Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nồi sắt (3)

Phiên bản Dịch · 2099 chữ

Chiến tâm Binh gia nói ra thì giống đạo tâm của Đạo Môn, thoạt trông không trợ giúp trực tiếp cho việc tu hành nhưng nếu không có chiến tâm trong người thì khi tu hành sẽ đi nhiều lối rẽ.

Những lối rẽ có thể phong phú kiến thức cá nhân, lặp đi lặp lại trui rèn ý chí nhưng điều này mất nhiều hơn được. Có chiến tâm tốc độ tu hành càng mau, sức chiến đấu càng mạnh. Quan trọng nhất là có chiến tâm có thể bài trừ hết thảy hư vọng.

Lục Đạo Thần Giám khiến Tô Kính không bị giặc ngoài mê hoặc, nhưng nếu hắn nổi lên tâm kiếp thì không chắc Lục Đạo Thần Giám sẽ giúp được gì. Ít ra chiến tâm hình thành, nhiều kiếp số sẽ bị trực tiếp tiêu diệt.

Đương nhiên thế giới này công bằng, muốn ngưng kết chiến tâm sẽ có kiếp số giáng xuống.

U linh màu trắng là kiếp số của Tô Kính.

Tô Kính bàn cứ trên mặt đất, người lấp lóe ngũ sắc thần quang như con cổ xà khoác lông chim Khổng Tước Minh Vương.

U linh màu trắng vòng ra sau lưng Tô Kính, thấy dị tượng trên người hắn thì hơi do dự. U linh màu trắng chần chừ cho Tô Kính thấy chiến cơ, hắn bỗng bật người dậy, hắn không giống loài người chút nào, thật sự biến thành một con rắn đâm hướng u linh màu trắng.

U linh màu trắng bay nhẹ nhàng, không thấy nó làm động tác gì mau nhưng né tránh một thức Xà Vẫn.

Khổng Tước Mâu chợt trở nên cực kỳ mềm mại quấn u linh màu trắng vào mâu ngắn.

U linh màu trắng thấy buồn cười, nó là linh thể, quấn nó có ích gì? Đầu óc luyện khí sĩ này . . .

U linh màu trắng mới nghĩ vậy chợt cảm giác căn nguyên trong cơ thể chấn động, bùm một tiếng bị thức Băng Sơn của Tô Kính chấn nát bấy.

Trời đổ mưa đổ rửa sạch bột phấn trắng, u linh màu trắng biến màu xanh khi lại ngưng tụ thì đã có mặt mũi miệng, hoàn toàn trong suốt.

Nếu không có cơn mưa đỏ thì cái bóng trong suốt màu xanh sẽ biến đổi theo môi trường, mắt thường khó phát hiện.

Thức Băng Sơn của Tô Kính cướp đi một nửa lực lượng căn nguyên của u linh màu trắng hút vào Khổng Tước Mâu, trong phút chốc cây mâu tỏa ngũ sắc thần quang chói lòa.

Trận chiến vốn nên cực kỳ khó khăn lại trở thành kết cục khác. Khổng Tước Mâu phối hợp chiến kỹ trong Long Xà Đồ Lục bộc phát ra sức sát thương lớn đến nỗi Lâm Hoành Sơn cũng không ngờ.

U linh màu trắng bị thương nặng, thấy Tô Kính lại đâm mâu ngắn mới hiểu né đòn rồi bị quấn lấy mới là kết quả càng đáng sợ.

U linh màu trắng hầu như bản năng lao lên đài cao, không bị cản trở hòa vào lỗ thủng lớn.

Đòn công kích của Tô Kính đánh trúng nồi sắt, vị trí công kích ngay chỗ u linh màu trắng nhập vào. Nồi sắt vốn không thể phá vỡ bị mâu đâm thủng cái lỗ.

Tô Kính lỡ tay đâm chứ chưa từng nghĩ có thể đâm thủng nồi sắt. Đẳng cấp của Khổng Tước Mâu không cao bằng nồi sắt, cảnh giới của Tô Kính kém hơn Hư Đỗ Quỷ Vương mười vạn tám ngàn dặm.

Ai ngờ mâu đâm thủng được nồi sắt.

Tô Kính bản năng dùng Xà Vẫn liên kích, thân thể nương lực lượng lơ lửng trên cao. Khổng Tước Mâu đâm liên tiếp như giông bão tiếp tục khuếch trương chiến quả từ vết thương cũ của nồi sắt to lớn. Hư Đỗ Quỷ Vương đang trong phút thăng cấp quan trọng, nếu không có Lâm Hoành Sơn canh chừng một bên thì nó rất muốn đập chết Tô Kính cho rồi.

Hư Đỗ Quỷ Vương không có gan phân tâm, đành mặc cho Tô Kính phá hoại quỷ khí của mình.

U linh màu trắng chui vào nồi sắt dẫn đến mấy vạn phù lục trong nồi phản ứng nhốt nó trong một khoảnh không gian, bốn phương tám hướng là dung nham sôi trào, phát ra địa phế chân hỏa đốt u linh.

U linh màu trắng thầm than khổ, nó không ngờ trong quỷ khí của Hư Đỗ Quỷ Vương tiếp giáp với mình nhiều năm có địa phế chân hỏa. Phù lục bình thường không tổn thương u linh màu trắng được, thế nhưng địa phế chân hỏa là thứ tiên nhân phi thăng cũng không muốn ở lại lâu, hỏa, độc thay phiên tấn công.

Nếu chỉ có hai loại thuộc tính hỏa, độc cũng đành thôi, cố tình trong địa phế chân hỏa có một tia lực lượng nguyên tử, dù không độc ác như nguyên cực từ quang nhưng đủ để đối phó u linh màu trắng rồi.

Địa phế chân hỏa vốn không phải thủ đoạn công kích, ít ra nếu Hư Đỗ Quỷ Vương không tự mình điều khiển thì địa phế chân hỏa chỉ ẩn trong không gian nồi sắt. Là tự u linh màu trắng chui vào nồi sắt, không chỉ ăn mòn phù lục phòng hộ nồi sắt để Tô Kính thừa dịp len vào, bản thân u linh cũng bị kẹt trong đó.

Tô Kính quát to:

- Cữu cữu có thể đi ra không?

Nguyên Thùy Vũ không trả lời. U linh màu trắng phá hủy phòng ngự vòng ngoài khiến các tầng phù lục trong nồi sắt hỗn loạn, Nguyên Thùy Vũ không thể liên lạc với bên ngoài.

Dưới nồi sắt sôi trào lửa nóng, địa phế chân hỏa trút xuống. Nguyên Thùy Vũ khó khăn dựng lên một đạo khí bao trùm bốn người lại, lòng thầm kêu khổ. Địa phế chân hỏa này sớm muộn gì sẽ hủy đạo khí của gã, khi đó mọi người cùng chết trong cái nồi này.

Tô Kính nhảy vào lỗ thủng nồi sắt, mấy trăm ngọn lửa bắn tới. Những lửa này không chỉ có địa phế chân hỏa, còn có bạch cốt chân hỏa, xích lân chân hỏa, cực âm chân hỏa, luyện kim chân hỏa . . .

Không biết tổng cộng bao nhiêu loại lửa phun ồ ạt lên người Tô Kính.

Hoàng Đình Thần Ngọc phát ra tiếng răng rắc, chính giữa có một vết nứt nhỏ. Tô Kính vặn người nhưng có một nửa thân thể bị lửa đốt. Hoàng Đình Thần Ngọc phát động thuật đạo phòng ngự nhưng chớp mắt bị phá.

Phi diên giáp trên người Tô Kính bị hòa tan, cánh tay phải và cơ bắp nửa bên may mắn tan rã.

Tô Kính đau muốn chết, phát hiện mình không chết chỉ có thân thể bên phải mất thịt, xương vẫn còn. Một bàn tay xương nắm chặt Khổng Tước Mâu, ngũ sắc thần quang trên cây mâu bao phủ xương Tô Kính. Từng đợt thần quang thấm vào phản chiếu trên xương Tô Kính.

Giờ phút này Tô Kính đã mất khả năng suy nghĩ, Ngũ Luân Chân Bảo trong người phát động chớp mắt hút Khổng Tước Mâu vào người.

Thần binh luyện cốt, vạn thế luân hồi!

Trong thức hải Tô Kính vang tiếng chú ngôn, xương hắn nứt ra từng tấc, Khổng Tước Mâu tự động tu sửa vị trí bị nứt. Thần binh luyện cốt là giai đoạn không đệ tử Binh gia nào muốn chịu, đau đớn còn hơn địa ngục đạo của quỷ tu gấp vạn lần, bình thường bất đắc dĩ mới làm vậy.

Bởi vì thần binh luyện cốt chỉ thay đổi xương đệ tử Binh gia thành thần binh, khi mất đi thần binh sau này chỉ có thể triệu hoán ảo ảnh thần binh, uy lực kém hơn thần binh thật sự nhiều. Ích lợi việc thần binh luyện cốt cũng có, rất là huyền diệu. Có điều đệ tử Binh gia chú trọng đấu tranh, mất đi thần binh mạnh nhất làm sức chiến đấu giảm mạnh trong thời gian ngắn, không ai thích điều này.

Bình thường chỉ có đệ tử Binh gia bị thương nặng khó lành mới chọn thủ đoạn thần binh luyện cốt.

Khổng Tước Mâu của Tô Kính vốn là vật sống, thích hợp để luyện cốt nhất. Lâm Hoành Sơn đã gieo chú ngôn trong Ngũ Luân Chân Bảo, dù gã chết Tô Kính cũng có thể dựa theo Ngũ Luân Chân Bảo gợi ý tự động tu hành tiếp.

Ngũ Luân Chân Bảo dung hợp trong người Tô Kính lúc này tự động hiện ra, xuyên qua mười hai tầng thẳng đến kỳ môn khiếu, hóa thành một mảnh giáp xác vàng sậm, muốn dung hợp vào sọ não Tô Kính.

Lục Đạo Thần Giám ở trong thức hải của Tô Kính bỗng xuất hiện cứng rắn đẩy Ngũ Luân Chân Bảo ra. Gương cổ thanh đồng sáu mặt vốn không sợ lửa đốt, khí linh ngủ say nên Lục Đạo Thần Giám chỉ biết bảo vệ mình, không quan tâm Tô Kính.

Lục Đạo Thần Giám bay ra rồi co rút vào trong, gương cổ thanh đồng sáu mặt không ngừng vặn vẹo biến đổi cuối cùng thành hình dạng sáu khối xương thay thế xương sọ của Tô Kính.

Tô Kính đã tỉnh táo lại, hiểu rõ vì sao Lục Đạo Thần Giám biến đổi. Bề ngoài Lục Đạo Thần Giám hợp thành xương sọ Tô Kính, từ thức hải nhìn ra ngoài thì Lục Đạo Thần Giám vẫn là hình dạng gương cổ thanh đồng sáu mặt.

Cái đầu này hình dạng hơi lạ, Tô Kính từng học giải phẫu, học cách đấu quyền thuật nên biết xương sọ người có bao nhiêu khối. Lục Đạo Thần Giám biến ra xương sọ chỉ có sáu khối, sọ não nhân loại có tám khối, các khối xương vụn vặt khác tổng cộng hai mươi mốt khối. Lục Đạo Thần Giám chỉ bảo vệ não Tô Kính, còn thứ khác nó không lo.

Ngũ Luân Chân Bảo hóa thành hai mươi mốt khối xương hợp thành cái đầu hoàn chỉnh.

Lửa vẫn đang cháy, áo giáp trên người Tô Kính đã hoàn toàn biến mất, từng miếng thịt bị đốt thành tro. Một lũ long xà chân khí không cam lòng bị hủy diệt nhảy mạnh lên trên chui vào hốc mắt Tô Kính.

Mắt trái của Tô Kính nổ tung bị long xà chân khí thay thế, long xà chân khí xoay tròn trong mắt trái dần biến thành con mắt màu xám.

Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi không cam lòng bị hủy diệt, nó lao vào hốc mắt phải của Tô Kính. Mắt phải cũng nổ, Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi chưa biến đổi gì thì bị từng tiếng chú ngôn truyền đến từ Lục Đạo Thần Giám chấn nhiếp, cộng thêm bị lửa xung quanh luyện nên biến thành con mắt màu đen.

Mất đi long xà chân khí, thanh minh chân khí nhanh chóng xói mòn trong khí hải đan điền. Hoàng Đình Thần Ngọc chỉ có thể hóa thành một khúc yết hầu ẩn thân dưới xương sọ Lục Đạo Thần Giám biến ra.

Thần binh luyện cốt tuy ngoài ý muốn, đôi mắt sẽ mất nên ảnh hưởng không lớn, bản thân Ngũ Luân Chân Bảo giống Khổng Tước Mâu, tuy không phải thần binh nhưng bị Lục Đạo Thần Giám uy áp buộc lòng khuất phục thành một phần thân thể của Tô Kính.

Tô Kính trừ bộ não ra nội tạng bị đốt sạch, nguyên khung xương rực rỡ nhiều sắc màu, tỏa ánh sáng mông lung.

Tô Kính rất kinh ngạc biến đổi này, hắn trở về với trạng thái này thì luyện khí sĩ hơi hiểu biết bí pháp Binh gia sẽ nhìn ra ngay điều gì xảy ra trên người hắn.

Vất vả khổ cực che giấu thân phận để nhận lấy kết quả này sao?

Tô Kính chỉ thẫn thờ trong tích tắc, hắn xoay người lại lao ra biển lửa. Thần binh luyện cốt xong rồi Tô Kính biết nghĩ nhiều chỉ vô ích, chẳng bằng tìm sư phụ giải quyết vấn đề này.

Lâm Hoành Sơn không thể trơ mắt nhìn hắn trong bộ dạng này trở về Ngọc Kinh thành đúng không?

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.