Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sàm sỡ?

Tiểu thuyết gốc · 956 chữ

Không quan tâm tới nó, tôi tiếp tục lái xe, cái phó bản này là lần thử thách đầu tiên của tôi.

Chưa bao giờ tôi nghĩ mình phải tiếp xúc với tâm linh thế giới, nhưng giờ đây mọi chuyện đã khác.

Khi đụng vào Đắc Thực Trực Tiếp thì để giữ được mạng sống, tôi cần làm theo họ.

Cái tổ chức quái quỷ gì đây chứ? Giống với Âm Gian Tú Tràng ở bên truyện kia tôi đọc sao?

Giờ đây tôi phải trải nghiệm thực sự, vừa là một streamer  kinh dị vừa phải sống sót qua đêm đã thế còn phải bảo vệ số hành khách trên xe...

...

Cuối cùng đã tới nơi, trạm dừng xe! Tuyến xe cuối cùng của ngày hôm nay.

Nhìn đồng hồ trên điện thoại của Đắc Thực Trực Tiếp bây giờ là 11h55.

Còn khoảng 5 phút nữa sẽ tròn 12h, trăng sáng sẽ được bao phủ bởi một màu huyết đỏ tươi như huyết hà.

- "Chào mọi người, tôi là Streamer Khiếu Thiên, đây là buổi livestream đầu tiên của tôi.

Mọi thứ ở đây đều không phải người thường có thể tưởng tượng, nếu các bạn không muốn bị liên lụy có thể rời đi!".

- Kinh Dị Fan Cuồng : Ông anh không phải lo, tôi là tôi rất thích mấy chương trình kinh dị, cứ bắt đầu đi.

- Tiểu Muội Muội : Mấy đại ca, ta nghe nói trước đây nơi này có một người phụ nữ thất tình mà cắn lưỡi tự tử ở đây.

- Lâm Chánh Anh Hàng Giả : Đúng vậy nha, ta còn nghe nói cứ vào ngày 15 mặt trăng sẽ có màu đỏ đó, nhìn lại còn thấy hôm nay chính là ngày 15 nha anh streamer.

- Ăn Cức Đá Bô : Cậu Streamer không cần lo, gan tôi cũng không phải nhỏ nha.

- Nguyễn Muda : Thằng ranh còn này, mày nghĩ tao sợ à, phải tao là tao mèo méo meo mèo meo cho mấy phát.

Nhìn dòng comment liên tục hiện lên tôi cũng có chút tăng sự dũng cảm.

Vừa tròn 12h, từng bóng người hiện lên trong bóng tối tiến dần về chiếc xe của tôi.

Mồ hôi đổ ra như thác chảy không ngừng.

Tôi run cầm cập cắn móng tay : "Sao không giống với nguyên tác gì vậy, đáng lẽ họ phải chờ ở đây khoảng 30 người rồi chứ".

Trong lúc hắn đang run cầm cập vì quên để ý chỗ đợi xe, bây giờ mới thấy không có một bóng người nào ngồi ở đó.

Thì mặt trăng đã dần chuyển sang màu huyết...

Sau khi đợi những "con người" kia lên xe hết, tôi mới bắt đầu đạp ga.

Tiếng xe nổ máy tôi lái thường ngày giờ đây trở thành âm thanh càng kích thêm sự sợ hãi.

Nãy giờ tôi đóng hết cửa sổ, không để một con muỗi lọt qua mà bây giờ các luồng gió lạnh không biết từ đâu mà tới.

Hùa vào cổ tôi như ai đó thổi  hơi vào gáy mình vậy, tôi cố giữ bình tĩnh lái xe trên quãng đường.

Ánh đèn pha chiếu sáng vùng tối của con đường, nhưng đối với tôi bây giờ nó chả khác mấy so với không bật đèn, vẫn tối tăm mù mịt.

Tôi chăm chú nhìn về phía trước thì thấy một đoàn người mặc áo tang đang vẫy tay bảo tôi dừng xe.

Chắc họ vừa mới đưa tang về, dừng xe lại tôi chờ họ lên xe.

Vừa chờ vừa nghĩ, lúc tối như thế này ai lại đi đưa tang chứ.

Với kiến thức lái xe của tôi ở con đường này vào những lần trước thì gần đây chẳng có ngôi nhà nào cả.

Xa nhất cũng phải cách tận 10km, sao lại có người đưa tang ở đây.

Cảm thấy sai sai tôi định phi vút đi nhưng đã muộn, họ đã lên xe hết.

Đành tiếp tục đạp ga mà tiến về màn đêm phía trước.

Phía sau vang lên một tiếng nói của người thiếu nữ, ước chừng 25 đến 27 tuổi.

- "Anh làm cái quái gì vậy?"

Tiếng nói này chĩa thẳng tay về người thanh niên bên cạnh đang cố gắng sờ xoạng cô gái bên cạnh.

- "À cho tôi xin lỗi, có chăng do tôi ngủ say quá nên loạng choạng chạm lung tung, mong cô thứ lỗi"

Nhìn dáng vẻ người thanh niên này khá to con, còn có một vết sẹo trên mắt, lẽ nào là một tên trộm hay là người nào đó đang bị truy nã?

Vì tôi lái xe nên cũng không rảnh mà quản truyện này, đằng sau vẫn liên tục vang lên tiếng nói của người phụ nữ kia chửi tên thanh niên bên cạnh.

- "Nếu anh còn làm vậy tôi sẽ la lên đấy".

- "Được rồi, chỉ là chút sơ ý thôi mà làm gì căng thế"

- "Hừ"

Nghe họ cãi nhau thì tôi cũng thanh thản hơn một chút, ít nhất đó cũng là một con người.

Bất quá lúc đó tôi không biết rằng, tôi đã thức tỉnh đôi mắt âm dương, da dẻ người phụ nữ này và người đàn ông kia trắng xanh như da của người chết.

...

Những ngôi mộ xếp thành một hàng dài, âm khí đang tụ  hợp muốn mở tiệc tại nơi này.

Những hàng mộ giờ đây vào buổi tối trở thành sự đáng sợ nhất khi đi trên con đường này.

Từ xa xa, một chiếc xe khách rọi đèn pha đi tới xua tan màn đêm tĩnh lặng.

Phá tan bầu không khí âm khí thịnh vượng nơi đây.

Bạn đang đọc Hũ Luyện Yêu ( Hũ Cửu Lê ) sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.