Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 43: Chiến sinh tử đấu (3)

Tiểu thuyết gốc · 1525 chữ

Đầu mũi thương sắp đâm trúng.

Bàn tay còn lại của Mạnh Thắng đã kịp thời bắt được đầu cán thương.

Nhưng lúc này, An Dĩ Thanh lại cười dữ tợn.

Nhìn thấy nụ cười của cậu ta.

Mạnh Thắng lập tức buông ra cán thương.

Né sang một bên.

Tại thời điểm này.

Một ánh sáng đen bắn ra từ đầu mũi thương phẳng.

Nó ngay lập tức sượt qua cổ Mạnh Thắng.

Một rãnh máu được vẽ ra.

Thực ra có một cây kim thép giấu trong mũi thương.

Đây chính là 'Xà Tín' thật sự! (Tín là lưỡi đó)

"Được lắm!"

Trong khán giả, có người reo hò.

Nhưng lần này người vỗ tay chính là Bộ trưởng Bộ Giáo dục, Lục Thành.

Khuôn mặt ông ta bừng sáng.

Vừa rồi An Dĩ Thanh đã xém bị một kiếm của Mạnh Thắng cắt đầu.

Gần như khiến ông ta muốn tìm một lỗ trên mặt đất để chui vào.

Hiện tại An Dĩ Thanh đã lấy lại được ưu thế.

Lục Thành tự nhiên vui mừng.

Các thành viên 'bảo thủ' xung quanh cũng reo hò.

Cố gắng tạo áp lực tâm lý cho Mạnh Thắng.

Trên sân đấu.

Mạnh Thắng đã giữ khoảng cách.

Đột nhiên tầm nhìn của cậu trở nên mờ ảo.

Cây kim thép đó có độc!

Cậu lập tức lấy ra 'Giải độc tề'.

Không cho thời gian để thở.

An Dĩ Thanh đã vội vàng chạy tới.

Tận dụng ưu thế và bắt lấy nó!

Mạnh Thắng đột nhiên ném 'Giải độc tề' vào đầu An Dĩ Thanh.

An Dĩ Thanh theo bản năng nghiêng đầu, động tác tất nhiên chậm lại.

Mạnh Thắng lao tới, thả lỏng đầu gối và trượt xuống dưới ngọn thương của An Dĩ Thanh.

Cùng lúc đó, 'Liệt Tinh' quét qua.

Một nhát kiếm được vẽ lên đầu gối của đối phương nơi không có hộ giáp bảo vệ.

An Dĩ Thanh lập tức rên rỉ, loạng choạng.

Cậu ta vẫn luôn được cưng chiều, sao có thể phải chịu loại đau đớn này?

Vẻ mặt của cậu ta đột nhiên bị đau đớn bóp méo, cậu không thể tiếp tục đuổi theo Mạnh Thắng.

Mạnh Thắng nhân cơ hội cầm lên 'Giải độc tề', uống một hơi dài.

Uống thuốc vào bên trong cơ thể.

Sau đó cậu lấy 'Kim Phí Tề' có tác dụng kích thích thần kinh ra và uống vào miệng.

Dưới tác dụng của hai loại thuốc, chất độc phủ trên kim thép của An Dĩ Thanh tạm thời bị ức chế.

Mặt khác.

An Dĩ Thanh cũng hấp thu thuốc, tạm thời giảm bớt cơn đau ở chân.

Cậu ta nhìn thấy Mạnh Thắng lại đứng lên.

Thầm nghĩ đáng tiếc.

Đáng tiếc cậu ta không lấy được loại độc có thể dứt mạng ngay khi gặp máu, nếu không Mạnh Thắng vừa rồi đã chết rồi.

Sinh Tử đấu, chiến đấu đến chết, không có luật lệ.

Cả hai bên có thể sử dụng bất cứ phương tiện nào cần thiết.

An Dĩ Thanh dùng độc.

Mạnh Thắng cũng không cảm thấy kỳ quái.

Nếu không phải bộ hậu cần không có độc dược đê trao đổi.

Mạnh Thắng còn muốn tẩm độc vào kiếm.

Độc tính hiện đã được ngăn chặn.

Nhưng nó có thể kéo dài được bao lâu.

Không ai biết.

Vì thế.

Mạnh Thắng quyết định chiến đấu nhanh chóng.

Ngược lại.

'Cái bẫy' đã được giăng.

Dựa trên sự hiểu biết của cậu về An Dĩ Thanh.

Khả năng đối phương bị lừa là rất cao. Mạnh Thắng hít sâu một hơi.

Đột ngột lao ra ngoài.

An Dĩ Thanh trong lòng đã có lo lắng.

Cậu quyết định chơi cho an toàn.

Kéo dài cho đến khi chất độc tấn công Mạnh Thắng trở lại.

Rồi mới chân chính gặt hái thành quả.

Vì vậy khi đối thủ lao tới.

An Dĩ Thanh thu thương về phòng thủ.

Đưa ngọn thương về hình dạng ban đầu.

Dùng để chặn.

Chỉ trong chốc lát, Mạnh Thắng đã tới.

Thân thể rõ ràng bộc phát năng lượng dao động.

Da hiện lên đường vân có kết cấu như nham thạch.

'Liệt Tinh' được nâng lên.

An Dĩ Thanh lập tức giơ thương lên.

Cậu ta biết rằng Mạnh Thắng sẽ lại sử dụng 'Kinh Lôi'.

Cậu ta đã nghĩ về nó rồi.

Sau khi chặn đòn tấn công của Mạnh Thắng.

Chỉ cần sử dụng "Thần Tàng" và "Huyền thuậtí" của riêng mình để trì hoãn thời gian.

Trận chiến này phải thắng!

Trên sân đấu.

Khoảnh khắc Mạnh Thắng giơ kiếm lên.

“Ầm!”

Sức sống màu vàng rực rỡ bùng nổ như lửa!

Hơi thở sôi sục khiến tóc Mạnh Thắng dựng lên và rung rinh lất phất.

Dưới ánh sáng của Nguyên lực, con ngươi màu đỏ của cậu lộ ra.

Nó giống như ngọn lửa đang cháy vậy.

'Khai Nguyên Luân'!

Vào lúc này, Mạnh Thắng cuối cùng cũng sử dụng được bí kỹ do chính Đoàn Lăng truyền dạy.

Ngay lập tức nhận được sự cải thiện toàn diện.

Thanh kiếm lóe lên!

Quét tới!

An Dĩ Thanh sắc mặt biến đổi.

Nụ cười tắt ngấm.

Cậu ta đã đoán đúng về 'Kinh Lôi'.

Nhưng cậu không ngờ rằng Mạnh Thắng còn có bí pháp 'Khai Nguyên Luân.

Đây là điều mà ngay cả Cao Văn Lâm cũng chưa đề cập đến.

Đầu óc An Dĩ Thanh bỗng nhiên trống rỗng.

Kinh nghiệm của cậu ta, phản ứng của cậu ta

Cả hai đều không thể đưa ra phán đoán chính xác vào lúc này.

Tại thời điểm này.

Khi An Dĩ Thanh nhìn thấy ánh kiếm, đột nhiên nó vỡ thành từng mảnh!

Vỡ thành hàng trăm tia sáng to nhỏ.

Xếp dày đặc lít nhít và đan xen lẫnnhau.

Trải rộng toàn bộ tầm nhìn!

Có tiếng la hét trong phòng tập.

Bộ trưởng Bộ Giáo dục Nguyễn Lục Thành thậm chí còn nhảy dựng lên.

Từ góc nhìn của ông ta.

Chỉ nhìn thấy trường kiếm của Mạnh Thắng quét ngang qua, nhưng lưỡi kiếm vừa bị quét ra.

Liền vỡ thành trăm mảnh.

Những mảnh vỡ này để lại những vệt sáng chói.

Giống như thanh kiếm của Mạnh Thắng phóng ra hàng ngàn thiên thạch.

Những thiên thạch đó đã vượt qua ngọn thương của An Dĩ Thanh.

Chỉ có một số trúng vào thân thương văng sang trái và phải.

Phần còn lại lướt qua đầu An Dĩ Thanh.

Ở phía sau An Dĩ Thanh, nó biến thành một thanh trường kiếm dở dang.

An Dĩ Thanh tựa hồ bị hóa đá.

Đứng yên.

Mạnh Thắng quay lại và đi về phía rìa của sân đấu.

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Mình đã chặn được chưa?

Tại sao thằng Mạnh Thắng lại rời đi?

Mình đã thua à?

Không thể nào.

Hoàn toàn không thể! Mình vẫn còn 'Thần Tàng' chưa có sử dụng.

Mình vẫn còn 'Huyền Thuật', vẫn còn chưa dùng!

Mình sẽ không thua.

Mình sẽ không!

An Dĩ Thanh mở miệng, tựa hồ muốn nói cái gì.

Nhưng đột nhiên.

Những dòng máu chảy ra từ nhiều nơi trên khuôn mặt cậu ta.

Khi Mạnh Thắng nhảy khỏi sân đấu.

Đầu An Dĩ Thanh giống như quả dưa hấu bị đập vỡ.

Sụp đổ ngay lập tức!

Có tiếng la hét trong phòng tập.

Một số cô gái đã ngất xỉu vì sợ hãi ngay tại chỗ.

Nhiều người sắc mặc trông xanh xao.

Lục Thành ngồi xuống như thể đã mất hết sức lực.

Lúc này trong đầu ông ta chỉ có một ý nghĩ.

Thua!

Thiếu gia của An gia đã thua cuộc!

Tại sao.

Vừa rồi cậu ta đã chiếm thế kèo trên.

Vậy mà một cái chớp mắt.

Cậu ta đã bị Mạnh Thắng giết chết?

Chắc là ông ta đang nằm mơ.

Phải.

Mình đang mơ.

Tại thời điểm này.

Ông ta nghe thấy tiếng cười từ phía khán giả đối diện.

Lương Văn Kiện.

Vị đại tá đứng lên và nói: “Tuyệt vời!”

“Nắm bắt cơ hội bộc phát và không cho đối thủ cơ hội trở tay”.

“Suy nghĩ, kinh nghiệm và khả năng phán đoán đều vượt trội.”

"Cậu ta đủ quyết đoán và không hành động cẩu thả."

"Cậu ta sẽ được Quân đoàn Thăm dò của chúng tôi săn đón sau khi tốt nghiệp, tôi nói trước!"

Mạnh Thắng ngẩng đầu lên.

Nhìn Lương Văn Kiện trên khán đài.

Đối phương giơ ngón tay khen thưởng cậu.

Mạnh Thắng mỉm cười.

Tầm nhìn của cậu cũng trở nên tối sầm.

Ngã xuống đất.

Chất độc An Dĩ Thanh bôi lên cây kim thép đã phát huy tác dụng.

Lương Văn Kiện lập tức nhảy xuống khỏi khán đài, bế Mạnh Thắng lên và hét lên: "Bác sĩ, bác sĩ đâu?"

Bác sĩ của học viện nhanh chóng xuất hiện.

Sau đó, Lương Văn Kiện và một nhóm binh lính của Quân đoàn thám hiểm hộ tống Mạnh Thắng đến phòng y tế của trường.

Bạn đang đọc Huyền Bí Cơ Chiến Kỷ Nguyên sáng tác bởi Zerotest03
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zerotest03
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.