Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộn sách thú nuôi ma pháp

Phiên bản Dịch · 1920 chữ

Chương 57: Cuộn sách thú nuôi ma pháp

Thành Đông Phong, phủ thành chủ, trong thư phòng trên tầng hai.

Thành chủ Uther uống rượu trái cây, nhìn thần quan áo đỏ trước mặt, sắc mặt đen như đáy nồi: “Beata các hạ, gần đây ngài thoải mái nhỉ. Ngồi trong thôn dạy chữ, bố thí giáo lý, ngồi chơi không mà mỗi tháng cũng được vài trăm đồng vàng. Còn đám người chúng ta ngày ngày đánh đánh giết giết, tiền thu được còn chẳng bằng ngài.”

“Ha ha ha, thành chủ thật biết nói đùa.” Lương Lập Đông nhấp một ngụm rượu trái cây rồi nói: “Ta chỉ có một phần rưỡi lợi nhuận thôi mà. Nếu thành chủ nắm tám phần rưỡi lợi nhuận mà tiền vàng làm sao tiền lại ít hơn ta được? Có điều từ chỗ vàng được chi cũng có thể thấy thành chủ ngài thật chẳng chịu bỏ sức, đào được ít vàng thế!”

Thành chủ tay run run, hắn nổi giận vỗ rầm lên bàn quát: “Nếu không phải ngươi cố ý đẫn thần điện Sinh Mệnh tới mỏ vàng, chúng ta cũng việc gì phải dính vào nhiều chuyện như vậy. Đến lúc đó chúng ta độc chiếm mỏ vàng, ngươi cũng được nhiều vàng hơn.”

“Nếu theo lời ngươi nói, người độc chiếm mỏ vàng là ngươi chứ không phải là ta.” Lương Lập Đông nhìn lại đôi mắt đối phương với vẻ châm chọc: “Nếu không có kẻ địch, một khi ngươi xác nhận mỏ vàng là thật, chỉ vài hôm sau ta sẽ phơi thây ngoài rừng hoang.”

Con mắt Uther híp lại, thân thể toả ra khí lạnh: “Ý ngươi là ta sẽ cố tình giết ngươi?”

“Ta không nói ngươi sẽ giết ta!” Lương Lập Đông mỉm cười gian trá: “Ta chỉ nói ta sẽ chết thôi, kẻ muốn giết ta đâu cần tự ra tay. Huống hồ quan trọng nhất là nếu ta chết chắc chắn sẽ có nguyên nhân. Ví dụ như tư thông với địch hoặc ý đồ cưỡng bức một cô gái thân phận cao quý nào đó… Muốn tìm lý do có khó gì đâu!”

Trong trò chơi, một nửa thời gian của Lương Lập Đông là giao tiếp với quý tộc, hắn biết cách làm sao để hạ nhục đối phương nhưng đối phương lại không thể phản bác lại được. Đúng như dự đoán, sắc mặt Uther đã đen như than, hắn vỗ cái rầm xuống bàn rồi lại nhịn xuống, giọng điệu âm trầm: “Ngươi cứ dùng cái cách xử sự đê tiện ấy đương nhiên sẽ thấy ai cũng đê tiện như ngươi rồi. Không nói chuyện đấy nữa, gần đây thần điện phái rất nhiều mục sư cùng người có nghề nghiệp tới quấy rầy chúng ta, rất nhiều sát thủ và thích khách. Binh lính bình thường không cách nào phát hiện những nghề nghiệp giỏi nấp trong bóng tối, sức chiến đấu cấp cao của chúng ta lại không đủ, chỉ dùng người của chúng ta hiện giờ rất bị động, không dám tuỳ ý ra ngoài hành động.”

Lương Lập Đông nắm giữ Vân Long Lam Đồng, là huyết thống đặc thù, có thể nhìn thấu tất cả các loại ảo thuật, bao gồm cả kỹ năng hay phép thuật ẩn thân. Nhưng hắn cũng không định bộc lộ năng lực của mình, đặc biệt trong tình huống Uther còn mang ác ý với hắn: “Ngươi bảo ta tới là để đối phó với đám sát thủ này? Tuy ta khá am hiểu đối phó với thích khách nhưng ngươi bảo ta làm sao lấy một địch nhiều được?”

Nửa năm trước, Lương Lập Đông chỉ chốc lát đã tiêu diệt được hai thích khách khiến Uther cực kỳ ấn tượng, hắn vẫn cảm thấy Lương Lập Đông có phương thức riêng để đối phó với thích khách, nghe vậy bèn nói: “Không cần ngươi lấy một địch nhiều, chỉ cần ngươi ở đây bảo vệ chúng ta, không cho thích khách âm thầm tiếp cận chúng ta là được.”

“Ngay cả thế tác dụng của ta cũng chỉ có hạn.” Lương Lập Đông chậm rãi nói: “Nếu ta xuất hiện, thần điện Sinh Mệnh cũng sẽ nhanh chóng biết được tin tức về ta. Bọn chúng cũng sẽ biết ta từng giết chết hai tên thích khách, đám sát thủ của chúng sẽ cố gắng vòng qua ta, cố gắng nghĩ cách tấn công các ngươi. Ta có chống bên này thì cũng hở bên khác… Trừ phi chúng ta có hai nghề nghiệp nhằm vào thích khách.”

Uther thở dài nói: “Nếu nghề nghiệp đối phó thích khách dễ kiếm như vậy chắc thế gian này đã không có nhiều sát thủ.”

Lương Lập Đông nghĩ một lát rồi nói: “Thật ra cũng không khó, Barbara cũng có thể làm được.”

“Con bé chưa học phép thuật loại trinh sát.” Nói tới con gái, sắc mặt Uther ôn hoà hơn nhiều: “Ngươi cũng biết mà, tháp ma pháp màu đỏ luôn tôn sùng lực phá hoại cực hạn. Bọn họ chỉ nghĩ đủ mọi cách để mình học được sở trường hệ hoả, học tập càng nhiều phép thuật hệ hoả. Con gái ta học tập trong hoàn cảnh như vậy thì làm sao mà khác được. Hơn nửa số phép thuật con bé học được là ma pháp hệ hoả.”

Lương Lập Đông xua tay: “Ta không nói tới phương diện phép thuật mà là thú nuôi ma pháp… Nếu Barbara có thể khế ước với một thú nuôi nhắm vào ẩn thân, ta cũng bớt áp lực. Huống hồ sau khi khế ước thú nuôi ma pháp, sức chiến đấu của Barbara ít nhất cũng tăng thêm ba phần mười, như vậy càng có lợi.”

“Vấn đề là khế ước thú nuôi rất khó kiếm.” Uther thở dài nói, con gái là ‘nhược điểm’ duy nhất của hắn: “Mặc dù ta là chiến sĩ nhưng ta cũng từng hỏi một số đại sư về phép thuật. Phép thuật khế ước thú nuôi đã thiếu thốn từ hơn 200 năm trước… Hiện giờ những phép thuật khế ước thú nuôi chỉ là bản thiếu, rất không ổn định. Nếu lực lượng tinh thần không đủ mạnh rất dễ bị thú nuôi phản kích, trở thành bi kịch không thể cứu vãn.”

Lương Lập Đông lúc này cũng hiểu vì sao lẽ ra mỗi ma pháp sư phải có một thú nuôi, mà giờ lại hi hữu như vậy.

Uther nhìn Lương Lập Đông, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc: “Thật ra ta rất khó hiểu về ngươi. Rõ ràng lực lượng tinh thần của ngươi không mạnh, chí ít Barbara nói tuy tinh thần lực của ngươi ổn định hơn con bé nhưng không phải là mạnh. Thế nhưng ngươi lại có một thú nuôi ma pháp rất mạnh.”

“Vì ta dùng khế ước thú nuôi bản hoàn chỉnh!”

Lương Lập Đông trả lời một câu, sau đó suy nghĩ. Ma pháp khế ước thú nuôi là phép thuật được sáng tạo từ khi nữ thần phép thuật Mubarak Frances chưa thành thần. Mặc dù hiện giờ thế nhân vẫn biết tên của nữ thần, nhưng khế ước thú nuôi ma pháp lại thành bản thiếu, rốt cuộc là ý của nữ thần phép thuật hay nữ thần có chuyện gì?

Ánh mắt Uther sáng bừng lên, hắn nhìn chằm chằm vào Lương Lập Đông: “Ngươi biết phép thuật khế ước thú nuôi loại hoàn chỉnh?”

Đương nhiên Lương Lập Đông biết, có điều hắn lại nói: “Không biết, có điều người nhà của ta biết, bọn họ làm giúp ta hai cuộn sách khế ước thú nuôi, ta đã dùng một cuộn!”

“Tức là ngươi vẫn còn một cuộn!” Hai tay Uther vỗ lên mặt bàn, hắn cúi người nhìn Lương Lập Đông: “Beata các hạ, nếu ngài đồng ý nhượng lại cuộn sách này, ta sẽ chia thêm cho ngài nửa phần lợi nhuận.”

Khoé miệng Lương Lập Đông nhếch lên như cười như không: “Ta nào dám nhận… Một phần rưỡi lợi nhuận đã khiến người nào đó định giết ta. Nếu lại thêm nửa phần nữa, ta nghi người nào đó chắc sẽ lột da tróc thịt ta mới đủ hả giận. Cuộn sách khế ước thú nuôi này vốn ta cũng định bán cho tiểu thư Barbara, đây cũng là nguyên nhân ta tới đây. Một trăm đồng vàng, chốt giá, ngươi đồng ý hay không?”

“Đồng ý, sao lại không đồng ý chứ!” Uther cười ha hả nói: “Có điều ngươi đợi ta một lát, ta gọi Barbara lại, con bé là ma pháp sư, có lẽ nên để con bé xem xem cuộn sách này có thích hợp để nó sử dụng hay không!”

“Đương nhiên nên vậy, xin mời!”

Uther nhanh chân rời phòng. Lương Lập Đông rút cuộn sách Khế Ước Thú Nuôi từ trong không gian trữ đồ ra, để lên bàn. Cuộn sách này hắn vừa chế tạo đêm qua bằng số tài liệu luyện kim còn lại. Tuy Khế Ước Thú Nuôi chỉ là ma pháp cấp hai nhưng mô hình cấu tạo khá phiền phức, Lương Lập Đông cũng thất bại đến ba lần, nhức đầu cả đêm mới hoàn thành. Tiền tài liệu bốn lần tính ra khoảng một đồng vàng, tiền nhân công tính thêm hai đồng vàng theo giá trong trò chơi. Nói cách khác, Lương Lập Đông chỉ bỏ ra một thứ chi phí không tới ba đồng vàng đã bán được giá gấp gần bốn mươi lần.

Vì thế Lương Lập Đông mới không để tâm đến tiền… Ưu thế lớn nhất của người chơi so với NPC chính là chênh lệch về tin tức. Tin tức chính là tiền bạc, đây là chân lý của thế kỷ 22.

Không bao lâu sau, ngoài phòng vang lên tiếng bước chân, người lao vào là Barbara, cô gái thở hồng hộc, hai núi tuyết bị áo choàng che phủ nhấp nhô không ngừng: “Beata các hạ, ngài có cuộn sách Khế Ước Thú Nuôi bản hoàn chỉnh?” Cô bé hỏi xong lập tức nhìn thấy cuộn sách trên bàn, hai mắt sáng bừng lên.

Năm giây sau Uther cũng đi vào. Hai cha con vây quanh cuộn sách trên bàn kiểm tra một hồi lâu. Barbara thật lòng cảm thụ gợn sóng ma lực bập bùng trên cuộn sách, còn Uther chỉ đứng cạnh nhìn.

Khoảng nửa giờ sau, Barbara đứng thẳng dậy: “Tôi không cách nào tra rõ thật giả của cuộn sách này, nhưng ta tin Beata các hạ sẽ không lừa chúng tôi. Chúng tôi mua cuộn sách này. Chắc các hạ cũng có chút tâm đắc với việc khế ước thú nuôi ma pháp, chẳng hay ngài có thể tiết lộ chút kinh nghiệm không?”

Lương Lập Đông giảng giải một hồi rồi kết luận: “Động vật thuộc họ nhà mèo thích hợp trở thành thú nuôi của ma pháp sư hệ hoả, chúng có tốc độ và năng lực chiến đấu cao, lại có sở trường chống ẩn thân, vừa là ‘sát thủ’ rất mạnh vừa là lính trinh sát không tệ. Nhược điểm lớn nhất của ma pháp sư là dễ bị thích khách đánh lén, nếu khế ước được với thú nuôi họ nhà mèo, vậy nhược điểm này cũng không còn rõ như trước!”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.