Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

25 : Uzumaki Yasu

2324 chữ

Chương 25 : Uzumaki Yasu

Đến sáng sớm hôm sau đứa nhóc đó đã tỉnh lại và thấy chính mình nằm ở trên giường thì hoảng hốt mở mắt nhìn xung quanh ngay sau đó ngồi hẳn dậy , Cường cũng từ tầng trên đi xuống thấy đứa nhóc đó đã thức dậy thì giọng nói nhàn nhạt vang lên : - Tỉnh rồi sao , nhóc con .

Đứa nhóc đó nghe thấy giọng nói của CƯờng thì cũng quay lại thế nhưng thấy Cường hiện tại đeo chiếc mặt nạ "quỷ dạ xoa" thì đầu tiên là giật mình sau đó cũng hốt hoảng từ giường đi xuống đến gần Cường cúi đầu nói : - Xin ... Xin cảm ơn ... vì .. vì .... vì đã chăm sóc ....

Cường thấy đứa bé này nói lắp ba lắp bắp thì tính tình cũng đã có chút nổi nóng , dùng chân quét ngã đứa nhóc , đứa nhóc bị ngã xuống đất thì cũng kêu thảm một tiếng , Cường cũng không hề thương cảm gì mà nói : - Chúng ta đi tắm thôi . Mùi của ngươi đang làm ô nhiễm không khí trong căn phòng của ta rồi đó .

Đứa nhóc đó nghe vậy thì cũng lon ton đi theo sau Cường , nhưng vẫn cách Cường một khoảng nhất định , Cường đi ra phía sau thì đến một chỗ rộng gấp mấy lần khi nhìn từ ngoài vào , nơi này cây cối mọc xung quanh chi chít lại với nhau , những mỏm đá ở xung quanh không hề sắc nhọn chút nào , mà còn có cả đường đi lát bằng gạch rất bằng phẳng , nhìn từ đây cũng có thể nhận ra là đây là một cái hồ nước nhỏ , đứa nhỏ ngơ ngác nhìn thấy một màn này .

Cường ở bên cạnh thấy vậy thì cũng không để ý bắt đầu cởi quần áo ra , đứa nhóc nghe thấy tiếng cởi quần áo thì cũng quay sang nhìn bên cạnh thấy Cường đã lột sạch tất cả , mặt nhất thời trở nên đỏ chót che hai mắt lại quay người về phía ngược lại lắp bắp nói : - Ngài ... ngài ... ngài đang ... đang .... làm gì ...... vậy ?

Cường nghe vậy thì không trả lời đứa nhóc mà tiến về cái hồ nước thế nhưng trên mặt vẫn đeo mặt nạ . Nghe thấy tiếng bước chân của Cường ngày càng xa rồi nghe thấy tiếng bước chân đã chạm nước một lúc sau mới mở mắt ra nhìn về phía Cường , thấy Cường vẫn đeo mặt nạ thì cũng kì quái len lén nhìn . Cường thấy đứa nhóc đó vẫn không xuống thì bắt đầu nói : - Trước khi xuống thì bỏ bộ đồ bẩn thỉu của ngươi ra bên cạnh đồ của ta , ta sẽ mang cho ngươi bộ mới .

Đứa nhóc đó nghe vậy thì cả người run lên một cái rồi do dự , Cường thấy vậy thì trầm giọng nói :

- Nhanh lên .

Đứa nhóc nghe vậy thì hoảng sợ sau đó cũng cực kì chậm rãi cởi đồ , Cường nhìn thấy quá trình cởi đồ của thằng nhóc đó quá lâu nên cũng lười không nhìn nữa chọn một cái tảng đá sau đó dựa vào ngâm nước ở đó . Thật lâu sau một tiếng nói nhỏ nhẹ lắp bắp vang lên : - Đã ... Đã ... chuẩn ... chuẩn bị .... bị xong .

Cường nghe thấy thì mới mở mắt ra nhìn thì ánh mắt cũng hơi nhúc nhích dò xét khắp người , lúc này Cường mới kì quái lên tiếng :

- Ngươi là con gái .

Lúc này đứa nhóc đó gật đầu thì Cường cũng hiểu sao nó lại lề mề như vậy , Cường lại hỏi tiếp :

- Ngươi tên gì ?

Đứa nhóc nghe vậy thì giật mình sau đó đang khi thời điểm chuẩn bị nói , thì Cường đã chen vào nói một câu :

- Nếu ngươi còn nói lắp bắp nữa ta sẽ giết ngươi .

Đứa nhóc nghe vậy thì nhất thời cả người vô lực đôi chân không còn sức lực quỳ trong mặt nước , nước mắt nước mũi tuôn ra như mưa , oa oa khóc lên , Cường cũng lười đi dỗ mà cứ để vậy nhìn đứa bé khóc . Một lúc sau đứa bé có lẽ do ngâm trong nước lâu quá cộng thêm do khóc quá lâu nên giọng nói đã có chút khàn khàn cộng thêm ho . Cường thấy vậy thì đứng lên đi về phía con nhóc đó thế nhưng có vẻ như việc làm của Cường đã làm cho con bé trong nội tâm sợ hãi liền tránh cách xa Cường một đoạn .

Cường thấy vậy thì ánh mắt hướng xuống nhìn một lúc sau đó nói :

- Đi lên thôi , ngâm cũng đủ lâu rồi .

Đứa bé nghe vậy đương nhiên cũng không dám cãi lời Cường , đi theo phía sau nhưng vẫn như cũ cách Cường một đoạn còn xa gấp đôi lúc đàu mới gặp . Cường vẫn như cũ không nói gì mà ánh mắt thỉnh thoảng len lén nhìn vào những vết thương trên người đứa nhóc đó , thấy vết thương đã gần như khỏi hẳn thì mới thu hồi ánh mắt lại . Nước ở cái hồ này đã được Cường cải tạo lại nên có thể làm cho vết thương phục hồi lại khá nhanh chóng , nhưng có lẽ do con nhóc quá sợ hãi nên không hề để ý đến điều này .

Cường mặc đồ lại xong thì mới lấy ra bộ đồ đã chuẩn bị sẵn cho và nói :

- Mặc lên người đi sau đó đi theo ta .

Nghe thấy Cường nói vậy thì cũng mặc vào , có lẽ do khóc quá lâu nên hiện tại có hiện tượng nôn khan . Cường vẫn như cũ đi ra phía ngoài đợi cho con nhóc đó mặc xong đồ , ngay sau khi ra ngoài thì Cường sử dụng 《 Ảnh phân thân chi thuật 》 phân thân ra thêm một người như mình nữa , phân thân kia không hề hỏi gì cứ như vậy biến mất , thực chất là đã sử dụng không gian để thuấn di đi .

Ngay sau đó con nhóc đó cũng từ trong phòng đi ra , Cường bây giờ mới nhìn kĩ được khuôn mặt của con nhóc này , rất đáng yêu kết hợp thêm màu tóc đỏ biểu hiện sự mạnh mẽ nữa , thế nhưng Cường rất là ghét cái tính hay khóc lóc kết hợp với việc ăn nói lắp bắp này nữa khiến Cường thật sự tức giận nhưng cũng không hề ra tay . Đứa nhóc ngồi ở trên giường còn Cường thì ngồi ở trên chiếc ghế , con nhóc hiện tại chắc chắn là cực kì sợ hãi đột nhiên thấy lại xuất hiện một người giống hệt Cường xuất hiện thì tay run run chỉ và sau đó ngất đi . Đó chính là 《 Ảnh phân thân chi thuật 》 vừa rồi đi chính là hái thuốc , vừa rồi con nhóc đó khóc quá nhiều nên giọng nói bị khàn vậy nên Cường đi hái vài vị thuốc để chữa khỏi cho nó .

Thế nhưng giờ Cường mới phát hiện chính là trong căn nhfa của mình không hề có đồ dùng hằng ngày gì cả , bởi hiện tại Cường đã không cần thiết mấy thứ này nên cũng không hề mua , vậy thì thuốc này cũng sẽ không thể pha được , ánh mắt nhìn về phía con nhóc đang ngất rồi sau đó đi đến bên cạnh vỗ vỗ hai bên má nói : - Mau tỉnh lại cho ta .

Con bé đó hoảng sợ tỉnh dậy thấy Cường gần sát như vậy thì hoảng hốt bất tri bất fiacs lùi lại phía sau . Cường thấy vậy cũng không nói gi rồi nói :

- Ngươi biết nhà của ngươi ở đâu không .

Đứa nhóc đáng thương nghe vậy thì hăng hái gật đầu , Cường thấy vậy thì cũng gật đầu sau đó nói :

- Dẫn Đường .

Đứa nhóc nghe vậy thì ánh mắt sáng lên sau đó cũng gật đầu , cả hai người đều ra khỏi căn nhà thì đứa bé cũng quay sang nhìn xung quanh rồi sau đó nhìn căn nhà của Cường một chút nhưng ngay sau đó cũng không dám quay đầu nhìn lại nữa . Cường cầm túi lá thuốc đó trong tay để cho đứa bé dẫn đường đi , thế nhưng trên đường đi lại gặp một vài đứa trẻ thì đứa nhóc đang dẫn đường đi thì cũng dùng áo cố che khuôn mặt mình đi , nhưng những đứa trẻ kia có vẻ vẫn nhận ra sau đó châm chọc nói : - Ồ mọi người mau nhìn xem kia , con nhóc đó đến rồi .

Cường nghe thấy vậy thì ánh mắt cũng quay sang liếc về phía bọn nhóc kia , bọn nhóc đó đang chuẩn bị chạy ra trêu trọc gặp ánh mắt của Cường kết hợp với cái mặt nạ làm chúng sợ hãi nhưng đứa cầm đầu cố gắng tươi cuwoif sau đó nói : - Hú hồn , chỉ là cái mặt nạ thôi cũng chả có gì ghê gớm cả , ......

Chưa nói hết câu thì Cường đã búng tay một cái vào không khí ngay sau đó dư lực tạo ra khiến cho những đứa nhỏ kia bay ngược ra sau , Cường lúc này nhàn nhạt nói : - Các ngươi ồn ào quá đấy .

Thấy sự việc này thì người xung quanh đến càng ngày càng đông , Cường cũng lười đi quản thế nhưng phát hiện ra con nhóc đó nãy giờ đứng ở nơi này thì hiện tại đã biến mất . Cường thấy vậy nhíu mày cố gắng cảm ứng khí tức thì thấy con nhóc kia đang di chuyển với tốc độ cực nhanh , Cường phát hiện ra ngay có chút không đúng , với đứa bé như vậy thì khó mà có tốc độ như vậy được , không do dự chút nào bắt đầu phi thân theo sau . ...............

Hiện tại con nhóc đó đã bị trói và bịt miệng lại , nước mắt vẫn cứ như cũ tuôn ra , và một tên đang cầm con nhóc đó , phía sau còn có hai tên đồng hành theo . Một tên trong hai tên đó bắt đầu nói : - Đại ca , chúng ta làm vậy sợ có chút không ổn , đây chính là đứa cháu của Uzumaki Mito vậy cũng đồng nghĩa là cháu của hokage đệ nhất Senju Hashirama đó , nếu việc làm của chúng ta bị phát hiện vậy cho dù chết trăm lần chưa chắc đã đủ đâu .

Kẻ đang vác con nhóc đó nghe vậy thì cũng nói :

- Các ngươi yên tâm đi , đúng là hokage rất mạnh thế nhưng chúng ta làm việc này thì ai có thể biết được cơ chứ , cho nên các ngươi cũng không cần lo ........

Kẻ đang nói đột ngột dừng lại , hai kẻ phía sau cũng đồng thời dừng lại , Cường thấy con nhóc kia bị trói lại thì cũng hiểu được việc gì xảy ra , đồng thời con nhóc thấy được dừng lại thì ngẩng đầu về phía trước thấy Cường vẫn đeo mặt nạ thì trong nội tâm không khỏi có chút hi vọng . Nhận thấy được hi vọng trong mắt của con nhóc đó Cường cũng không hề có cảm giác gì mà lạnh nhạt nhìn ba tên phía trước nói : - Các ngươi muốn chết thế nào ?

Cả ba người đều "hả" một tiếng ngay sau đó cả ba người đều trở thành một bãi máu , còn Cường thì đang ôm lấy con nhóc đó quay lưng lại về phía vũng máu , có lẽ trong nội tâm Cường không hề muốn đứa nhóc này nhìn thấy cảnh này sớm như vậy thì liền dùng không gian dịch chuyển đến một góc nhỏ hẹp ở trong làng . Đứa nhóc được cởi trói ngay sau đó cũng không nói gì mà chỉ nhìn vào CƯờng và cả chiếc mặt nạ , Cường cũng nhìn thẳng vào khuôn mặt của con nhóc đó và có thể nói đây là lần đầu tiên con nhóc nhìn thẳng vào ánh mắt của Cường . Cường đập vào đầu con nhóc đó rồi nói : - Tiếp tục đi thôi .

Con nhóc đó bị đau và kêu lên nhưng vẫn dẫn đường Cường , và thế là Cường đến nhà của Senju Hashirama . Senju Hashirama thấy đứa nhóc thì hô lớn :

- A , cháu về rồi sao , cả đêm qua cháu đi đâu vậy chúng ta đã rất lo lắng .

Cường thấy vậy cũng không nhiều lời , đưa cho Senju Hashirama túi thuốc và tạm biệt ngay sau đó , đứa nhóc thấy Cường cứ vậy rời đi thì cố gắng dùng hết lực hét lên : - Tên của cháu là Uzumaki Yasu .

Cường nghe thấy tiếng nói của con nhóc đó hơn nữa lại không lắp bắp thì có lẽ ngay cả Cường cũng không biết chính mình đang nở môt nụ cười trên môi .

( Có ai đoán được ra điều gì chưa :V )

Bạn đang đọc Huyền Thoại của Ơ! Ta Vô Địch Rồi!
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.