Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm thấy rồi

Phiên bản Dịch · 1938 chữ

Chương 51: Tìm thấy rồi

Thôn Serly không biết giá trị của chữ viết nhưng Hank lại rất rõ. Hắn làm người hầu kỵ sĩ cho chủ nhân của mình đã ba năm, làm từ công việc cơ bản nhất là lau chùi giáp trụ làm lên, nghiêm túc cẩn thận, chưa bao giờ mệt mỏi, ngày ngày còn bỏ thời gian luyện tập kiếm thuật quân dụng cơ bản, tới thời gian ngủ cũng chẳng có bao nhiêu. Hơn một năm ròng hắn mới được chủ nhân để ý đến, được trao cho quyền học chữ, hai năm qua đi chẳng qua cũng chỉ được học hơn 100 chữ, mà em trai hắn chỉ nửa năm đã được học hơn 500 chữ.

Hơn 500 chữ đã đủ đọc phần lớn sách vở rồi. Nếu tất cả những điều này không phải là giả, Hank biết tương lai của em trai mình quả thật rất sáng sủa, chỉ cần cho cậu bé thời gian trưởng thành có lẽ có thể trở thành học giả. Hơn nữa thầy giáo của em trai định dạy chúng sở trường chiến đấu, chuyện này còn hơn cả giấc mơ nữa… Thế nhưng phiền phức cũng ở chính điểm này, Hank tự nhận mình không còn là thôn dân ngu dốt nữa, sau khi tới thành ĐỒng Cổ, thành người hầu kỵ sĩ của chủ nhân, hắn đã thấy rất nhiều chuyện xấu xa, hắn tin rằng trên thế giới này không việc tốt nào không có lý do, cũng không việc ác nào vô duyên vô cớ.

Thầy giáo của Jerry ‘hào phóng’ như vậy, thậm chí có thể nói là không cần báo đáp. Người làm tới mức này không phải đại thiện thì là đại ác, thế nhưng thế gian này nào có ai đại thiện? Chính vì vậy, Hank cảm thấy khả năng sau rất lớn, càng cảm giác mình buộc phải tự đến chứng kiến, tránh cho em trai bị lừa gạt tới mạng cũng chẳng còn.

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Jerry đã dậy. Dù sao thôn Reed cách đây cũng một quãng đường, nếu không dậy sớm không thể tới nơi trước khi thầy giáo bắt đầu dạy. Không ai muốn bỏ học, cậu cũng vậy. Mang chút ngái ngủ, cậu gõ cửa phòng anh trai, không có hồi âm, cậu bèn bước ra ngoài cửa chính, không ngờ lại thấy anh trai mình đã đợi bên ngoài, cạnh đó còn một con tuấn mã.

Hank là người hầu kỵ sĩ, có ngựa cũng không phải là lạ. Vốn những ngày khác Jerry đi bộ cùng bạn bè tới thôn Reed, nhưng lần này có anh trai cho cưỡi ngựa chung, trời còn chưa sáng bọn họ đã tới thôn Reed.

Đến nơi sớm, Jerry vừa ăn bánh mỳ đen, vừa dùng cành cây luyện chữ trên bãi cát trước cửa thôn. Hank đứng cạnh nhìn một lúc, quả thật có nhiều chữ hắn không biết, lúc này rốt cuộc hắn cũng tin Jerry đã biết hơn 500 chữ. Có điều càng như vậy, hắn càng bất an.

Jerry bên cạnh luyện chữ tới quên trời quên đất, Hank lại tâm thần không yên. Khoảng một tiếng sau, trời hửng sáng, những đứa bé khác của thôn Serly cũng xuất hiện phía cuối đường. Jerry lấy chân xoá chữ trên cát đi, sau đó dẫn Hank vào làng, tới trước cửa thần điện.

Một thiếu nữ tướng mạo tạm được đang quét dọn thần điện, có vẻ đã sắp xong.

Jerry quay sang phía Hank nói: “Anh, cô bé này là Belin. Thầy rất coi trọng bạn ấy, có vẻ định bồi dưỡng bạn ấy thành mục sư. Còn một bạn nữa tên là Kayle, được thầy dạy bảo, cậu ấy đã khai mở nghề nghiệp.”

“Đã dạy thành nghề nghiệp?” Hank ngạc nhiên, bản thân hắn cũng có nghề nghiệp là ‘kỵ binh’, hắn biết muốn khai mở nghề nghiệp khó khăn đến mức nào. Theo những gì em trai nói tối qua, Beata mới tới thôn Reed khoảng hơn nửa năm, mới chút thời gian đó đã bồi đưỡng được một người thành có nghề nghiệp, chuyện này quá ly kỳ. Bản thân hắn cũng phải khổ luyện suốt hai năm mới khai mở được nghề nghiệp.

“Sáng nay thầy sẽ tiếp tục dạy. Thần điện nguyên tố Ác Kim cho phép bất cứ ai vào cầu nguyện, bất kể là quý tộc hay bình dân.” Jerry vừa nói vừa dẫn anh trai vào trong thần điện, bọn họ tìm một vị trí phía trước ngồi xuống rồi nói: “Khi dạy bọn em, thầy sẽ giảng thêm rất nhiều tri thức, bọn em cảm thấy rất có ích, vì thế ai cũng tới nghe giảng. Hôm nay thầy sẽ dạy chúng em cách rèn luyện sở trường chiến đấu… Anh, anh có sở trường chiến đấu gì vậy?”

“Thuật cưỡi ngựa với khát vọng chiến đấu.” Hank đáp: “Đây là hai sở trường tiêu chuẩn của kỵ binh, không biết thầy giáo em biết sở trường gì.”

Hank vừa trả lời vừa quan sát thần điện. Hắn đã từng tới vài thần điện, nơi nào cũng rộng lớn hơn ở đây nhiều. Nhưng trong thần điện này có một bầu không khí rất trang hoà, những thần điện khác quá trang nghiêm, ngược lại không thân thiết như toà thần điện này.

Không bao lâu sau mọi người đã đến đủ, mười mấy đứa trẻ ngồi chung một chỗ, nói cười ríu rít, đằng sau còn mười mấy người trưởng thành. Lại qua một lát, một thanh niên mặc áo choàng đỏ đi ra từ cánh cửa phía sau thần điện, Hank vừa thấy đối phương lập tức sửng sốt… Ấn tượng đầu tiên của hắn là tên lửa đầỏ này có gương mặt quá trắng trẻo, đi đâu cũng làm trai bao được. Thực tế hắn cũng đoán trúng phân nửa, người này đúng là trắng trẻo, nhưng là một người trắng trẻo nhưng cực kỳ uy nghiêm.

Hank cảm giác thấy thân thể đối phương toả ra một uy thế khó hiểu, đây là khí thế mà người đứng vai kẻ bề trên lâu ngày mới tạo thành được. Áp lực mà đối phương tạo cho hắn thậm chí còn lớn hơn chủ nhân… Chủ nhân là người đã sắp lên tới cấp bậc truyền thuyết, chảng lẽ người này còn mạnh hơn chủ nhân?

Không thể nào, đối phương quá trẻ… Trừ phi hắn là tộc trường sinh.

Một lúc sau, Lương Lập Đông cũng để ý tới Hank, dẫu sao một gương mặt lạ lẫm xuất hiện trong thần điện, hắn đương nhiên không mù tới mức không để ý thấy. Tiếp theo ghi chú của hệ thống ánh lên trong võng mạc, đây là một người có nghề nghiệp lv 3.

Sau lần giảng đạo ngày hôm qua, hệ thống quản lý thần điện ghi nhận đã có mười bốn người trở thành tín đồ cấp thấp, tất cả đều là trẻ con, sau đó nửa đêm, hắn nhận được thông báo của hệ thống, cống hiến của hắn đối với giáo phái nữ thần Ác Kim +3. Con số này nhìn thì không nhiều, nhưng cộng cả khoản khen thưởng khi xây dựng xong thần điện, giờ hắn đã có 38 điểm cống hiến, lại thêm 12 điểm, tròn 50 là có thể dùng hệ thống đổi thần thuật đầu tiên.

Không phải ai cũng có thể trở thành mục sư, nhận được thần thuật, cần phải đủ độ thành kính. Nhưng mỗi giáo chủ đều có thể học được rất nhiều thần thuật, vì họ cai quản một thần điện, chỉ cần quản lý tốt thần điện, lôi kéo nhiều tín đồ cho thần linh, thu được nhiều cống hiến, thần tất nhiên sẽ ‘chúc phúc’ cho người này. Những người chơi phát hiện ra ‘lỗ thủng’ này, vì vậy rất nhiều người nghĩ hết mọi cách để trở thành giáo chủ của một thần điện, bất kể hệ vật lý hay hệ phép thuật.

Chỉ có điều muốn phát huy uy lực thật sự của thần thuật cần có điểm ý chí cao, độ thành kính cũng phải cao… Vì vậy kẻ đầu cơ trục lợi nhận thần thuật như Lương Lập Đông uy lực chỉ như gà mờ, chỉ đơn giản là kiếm thêm thủ đoạn tấn công hoặc phòng thủ mà thôi.

Tín đồ bình thường khác với những tín đồ có nghề nghiệp. Tín đồ bình thường thực ực không đủ, cho dù có trở thành tín đồ chân chính cũng không cách nào cung cấp quá nhiều lực lượng tín ngưỡng cho thần linh. Nhưng tín đồ có nghề nghiệp lại khác, thực lực càng mạnh lại thì lực lượng tín ngưỡng sinh ra càng lớn, hầu hết các thần linh đều thích những người có nghề nghiệp trở thành tín đồ của mình.

Giờ có một người có nghề nghiệp bước vào thần điện của mình, Lương Lập Đông đương nhiên rất vui vẻ, nếu có thể khiến người này trở thành tín đồ của nguyên tố Ác Kim, như vậy muốn đổi lấy thần thuật cũng chỉ là chuyện ngày một ngày hai.

“Giờ ta sẽ giảng giáo lý của nữ thần Ác Kim cho mọi người. Đầu tiên, thương mại là gì?” Lương Lập Đông đặt hai tay lên bàn đá, đem những lý tưởng và kiến thức có liên quan tới nữ thần Ác Kim mà hắn từng nghe trong trò chơi trộn lẫn với nhau, dùng từ ngữ thông tục dễ hiểu chậm rãi giảng giải.

“Vì vậy, bất kể quốc gia nào, chỉ cần có đủ nhân khẩu đều sẽ có giao dịch. Bất luận tiền buôn bán hay của cải giao dịch đều thuộc về hành động thương mại, đều nằm trong lĩnh vực mà nữ thần Ác Kim cai quản…”

“Đợi đã! Các hạ, có chỗ tôi không hiểu.”

Lương Lập Đông đang giảng giải, một giọng nói ngắt đứt dòng suy nghĩ của hắn, hắn nhíu mày nói: “Xin cứ nói!”

“Nếu bất cứ hành động giao dịch nào cũng có thể coi là thương mại, đều nằm dưới sự quản lý của nữ thần Ác Kim… Thế thì tôi không hiểu, như vậy nữ thần Ác Kim phải rất lợi hại mới đúng chứ, dù sao khắp nơi trên thế giới đều có giao dịch, thần lực của nữ thần đáng lẽ phải cực kỳ mạnh mẽ, đâu đâu cũng có. Nhưng tôi chưa từng nghe trên thế giới này có nữ thần nào như vậy cả!”

Người vừa nói đương nhiên là anh cả của Jerry, Hank. Không thể không thừa nhận Lương Lập Đông giảng giải giáo lý cực kỳ dễ nghe dễ hiểu, thu hút người nghe. Nhưng càng như vậy hắn càng cảm thấy mọi chuyện không đúng. Hắn từng nghe giáo lý của rất nhiều thần điện, giáo lý nơi nào cũng cực kỳ trang nghiêm bất phàm, khó lòng lý giải, cần tín đồ phải ngày ngày tụng niệm, lại dùng hết mọi tâm tư phỏng đoán ý tưởng của thần. Nếu không như vậy không thể thể hiện sự sùng kính và tin yêu thần linh của mình được.

Mà giáo lý của nữ thần Ác Kim lại quá dễ nghe dễ hiểu, hắn cảm thấy rất vô lý, một vị thần nghe giáo lý còn chẳng chút trang nghiêm có phải thần thiện không? Khả năng là tà thần còn cao hơn!

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.