Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu thăng cấp

Phiên bản Dịch · 2128 chữ

Thôn trưởng thôn Serly tên là Dotuman… Cái tên này rất khó đọc khó nghe, thế nhưng tên do cha mẹ ban cho, trưởng thôn cũng không tiện thay đổi, hơn nữa đã gọi mấy chục năm, ông lão cũng quen dần.

Cùng là trưởng thôn, Dotuman vẫn mang chút đối địch với trưởng thôn Reed, tuy đối phương cũng chỉ là một lão già nát rượu nông thôn như hắn nhưng nói thế nào cũng vẫn là hậu duệ quý tộc, trước đây mỗi khi xuân tới, hai người cùng dẫn dân làng vào thành, đối phương có thể nói vài lời cùng quý tộc trong thành, nhưng hắn lại chỉ có thể đứng hầu bên cạnh. Lâu dần, một cảm giác không phục nổi lên trong lòng Dotuman, vì sao cùng là trưởng thôn đối phương lại cao quý hơn mình một chút, chẳng phải là có tổ tiên tốt để lại cái danh quý tộc cho hắn ư, nếu dựa vào bản lĩnh chân chính, chắc chắn mình xuất sắc hơn lão già Reed đó.

Vốn không ưa nên Dotuman cũng không tích giao tiếp gì với Reed, nhưng nay Reed lại chủ động tới tìm lão.

Ngồi sau một mặt bàn cũ kỹ, Dotuman bảo vợ đưa một cốc nước suối cho khách, rồi nói không chút biểu cảm: “Trưởng thôn Reed, lâu lắm mới gặp. Chẳng hay rồng đến nhà tôm có chuyện gì. Chậc chậc, làm vậy có tổn hại cái tôn nghiêm quý tộc ít ỏi của ông không?”

“Cái thằng già này, nói chuyện vẫn khó ưa như trước.” Reed vô tình xua tay: "Tôi biết ông ưa tôi, tuy không biết vì sao. Nhưng lần này tôi đến gặp ông là có chuyện cần bàn, rất quan trọng. Chuyện này liên quan tới hai làng chúng ta, hy vọng ông nghe tôi nói hết đã.”

Tuy không ưa đối phương, có điều Dotuman vẫn là một trưởng thôn rất xứng chức, ông lão lạnh lùng đáp: “Có gì thì nói mau đi, tôi còn bận đi săn.”

Dotuman là một thợ săn lão làng, cũng là thợ săn giỏi nhất trong mấy làng xung quanh, trong căn phòng phủ kín da thú, da hổ, da báo, da điêu… Rất nhiều quý tộc nhỏ trong nhà còn không có nhiều da thú tốt như ông lão này. Có điều lão có lợi hại đến đâu cũng chỉ là người bình thường, lão có thể săn bắt sinh vật bình thường nhưng không cách nào đối phó với đám ma thú biết dùng ma pháp. Hồi còn trẻ lão cũng từng nông nổi đi săn ma thú song lại trọng thương suýt chết, cũng may tuổi trẻ thân thể cường tráng, gắng gượng vượt qua được. Sau đó lão cũng dừng hẳn ý nghĩ muốn săn ma thú, song điều này cũng không cản lão trở thành thợ săn giỏi nhất trong khu vực này.

“Hôm qua có một mục sư đại nhân tới thôn của tôi, là một tín đồ khổ hanh.” Trưởng thôn Reed lạnh lùng nói.

Dotuman nhướn mày, lên tiếng trào phúng: “Ông đang khoe với tôi mình quan hệ rộng à?”

“Nghe tôi nói hết đã, ông vẫn nóng tính như lúc trẻ.” Trưởng thôn Reed nhấp một ngụm nước suối trong veo, tiếp tục nói: “Mục sư các hạ nói ngài ấy muốn xây một thần điện nhỏ trong thôn bên tôi, tuyên truyền ý tưởng của nữ thần Ác Kim.”

Hai người đều là kẻ già đời có kiến thức, bằng không đã không lên được trưởng thôn, bọn họ hiểu, nếu gần làng có một thần điện chính quy có ý nghĩa ra sao. Dotuman đố kỵ nói: “Nói thật nhé, tôi rất ghét ông, sao ông toàn gặp chuyện may mắn như vậy. Tên ăn may nhà ông đúng là hút sạch vận khí bên thôn Serly bọn tôi rồi. Cứ thế này tôi cũng đang định vận động người trong thôn tới nơi khác xây lại.”

“Đừng nói thế chứ, việc này cũng có liên quan tới thôn Serly đấy.” Trưởng thôn Reed cười ha hả nói: “Mục sư các hạ định xây dựng một thần điện bằng đá, hơn nữa nhất định phải hoàn thành trong vòng sáu tháng. Ông cũng biết đấy, chỉ mình làng bên tôi làm sao mà làm tổi. Vì thế tôi định mời làng Serly bên ông cùng xây thần điện.”

“Đừng có mà mơ!” Dotuman vỗ cái rầm lên bàn, tức giận nói: “Thần điện xây bên thông ông, sao thôn tôi lại phải bỏ công bỏ sức sang giúp cơ chứ? Reed, ông định chiếm hết chuyện tốt trên đời này hay sao? Da mặt ông dày quá rồi đấy.”

Reed không nhìn lửa giận của Dotuman, chậm rãi nói: “Tất cả những hộ dân tham gia xây dựng thần điện đều có thể chọn một đứa trẻ, mục sư các hạ sẽ dạy chữ cho chúng. Trong vòng sáu tháng xây dựng thần điện, mỗi ngày mục sư các hạ sẽ dạy bọn nhỏ ba chữ, nếu chúng ta xây xong trong sáu tháng, mục sư các hạ cũng sẽ dạy bọn nhỏ 540 chữ. Ông cảm thấy chuyện này có được không?”

“Thật chứ?” Dotuman bình tĩnh lại hỏi.

“Tôi không cần chạy cả quãng đường xa tới đây lừa ông chứ.” Reed cười nói.

“Thanh tiên trai tráng trong thôn tôi đều sẽ tới giúp các ông xây thần điện, người già cũng tới, không cần các ông lo chuyện ăn uống, tự bọn tôi sẽ lo.” Dotuman nói: “Nhưng trẻ con dưới mười tám tuổi, trên tám tuổi trong thôn đều sẽ tới học chỗ mục sư các hạ.”

Reed lắc đầu: “Không được… Mỗi hộ một đứa thôi, đây là quy định của mục sư các hạ, các ông đã lời to rồi còn chưa vừa lòng à? Không đồng ý thì thôi, tôi cũng quen trưởng thôn Veblen. Tuy xa hơn nhưng tôi nghĩ bên họ sẽ đồng ý cùng xây thần điện với bên tôi.”

Dotuman đứng bật dậy, kém chút hất thẳng cái chén trên bàn vào mặt Reed, lão nổi giận đùng đùng, một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại nói: “Một thì một, chúng ta nhận việc này, nhưng nếu lão dám lừa đảo vậy đừng trách cung tên của ta không nhận người, nó bắn thú hoang được cũng bắn một lão già nào đó được.”

“Ha ha, mai ngươi dẫn người tới, chuyện này làm càng nhanh càng tốt.” Reed đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, bước tới cửa ông lão lại đột nhiên quay đầu lại nói: “Dotuman, lần này các ông nợ tôi một món nợ ân tình, sang năm xuân sang, tôi muốn các ông chia một phần mười tiền lãi vào thành cho bên tôi.”

“Nếu trẻ con trong thôn tôi thật sự được mục sư đại nhân dạy sáu tháng, vậy một phần mười tiền lãi đó tôi sẽ tự đem đến nhà ông.”

“Nhớ kỹ lời ông đã nói đấy.” Reed vui vẻ rời đi.

Khi Reed đến thôn Serly, Lương Lập Đông ngồi trên lầu ba vẽ kết cấu thần điện. Đã xây thần điện, hắn cũng định dựng một gian phòng riêng cho mình, không thể ngủ nhờ nhà trưởng thôn mãi được. Khi hắn xong bản vẽ, mặt trời cũng vừa xuống núi, trưởng thôn cũng đã về. Ông lão thấy Lương Lập Đông, khom người cười nói: “Các hạ, thôn Serly đã đồng ý, mai bọn họ sẽ tới đợi lệnh của các hạ.”

“Các ngươi xây thần điện theo bản thiết kế này.” Lương Lập Đông đưa bản thiết kế cho trưởng thôn: “Người tới thì ông tự chỉ huy, mai ta sẽ bỏ thời gian dạy bọn nhỏ học.”

Trưởng thôn hiểu ý cười nói: “Nếu các hạ đã tin tưởng hai làng chúng tôi, vậy mọi chuyện cứ để lão già tôi xử lý, đảm bảo mọi việc đều ổn thoả.”

Lương Lập Đông đã gặp vô số NPC trong trò chơi, trung thành, đối trá, thành khẩn, bịa chuyện… Ấn tượng về trưởng thôn trong mắt hắn là loại người có năm phần thành khẩn, ba phần tâm cơ, lại thêm hai phần dối trá. Người như vậy chiếm đa số trong Đại lục Flange, thi thoảng bọn họ sẽ lợi dụng tình cảnh mưu đồ chút lợi nhỏ cho bản thân, nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng tới nhiệm vụ hay công việc ủa bọn họ, về bản chất vẫn là người tốt. Lương Lập Đông suy đoán trưởng thôn lần này tới thôn Serly chắc hẳn đã lợi dụng việc xây dựng thần điện kiếm một chút lợi ích mà hắn không biết, vì thế gương mặt ông lão mới phấn chấn vui mừng như vậy. Lương Lập Đông đẫu sao cũng là lãnh chúa trong trò chơi, hắn đã thấy không ít chuyện như vậy tại NPC trong trò chơi.

Nhưng như vậy cũng không sao… chỉ cần trưởng thôn dẫn người dựng xong thần điện, hơn nữa không vượt qua giới hạn của hắn, hắn có thể giả như không biết.

Trò chơi như cuộc đời hay là cuộc đời như trò chơi… Trong Đại lục Flange, câu hỏi này rất khó có câu trả lời chính xác.

Ngày thứ hai, người của thôn Serly đến, tổng cộng có bảy mươi ba người, đi cùng bọn họ là hai mươi đứa trẻ, phần lớn đều không quá mười hai tuổi, tuy nhiên cũng có vài thiếu niên cao to sắp trưởng thành lẫn trong số đó. Dotuman dẫn đám người tới hành lễ với Lương Lập Đông, sau đó đi theo trưởng thôn, thanh niên hai làng cùng vác búa kéo xe gỗ lên núi phía bắc. Trên núi nhiều đá tốt, tuy không bằng loại đá cứng xây nhà trưởng thôn nhưng cũng đủ bền để xây nhà.

Đàn ông chai tráng có sức vóc đều ra khỏi làng, còn đám trẻ thôn Serly và thôn Reed được Kayle dẫn tới bên bờ sông, Lương Lập Đông chờ đám trẻ tại đây.

Đám trẻ con trước mặt Lương Lập Đông ai nấy tóc tai bết bát, nước mũi chảy dài, mặt lấm lem bùn đất. Càng khiến người ta cảm thấy khó chịu là trên người bọn trẻ toả ra mùi hôi chua khó ngửi, không biết đã bao lâu không tắm rửa. Belin cũng lẫn trong đám trẻ này nhưng tình hình của cô bé khá hơn, tuy quần áo cũ kỹ nhưng ít ra người vẫn còn sạch sẽ.

Gương mặt đám trẻ mang theo vẻ sợ hãi nhưng ánh mắt lại đấy lên khát vọng. Trong mắt bọn nhỏ, người dùng phép là những kẻ đáng sợ sẽ biến trẻ con thành ếch, ngoại trừ số ít tuổi khá lớn, hiểu chuyện học chữ rất quan trọng đối với cuộc sống tương lai của mình; những đứa trẻ khác tuổi còn quá nhỏ, đều bị người nhà ép phải tới, bọn chúng sợ thân phận của Lương Lập Đông, cố gắng trốn sau đám người.

“Trước khi dạy chữ cho các con, ta phải nói vài chuyện trước đã.” Nhìn đám trẻ, Lương Lập Đông nhíu mày, theo tình trạng vệ sinh như vậy, tỷ lệ nhiễm bệnh trong tương lai của đám nhỏ chắc chắn rất cao, trong thời đại thiếu thầy thuốc, thần quan lại càng ít này, bị bệnh rất nhiều lúc đồng nghĩa tới tử vong. Vì vậy, hắn quyết định dạy bảo lại đám trẻ này, giúp chúng hình thành nếp sống khoẻ mạnh: “Trước tiên các con giơ tay ra, để ta xem tay các con ra sao.”

Đám trẻ giơ hai tay ra, ngoại trừ Belin và Kayle, hai tay bọn trẻ đều khá bẩn, móng tay đầy những cáu ghét.

“Văn tự là vật thần thánh, là quà tặng mà thần ban cho phàm nhân chúng ta.” Lương Lập Đông giọng đầy vẻ ‘thần lừa’ nói: “Thế nhưng các con định dùng đôi tay bẩn thỉu như vậy viết những văn tự thần thánh hay sao? Các con nghĩ xem, như vậy ổn sao?”

Nghe Lương Lập Đông chất vấn, đám trẻ lộ vẻ kinh hoảng.

“Ra sông rửa sạch hai tay, lúc nữa ta sẽ kiểm tra lại, ai không rửa sạch tay đừng nghĩ học tập cái gì.”

Vừa dứt lời, đám trẻ lập tức lao tới bờ sông, cố sức xoa đi xoa lại hai tay mình, chỉ lo trên tay còn dính lại thứ gì bẩn thỉu. Bờ sông nhanh chóng bị nhuộm đen, có thể thấy đám trẻ này trước đây bẩn thế nào.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.