Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

3 : Tám Năm Sau .

2049 chữ

Chương 3 : Tám năm sau .

Cường tỉnh dậy thì con mắt hiện tại thật sự rất quỷ dị , một bên là ánh mắt màu vàng , trong con mắt đó như có hàng ngàn , vàng vạn ngôi sao đang lấp lánh vậy , còn một bên mắt là một màu đen tím , trong ánh mắt này như là có cả một cái bóng đem dài vô hạn để người khác nhìn có cảm giác sợ hãi như gặp quỷ . Tuy nhiên có vẻ như Cường không hề hay biết được tình trạng trong cơ thể mình , chỉ biết là hiện giờ cơ thể thoải mái hơn trước rất nhiều , tinh thần không hề có chút uể oải nào , đi đến đánh răng và rửa mặt thì gặp Hagoromo và Hamura .

Hagoromo và Hamura thấy Cường thì mỉm cười nhưng rất nhanh nụ cười đó lại đọng lại trên khuôn mặt sau đó hô lên cái gì đó liên tục chỉ vào con mắt . Cường thấy vậy cũng hiểu hai người đó đang ám chỉ về con mắt của chính mình , chạy cấp tốc trở về phòng , lấy cái gương cho ngăn tủ ra soi chính mình thì bàn tay cũng run rẩy một chút , bởi vì ở trong gương gần như là một khuôn mặt hoàn toàn khác với trước kia , Cường trước kia đã là 28 tuổi , khuôn mặt cũng không hề có gì nổi bật cả mà thậm chí còn có một vết sẹo dài ở khuôn mặt do bị những cơn mưa đạn và những trận bom phát nổ khiến cho khuôn mặt cũng bị biến dạng đi . Nhưng hiện tại trong gương nhìn thì lại thấy Cường khuôn mặt chỉ đồng dạng với 17 tuổi , những vết sẹo trên mặt cũng hoàn toàn biến mất , điều này làm cho Cường đối với hai con mắt cũng không hề tỏa ra quá mức kinh ngạc .

Bất tri bất giác khóe mắt chảy một giọt nước mắt , không biết vì sao lại như vậy nhưng hiện tại trong lòng Cường có trăm mối cảm xúc . Đến lúc đi ra ngoài thì gặp hai người Hagoromo và Hamura , Cường nở một nụ cười hài hòa khiến cho cả hai đứa nhỏ đều an tâm , sau đó không do dự liền dẫn Cường đi đến khu đất trống trải ở phía sau .

Cả ba người không hề biết rằng có một người đang đứng bên cạnh cửa sổ nhìn ở phía ba người đang rời đi , đến khi biến mất thì người đó nói :

- Ngươi nghĩ như thế nào về hắn .

Một bóng đen hiện ra sau đó cứ lớn dần , lớn dần đến khi hoàn chỉnh thành một dáng người , toàn thân chỉ có một màu đen , ngoại trừ mắt và miệng ra , đó chính là hắc zetsu , nói : - Con không hề cảm thấy chút lực lượng cũng như charka nào trên người hắn cả , rất có thể chỉ là người bình thường .

Ootsutsuki Kaguya nghe vậy cũng gật đầu sau đó nói :

- Thực sự ngay cả ta cũng nghĩ như vậy , nhưng lại suy nghĩ xuống , nếu như là một người bình thường vậy rơi từ độ cao như vậy chắc chắn phải chết , vậy mà còn có thể sống sót hơn nữa cũng không hề bị chút nào thương tổn , thậm chí ngay cả một chút xước cũng không hề có trên cơ thể , điều này không có khả năng hắn là người bình thường .

Hắc zetsu nghe vậy thì nhíu mày nói :

- Vậy hãy để con đi giết hắn ngay bây giờ .

Ootsutsuki Kaguya nghe vậy thì lắc đầu nói :

- Ta đã thử nhưng đều không thể làm gì hắn , hơn nữa mỗi khi chạm vào hắn thì charka kiểu như là bị hắn hấp thu hết vậy , có lẽ dùng charka là không thể nào đánh bại hắn được cho nên con không thể tiêu diệt hắn ta .

Hắc zetsu nói vậy gần như không phục nói :

- Mẫu thân , nếu charka chúng ta không thể đối phó với hắn , vậy hãy dùng thể thuật của người đánh hắn cũng được .

Ootsutsuki Kaguya nghe vậy cũng lắc đầu tiếp tục nói :

- Ta đã thử mọi cách , thậm chí ngay cả Sharinrinnegan ta cũng đã sử dụng nhưng lại đều vô tác dụng , từ nơi nóng nhất cho đến nơi lạnh nhất , tất cả đều không ảnh hưởng .

Hắc zetsu nghe vậy thì cũng hoảng hốt , bởi vì hắn thật sự không ngờ trên đời có một cái quái thai như vậy tồn tại , đang muốn nói gì đó thì Ootsutsuki Kaguya đã lên tiếng chắn lời trước : - Không cần suy nghĩ đến vấn đề đó nữa , dù sao ta đã có thể chắc chắn là không có thứ gì tồn tại có thể làm hại hắn , vậy nên không bằng chúng ta sẽ cho hắn nhìn thấy bản chất của thế giới này và gia nhập với mục tiêu cao cả của chúng ta .

Hắc zetsu nghe vậy cũng không nhiều lời gật đầu một cái sau đó lại chui vào bóng tối bên trong , trở lại vào bên trong ống tay áo của Ootsutsuki Kaguya . Cường không hề hay biết rằng , Ootsutsuki Kaguya đã thử rất nhiều cách giết chính mình rất nhiều lần nhưng rất may nhờ vào hai giọt máu huyết nên mới không hề bị tổn hao gì , mà ngược lại làm cho cơ thể có khả năng thừa nhận được hai giọt máu huyết này .

Hiện tại Cường đang ở bên dòng sông ngồi đó xem hai người Hagoromo và Hamura đang luyện tập , nói đúng ra là cả hai người đang chiến đấu với nhau , nhưng Cường không hề ngăn cản bởi vì cả hai người đều không có chiến đấu sống chết mà chỉ đến giới hạn sau đó liền ngừng , Cường thì đang ngồi đó cầm lấy cuốn sách tập đọc viết của thế giới này . Thỉnh thoảng đôi lúc Cường cũng nhìn về phía hai người đang chiến đấu , thế nhưng trong mắt của Cường thì những cảnh chiến đấu này như là đang quay chậm lại , rồi dần dần Cường phát hiện không phải hai người ra đòn chậm mà là do Cường phản ứng quá nhanh .

Hết ngày , cuối cùng Cường cũng nói bập bẹ được một vài câu , điều đó khiến cho Hagoromo và Hamura rất là vui mừng , dù còn nhỏ nhưng họ cũng hiểu được là học tập một cái ngôn ngữ hoàn toàn xa lạ là một cái vấn đề rất tốn thời gian và công sức tìm hiểu , có thể nói được như vậy trong một ngày đây gần như phải nói là có một bộ trí não rất tốt mới có thể .

Cường nghe thấy lời tán thưởng cũng không hề tự mãn , thứ nhất lời tán thưởng đó là từ miệng hai đứa nhóc ra , tuy là hai đứa nhóc này đúng là phát triển rất sớm thế nhưng trong nội tâm cường cũng chưa thể thay đổi được ý nghĩ về đứa trẻ ở hai thế giới . Thứ hai đó chính là hiện tại vẫn chưa thể hiểu hết được hai người đó đang nói gì , cho nên ngay khi rời đi thời điểm Cường rất là siêng năng ghi nhớ hết tất cả và nghĩa của những từ ngữ này .

Thời gian trôi qua rất nhanh chốc lát đã qua 8 năm , trong thời gian này Cường cũng không hề nhàn rỗi , trong hai năm đầu Cường đã dành hết tất cả công sức lẫn tâm huyết để có thể nghe và hiểu được ngôn ngữ của nơi này , quả nhiên công sức bỏ ra không hề phí phạm một chút nào , Cường hiện tại đã có thể hiểu được nói , đọc , viết ngôn ngữ của thế giới này . Không chỉ nghiên cứu về ngôn ngữ mà Cường cũng dành thời gian ra đầy đủ để luyện tập , không ngừng nghỉ luyện tập khiến Cường phát hiện ra cơ thể mình cùng kiếp trước so sánh đúng là một trời một vực . Cơ thể của Cường hiện giờ phải nói là gần như có thể phá mọi tất cả những giới hạn của con người , không những thế dù có làm gì đi chăng nữa cơ thể cũng sẽ không hề nhận bất kì tổn thương gì cả . Cứ như vậy ngay cả hai người Hagoromo và Hamura cùng ở với nhau chung một thời gian dài cũng khẳng định Cường có một thể thuật tuyệt vời . Cứ mỗi ngày cả ba người hiện giờ đều tập luyện cùng nhau , Cường thấy rõ mọi động tác đều chuyển động rất chậm , tránh né và đỡ đòn nhưng không hề phản công lại khiến cho hai người kiệt sức . Không chỉ có vậy Cường cũng đi xuống những thôn làng xung quanh để giúp đỡ tất cả mọi người trong làng , cày cấy , mở ra những mạch nước ngầm Cường cũng giúp đỡ , dân làng thấy Cường giúp đỡ nhiều như vậy thì rất là cảm kích , đương nhiên cũng có phần của hai người Hagoromo và Hamura , dần dần dân làng đều rất nhiệt tình chào đón ba người . Do Cường rất là khỏe mạnh hơn nữa gần như không biết mệt là gì , người dân cùng Hagoromo và Hamura còn chứng kiến những cảnh tượng gần như là trong mơ , đó là Cường chỉ dùng nắm đấm đi phá núi , giúp mọi người mở đường . Dân làng thấy quái lực của Cường cũng không hề cách xa ngược lại còn gần gủi và rất khách sáo .

Hiện tại Cường đã ở nơi này trong Tám năm , những kí ức về kiếp trước tuy còn nhưng nay cũng rất mơ hồ , hưởng thụ cuộc sống yên bình này . Nhưng đột nhiên Ootsutsuki Kaguya đã gọi chính mình lên để trò chuyện , điều này cũng làm cho Cường khá bất ngờ cũng cảm thấy hổ thẹn , tuy là những năm qua đều ở chung một nơi nhưng Cường rất ít khi nhìn thấy Ootsutsuki Kaguya đi ra ngoài hơn nữa cũng không biết cách nào để gặp mặt vậy nên cường cũng gần như quên mất sự tồn tại của Ootsutsuki Kaguya ở nơi này .

Đến nơi Cường thấy hai người Hagoromo và Hamura vẻ mặt có vẻ không tốt lắm , do ở khoảng cách xa cho nên không thể nghe rõ được cuộc đối thoại của ba người , rồi khi Cường đến Ootsutsuki Kaguya để cho hai người Hagoromo và Hamura ly khai . Cường nhìn thấy khuôn mặt họ rất nghiêm trọng , điều này làm cho Cường cảm thấy kì quái , định đi lên chào hỏi nhưng hai người họ đều đi qua phớt lờ chính mình , gần như coi CƯờng không hề tồn tại một dạng . Thấy vậy trong lòng Cường ngày càng kì quái , một đường đi hẳn vào trong căn nhà gỗ này , có thể nói đây là lần đầu tiên Cường tiến vào nơi này . Thấy trước mặt chính là Ootsutsuki Kaguya liền đứng ở đó đợi .

Ootsutsuki Kaguya cũng thấy Cường tiến vào đợi đến khi bước chân Cường dừng hẳn không hề lề mề nói ra mục đích của mình :

- Ngươi đã ở nơi này tám năm , vậy ta muốn hỏi ngươi , ngươi biết bao nhiêu về thế giới này ?

Cường nghe vậy thì trầm tư suy nghĩ một chút sau đó liền hướng Ootsutsuki Kaguya nói

Bạn đang đọc Huyền Thoại của Ơ! Ta Vô Địch Rồi!
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.