Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lòng tin rốt cuộc là vấn đề lớn

Phiên bản Dịch · 1636 chữ

Chương 83: Lòng tin rốt cuộc là vấn đề lớn

Nhìn tờ giấy đột nhiên biến thành tro bụi, Barbara giơ roi thúc ngựa tới hỏi: “Beata các hạ, trên tờ giấy viết gì vậy?”

“Không viết gì cả!” Lương Lập Đông trả lời theo sự thật.

Thế nhưng Barbara lại không tin: “Beata các hạ, ngài có ơn rất lớn với gia tộc Longman chúng tôi, nếu điều kiện quá mức hà khắc xin ngài cứ nói, chúng tôi sẽ giúp ngài giải quyết, coi như trả một chút ân tình mà chúng tôi đang nợ ngài.”

Lương Lập Đông biết Barbara sẽ phản ứng như vậy, hắn đáp: “Đó quả thật là một tờ giấy trắng, đây là kế ly gián của Mark. Hắn có tình dùng cách này khiến chúng ta nghi kỵ nhau, các ngươi không tin lời ta vậy là trúng kế của hắn rồi.”

“Vậy à. Nếu thế giờ tôi tin Beata các hạ.”

Barbara nghĩ một lát rồi mỉm cười nói. Cô chọn ra vẻ tin tưởng, nhưng Lương Lập Đông không rõ trong lòng cô đang nghĩ sao. Hơn nữa vợ chồng thành chủ chắc chắn sẽ biết chuyện này, bọn họ sẽ nghĩ sao lại là chuyện khác nữa. Không thể không nói gừng càng già càng cay, vốn phe thành chủ đã hơi chiếm thượng phong, nào ngờ Mark ra tay như vậy không chừng sẽ đảo ngược thế cuộc.

Hơn nữa giờ phiền toái nhất là trong thành Đông Phong còn một pháp sư Tử Linh đang ẩn náu. Nghĩ tới thiên tai di động này Lương Lập Đông cũng cảm thấy đau đầu. So với pháp sư Tử Linh, chút uy hiếp của thần điện Sinh Mệnh quả thật không tính là phiền toái. Có điều thời điểm Mark xuất hiện quả thật kỳ quái, Lương Lập Đông thúc ngựa tiếp tục lên đường, lại vừa dùng đường hầm tâm linh trò chuyện cùng Jeanne.

“Jeanne, mi không phát hiện thần điện Sinh Mệnh có điểm lạ gì ư?”

“Không có gì lạ!” Giọng thiếu nữ đáng yêu của Jeanne vang lên, lộ rõ vẻ khó hiểu: “Người của thần điện Sinh Mệnh vẫn rất an phận trong thần điện mà, không thấy bọn họ có hành động gì đặc biệt.”

“Thế nhưng vừa rồi ta gặp đại giáo chủ Mark.”

“Cái gì!” Giọng nói của Jeanne đầy vẻ kinh ngạc: “Tôi vẫn giám sát thần điện mà, chắc chắn không có ai ra khỏi thần điện cả.”

Lương Lập Đông ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Mark đang trở về, mi chú ý tung tích của họ xem sao.”

“Rõ!”

Chuyện của Mark khiến toàn bộ đội ngũ im ắng không ai trò chuyện. Thật ra từ trước đó đã rất im lặng rồi, nhưng lúc này trong không khí im lặng còn mang theo chút lúng túng và ngột ngạt. Dường như có một bức tường vô hình ngăn cách mọi người. Cảm giác của Lương Lập Đông không tệ, đương nhiên thấy rõ bầu không khí khác thường này. Trong bầu không khí nặng nề này, đội ngũ như mất rất lâu mới về được lâu đài.

Vừa vào lâu đài, Barbara cùng thiếu nữ áo đen lập tức lên tầng hai, còn Lương Lập Đông trở lại tầng cao nhất của mình. Hắn đẩy mở cửa sổ, nhìn cứ điểm kỵ binh cùng bộ binh phía xa. Nơi đó đang tiến hành huấn luyện, tiếng hô vang dội vang lên từ trong rừng, không bao lâu sau bộ binh có vẻ bắt đầu tập kết. Lương Lập Đông nhìn một hồi rồi thở dài, tâm trạng thoáng chút thất vọng. Hắn dùng đường hầm tâm linh nói với Jeanne: “Trở về đi, không cần giám sát thần điện Sinh Mệnh nữa.”

“Vì sao?” Jeanne không hiểu: “Tôi còn chưa thấy Mark về thần điện.”

“Có lẽ bọn họ đã phát hiện mi đang giám sát thần điện. Vì vậy Mark chắc đã đi tới một căn cứ bí mật nào đó, hơn nữa căn cứ đó chắc có đường thông tới thần điện. Mi sẽ không thấy bọn họ về thần điện đâu.” Lương Lập Đông mỉm cười: “Hơn nữa giờ người đang gặp nguy hiểm là ta, mi về đi.”

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Jeanne lo lắng hỏi.

Lương Lập Đông thuật lại chuyện xảy ra rồi nói: “Bất kể thế nào, ta cùng thành chủ đã từng lợi dụng lẫn nhau, vì thế bọn họ cũng chẳng mấy tin tưởng ta. Kế ly gián này của Mark chắc chắn sẽ thành công. Có điều ta vẫn mong có kỳ tích xuất hiện. Vì vậy ta định sẽ ở lại trong lâu đài một thời gian, xem bên thành chủ sẽ ứng đối ra sao. Ta cũng sẽ thử thuyết phục bọn họ.”

“Như vậy không tốt lắm, ngài đã biết ở lại sẽ gặp nguy hiểm, sao không rời đi?”

Lương Lập Đông trả lời: “Vì gặp nguy hiểm nên càng phải chuẩn bị cho chu toàn. Vạn nhất thành chủ trở mặt cùng chúng ta thật, chúng ta cũng phải có thủ đoạn để rời khỏi đây.”

“Được, tôi hiểu rồi. Tôi sẽ về ngay.”

Sau đó Lương Lập Đông bắt đầu bố trí phép thuật báo động trên tầng bảy, trong thời gian đó Jeanne xuất hiện trên ban công một lần, nắm hai cuộn sách bay khỏi. Sau khi hắn bố trí phép thuật báo động không bao lâu, một hầu gái dáng vẻ nhu nhược lên tầng, mời hắn xuống sảnh chính dùng bữa.

Nên đến cuối cùng cũng phải đến, Lương Lập Đông ổn định lại tâm thần, xuống tới tầng một. Xung quanh bàn ăn ở đại sảnh đã đầy đủ mọi người. Lương Lập Đông vừa bước vào phát hiện ánh mắt mọi người đều quay về phía mình, hắn tới ngồi xuống ghế trống, sau đó nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở thành chủ Uther.

Uther ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Nếu mọi người đã đến đủ, vậy mời dùng bữa.”

Giới quý tộc có quy củ không nói chuyện khi ăn, vì vậy mọi người đều tập trung dùng bữa, không ai nói gì. Uther là người đầu tiên ăn xong đồ ăn của mình trên bàn, hắn lau miệng, vẫn ngồi đó chờ đợi. Mãi tới lúc Lương Lập Đông cũng ăn xong hắn mới mở miệng hỏi: “Nghe nói trên đường về các hạ gặp phải Mark?”

Lương Lập Đông gật đầu: “Chuyện này ta có hai điểm phải nói trước. Thứ nhất, tờ giấy Mark đưa cho ta trống rỗng. Thứ hai Mark đang cố ý ly gián chúng ta. Ta hy vọng các ngươi có thể tin tưởng ta hơn, không nên dính phải thủ đoạn này của Mark.’

Lương Lập Đông nói không phải không có lý, mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn một hồi, đều khẽ gật đầu.

Uther ngẫm nghĩ một lát, hỏi hắn: “Ta nghe nói các hạ đang tìm hai người phụ nữ, ngài có thể vẽ lại dung mạo hai nàng được không, chúng ta có thể tìm trong thành Đông Phong giúp ngài.”

Lương Lập Đông ngẫm nghĩ, sau đó lắc đầu. Mèo Ba Tư để lại thư nói kẻ địch cực kỳ cường đại, tuy hắn trước nay chưa từng thấy Mèo Ba Tư cùng Tiểu Bạch ra tay, nhưng chỉ từ thủ đoạn kéo hắn từ địa cầu tới đây phục sinh đã rất bất phàm. Nhưng cho dù các nàng mạnh mẽ là vậy vẫn phải nói kẻ địch rất lợi hại, như vậy với chút thực lực hiện tại của hắn căn bản không thể chống lại kẻ địch. Nếu vẽ lại dung mạo hai nàng, vạn nhất khiến kẻ địch nhận được tin, vậy mọi chuyện đều hỏng bét.

Bị Lương Lập Đông từ chối, Uther cũng không nói gì, chỉ mỉm cười bỏ qua. Sau khi dùng xong bữa, mọi người trở lại phòng nghỉ ngơi, Lương Lập Đông cũng không ngoại lệ. Bố trí ma pháp trận là một việc rất hao tổn tâm trí, bề ngoài Lương Lập Đông không lộ ra chút gì, nhưng thực chất hắn đã khá mệt.

Sau khi trở lại phòng, Lương Lập Đông kiểm tra lại phép thuật báo động, không phát hiện điểm gì, hắn bèn mặc cả đồ đi ngủ. Giấc ngủ này không biết được bao lâu, hắn mơ màng bị phép thuật báo động đánh thức, thân hình nhảy khỏi giường, sau đó phát hiện sắc trời đã tối. Có điều Vân Long Lam Đồng lập tức khởi động, nhanh chóng điều chỉnh tầm mắt, đối với hắn ban đêm và ban ngày không có gì khác nhau.

Phép thuật báo động đã khởi động, Lương Lập Đông nhìn ở cửa có một vũng máu tươi, tuy không nhiều nhưng cũng đủ thấy kẻ tự ý tiến vào bị phép thuật báo động làm bị thương không nhẹ. Mà phía sau cánh cửa ngoài cầu thang vang lên tiếng bước chân dồn dập, hơn nữa càng lúc càng gần, càng lúc càng vang dội.

“Cuối cùng vẫn không tin tưởng ta ư?”

Lương Lập Đông lấy từ không gian trữ đồ ra một cuộn sách phép thuật Rơi Như Lông Vũ, sau đó thả người nhảy ra khỏi cửa sổ, thân thể bồng bềnh từ từ rơi chéo về phía trước, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện trên mặt đất có hơn trăm cung thủ đang giám sát hắn. Thấy hắn nhảy ra, ít nhất một trăm cánh cung giương lên khoá chặt quỹ tích di chuyển của hắn.

Thế này thật không ổn! Lương Lập Đông chép miệng một tiếng.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.