Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 38

Phiên bản Dịch · 1302 chữ

Một hồi nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa trao đổi vận động kết thúc, hai người song song nằm ở trên nệm tatami, khắp người đều là mồ hôi.

Thở hổn hển thoáng bình phục một chút, lòng xấu hổ cũng dần dần thu hồi, Quan Hành kéo tấm chăn lông đang bị đè ở dưới mông lên, che kín tiểu huynh đệ của mình vừa mới kịch liệt chiến đấu hăng hái, giờ phút này đã mềm nhũn nằm sấp.

Chăn lông bên cạnh đụng phải làn da Lương Kiều, đuôi mắt cô đảo qua, duỗi tay túm chăn lông lại, đắp lên trên người mình.

Chăn lông bị đoạt, tiểu huynh đệ bại lộ trong không khí, xấu hổ. Quan Hành bất mãn liếc nhìn cô một cái, trở tay đoạt lại, bị cô nhấc chân đạp một cái, còn lên án anh: "Vừa rồi anh không mang bao."

Quan Hành lập tức chột dạ, sờ sờ mũi mới cắt băng gạc mấy ngày hôm trước, kéo lấy một góc chăn lông phủ lên người mình, ho một tiếng nói: "Tự em ngồi lên, không trách anh." Ngưng một cái lại thấp giọng lẩm bẩm: "Lại nói anh cũng không có bắn vào...”

"Rõ ràng là anh đến khiêu khích em trước, em đang ngủ, anh khiến cho em phải tỉnh thì hay lắm sao! Nói, thịt bò của em đâu - -" Lương Kiều quay đầu nhìn về phía anh, "Em rất đói."

Tảng thịt bò... Sớm đã nguội đi.

Quan Hành đứng lên: "Anh đi tắm rửa, sẽ rán cho em phần khác."

Lương Kiều nằm nghiêng, nhắm mắt lại thúc giục anh: "Nhanh lên, đói."

Quần áo ném bừa bãi đầy đất, Quan Hành cũng lười nhặt để mặc lại, cả người trần truồng trơn bóng ra ngoài tắm rửa.

Nằm trong chốc lát, mồ hôi trên người đều chảy ra, liền bắt đầu cảm thấy lạnh. Lương Kiều bò dậy mặc áo sơ mi của Quan Hành vào, chăn lông ngắn đã che kín chân, vẫn thấy lạnh.

Thực sự không chịu nổi cô đứng lên ra phòng cất video audio.

Quan Hành tắm xong trùm khăn tắm, ướt nhẹp từ phòng tắm đi ra, phát hiện người phụ nữ kia đã bò lên giường nằm vào trong chăn.

Động tác lau tóc của anh ngừng lại, đi qua bất mãn đá đá cô: "Này, chưa tắm rửa ai cho phép em lên giường của anh! Mau đứng lên tắm rửa! Bẩn chết!"

Lương Kiều không muốn nhúc nhích, nhíu lông mày rụt rụt vào trong chăn: "Đừng làm rộn em..."

Quan Hành chống nạnh đứng ở bên giường trừng cô một lát, không có cách, xoay người trở vào phòng tắm xem nước nóng, trở về đem vén chăn mền, bồng cô lên. Lương Kiều chống mí mắt phát hiện anh đi tới phòng tắm, liền không có giãy giụa, tay quàng lên cổ anh, tìm tư thế thoải mái để ngủ.

Quan Hành thả cô vào trong bồn tắm, lại bị cô ôm chặt cổ không buông tay. Anh chậc một tiếng, vỗ một cái ở trên mông cô: "Buông tay."

Lương Kiều chống một con mắt nhìn anh một cái, toét miệng cười, "Không buông."

"Lại muốn?" Quan Hành nhướng mày đơn giản nở nụ cười chế nhạo, sau đó vung tay lên tùy tiện cởi khăn tắm ngang hông xuống, vượt vào trong bồn tắm, cúi đầu hôn con mắt cô.

Một bên giọng khàn khàn nói: "Chưa thấy qua người phụ nữ nào phóng túng như em..."

Nói rồi tách hai chân Lương Kiều ra, chen vào.

Hơi nước mờ mịt trong phòng tắm, tiếng nước chảy rầm rần như đợt sóng giống nhau từng đợt rồi lại từng đợt, trong đó xen lẫn liên tiếp thở dốc cùng than nhẹ đứt quãng, duy trì liên tục thật lâu, cuối cùng cuối cùng quay về yên tĩnh.

Lương Kiều nằm ở trên ngực Quan Hành nghỉ ngơi, thở hổn hển từng chút từng chút, hơi thở nóng ướt vừa vặn phun trên hạt đậu nhỏ, vừa nóng lại ngứa. Quan Hành duỗi tay đẩy đầu cô ra một cái, vỗ vỗ cái mông cô: "Đứng lên."

"Không còn khí lực..." Lương Kiều yếu ớt nói, sau đó giơ tay lên thả lỏng khoác lên trên bả vai anh, ý tứ rất rõ ràng.

Quan Hành than một tiếng, đảm nhiệm ôm cô từ trong bồn tắm đứng lên, một bên lẩm bẩm: "Em cứ giả bộ đi đi, vừa rồi cũng không biết ai kêu lớn tiếng như vậy..."

Tay Lương Kiều đặt ở sau cổ anh liền vỗ một cái vào đầu anh, không có nhiệt tình gì cả.

Đi đến trước tủ khăn lông, Quan Hành lay lay cô một cái. Lương Kiều mở mắt ra, cầm lấy hai cái khăn tắm đã được gấp chỉnh tề phía trên, ôm vào trong ngực. Quan Hành liền ôm cô đi ra phòng tắm, lau lau chân trên tấm thảm lông xù ở trước cửa, mới bước lên thảm phòng ngủ.

Đặt Lương Kiều trên giường, cầm lấy một chiếc khăn tắm từ trong ngực cô, một bên lau người một bên ghét bỏ cô: "Lau khô nhanh lên, em làm giường anh ướt cả rồi."

Lương Kiều vừa nghe, dứt khoát ở trên giường lăn một vòng, nước trên người lau đầy ra chăn, chăn mền thấm ướt một mảng lớn.

"Em, người phụ nữ này thật sự là..."

Quan Hành trừng cô một lát, lấy khăn tắm vừa lau qua thân thể mình bao lấy đầu tóc ướt nhẹp của cô.

Vừa rồi anh đã dùng để lau qua tiểu huynh đệ... Lương Kiều nhắm mắt lại không có phản ứng, Quan Hành đắc ý huýt sáo, cầm lấy một cái khăn tắm sạch sẽ khác lau đầu mình hai cái, lấy áo cùng quần dài từ trong tủ ra rồi mặc lên.

Thịt bò mua ở siêu thị còn dư lại một tảng, Quan Hành lấy ra rán từ trong tủ lạnh. Vốn là để cho cô ăn, anh đã ăn xong cơm tối, nhưng mà kịch liệt vận động hai lần, hiện tại vừa nghe mùi vị cũng thấy đói.

Anh nuốt nước miếng một cái, bỏ tảng thịt bò đã được rán xong vào mâm, cắt thành từng miếng nhỏ, sau đó mang hành tây cùng cà rốt đã chuẩn bị trước, trang trí lên món ăn.

"Đứng lên ăn cái gì đó." Anh đứng ở cửa kêu.

Không biết lúc nào Lương Kiều lại chui vào trong chăn, đưa ra một cái tay ra, ngoắc anh một cái.

Dù sao vừa mới ăn sạch sẽ người ta, lúc này người đàn ông sẽ rất dễ nói chuyện.

Quan Hành chịu mệt nhọc đi tới, vén chăn lên phát hiện trên người cô sạch bóng không có thứ gì, hai viên trước ngực sáng ngời đối diện anh.

Lòng bàn tay nóng lên, lại muốn đi lên bóp hai cái.

Anh vội vã mở to mắt, tìm từ trong tủ ra một chiếc áo sơmi dài tay, mặc lên cho cô.

Khăn tắm rớt xuống, đầu tóc cô vừa ướt vừa nóng, Quan Hành nhặt khăn tắm lên xoa nhẹ cho cô vài cái, lại cầm máy sấy lại, sấy tóc cho cô. Lương Kiều liền ngồi xếp bằng như vậy, đầu chống ở trên eo anh, nhàn nhã hưởng thụ anh hầu hạ.

Đến cùng là không có nhiều kiên nhẫn, tóc cô vừa dài lại nhiều, Quan Hành thổi tới nửa khô liền buông tha.

Anh tắt máy sấy đi đặt ở trên bàn, vừa quay đầu lại Lương Kiều đã cười híp mắt vươn tay ra.

Quan Hành ôm cô dậy, bàn tay

Bạn đang đọc Hướng Dẫn Trêu Chọc Đàn Ông của Nhất Tự Mi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.