chuyện hào sảng của mình xếp ngay vào loại người yếu đuối đáng khinh.

Cô Thi thì cũng không có mấy thiện cảm với tôi, và bà chị cô dành thời gian của mấy buổi học liên tiếp như quyết tâm muốn tìm ra ưu điểm của tôi.

“Huyết giả không phải là người bình thường,” cô Thi đã nói vậy. “Huyết giả là khiên chắn bảo vệ nhân loại trước những sinh vật đến từ Cổng.”

Nói cho dễ hiểu thì, không thể có một cái khiên mà mỏng mảnh dễ vỡ như giày thủy tinh được.

Một buổi học nọ, trong lớp học có thêm một học viên mới.

Trong lớp lúc này cũng chỉ có khoảng hơn mười học viên, số còn lại đã chia tổ và đi săn cả.

Cô học viên này khá xinh xắn và cùng tuổi với tôi.

Điểm huyết thể của cô gái thì rất cao, bảy mươi bảy điểm.

Điểm huyết thể trung bình của lớp, không tính tôi, thì khoảng bốn lăm bốn sáu.

Quan trọng hơn, huyết thống của cô ta là rồng.

Mọi người đặt biệu hiệu cho cô là tiểu long nữ.

Sự xuất hiện của tiểu long nữ khiến cuộc sống của tôi dễ thở được một vài ngày, trước khi ngoặc sang một trang mới tồi tệ hơn rất nhiều!

Bạn đang đọc Huyết Biến sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.