Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch của hoàng đế

Phiên bản Dịch · 2352 chữ

Lâm Hoành Sơn gật đầu nói:

- Ta có một bộ áo giáp, một vỏ kiếm, một tấm thuẫn. Ta có hai mươi tám thuộc hạ, Hầu gia có thể yên tâm sử dụng, ta chuẩn bị thứ cần thiết để làm áo giáp cho mỗi người, và tài liệu một món binh khí. Những người này đều là tiên thiên võ giả, cực kỳ đáng tin.

Sức chiến đấu của võ giả kém hơn luyện khí sĩ Đạo Môn một chút nhưng có tác dụng lớn hơn khi trên chiến trường.

Tiêu Dao Hầu hỏi:

- Tiên thiên võ giả có thể mở ra không gian không?

Lâm Hoành Sơn ngẫm nghĩ, trả lời:

- Chỉ hai người không có năng lực này. Đế quốc phát bao nải hành quân đều là không thể mở rộng không gian, chỉ có kích cỡ vốn có nhưng có thể giảm bớt cân nặng.

- Tốt, lát nữa ta luyện chế một khúc xương cá cho ngươi, bên trong có thể đựng nước sạch.

Lâm Hoành Sơn do dự một lúc, hỏi:

- Hầu gia định dùng binh với Hoang nhân sao?

Trên Hoang nguyên ít có nguồn nước sạch, mỗi lần quân đội biên quan bắc vực ra khỏi thành tìm kiếm bộ lạc Hoang nhân thì nước uống là vấn đề lớn. Mới rời khỏi thành muốn uống nước toàn dựa vào tịnh thủy phù Đạo Môn phát cho, không thì uống nước đọng trong đất trũng Hoang nguyên sẽ bị ôn dịch, chết người.

Minh Ngư là đại yêu Kim Đan kỳ, trong xương cá có phần rỗng luyện chế thành trang bị không gian đựng nước có thể chứa nhiều lượng nước, thứ này cần thiết khi hành quân. Luyện khí sĩ Đạo Môn sẽ không mang theo đồ dùng sinh hoạt cao cấp như vậy.

Có thứ này thì Lâm Hoành Sơn phỏng chừng gã dẫn theo một đội quân vạn người không cần mang theo xe nước. Tịnh thủy phù dù tốt nhưng khó cất chứa, chỉ kéo dài được chiến sự trong một tháng.

- Không phải ta muốn dùng binh, lần trước bệ hạ triệu ta vào cung nói đến một chuyện. Trên Hoang nguyên phương bắc càng lúc càng nhiều tín đồ Tà Thần, ngươi có biết không?

- Đúng vậy, nhiều hơn năm trước hai phần. Ta mang binh ra ngoài diệt mười mấy bộ lạc nhỏ có khoảng một nửa bộ lạc tín ngưỡng Tà Thần.

- Bệ hạ muốn biết bên ngoài Lục Long tuyết sơn xảy ra chuyện gì, có phải Tà Thần định xâm nhập Thần Châu không? Dù không phải thì không thể để bọn họ truyền giáo lung tung được, khi cần thiết sẽ phái một hạm đội bay thanh lý.

Hạm đội bay là thành quả đặc biệt của Đông Tần đế quốc, trong Vũ Lâm quân, Vô Dương quân, Long Kỳ quân, Hiên Viên quân đều có hai chiếc. Thứ này sẽ không bay lên chín tầng trời được nhưng không thể bay cách mặt đất mấy trăm trượng, vượt qua núi đèo, qua hồ nước. Mỗi chiến hạm bay có thể chứa hơn hai vạn binh sĩ, mang theo quân lương cho mười vạn người.

Hoàng đệ nói muốn xuất động chiến hạm bay tức là sẽ điều động tinh nhuệ thật sự ra đánh trận.

Lâm Hoành Sơn tò mò hỏi:

- Hầu gia muốn thế tử đi biên quan bắc vực?

- Đúng, ta ở Nam Cương mười năm, nguyên Nam Cương trong vòng năm mươi năm sẽ không có chiến sự nữa. Muốn kiến công lập nghiệp hoặc đi khai thác đảo đông hải hoặc đi biên quan bắc vực. Ngươi đưa cho ta một danh sách quân nhân mà ngươi thấy khá, ta sẽ đặc biệt bồi dưỡng.

Lâm Hoành Sơn dở khóc dở cười, Tiêu Dao Hầu đang bồi dưỡng thế lực cho gã.

Tiêu Dao Hầu hiện đã được gia phong Đại Tư Mã, không thể tự mình đi đóng giữa biên quan bắc vực. Muốn hoàn toàn nắm giữ quân đội phương bắc thì cách tốt nhất là bồi dưỡng một đại tướng quân ở biên quan bắc vực.

Tiêu Dao Hầu chọn Lâm Hoành Sơn.

Theo lý thuyết Lâm Hoành Sơn nên vô cùng cảm kích, nhưng việc này quá suôn sẻ, tình hình gã muốn đang dần thực hiện.

Tiêu Dao Hầu mỉm cười cổ vũ Lâm Hoành Sơn:

- Lâm Hoành Sơn, cố gắng làm đi. Có lẽ có ngày bệ hạ sẽ chinh chiến quốc gia Tà Thần, giết sạch những tín đồ ngu xuẩn, có lẽ khi đó ngươi sẽ phong vương.

Tim Lâm Hoành Sơn đập nhanh.

Phong vương?

Lâm Hoành Sơn không có dã tâm gì với việc phong vương, nếu có thể diệt hết quốc gia Tà Thần thì Bạch Hổ Luân sẽ tu thành, thậm chí đại viên mãn, trực tiếp thành tựu thần vị. Thành thần rồi Đạo Môn không làm gì được Lâm Hoành Sơn nữa, gã sẽ kéo dài thời gian phi thăng lâu chút sáng tạo quốc gia Binh gia ngay vị trí quốc gia Tà Thần, bồi dưỡng nữ nhi hoặc đồ đệ là có thể ngang ngửa địa vị với Đạo Môn.

Năm xưa Binh gia diệt vong vì thần tướng Bạch Hổ đời trước đại viên mãn không ức chế được thực lực đã phi thăng. Sau khi thần tướng Bạch Hổ đi ba ngàn năm vẫn không ai có thể tu luyện ra Bạch Hổ Luân.

- Được rồi, ngươi đi đi, ta sẽ dặn người ở Đạo Binh Ti dùng những tài liệu này tạo ra kiểu dáng áo giáp, ngươi muốn quy cách gì?

- Liên hoa giáp là được thưa Hầu gia.

Áo giáp cao cấp nhất đế quốc không có nhiều kiểu dáng, chỉ có năm loại long lân giáp, phi diên giáp, minh quang giáp, liên hoa giáp, hắc sơn giáp. Liên hoa giáp là bộ giáp có thuật đạo gia cố, hình dạng tinh xảo nhiều công hiệu.

Tiêu Dao Hầu muốn bồi dưỡng gã thì sau này Lâm Hoành Sơn sẽ có nhiều lúc lộ mặt, nên chú trọng nhiều vào kiểu dáng chiến giáp.

Hoàng tộc đa số dùng long lân giáp, tán tu song tu đạo võ thích phi diên giáp. Minh quang giáp phòng ngự mạnh mẽ, trang bị dành cho mãnh tướng trong quân. Liên hoa giáp thường để người chỉ huy mặc. Hắc sơn giáp là dấu hiệu tinh nhuệ trong tinh nhuệ, không chỉ yêu cầu thực lực cao hơn người một bậc còn phải được bệ hạ khâm tứ tước vị mới được quyền mặc vào.

Tiêu Dao Hầu phất tay, Lâm Hoành Sơn cáo lui, tài liệu gã chọn đã bị Tiêu Dao Hầu thu giữ rồi đưa cho công tượng Đạo Binh Ti sẽ chế tạo thành kiểu dáng liên hoa giáp sau đó giao lại cho Lâm Hoành Sơn. Trong Đạo Binh Ti có nhiều cường giả, rèn tạo áo giáp có thể gia công lần thứ hai, nếu không có địa vị như Tiêu Dao Hầu thì không thể kêu người trong Đạo Binh Ti chế tạo áo giáp tư nhân được.

Bên này Tô Kính chạy đến định mang Ưng Dương, Khuyển Thập Lang đi gặp Lâm Hoành Sơn, nhưng Đại Quản Gia tới mang hai tiểu yêu đi dạy tri thức nhân gian.

Tất nhiên trong hai tháng không thể nào cho hai tiểu yêu năng lực mạnh gì được.

Lâm Tạ Hồng đi bên Tiêu Dao Hầu tu hành không thể cùng Tô Kính luyện võ nữa. Lâm Hoành Sơn bị Tiêu Dao Hầu kêu đi, một mình Tô Kính ở trong viện tử của Lâm Hoành Sơn nhìn hai mươi khôi lỗi kim loại đứng dựa vào tường, bỗng thấy mệt tâm.

Từ lúc xuyên đến thế giới này Tô Kính điều chỉnh tốt tâm tính, trạng thái luôn hào hứng, tuy luôn lo lắng sẽ bị vạch mặt nhưng hắn không ngừng tiến lên trước.

Vì sao đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá? Là do tâm tính có vấn đề hay hắn thật sự mệt mỏi? Lúc ở Trái Đất Tô Kính liên tục một năm công tác cường độ cao, áp lực lớn hơn nhiều, thứ hắn nghiên cứu đủ ảnh hưởng cách cục toàn thế giới.

Tô Kính đến chân tường vuốt hoa văn trên người khôi lỗi kim loại, hoa văn khảm sâu trong kim loại, khi vuốt ve xúc cảm trơn bóng lạnh lẽo.

Tô Kính dùng thần thức tìm kiếm bên trong, như thủy ngân chiếu xuống đất không chỗ không ở, bí mật trong khôi lỗi bày ra rõ ràng trong cảm giác linh hồn của Tô Kính.

Đây không phải lần đầu tiên Tô Kính tra xét khôi lỗi, mỗi lần điều tra đều khiến tâm tình của hắn vui vẻ. Kết cấu trong khôi lỗi nếu dùng binh khí tách lìa thì chỉ là một người máy rất thô sơ, nhưng tra xét bằng thần thức sẽ phát hiện mức độ tỉ mỉ còn hơn bất cứ loại máy móc nào trên Trái Đất nhiều. Mỗi linh kiện kim loại dày nặng do tế bào kim loại số lượng khổng lồ tổ hợp lại, tế bào kim loại là các phù văn.

Đây là khoa học của thế giới này, nơi đây cũng có khoa học, đó là các loại bí thuật.

Đáng tiếc khoa học khó mở rộng trong thế giới này.

Tô Kính chợt hiểu tại sao hắn thấy mệt mỏi. Làm một một nhà khoa học, tiếp xúc quy tắc cơ bản của thế giới này khiến Tô Kính phát hiện khoa học chỉ lưu truyền trong số ít người, làm hắn không biết làm sao.

Nếu như không thỏa hiệp, Tô Kính bỏ công sức nghiên cứu cách mở rộng thuật đạo thì đừng nói thành tiên, thậm chí không có hy vọng Kim Đan. Không thể kết thành kim đan thì cuộc sống quá ngắn ngủi, sự cố gắng cũng chết trong bước đầu thai nghén.

Đây là vấn đề khó khăn không gỡ được, Tô Kính thở dài thườn thượt.

Vốn kế hoạch của Tô Kính là lợi dụng cách khoa học tổng kết ra quy luật thuật đạo, sửa chữa một số tệ đoan trong khí hải đan điền khiến mọi người dù tư chất gì cũng có thể học tập thuật đạo. Sau đó hắn sẽ thành lập một phòng thứ nghiệm thuật đạo to lớn, nghiên cứu nhiều thuật đạo hơn. Tuy chưa chắc sẽ thay đổi thế giới này nhưng đó là sự khởi đầu, thôi thúc nhiều người tham gia vào. Rồi sẽ có ngày hành động của Tô Kính khiến thế giới này thay đổi trời long đất lở.

Nhưng không được, tu luyện thuật đạo phải dùng nguyên khí thiên địa, thứ này giống tài nguyên trên Trái Đất. Tài nguyên này không đến mức không thể tái chế nhưng để phục hồi một khu vực cần lượng nguyên khí thiên địa ít nhất là qua hai đời người.

Đông Tần đế quốc kiểm soát tài nguyên nghiêm ngặt biến tướng giảm bớt số lượng luyện khí sĩ, chỉ tuyển chọn người tư chất tốt tham gia Đạo Môn, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ. Nếu mọi người đều tu đạo thì tương đương với lợi dụng tài nguyên quá mức, đế quốc sẽ nhanh chóng tan vỡ.

Hiện giờ thực lực của Tô Kính còn rất thấp, không thể chạm tay đến quy tắc trung tâm của thế giới này. Tiêu Dao Hầu bồi dưỡng nhi tử từ nhỏ khiến Tô Kính có khả năng hiểu biết quy tắc của thế giới, tức là Hoàng Đình Kinh, Tử Phủ Thức Vi. Nhưng đấy chỉ là nhập môn, thật sự muốn sửa chữa quy tắc thì phải học được quy tắc đẳng cấp cao hơn.

Chỉ có đọc hiểu, không thể sáng tạo thì như một người có thể viết phần mềm nhưng không có nghĩa là hiểu rõ về vi tính.

Tô Kính đọc rành rọt ba nghìn sáu trăm quyển Hoàng Đình Kinh, một ngàn hai trăm quyển Tử Phủ Thức Vi đã đến trình độ có thể viết phần mềm, nhưng chỉ đến thế. Tô Kính viết ra chươ ng trình chỉ có hiệu quả thấp hơn cảnh giới của hắn.

Tức là hiện tại Tô Kính luyện khí, dù có tài liệu ghê gớm cỡ nào thì tối đa chỉ luyện chế ra pháp bảo. Ưu thế của Tô Kính là có thể luyện chế trang bị cao cấp hơn được người khác luyện chế thành công, tương đương với hắn có quyền sử dụng điều khiển hệ thống.

Tô Kính buông tiếng thở dài, có con quạ từ trên trời lao xuống, chợt biến ra mỹ nhân che miệng cười với hắn.

Tô Kính rút tay về, cau mày mím môi.

Mỹ nhân này là Bích Nhãn Thần Nha, nàng cách không chỉ hướng Tô Kính. Hắn cảm giác như bị chọt trán, hơi choáng.

Nha Đầu mở miệng nói:

- Thiếu gia không thể như vậy.

- Ta thế nào?

- Năm xưa yêu quái chúng ta liều mạng cứu thiếu gia, ta nghe Tiểu Hạc nói thiếu gia giả bộ không biết nàng?

Trong đầu Tô Kính chợt hiện lên khuôn mặt nữ nhân váy đen, các bức hình như in dấu thời gian lướt qua trong óc hắn.

Một buổi chạng vạng mười mấy năm trước, đội xe của Tiêu Dao Hầu Tô Dương bị biển lửa từ thuật đạo bao phủ. Một mũi tên ánh sáng bắn tới, mấy chục yêu quái xông lên che trước xe ngựa. Mỗi yêu quái bị mũi tên lấp lánh ánh sáng vàng xuyên thủng, liên tục giết ba mươi hai con tiểu yêu rồi tên xuyên thủng thùng xe cắm phập bên cạnh thế tử Tiêu Dao Hầu, chỉ cách có nửa tấc.

Ngực Tô Kính nghẹn lại, hốc mắt ướt át, cảm giác chua xót.

Kỳ lạ, đây vốn là chuyện của người khác!

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.