Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản bội ( thượng )

Tiểu thuyết gốc · 786 chữ

Nhanh chóng bước chân đến luyện võ trường, vừa mới vào cửa Dật Minh Vũ đã bị chặn lại. Lê Mạc cùng một đám nam sinh chặn ngang cửa nhìn từ trên xuống dưới hắn , cười khẩy :

- A , đây không phải là học sinh gương mẫu của lớp chúng ta , lớp trưởng đại nhân sao ?

Dật Minh Vũ ngừng lại bước chân ngước mắt lên nhìn đám nam sinh trước mặt từ tốn nói :

_ Các ngươi có việc gì ? Sao lại chắn đường ta?

Lê Mạc dẫn đầu khinh bỉ buông lời châm chọc mỉa mai:

- Ô, ta đâu dám , đâu dám ...

Nói rồi , Lê Mạc tiến tới thì thầm :

- Ta chỉ là thắc mắc , vừa nãy lão sư gọi ngươi ở lại có việc gì a?? Không thể tiết lộ cho chúng ta biết một hai sao ?

Minh Vũ sắc mặt hơi đổi ( chuyển lại làm minh vũ cho ngắn và dễ đọc nhé ), hơi mất khống chế mà run rẩy :

- Không có việc gì cả!

Lê Mạc cười càng lúc càng âm hiểm , chẳng hề có ý tứ buông tha nói về chủ đề này :

- Thật không ? Hay là xấu hổ chẳng dám nói ra a ? Lão sư nói với ngươi cái gì nhỉ ? Kết quả kiểm tra kém cỏi của tháng trước hay là tin ngươi khó có thể thi vào cao trung võ đạo ??

Minh Vũ giật mình , sắc mặt ngày càng tái xanh biến đổi liên tục cuối cùng là vẻ trắng nhợt không chút huyết sắc , bờ môi cũng run rẩy đến là lợi hại. Hắn nghiến răng đôi bàn tay nắm chặt đến nỗi gân xanh đều nổi lên , giọng run run bật ra từng tiếng :

- Các ngươi nghe lén ?

Một tên nam sinh trong đó nghe vậy khinh thường nói :

- làm sao ? tức giận rồi ? ngươi giận cũng chẳng làm gì được đâu . Đồ phế vật!

Lê Mạc cùng đám còn lại tụ thành nhóm đứng ở đại môn luyện võ trường đã gây nên rất nhiều người chú ý , bây giờ cười lớn còn thu hút nhiều ánh mắt hơn, có một số học viên đã tiến tới xem náo nhiệt ...

Minh Vũ sắc mặt ngày càng đỏ càng lúc càng vặn vẹo như đang cố nén lại sự giận dữ khuất nhục tột cùng . hắn vốn nên nghĩ đến nên nghĩ đến bọn học sẽ nghe lén .

Lê Mạc dường như không hề quan tấm đến sự tức giận của người đối diện , cất giọng nói to cho tất cả mọi người cùng nghe rõ :

- A, lớp trưởng của chúng ta là một tên phế vật , có lẽ sẽ không thi được cao trung võ đạo , thành tích vô cùng yếu kém , lui bước trở thành người bình thường , mọi người thương xót cho hắn a ....

Nói xong , Lê Mạc sai khiến đám đàn em tránh ra mở rộng một con đường cho tất cả nhìn rõ chỉ trỏ Minh Vũ

- Đó không phải là lớp trưởng ban B đi ? Thật hả cậu ta không thi được cao trung võ đạo ?

- Đúng vậy ta nghe nói hắn luyện võ năm năm mới tôi thể tam trọng thành tích kiểm tra tháng trước lại yếu kém .

- Đúng là thời đại của võ đạo , chăm chỉ thì là cái gì chứ còn không bằng hai chữ thiên phú

- Nghe nói hắn có một vị thanh mai trúc mã vô cùng xinh đẹp thiên phú cũng tốt hình như tên là cái gì Liễu ...

- là Liễu Như Yên , hoa khôi ban A . Mà ngươi nói cũng chẳng bàng không nói , mấy ngày trước ta thấy nàng ta đi chung với anh trai của lê mạc là Lê Thiên hình như có quan hệ không tệ

- thật sao ? Lê Thiên là học viện chiến bảng số 1 đấy , năm sau nhất định thi vào 1 cái tốt đẹp cao trung , tiền đồ vô hạn

- Đúng vậy đúng vậy khó nói vị hoa khôi kia đã bỏ thanh mai trúc mã Minh Vũ của nàng để trèo lên một cây đại thụ mới ???

Tiếng xì xào vang lên không dứt , càng nghe Minh Vũ càng thêm biến sắc mặt , cả thân hình run rẩy

Cái gì ? Tiểu Yên có quan hệ với anh trai Lê Mạc ???

Không thể nào , không thể nào ...

Tháng trước nàng còn cam đoan với hắn sẽ không có quan hệ gì với người Lê gia .....

Bạn đang đọc Huyền huyễn chi ta có thể nhận lấy gấp trăm lần điểm kinh nghiệm sáng tác bởi Renaelf
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Renaelf
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.