Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

29 : Tương Lai Hãy Để

1126 chữ

Chương 29 : Tương lai hãy để "Tương lai" quyết định .

Uzumaki Yasu nghe vậy thì cũng lẩm bẩm hỏi :

- Sao anh lại từ bỏ chứ ?

Cường nghe vậy thì trả lời rất bình thản :

- Bởi vì ta đã đánh cuộc một lần , đánh cuộc vào tương lai .

Uzumaki Yasu nghe vậy thì khó hiểu hỏi :

- Đánh cuộc vào tương lai , như vậy là sao ạ ?

Cường nghe vậy thì ánh mắt trở nên thâm thúy nhưng khuôn mặt vẫn tỉnh bơ nói :

- Đặt cược vào tương lai chính là ta tin tưởng vào "tương lai" , nếu hòa bình thật sự tồn tại thì tương lai chắc chắn sẽ có người tìm ra nó , chắn chắn sẽ có người mở đường sáng và dẫn dắt chúng ta đến với hòa bình . Đó là điều mà ta và những người thế hệ trước tin tưởng , để giúp đỡ cho tương lai chúng ta đã để lại "hỏa chí" xuống cho các đời sau .

Uzumaki Yasu nghe vậy thì ánh mắt sáng lấp lánh , rồi sau đó đứng dậy nói :

- Chắc chắn em sẽ kế thừa "hỏa chí" và sẽ tìm ra con đường dẫn đến hòa bình thật sự .

Cường nghe vậy thì nhìn Uzumaki Yasu rồi lắc đầu nói :

- Khó , rất khó , con đường của hòa bình không phải ngày một ngày hai , mà nó là một chặng đường dài và nhiều lỗi rẽ khác nhau , nếu ngươi chưa tìm ra được con đường đúng đắn thì đừng có mà nói về hòa bình với ta , đi đi , hôm nay ta mệt rồi .

Uzumaki Yasu cũng không dám ở lại lâu nữa có lẽ vì Cường đã làm cho nó có một nỗi sợ , khi thấy Uzumaki Yasu đi ra ngoài rồi thế nhưng Cường vẫn nhìn theo bóng lưng của Uzumaki Yasu cho đến khi dần dần khuất khỏi tầm mắt . Trong nội tâm Cường thực ra có thể nói là khát vọng hòa bình hơn bất kì ai hết , cũng bỏ ra rất nhiều công sức và thời gian mà không ai có thể biết được , dù cho có biết thì những người đó đều đã không còn , Cường trầm ngâm ngồi đó uống trà thì đột ngột nghe đến tiếng gõ cửa . Cường nhíu mày đi ra mở thì gặp một người .

Người đó chính là Senju Hashirama thế nhưng biểu tình lại cực kì ngưng trọng , Cường cũng không nói gì cửa vẫn mở rồi tiến về cái ghế ngồi . Senju Hashirama cũng không khách khí tiến vào ngay sau đó thì cũng tự động đóng cửa , ngồi ở trước mặt Cường ngay sau đó vào thẳng vấn đề nói : - Tôi cần sự trợ giúp của cậu .

Cường nghe vậy thì nhíu mày nói :

- Nói ra nghe xem .

Senju Hashirama cũng không lằng nhằng mà biểu tình ngưng trọng nói :

- Cậu biết về tộc uzumaki chứ , hôm trước họ đã cầu xin viện quân đến để giúp họ đối đầu với chiến tranh , thế nhưng làng của chúng ta cũng đang trong tình trạng chiến tranh hơn nữa ngày mai tôi và tobirama cũng phải ra để trợ giúp chiến trường , nếu như để cho tiểu đội đến đó thì tôi không an tâm cho lắm , vậy nên tôi muốn nhờ cậu đến đó .

Cường nghe vậy thì thờ ơ nói :

- Việc gì ta phải đến giúp chứ , nếu như gia tộc họ bị diệt thì đây cũng đã là số phận của họ , không liên quan gì đến ta hết .

Senju Hashirama nghe vậy thì vẻ mặt ngưng trọng nói :

- Cậu thực sự nghĩ vậy sao , cậu là người có sức mạnh to lớn , đáng lẽ ra cậu phải dùng sức mạnh đó có ích hơn chứ không phải là như cậu hiện tai .

Senju Hashirama nói đến đây thì thở dài , ngay sau đó đứng dậy đi ra cửa , trước khi đi còn để lại một câu :

- Dù không biết cậu đang nghĩ cái gì , thế nhưng tôi nghĩ cậu đang suy nghĩ quá ích kỉ .

Nói xong cũng không đợi Cường biểu tình gì mà cứ vậy đi ra khỏi căn nhà của CƯờng . Cường nghe câu cuối thì cũng hơi ngơ ngác trong nội tâm nhớ lại những lần đi nhiệm vụ mà hogoromo giao cho , hơn nữa lúc đó khi trợ giúp người thời điểm Cường dù cho có bị xa lánh đến đâu nhưng vẫn nở nụ cười trên môi , hơn nữa họ khi nhận biết Cường thì họ cũng đều đã chấp nhận Cường như người một nhà . Thế nhưng hiện tại Cường thì biểu tình thái độ quá lạnh nhạt và thờ ơ , Cường lại tiếp theo nhớ về những hồi ức về những người mình đã giúp đỡ thấy được nụ cười của họ thời điểm thì trái tim Cường đột ngột nhảy bụp một tiếng . Cường cũng cảm thấy trái tim mình như vậy thì cũng bất giác đưa tay lên trái tim rồi lẩm bẩm nói : - Quả nhiên là ta vẫn không hề từ bỏ .

Cường nằm ở trên giường thì đột ngột mở mắt ra sau đó cũng thở dài rồi lên trên căn phòng tầng hai , tầng hai chứa đầy những dụng cụ , vũ khí , áo giáo nhẹ và những bộ quấn áo đơn giản dễ di chuyển , Cường lấy một chiếc ba lô sau đó để những dụng cụ vào , Cường cũng chuẩn bị thêm cả một cái túi bên hông , sau đó ánh mắt quay ra nhìn những thanh kiếm đủ loại , Cường cầm lên hai thanh katana một cái màu trắng một cái màu đen , vung vẩy trong chốc lát liền nở nụ cười rồi cũng cầm mang theo , để tất cả những đồ chuẩn bị xuống tầng một bên cạnh giường ngay sau đó Cường ánh mắt ảm đạm xuống bởi vì Cường thật sự không hề muốn dính líu đến chiến tranh chút nào , mỗi lần chém chém giết giết Cường cảm thấy chính mình có một loại cảm giác khó tả . Thế nhưng lại nghĩ đến những người đnag bị chiến tranh liên lụy thì nháy mắt trở nên kiên quyết dường như Cường đã quyết định một việc gì đó .

Bạn đang đọc Huyền Thoại của Ơ! Ta Vô Địch Rồi!
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.