Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngắm nhìn bầu trời là đồ ăn ngon ư?

Phiên bản Dịch · 3053 chữ

Lương Lập Đông dẫn theo thiếu nam thiếu nữ tới chỗ cột sáng chỉ, là một bãi cỏ bằng phẳng. Bình thường thì cột sáng từ trên trời chiếu xuống rất bắt mắt, có điều sắc mặt Kayle cùng Belin lại chẳng có gì khác thường. Điều này chứng tỏ bọn họ căn bản không thấy cảnh tượng kỳ dị lại. Có điều ngẫm lại hắn cũng thấy bình thường, trong trò chơi, rất nhiều kỹ năng đặc thù của người chơi NPC không cảm giác được. Ví dụ như sở trường “tri thức về sinh vật hình người”, khi dò xét sinh vật hình người sẽ không sản sinh bất cứ địch ý hay sóng tinh thần bất thường nào. Cho dù là NPC hình người mạnh nhất, con lai của rồng lửa và nhân loại, Margaret cũng không cách nào chống lại sở trường dò xét này.

Thiếu nam cùng thiếu nữ cùng lộ vẻ nghi hoặc khi Lương Lập Đông đột nhiên kéo họ đến đây. Kayle thậm chí hỏi: “Mục sư các hạ, chẳng phải đi bắt thỏ à? Sao lại tới đây? Chỗ này có gì ăn đâu?”

Lương Lập Đông suy nghĩ một chút rồi cười nói: “Vừa rồi nữ thần Ác Kim đột nhiên chỉ dạy cho ta, thần nói sẽ đưa ta một ít tiền để hoàn thành tốt nhiệm vụ truyền bá chân lý, dẫu sao giờ trên người ta cũng không có đồng nào.”

Nghe lời này, Kayle cùng Belin đều lộ vẻ kinh ngạc, gương mặt còn pha lẫn ý hỏi ‘ngài đang đùa tôi à’. Trong thế giới này, phần lớn mọi người đều tín ngưỡng thần thánh, nhưng đối với dân chúng bình thường, đặc biệt đối với những đứa trẻ nông thôn xa xôi hẻo lánh, thần tích là chuyện quá mức xa vời.

Giờ một tên “thần lừa” đột nhiên bảo, hắn được nữ thần chỉ dạy… Cho dù ở đâu, khi nào, có thể giao lưu với nữ thần hoặc được thần tự mình ban ý chỉ đều có thể coi là thần tích. Mà trong quan niệm của hai đứa bé, khi thần ban phát thần tích chắc chắn đất trời đều có cảnh tượng thần thánh xuất hiện… Thế nhưng mọi thứ xung quanh đều rất bình thường, khó trách bọn họ nghi ngờ Lương Lập Đông có phải đang trêu ghẹo hai người không.

“Chắc là ở đây.” Lương Lập Đông giẫm giẫm vị trí mà vệt sáng vàng kim chỉ xuống, cảm giác đất đai bên dưới hơi xốp, hắn lấy từ trong không gian trang bị ra một mũi nhọn bằng đá, bắt đầu đào đất.

Mũi nhọn bằng đá này chính là ngón tay của nữ thần Ác Kim, Lương Lập Đông giết thỏ xong bèn đặt vào không gian trang bị. Trong trò chơi, mỗi người chơi đều có một không gian trang bị, dung lượng sẽ tăng dần theo đẳng cấp, khi sáng tạo nhân vật, dung lượng của không gian là tám mét khối.

Thấy trên tay Lương Lập Đông đột nhiên nhiều thêm một mũi lao đá, chàng trai cô gái đều cùng ngạc nhiên, có điều giờ họ cũng bình tĩnh hơn lúc trước, biết là năng lực đặc thù của người làm phép. Kayle gãi gãi đầu nói: “Đaoà thật à… Vậy, mục sư các hạ, để ta giúp ngài.”

“Không cần đâu!” Lương Lập Đông dùng sức đâm mũi lao đá vào trong bãi cỏ, lần này hắn thấy mình đâm trúng một vật cứng, bèn xốc đám cỏ lên, lôi một bình gốm cũ kỹ màu nâu từ trong lớp đất lên.

Belin giật mình: “Có đồ thật này!”

Lương Lập Đông ánh mắt mong chờ dùng mũi lao đá đập vỡ cái bình, từ trong bình từng đồng bạc trắng bóng rơi ra, xen lẫn trong đó là hai đồng vàng óng ánh. Lần này ánh mắt Kayle và Belin cùng trợn tròn, lần đầu tiên cô bé thấy nhiều tiền như vậy, hai mắt như muốn lồi ra, không nói thành lời. Còn Kayle không nhịn được ồ lên một tiếng: “Có tiền thật này, nhiều quá, đủ mua một căn nhà lớn rồi.”

Đếm lại một chút, khoản tiền bất ngờ này tổng cộng là hai vàng bốn mươi ba bạc. Với những thôn dân bình thường đã là một khoản tiền lớn, nhưng đối với Lương Lập Đông từng thống lĩnh cả một lãnh địa, bình dân dưới tay hơn bốn trăm ngàn người, khoản tiền này chỉ bằng sợi lông. Có điều khi mở đầu game, với bất cứ nghề nghiệp nào, 2 đồng vàng 43 đồng bạc cũng là một khoản tiền lớn rồi. Lương Lập Đông nhớ mãi tới khi hắn lên cấp 7, lôi rất nhiều trang bị đi bán mới khó khăn lắm kiếm được hơn một đồng vàng. Có thể thấy trong trò chơi kiếm tiền khó khăn đến mức nào.

Chẳng trách trên diễn đàn có người chơi nói “May mắn về của cải” là thần kỹ, đầu game có tiền rất nhiều chuyện cũng dễ dàng hơn nhiều.

Thấy hai đứa bé ánh mắt ngạc nhiên, Lương Lập Đông mỉm cười, lấy mười đồng bạc nhét vào tay Kayle, lại đếm mười đồng bạc khác đặt vào tay Belin. Hai đứa bé sửng sốt một lúc, vội vàng đưa trả lại, Kayle cũng nói: “Mục sư các hạ, tiền này là của ngài, tôi không nhận được.”

Belin cũng gật đầu, với bọn họ 10 đồng bạc cũng là một số tiền lớn, cô bé không dám nhận.

Lương Lập Đông mỉm cười nói: “Nữ thần Ác Kim đã nói, tiền của bất ngờ ai thấy có phần. Mặc dù đây là phần thưởng của nữ thần nhưng đối với ta quả thật là tiền bạc bất ngờ mà tới, các con đã thấy ta đào được tiền vậy các con cũng có phần. Nếu các con không lấy, vậy là ta làm trái với giáo lý của nữ thần, sẽ khiến ta không đủ thành kính, hiểu chứ?”

Đã nói tới mức này, Kayle và Belin chỉ đành nhận lấy.

Belin xoay tay một cái, đặt hết tiền vào không gian trang bị, sau đó hắn quan sát hai thiếu nam thiếu nữ trước mặt. Kayle rất bình tĩnh đặt 10 đồng bạc vào túi tiền của mình, mà sắc mặt Belin lại bỗng đỏ lên, cô bé nhìn chăm chăm vào mười đồng bạc trong tay, có vẻ rất hưng phấn, ánh mắt không cách nào dời khỏi mười đồng bạc.

Hoàn cảnh xuất thân bất đồng, kiến thức kinh nghiệm bất đồng cũng khiến tâm tính khác nhau rất lớn, đây cũng là lý do khiến bình dân trong Đại lục Flange rất khó phát triển. Hậu đại của các quý tộc được hưởng thụ giáo dục nề nếp nhất, được học càng nhiều kiến thức, được giao tiếp càng nhiều người, bọn họ rất dễ dàng phát triển thành công. Mà con cháu bình dân ngày ngày bôn ba vì ba bữa ăn, khó khăn lắm mới lấp đầy cái bụng rồi lại phải suy nghĩ tới bữa ăn tiếp theo. Trong môi trước này bọn họ còn đâu thời gian đi học, đi tìm hiểu kiến thức.

Trong Đại lục Flange có một lãnh chúa NPC từng nói: con chăn dê rồi lại chăn dê, hậu duệ quý tộc chúng ta vĩnh viễn là quý tộc. Tuy với người chơi câu nói này chỉ là trò chơi, dẫu sao người chơi tôn thờ “vương hầu tướng tướng, há cứ phải con dòng cháu giống”! Nhưng người chơi vốn chẳng đến năm trăm ngàn, không cách nào thay đổi chế độ quốc gia trên Đại lục Flange, dẫu sao số lượng NPC quá nhiều, phải trên năm tỷ.

Cũng từng có một số người chơi cùng chung chí hướng, tụ tập hình thành một tổ chức, lấy khẩu hiệu ‘cách mạng’ ý đồ thay đổi chế độ trong trò chơi, thành lập một thế giới dẫu sao cũng ấm áp dân chủ hơn một chút. Khẩu hiệu này thu hút rất nhiều NPC bình dân tham gia, chỉ có điều không bao lâu sau lại chọc phải tổ ong vò vẽ, tứ đại chủ thần liên thủ cùng những vị thần cấp thấp hơn đồng thời hạ thần dụ, hợp thành một liên quân tôn giáo, toàn thế giới tập trung khoảng hơn hai triệu người, tất cả đều là kẻ theo tín ngưỡng hoặc người có nghề nghiệp, trong đó còn cả Orc, cả Elf. Tất cả buông bỏ thù hận chủng tộc, mang theo tín ngưỡng cuồng nhiệt đi truy sát thành viên của tổ chức này. Chỉ sau ba tháng tổ chức đã hoàn toàn huỷ diệt.

Người chơi trong tổ chức bị giết về cấp 0, đây không phải chuyện khiến bọn họ buồn bực nhất, dẫu sao cấp có về 0 cũng có thể luyện lại, đã chơi game ai chẳng giàu thời gian. Nhưng khiến bọn họ chịu đả kích nặng nề nhất là… tất cả NPC trong tổ chức bị giết sạch, ngay cả người thân của NPC cũng bị liên luỵ, không ai sống sót.

Sau đó có thống kê, hơn bốn trăm ngàn NPC bình dân chết dưới tay liên quân tôn giáo này, đây mới là điều khiến những người chơi trong tổ chức buồn chán nhất. Rất nhiều người chơi trong tổ chức khóc lóc rời bỏ trò chơi, không hề trở lại, chỉ có một phần nhỏ người chơi thay tên đổi họ, xoá nick luyện lại, sau này cũng không còn đề cập tới chuyện cách mạng nữa.

Lương Lập Đông năm xưa cũng từng có ý định gia nhập tổ chức, nhưng vì gặp một chút chuyện không dứt ra được, tới lúc hắn xong việc lại nghe tin tổ chức đã bị tiêu diệt. Hắn hiểu, nếu năm mươi vạn người chơi đồng lòng, cùng vùng lên đối kháng liên quân tôn giáo chắc chắn có thể đánh cho liên quân tan tác. Song đáng tiếc là mọi người chơi đều là những cá thể độc lập, có suy nghĩ của bản thân, rất nhiều người thậm chí còn thích chế độ trong trò chơi, tham dự vào liên quân vây quét tổ chức.

Nghĩ tới chuyện năm xưa không góp sức được chút nào, hắn cũng thấy hối hận, tâm trạng áy náy đó khiến hắn không nhịn nổi xoa đầu Belin, sau đó lên tiếng giữa ánh mắt ngạc nhiên của cô bé: “Được rồi, đừng nhìn nữa, ta đảm bảo với con, chỉ cần con tín ngưỡng nữ thần Ác Kim, sau này còn nhận được nhiều tiền hơn bây giờ.”

“Thật không ngài?” Belin ngẩng đầu lên, mắt ánh lên vẻ mong đợi.

“Thật, vì thế mau cất tiền đi, chúng ta còn phải đi bắt thỏ nữa đấy.”

“A, vâng ạ.” Belin vui vẻ cất mấy đồng bạc đi, sau đó vỗ vỗ lên túi áo đựng tiền, sắc mặt thoả mãn. Có chỗ tiền này ít nhất năm tháng tới nhà các nàng được ăn no rồi.

Ba người bò lên sườn núi, đi vào trong rừng, nhanh chóng nhìn thấy mấy con thỏ núi màu xám. Kayle chỉ vào đám thú nhảy nhót không ngừng đó, nói: “Đám thỏ này rất cảnh giác, còn rất thông minh. Cho dù mấy chú thợ săn giỏi nhất trong thôn chúng tôi có bỏ hai ba ngày ra cũng chưa chắc săn được một con thỏ. Đặt bẫy chỉ bắt được mấy lần, sau đó bọn chúng sẽ tìm ra cách tránh nẽ bẫy, bọn tôi thay đổi cách đặt bẫy nhưng càng lúc bọn chúng càng khôn, nhận ra gần hết. Từ hồi ông nội tôi, thôn đã rất ít khi săn được loại thỏ này.”

“Bọn chúng có thể nhận ra bẫy nhưng chưa chắc chống lại được ma pháp.”

Lương Lập Đông gảy ngón tay, ma pháp Giá Vụ phát động, một lớp sương mù dày trăm mét lấy hắn làm trung tâm phủ đi khắp nơi. Kayle và Belin ban dầu còn ngạc nhiên vì lớp sương mù dày đặc che phủ hai mắt, đưa tay không thấy được năm ngón, nhưng cả hai nhanh chóng bình tĩnh lại vì tầm mắt dần trở nên rõ ràng, hơn nữa bọn họ cũng cảm thấy thân thể nhẹ nhàng hơn nhiều.

Kayle há miệng, trong tầm mắt của cậu xuất hiện rất nhiều điểm đỏ, trên dưới trái phải đều có, hơn nữa những điểm đỏ này đều có chú thích bằng chữ Hollevin như ‘bò cạp’, ‘ếch’, ‘thỏ’. Ánh mắt cậu lập tức nóng rực lên: “Đây là ma pháp ư? Thật quá thần kỳ.”

Ngược với dáng vẻ hưng phấn của Kayle, Belin không biết chữ, cô bé không hiểu được những gì mình thấy… Ban đầu cô còn hơi sợ, nhưng thấy Kayle vui vẻ như vậy, cô bé lại dần bình tĩnh, tiếp đó bỗng im lặng. Trái tim thiếu nữ mẫn cảm của cô bé hiểu, nếu mình cứ tiếp tục như vậy sẽ càng lúc càng cách xa Kayle, cuối cùng không thể chạm tới anh ấy nữa.

“Đi bắt hai con thỏ đi.” Lương Lập Đông quay sang Kayle nói.

Thiếu niên gật đầu, hưng phấn lao về phía trước, cậu nhìn thấy một điểm đỏ có ghi chữ “thỏ”, sau đó nhanh chóng phát hiện mình chạy nhanh hơn bình thường, lại tốn ít sức hơn. Chạy được vài bước cậu đã tới trước bụi cỏ, lúc này trong bụi cỏ một con thỏ nhô ra, có điều tốc độ của nó rất chậm, cậu chỉ giơ tay đã nắm được hai lỗ tai giơ nó lên.

Thế này thật quá dễ, sao thỏ chạy chậm vậy? Cũng do tác dụng của ma pháp? Kayle trở lại bên cạnh Lương Lập Đông hỏi: “Beata các hạ, đây là ma pháp gì vậy, ta có thể học được không?”

“Đây là Giá Vụ, là ma pháp mà nữ thần Ác Kim ban ân cho ta, người bình thường không thể học được, trừ phi nữ thần đồng ý.” Người bình thường không thể học được ma pháp huyết thống.

Lương Lập Đông vừa nói vừa sờ sờ lên bụng con thỏ… Không mang thai thỏ con, có thể giết. Lương Lập Đông thu lại kỹ năng Giá Vụ, mặc dù kỹ năng này không tiêu hao mấy, nhưng tiếp tục sử dụng cũng là gánh nặng cho bản thân. Huống hồ Thần duệ quý tộc thuộc về nhánh “thuật sĩ” không thể thiền để khôi phục tinh thần lực, chỉ có thể khôi phục tự nhiên, vì vậy hắn đã quen giảm thiểu tiêu hao tinh thần không cần thiết.

Bắt được thỏ rừng, ba người lại hái chút rau quả dại trên núi… Thật ra là mình Lương Lập Đông hái, hai đứa bé không nghĩ là những thứ này ăn được. Belin ôm một đống thực vật xanh mướt hỏi: “Mục sư các hạ, những thứ này ăn được sao? Trước đây con ăn một cái rồi, đắng lắm.”

“Ăn được chứ, đợi chút nữa ta cho các con nếm thử tay nghề của ta.”

Ba người trở về thôn, Belin chạy về nhà đưa 10 đồng bạc cho người cha đang kinh ngạc của mình sau đó mới chạy đến nhà trưởng thôn giúp làm mỳ. Lương Lập Đông đun chút nước sôi, rồi cho chút nước giếng hạ nhiệt độ, ngâm chút rau quả vào nước ấm, cách này có thể tẩy đi vị đắng của rau quả dại. Sau đó hắn bắt đầu giết thỏ, lấy máu, lột ra, mổ bụng tẩy nội tạng, thủ pháp cực kỳ thông thạo.

Con thỏ béo mập, Lương Lập Đông bỏ qua cái đầu, cho chút muối vào trong bụng, thái rau củ dại thành mấy phần nhỏ, nhồi vào trong bụng thỏ, cuối cùng bỏ thỏ vào trong nồi ninh bằng lửa nhỏ. Đợi đến lúc mặt trời lặn, thịt thỏ cũng đã chín, mà lúc này Belin cũng làm xong mỳ.

Mở nắp nồi, mùi thịt thỏ bốc lên, trưởng thôn còn đỡ, hai thiếu niên Kayle cùng Belin đều nhìn chằm chằm vào nồi, suýt nữa chảy cả nước miếng.

Là một người hiện đại, nấu nướng vốn là thiên phú ẩn, hơn nữa còn có học thức nấu ăn bổ trợ, món này chỉ số mỹ vị khá cao, trong tầm mắt của Lương Lập Đông, hệ thống biểu thị:

Thịt thỏ ninh nhừ

Chủng loại: Thức ăn

Chỉ số mỹ vị: 8

Trong trò chơi, chỉ số mỹ vị cao nhất là 10, trong tình huống thiếu thốn vật liệu như vậy, món ăn được 8 điểm đã là rất khá, đây cũng là nhờ ‘Học thức nấu ăn’ bổ sung 3 điểm chỉ số mỹ vị. Lương Lập Đông đột nhiên cảm thấy kỹ năng ‘Quý tộc tham ăn’ có vẻ không vô dụng như mình nghĩ.

Sắc mặt trưởng thôn rất kỳ quái nhìn Lương Lập Đông, Beata đại nhân rõ ràng là một quý tộc, không ngờ còn tinh thông nấu nướng như vậy, đây là việc chỉ hạ nhân mới học tập, một quý tộc lại làm tốt đến vậy, thật kỳ lạ!

Cho dù thế nào, bốn người ăn uống rất hứng thú, Kayle xoa xoa cái bụng căng đầy, cảm thán: “Hoá ra quý tộc chân chính ngày ngày đều ăn như vậy, thật hạnh phúc, chẳng trách ai cũng muốn làm quý tộc.”

Lương Lập Đông mỉm cười không nói gì.

Trưởng thôn lại biết, đồ ăn ngon như vậy cho dù quý tộc bình thường cũng không ăn nổi, không phải bọn họ không có tiền mà là không tìm được đầu bếp có tay nghề tốt như vậy. Nơi khác ông lão còn không biết, chứ ở thành Đông Phong, các quý tộc thích ăn nhất là hai món, một là “khoai tây xay hầm cá”, tiếp đó là “ngắm nhìn bầu trời”.

Hai món này thôn trưởng đều từng ăn, so với món thịt thỏ này, thật chẳng bằng phân ngựa!

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.