Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ đoạn vô hình của thành chủ

Phiên bản Dịch · 2478 chữ

Chương 23: Thủ đoạn vô hình của thành chủ

Trong trò chơi không có tình huống như Jeanne d’Arc, Lương Lập Đông cũng không hiểu vì sao, có điều hắn đoán có thể do linh hồn mình biến thành màu vàng kim. Hắn nhớ trước đây trong trò chơi, khi khế ước với thú nuôi, mảnh linh hồn của hắn có màu xanh lam, nhưng hôm qua khi khế ước với Jeanne d’Arc, mảnh linh hồn phân tách ra lại có màu vàng kim, lúc đó đang tập trung khế ước thú nuôi ma pháp, không để ý, giờ nghĩ lại dường như trong chuyện này còn có chút bí ẩn.

Có điều chuyện này liên quan tới linh hồn, trong trò chơi Lương Lập Đông tập trung thời gian và công sức vào việc quản lý nội chính, chiến tranh lãnh thổ, nhiệm vụ lính đánh thuê và thu thập bản vẽ cấu tạo ma pháp, kiến thức về phương diện linh hồn chỉ có chút nhận biết thô thiển chứ không thông thạo. Người của tháp ma pháp màu xám rất am hiểu phương diện ma pháp linh hồn, nhưng Lương Lập Đông không dám tìm tới họ, đám người cuồng nghiên cứu tính cách quái gở đó mà biết linh hồn của hắn đổi màu… Trở thành vật thí nghiệm là tương lai gần như chắc chắn của Lương Lập Đông.

Vì vậy chuyện vì sao lông vũ của Lương Lập Đông lại đổi màu chỉ có thể tạm thời để sang một bên. Lương Lập Đông nâng Jeanne d’Arc lên, ngắm trên ngắm dưới, ngắm trái ngăm phải, nói: “Có thấy gì không thoải mái không?”

“Cái này thì không!” Ánh mắt Jeanne d’Arc nhìn chủ nhân đầy kỳ quái: “Có điều ngài có thể đừng nghịch tôi như vậy không? Tuy tôi chỉ là một con chim nhưng tôi vẫn có trí khôn đấy. Hơn nữa tôi còn là một thiếu nữ, làm vậy không được hay cho lắm.”

“Được rồi, ta tôn trọng quan điểm của mi!” Lương Lập Đông thả Jeanne d’Arc xuống.

Jeanne d’Arc lật tấm thảm cuộn bản thân lại: “Cám ơn ngài, thật may cho tôi vì có chủ nhân thấu tình đạt lý như ngài… Nếu tính cả khả năng nấu nướng của ngài, có lẽ phải nói tôi cực kỳ may mắn.”

Cứ như vậy, lần đầu tiên người chủ và thú nuôi ăn ý. Hầu như tất cả người dùng phép và ma thú của mình đều chậm rãi xây dựng quan hệ thân mật qua những hành động nhỏ khi ở cạnh nhau như vậy, khi bọn họ ăn ý tới một mức độ nhất định, hay theo hệ thống trò chơi nhận định là độ thân thiện trên 80 điểm có thể xây dựng đường hầm tâm linh, không chỉ đối thoại trong ý thức, chủ nhân còn có thể dùng tầm mắt của thú nuôi. Mặt khác, sở trường của thú nuôi ma pháp truyền cho chủ nhân phải đợi đường hầm tâm linh xây dựng mới có hiệu lực.

Trời mưa to, vốn Lương Lập Đông tưởng rằng hôm nay sẽ không ai đưa đồ ăn tới, thế nhưng không ngờ Belin đội mũ cỏ, mặc áo tơi, hai tay mang theo một cái rổ, bước cao bước thấp đi tới.

“Thưa thầy, mọi người trong thôn hôm qua đã chuẩn bị sẵn đồ ăn, giờ con mang đến.” Belin nhỏ nhắn đứng trước căn nhà tranh.

Lương Lập Đông mời cô bé vào nhà, điều động nguyên tố hệ hoả quay quanh người Belin, sưởi ấm cơ thể cô bé: “Đã đến đây rồi thì ở lại giúp thầy một tay, ăn một bữa luôn nhé!”

Belin hai mắt bừng sáng, cô bé nhớ tới món thịt thỏ hầm hôm trước, đó là món ăn ngon nhất cô từng ăn.

Mưa lã chã tới tận chập tối… Trong gian nhà cỏ, Belin ngồi cả ngày nghe Lương Lập Đông kể một số chuyện cổ cùng giảng giải tri thức, sau đó ăn hai bữa đầy mỹ vị, lúc về cũng cực kỳ sung sướng. Đến 0 giờ đêm, hệ thống tổng kết điểm kinh nghiệm trong ngày… 4 điểm, nếu không phải hôm nay dạy Belin một ít tri thức, có lẽ không nhận được tới 1 điểm kinh nghiệm.

Hôm sau, trời quang mây tạnh, Belin nhìn đám trẻ bên bờ sông nói: “Hôm qua tuy thầy không thể dạy chữ cho các con, nhưng thầy mong rằng các con có thể tự giác ôn tập những tri thức mình học được, chỉ nhận biết văn tự thì chẳng mấy tác dụng, các con phải biết viết. Chữ viết có đẹp hay không liên quan tới ấn tượng của người khác về con, người có chữ đẹp thường được mọi người để ý đến hơn. Đương nhiên đây chỉ là một nhân tố nhỏ trên đường dẫn tới thành công mà thôi. Người bình thường nếu muốn được các vị đại nhân coi trọng cần có năng lực. Năng lực là gì? Khí chất của các con, tính cách các con, sở trường của các con… thậm chí vận may của các con, tổng hợp tất cả những thứ đó mới là năng lực của các con. Thầy có thể bồi dưỡng khí chất của các con, có thể dạy các con rất nhiều sở trường, thế nhưng thầy không thể thay đổi được tính cách các các con, cái này là trời sinh, nếu không có thời cơ cũng rất khó thay đổi. Nhưng ta mong rằng, bất luận tính cách các các con ra sao, xin hãy bộc lộ những mặt tốt trong tính cách đó, cố gắng chôn thật sâu những mặt không tốt tận đáy lòng. Điểm khác biệt của người và cầm thú chính là có thể kiềm chế. Những tính cách tốt như hiền lành, ôn nhu, ấm áp, kiên định có thể khiến con đường trưởng thành của các con bằng phẳng hơn một chút, cũng có thể giúp các con đến gần thành công hơn.”

Khi hắn nói những lời này, bên cạnh vang lên tiếng vỗ tay, Lương Lập Đông quay đầu lại cười nói: “Karl các hạ, ngài tới rồi.”

Lương Lập Đông đã sớm biết đối phương đến, tinh thần lực Karl rất không ổn định, thi thoảng lại toả ra một hai vòng trường lực tinh thần vô hại ra xung quanh, người bình thường không cảm giác được trường lực này, nhưng người dùng phép có thể nhận ra rất dễ dàng. Có thể nói, trường lực tinh thần của ma pháp sư bình thường khiến người ta có cảm giác liên miên không ngừng như dòng nước chảy, thế nhưng ở Karl lại là tầng tầng gợn sóng.

“Beata các hạ nói hay lắm!” Karl thân mặc áo bào đen vỗ tay thở dài nói: “Nếu năm xưa thầy giáo dạy ta cũng nói được những lời hay ý đẹp như các hạ, có lẽ ta có thể đi xa hơn bây giờ!”

Lương Lập Đông gật đầu nói: “Cám ơn! Phiền các hạ chờ ta một chút, ta còn phải dạy bọn nhỏ một lúc, sẽ xong nhanh thôi.”

“Xin mời!” Kayle ra hiệu rồi nhanh chóng lui lại vài bước.

Lương Lập Đông nghiêm túc dạy bọn nhỏ học ba chữ cái mới, tự tay dạy bọn nhỏ viết, khoảng nửa tiếng sau, hắn tuyên bố giải tán, bọn nhỏ cẩn thận từng chút một đi cách xa Karl, rồi vội vàng chạy đi. Tuy bọn nhỏ đã không còn e ngại Lương Lập Đông, nhưng điều này không nghĩa là bọn nhỏ không e ngại Karl. Chỉ nhìn tướng mạo, Lương Lập Đông dáng dấp trắng trẻo, mái tốc vàng kim, tướng mạo oai hùng, hơn nữa thường nở một nụ cười ấm áp như ánh mặt trời, xem ra là người khá thân thiện.

Ngược lại làn da Karl trắng xám, lại khoác áo choàng đen, không gian tinh thần của hắn có vấn đề, thường phải chịu áp lực rất lớn, gương mặt luôn cau có. Đừng nói bọn trẻ, cho dù người trưởng thành bình thừng thấy người dùng phép vẻ mặt lạnh nhạt như vậy cũng chỉ dám đứng xa xa.

“Khiến các hạ đợi lâu rồi!” Lương Lập Đông đi tới cười nói: “Mời ngài tới nhà ta một lát.”

Lương Lập Đông dẫn Karl tới ngôi nhà ngoài thôn.

Đứng trước căn nhà, Karl giật mình ngạc nhiên: “Các hạ, ngài ở nơi này sao?”

“Chỉ cần trong lòng có thần, nơi nào cũng là thiên đường.” Lương Lập Đông ra vẻ một tên ‘thần lừa’ thành kính, dẫn Karl vào nhà.

Karl cười khổ nói: “Các hạ, lần đầu ta thấy một tín đồ như ngài đấy.”

Jeanne d’Arc trên giường nghe có tiếng tỉnh lại, mơ mơ màng màng nói: “Đến giờ ăn trưa rồi à?”

Karl nhìn Jeanne d’Arc, gương mặt không mấy thay đổi nhưng giọng nói lại khá hâm mộ: “Thú nuôi ma pháp? Nếu các hạ có thể khế ước thú nuôi ma pháp lại có thực lực cường đại như vậy, sao lại cam tâm làm một tín đồ khổ hạnh như vậy? Ta nghĩ ngài có muốn cạnh tranh làm giáo chủ cũng được.”

Jeanne d’Arc thấy có khách tới, lập tức không còn tinh thần nữa, lại cuộn thảm ngủ tiếp.

Phản ứng hệt như Barbara, xem ra khế ước thú nuôi ma pháp đã trở thành một kỹ năng khá cao cấp. Trong lòng Lương Lập Đông hiện lên suy nghĩ này, hắn mời Karl ngồi xuống rồi cười nói: “Chức vị giáo chủ không phải là thực lực mạnh hay yếu, quan trọng là có đủ thành kính với thần linh hay không. Ta chưa lý giải thấu triệt lý niệm của thần, vì thế giờ ta chỉ có thể làm tín đồ khổ hạnh chứ không phải giáo chủ.”

“Nói thật thì ta không thể nào hiểu được những người theo tín ngưỡng như các hạ.” Karl vẻ mặt u buồn nói: “Nhiều lúc rất hiền lành, nhưng có lúc lại cực kỳ điên cuồng, nhất là lúc cảm thấy vinh quang của thần thánh chịu sỉ nhục.”

Lương Lập Đông không nói tiếp, Karl nói đúng, rất nhiều tín đồ hiểu lý lẽ nhưng cũng rất nhiều tín đồ cực kỳ cuồng nhiệt, cuồng nhiệt đến mức không thể tiếp nhận tư tưởng của những từ các vị thần khác, thi thoảng lại xảy ra thánh chiến. Điều này thật ra chỉ là vấn đề về giáo lý, theo kinh nghiệm của Lương Lập Đông trong trò chơi, rất nhiều giáo lý của thần giáo bị người ta xuyên tạc, tuy vẫn như thật nhưng thực chất lại là giả.

“Có phải ta lắm lời quá không?” Thấy Lương Lập Đông không nói gì, Karl tưởng hắn đang tức giận.

Lương Lập Đông lắc đầu: “Không sao đâu, ta chỉ không có gì để nói thôi, đó là sự thật.” Hắn dừng một chút, lấy từ không gian trữ đồ ra ba cuộn sách, đặt trên mặt bàn, tiếp tục nói: “Karl các hạ, ngài tới rất đúng lúc, tối qua tôi đã làm xong cuộn sách, may mà không làm hỏng chuyện, thành công được ba lần, chẳng hay số lượng này có ổn không?”

Vẻ mặt Karl cực kỳ nghiêm túc, đôi tay cũng hơi run rẩy, hắn cầm ba cuộn sách này, cảm thụ ma lực trên đó một lúc rồi mặt mày hớn hở nói: “Đủ rồi, đủ rồi! Vốn tôi vẫn nghĩ kết quả tốt nhất là có hai cuộn sách thôi, thậm chí tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý không thu được quyển nào rồi. Tôi cũng biết quá trình chế tạo cuộn sách ma pháp cấp ba khó khăn đến mức nào.”

Có ba cuộn sách “Định Vị Không Gian”, xác suất cố định tinh thần không gian của Karl càng cao, có nhiều cơ hội để làm lại hơn.

Lương Lập Đông biển thủ mất hai quyển Định Vị Không Gian, thật ra cũng không tính là biển thủ, hai cuộn sách này là hắn nên có. Theo số liệu trong trò chơi, tỷ lệ thành công khi chế tạo cuộn sách ma pháp cấp 3 chỉ khoảng 30%, nói cách khác bảy phần tài liệu theo lý thuyết chỉ làm được ba cuộn sách, đây cũng là lý do vì sao Karl nói kết quả tốt nhất là hai cuộn sách. Lương Lập Đông đưa hắn ba tấm đã khiến hắn cực kỳ vui mừng rồi.

Huống hồ Lương Lập Đông là người duy nhất có thể chế tạo cuộn sách ma pháp Định Vị Không Gian mà hắn gặp được trong vài năm trở lại đây, cho dù chỉ đưa hắn một tấm… hắn cũng vô cùng cảm kích.

Karl cẩn thận từng chút một cất ba cuộn sách ma pháp vào trong áo choàng của mình rồi thành khẩn nói: “Các hạ, ngài là bằng hữu cả đời của ta, ta sẽ báo đáp lại ân tình này của ngài… Đúng rồi, lần này ta tới thật ra cũng được người khác nhờ cậy đưa thư cho ngài.”

Một phong thư ma pháp màu trắng tinh đặt lên bàn, Lương Lập Đông cầm lên xem, là thiệp mời tham gia sinh nhật mười bảy tuổi của Barbara, người mời là thành chủ thành Đông Phong, Uther Longman.

Karl là pháp sư chiến tranh, nhận sự quản lý của thành Đông Phong cũng không phải chuyện gì lạ, chuyện hắn lấy làm lạ lại là: “Tuy ta cũng là người dùng phép nhưng cho dù thành chủ Uther có coi trọng ta đến đâu thì phái một người hầu tới đưa thiệp là được, sao lại để một người dùng phép cao quý đến đây? Như vậy không hợp quy củ, cũng khiến ta thấy hơi lo đấy.”

“Tôi chỉ là người đưa thư thôi.” Karl cười khổ nói.

Phái một người dùng phép đưa thư… Lặng lẽ thể hiện quyền thế của bản thân lại không khiến người ta phản cảm, thủ đoạn này thật cao tay! Hơn nữa đây cũng là một cách để hạ thấp huy thế người khác ư? Có điều thành chủ thành Đông Phong dạy dỗ con gái khí độ tốt như vậy, chắc hẳn tâm cơ cũng cực sâu, có thủ đoạn như vậy cũng không lạ.

Chỉ trong chốc lát, Lương Lập Đông đã nghĩ tới rất nhiều chuyện, có điều gương mặt hắn không biểu lộ chút gì, vẫy vẫy bức thư ma pháp trong tay, cười nói: “Yên tâm đi, năm ngày nữa chắc chắn ta sẽ tới dự tiệc đúng giờ!”

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.