Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thấy nữ thần Sinh Mệnh

Phiên bản Dịch · 2389 chữ

Chương 39: Không thấy nữ thần Sinh Mệnh

Beata chơi trò chơi đã tám năm, chết cũng vài trăm lần, mỗi lần đều sống lại trong thần điện nữ thần Sinh Mệnh. Có thể nói vị thần mà người chơi quen thuộc nhất chính là nữ thần Sinh Mệnh, vì mỗi lần sống lại mở mắt ra là thấy bức tượng thon thả đầy đặn của nữ thần Sinh Mệnh, sau đó nghe tiếng chúc phúc đầy nhiệt tình của các mục sư dưới trướng. Vì vậy trong quần thể người chơi, hơn 60% số người tín ngưỡng nữ thần Sinh Mệnh!

Theo thống kê chính thức nhưng không trọn vẹn, người chơi có rất nhiều cụm từ nói nhiều thành ra quen miệng, trong đó tỷ lệ cao nhất chính là: Nữ thần Sinh Mệnh xinh đẹp đáng yêu của chúng ta… Từ đó có thể thấy nữ thần Sinh Mệnh được chú ý đến nhường nào.

Tuy Beata không tín ngưỡng nữ thần Sinh Mệnh nhưng vẫn rất có cảm tình với vị thần này. Dẫu sao không ai ghét một vị thần khuyên người thường hướng thiện, huống chi nữ thần Sinh Mệnh dung mạo còn rất đẹp. Sau sự kiện ‘cách mạng’ các người chơi có chút mâu thuẫn với các vị thần, nhưng theo thời gian trôi qua, nữ thần Sinh Mệnh từ từ xoay chuyển ấn tượng của người chơi đối với nữ thần. Sau đó người chơi đem hết ác cảm lẫn tức tối quăng sang bên nhà quản lý, cho rằng sự kiện chúng thần truyền thần dụ là bên quản lý cố tình tạo nên, để duy trì chế độ xã hội của trò chơi. Nếu không không thể giải thích vì sao vị thần xinh đẹp lương thiện như nữ thần Sinh Mệnh lại đè ép cuộc ‘cách mạng’ của nhân dân tầng chót như vây.

Beata cũng cảm thấy sự kiện đó do bên quản lý cố tình gây nên, vì nội dung thần dụ mâu thuẫn với giáo lý của nữ thần Sinh Mệnh.

Bất kể ra sao, chuyện trong trò chơi cũng coi như đã qua, nhưng một nghi vấn mới bày ra trước mắt hắn, hình dạng của nữ thần Sinh Mệnh dường như đã thay đổi, có vẻ như giáo lý cũng đã đổi, chẳng lẽ nữ thần Sinh Mệnh cũng biết sang Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ, hay là… Beata nghĩ tới một khả năng, nhức đầu không thôi.

Beata mải nghĩ chuyện nữ thần Sinh Mệnh, chần chừ vài giây. Ackerman đối diện không nhịn được quát: “Mau lên, đừng cản ta thu học sinh. Chậm chút nữa ngươi chẳng có 20 đồng vàng đâu.”

Giờ Beata càng lúc càng chắc chắn nữ thần Sinh Mệnh đã gặp sự cố. Một tu sĩ cấp 6 sống vài chục năm mà chẳng ra dáng mục sư của nữ thần Sinh Mệnh. Hắn xoa đầu Belin, động viên thiếu nữ rồi mới quay sang lão già trước mặt nói: “Ta cho ngươi 30 đồng vàng, đừng tới làm phiền Belin được không?”

Ackerman tức giận tới phát run, râu mép như muốn vểnh lên: “Ngươi… ngươi dám sỉ nhục ta, sỉ nhục một tu sĩ, ngươi thật to gan.”

“Gan ta lúc nào chẳng to!” Beata cười lạnh, chậm rãi nói: “Ta nhớ nữ thần Sinh Mệnh từng nói, khi ngươi vô duyên vô cớ sỉ nhục người khác, chắc chắn ngươi cũng sẽ bị sỉ nhục. Làm người trước tiên cần đối xử tử tế với người khác, người khác mới tử tế với ngươi. Ngươi là tu sĩ của nữ thần Sinh Mệnh, không đến mức không hiểu đạo lý này chứ.”

Ackerman tức giận tới muốn nhảy bật lên: “Nữ thần Sinh Mệnh Rose nói vậy lúc nào, thần vẫn nhắc nhở chúng ta phải ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng.”

“Nữ thần Rose? Ăn miếng trả miếng?”

Beata cười ha hả, rốt cuộc hắn cũng rõ vì sao nữ thần Sinh Mệnh lại trông xa lạ như vậy, hoá ra là ‘thay mận đổi đào’. Cái tên Rose cũng không xa lạ, nếu hắn nhớ không sai Rose là thần hậu bóng tối, chưởng quản âm mưu ám sát. Ả là tà thần nên bị tất cả các sinh mệnh ‘quang minh’ căm ghét, không cho phép tượng thần xuất hiện, chỉ được những sinh vật hắc ám và tà ác dưới lòng đất âm u thờ phụng.

Nếu giờ nữ thần Sinh Mệnh là Rose, vậy Beata cũng hiểu vì sao ai nấy trong thần điện nữ thần Sinh Mệnh đều mang một luồng khí tà ác.

“Đúng, giờ ngươi sợ chưa.” Ackerman vẻ mặt đắc ý: “Để con bé lại, nể tình ngươi cũng là pháp sư ta không làm khó ngươi.”

Beata nhướn mày, hắn tăng tinh thần lực lên cao nhất đè ép đối phương: “Ta đột nhiên thấy nữ thần Rose nói đúng, ăn miếng trả miếng. Ngươi vô duyên vô cớ bắt học sinh của ta, hành động này có vẻ cũng chẳng thân thiết gì nhỉ.”

Lực lượng tinh thần của Beata không phải quá mạnh, dù sao thuộc sính ý chí của hắn cũng chỉ có 8,05, nhưng Beata vẫn bị ép lui lại phía sau vài bước. Sắc mặt hắn lúc này hơi trắng: “Nơi này là thần điện nữ thần Sinh Mệnh, ngươi dám làm bậy ở đây là khinh nhờn nữ thần Rose.”

“Ta rất kính nể nữ thần Rose, chỉ coi thường nhà ngươi thôi! Già khú rồi mới có chút thực lực như vậy mà cũng đòi làm thầy của Belin?” Beata không hề lưu tình trào phúng: “Belin là nhân tài do thần điện nữ thần Ác Kim chúng ta bồi dưỡng, nếu các ngươi muốn ra tay cướp đừng trách nữ thần Ác Kim của chúng ta không nể mặt, cùng lắm chúng ta tiến hành thánh chiến tại đây. Ta là tín đồ khổ hạnh của nữ thần Ác Kim tại đây, ta có tư cách nhận khiêu chiến của các ngươi. Về phần ngươi, có dám tới thuyết phục giáo chủ các ngươi tuyên bố thánh chiến với chúng ta không?”

Ackerman tức giận tới muốn hộc máu: “Ngươi, tên pháp sư nông thôn thô lỗ nhà ngươi…”

“Ta thô lỗ? Ngươi nhìn mái tóc ta, nhìn đôi mắt ta!” Beata cười gằn, sắc mặt kiêu ngạo: “Luận huyết thống, ta cao quý hơn ngươi ít nhất mười lần, luận thực lực, ta cũng mạnh hơn ngươi nhiều! Ngươi lại dám nói ta thô lỗ? Một tên hề thậm chí không phải quý tộc lại dám bình luận một pháp sư quý tộc. Ai cho ngươi dũng khí, ai cho ngươi tư cách?”

Thiên phú ‘Khí Chất Quý Tộc’ hoàn toàn khai mở, Ackerman bị luồng khí chất “bá đạo” của Beata làm cho lui lại phía sau, sắc mặt hắn lúc xanh lúc đỏ, tức giận vô cùng nhưng không làm gì được những lời sỉ nhục của Beata.

“Hừ, một tên ngu dốt không biết lượng sức mình, tưởng mình là ai chứ. Belin, chúng ta đi!”

Beata kéo Belin xoay người rời đi, Ackerman đằng sau tức tối ngồi bệt xuống, không dốc được tâm tư đến ngăn cản… Đã bao năm rồi, sau khi hắn trở thành một pháp sư, nào ai dám nói với hắn như vậy, song giờ đã lão niên lại bị một thanh niên làm cho tức tới sắp ngất. Nói đi cũng phải nói lại, Ackerman chưa từng gặp người trẻ tuổi nào khí thế cường đại như vậy, cảm giác ngột ngạt như xuất phát từ tận trong xương tuỷ khiến lão sợ vỡ mật, đây chắc chắn là người thừa kế của một thế gia lớn.

Bước ra khỏi thần điện sinh mệnh, Belin vẫn sợ hãi rốt cuộc cũng bình tĩnh hơn, cô bé quay đầu sang nhìn Beata đang đi song song với mình, nói với giọng sùng bái: “Vừa rồi thầy thật uy phong, còn uy nghiêm như quốc vương nữa. Nếu thầy không phải thầy của con chắc con sẽ bị doạ cho khóc thét lên mất! Thầy, trước đây thầy lợi hại lắm phải không, chắc là thiếu gia đại quý tộc rất lợi hại đúng không? Sao thầy lại chịu làm một tín đồ khổ hạnh!”

“Ta không phải quý tộc!”

Belin đương nhiên không tin: “Vâng vâng, con biết giờ người là tín đồ khổ hạnh, không phải quý tộc. Nhưng sao thầy lại phải làm tín đồ khổ hạnh?”

“Vì thầy tán thành giáo lý của nữ thần Ác Kim, thầy cảm thấy mình chung chí hướng với nữ thần cho nên ra ngoài tuyên truyền giáo lý giúp nữ thần. Như vậy coi như giúp đỡ bạn bè.”

Belin giật mình: “Người sao có thể thành bạn bè cùng thần linh?”

“Đương nhiên là được!” Beata không hề do dự nói: “Khi con giải thích được ý tưởng của thần, tuy thực lực con không như thần nhưng về mặt ý tưởng con đã sánh ngang với thần. Lúc này con chính là bạn bè của thần, thần cũng rất tình nguyện có một người bạn phàm nhân hiểu được ý tưởng của mình! Quan hệ giữa thần và người tín ngưỡng khá phức tạp, có thể trở thành người hợp tác, cũng có thể giao dịch lẫn nhau, còn có thể trở thành bạn bè, nhưng không thể trở thành chủ tớ. Một khi con dùng góc độ người hầu tới phụng dưỡng thần, vậy trong ngắn hạn con có thể nhận được thực lực rất mạnh, nhưng con sẽ vĩnh viễn không thể chạm tới ánh sáng của thần, con sẽ vĩnh viễn không thể bước vào tầm mắt của thần. Vì không bao giờ, không một chủ nhân nào đánh giá đúng người hầu của mình.”

Belin lắc đầu: “Con không hiểu.”

“Đợi lớn lên con sẽ hiểu.” Belin xoa đầu thiếu nữ, Jeanne từ trên trời hạ xuống, ném cuộn giấy trong tay cho Beata rồi hạ xuống vai hắn, bất mãn nói: “Ài, mệt quá, cầm hai cuộn giấy còn mệt hơn bắt con mồi bay, chỉ sợ bất cẩn làm chúng phát động. Không chỉ giật ta thành chim nướng, thành gà không lông mà còn rõ là mất mặt… Chủ nhân, lúc về ngài phải làm chút đồ ăn ngon khao tôi đấy!”

“Được, không thành vấn đề!” Beata thu cuộn giấy vào không gian trữ đồ, dẫn Belin về nhà trọ. Lúc này mặt trời đã sắp xuống núi, tất cả đám nhỏ đều đã tập hợp. Bọn nhỏ nghe mấy cô bé kể chuyện Belin bị bắt, giờ lại thấy Beata cùng Belin đều an toàn trở về, lập tức yên lòng. Vài cô bé thân với Belin xông tới kéo cô gái sang một bên, vừa khóc vừa hỏi thăm xem cô có bị thương ở đâu không!

“Xin lỗi thầy, lúc quan trọng như vậy mà con không có mặt!” Kayle đi tới, dáng vẻ áy náy.

“Không sao!” Beata vỗ vai thiếu niên: “Dẫu sao con có tới cũng không giúp được gì, cố gắng trui rèn kiếm thuật đi, sau này sẽ có lúc cho con biểu diễn.”

Beata nhìn xung quanh, thấy bọn nhỏ đều đã tập trung, bèn tuyên bố tất cả mọi người tập hợp, nhân lúc trời chưa tối nhanh về làng. Nếu đến lúc trời tối mới lên đường, đường tuyết buổi tối sẽ rất lạnh rất khó đi, trên đường các khe núi còn có gió lớn.

Mấy thứ thổ sản đều bán hết, lúc về hành lý bọn nhỏ đều rất gọn nhẹ, lại được ma pháp Giá Vụ trợ giúp. Trước khi trời tối đoàn người đã về tới cửa thôn.

Trước cửa thôn rất nhiều người lớn sốt sắng chờ đợi, bọn họ thấy sương mù thổi tới, lát sau mới tan đi, tất cả đám nhỏ đều trong làn sương, đám người không nhịn được hoan hô vang trời.

Beata lấy túi tiền bán thổ sản trong không gian trữ đồ ra ném cho Kayle rồi nói: “Thầy đột nhiên nhớ ra có việc cần làm, chắc thầy phải rời làng vài ngày. Lúc thầy không có nhà con phụ trách dạy các bạn ôn lại chữ. Thầy cũng không biết bao lâu nữa sẽ về, nhưng chắc không hơn nửa tháng.”

Kayle nâng túi tiền, nhướn mày, đột nhiên cậu nói: “Thầy định đi giết người ư?”

“Hả?” Beata ngạc nhiên: “Sao con nghĩ thế!”

“Con cũng không biết vì sao, chỉ cảm thấy thế!” Kayle cũng ra vẻ khó hiểu: “Thầy tự cẩn thận nhé, khó khăn lắm mới có người dạy dỗ chúng con, có lẽ trăm năm cũng không gặp được một lần. Nếu thầy có chuyện, bọn con sẽ rất buồn.”

Beata ngắt lời: “Thầy chỉ vào thành Đông Phong làm vài việc thôi, có liên quan tới phép thuật, con chỉ giỏi nghĩ lung tung. Được rồi, thầy đi đây kẻo không kịp.”

“Đi đường cẩn thận!” Kayle vẫy tay phía sau.

Beata dùng ma pháp Giá Vụ nhanh chóng rời khỏi phạm vi thôn trang, lần này không có đám trẻ con làm chậm lại, tốc độ của hắn rất nhanh. Sau khi rời khỏi thôn, Jeanne trên vai hắn đột nhiên nói: “Trực giác thằng nhóc kia nhạy thật, bảo nó không có huyết thống đặc thù, trời mới tin được!”

Beata gật đầu tán thành.

“Ngài không yên lòng về Ackerman, lo hắn trả thù?”

Beata nói: “Nếu là tín đồ của vị thần khác có lẽ ta cũng chẳng lo như thế, nhưng Rose lại khác. Tà thần Rose luôn tuyên dương có thù tất báo, tín đồ của ả chắc cũng chẳng khác gì. Ackerman tuy bị ta chửi một hồi mà không dám cãi, nhưng ta sợ rằng một lúc sau, hắn ngẫm nghĩ xong sẽ có ý trả thù. Nếu công khai tới ta cũng chẳng sợ, chỉ sợ hắn nấp trong tối ra tay với thôn làng và bọn nhỏ. Ta định theo dõi hắn mấy ngày, nếu hành động của hắn có gì không đúng, chúng ta ra tay trước, giết hắn!”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.