Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân ngoại hóa thân

Phiên bản Dịch · 1520 chữ

Bạch Nha phương pháp tạo ra Thân Ngoại Hóa Thân có chút khác biệt, người khác là chế tạo nhưng hắn lại là sinh ra.

Chế tạo Thân Ngoại Hóa Thân quá trình khá là dài dòng, không thể trong một hai câu mà nói được, cho nên tạm thời không nói quá sâu, đại khái có ba cách.

Cách thứ nhất chính là dùng cơ thể có sẵn, mà nói thẳng ra chính là đoạt xá, về phần đoạt xá thì là chiếm đoạt cơ thể của người khác để mình sử dụng.

Còn cách thứ hai thì dùng vật dẫn để chế tạo, có thể dùng bất kỳ vật liệu gì, tùy theo vật mà trình độ hóa thân cũng thay đổi, cách này Bạch Nha cũng dùng qua để tạo hóa thân tạm thời.

Còn cách thứ ba thì cũng tương tự cách một, nhưng đối tượng lại không phải tu sĩ mà là Linh Khu. Linh Khu chính là các loại linh dược, hoặc là Thiên Địa kỳ thảo đã sinh ra linh trí. Ưu điểm của cách này chính là không bị bài xích, tu luyện mười phần thuận lợi.

Quay lại với vấn đề của Bạch Nha, cách hắn dùng có chút tương tự với cách thứ hai ở trên, nhưng lại khác biệt một chút.

Hắn dùng huyết kén làm vật dẫn, lại dùng Nguyên Thần phụ cùng với tự thân huyết dịch để tạo ra một cơ thể mới, nói đúng hơn là tạo ra một phôi thai sau đó cho Nguyên Thần phụ tiến vào trong đó, một lần nữa thai nghén huyết kén.

Đại khái qua nửa ngày, phôi thai đã được đưa vào huyết kén, tiếp tục quá trình thai nghén như lúc đầu.

Lúc này đây, ánh mắt Bạch Nha rơi vào bên trên Minh Hà Lão Tổ huyết kén cùng với ba món pháp bảo, đang có dấu hiệu bạo động, tựa hồ không hài lòng khi Bạch Nha biến chất dinh dưỡng của nó thành Thân Ngoại Hóa Thân.

"Nhân quả của ngươi, ta thiếu! Sau này nhất định trả lại!" Bạch Nha trong nháy mắt ra quyết định, nghiêm túc nói.

Tu hành lâu như vậy, hắn cũng biết rõ nhân quả như thế nào đối phó. Hắn lấy đi cơ duyên của Minh Hà Lão Tổ thì đương nhiên sau này phải bù đắp. Dù sao hắn cũng không thể giết Minh Hà Lão Tổ để kết thúc chuyện, bởi vì Minh Hà Lão Tổ nhất định phải xuất hiện thì cốt truyện mới có thể tiếp tục viết dài thêm.

Bạch Nha pháp lực vận chuyển, vung tay một cái, xung quanh sát khí điên cuồng lao đến, hướng hai cái huyết kén mà nhập vào.

"Cũng nên rời đi rồi…" Bạch Nha nhìn thoáng qua hai cái huyết kén, ánh mắt hài lòng, ẩn ẩn có thể thấy vẻ vui sướng. Hiển nhiên là vì có thể rời đi mà vui mừng, dù sao có hai cái huyết kén hấp thụ đồng thời cũng thu thập tất cả Hồng Hoang sát khí, hắn cũng không cần thiết ở lại nơi đây.

"Đi thôi, còn có người đang đợi ta đây…" Bạch Nha nhìn về nơi xa nói một câu, tựa như đang nói chuyện với ai đó, sau đó một sức mạnh không biết tên bao phủ cả người hắn, thân ảnh trực tiếp tại chỗ biến mất.

Ngọc Kinh Sơn bên kia, Hồng Quân Đạo Nhân mí mắt đột nhiên nhảy một cái.

"Quái lạ, chẳng lẽ lại có chuyện không tốt sắp diễn ra?" Hồng Quân Đạo Nhân nhíu mày cầm trong tay Tạo Hóa Ngọc Điệp, thôi diễn một phen lại nhíu mày càng sâu, không nói cũng biết là không thể thôi diễn ra đều gì.

"Haizzz! Được rồi, là phúc không phải họa, mà là họa thì không thể tránh…" Thở dài một cái, Hồng Quân Đạo Nhân nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.

Trung Châu, Bất Chu Sơn.

Bạch Nha vừa về đến nơi liền một bóng đang lấp ló sau đằng xa, liền nói: "Lấp lấp ló ló cái gì, ta thấy rồi nha!"

"Hừ! Ta mới không thèm…" Bóng người nghe được mình bị phát hiện, cũng không tiếp tục trốn mà trực tiếp đi ra, miệng hừ một câu.

"Làm sao? Ai chọc giận nhà ta Nữ Oa rồi?" Mắt thất Nữ Oa thần sắc tựa như đang giận ai đó, Bạch Nha cười cười, vừa hỏi vừa trêu một câu.

"Ai…ai là của ngươi chứ! Ta mới không thèm á!" Nữ Oa bị trêu ghẹo một câu, sắc mặt liền ửng hồng, ngữ khi cũng theo đó mà rối loạn theo.

A!

Trong nháy mắt đó, Bạch Nha tựa hồ lại phát hiện chuyện thú vị. Mỗi khi Nữ Oa nói chuyện nhưng sao cùng của câu có chữ "á" thì sẽ có ý nghĩa đặc biệt. Nói không muốn nhưng thật ra là muốn, chỉ là nữ giới làm sao có thể trực tiếp nói ra được, vì vậy thêm một chữ "á" vào sau để biểu thị ý tứ của mình.

"Vậy sao?" Bạch Nha ánh mắt có chút thất thần, giọng nói đượm buồn: "Thật sự quá đắng tiếc a!"

"Ta… ta…" Thấy hắn như vậy, Nữ Oa cũng muốn nói gì đó nhưng lại không thể mở miệng.

"Thôi, không nói những cái này…" Bạch Nha lắc đầu một cái, nét buồn lật tức biến không còn tăm hơi, thần sắc trở lại nghiêm túc, nói: "Ta dự định là tiếp tục du lịch Hồng Hoang"

"Vậy sao?" Nữ Oa nghe hắn nói như vậy lập tức trầm mặc, hiển nhiên không quá cao hứng vì mới đến không mà lại muốn rời đi. Nhưng rất nhanh lại nghĩ ra một ý, ánh mắt đầy hi vọng nhìn về Bạch Nha nói ra: "Hay là ngươi mang ta đi cùng được không? Ngoại trừ khu vực xung quanh Bất Chu Sơn này thì ta còn chưa từng đi qua nơi khác a!"

"Được rồi, ta mang ngươi đi du lịch cũng không sao…" Không chút do dự nào, Bạch Nha liền gật đầu, hắn vốn quay lại đây cũng là muốn mời nàng cùng đi, ai ngờ đâu nàng lại chủ động xin đi cùng.

"Đi thôi! Đi thôi!" Nữ Oa nghe hắn đồng ý, vui mừng đến quên cả nam nữ khác biệt, trực tiếp cầm tay hắn mà kéo kéo.

"Hả!?" Bạch Nha đối với hành động này của nàng có chút bất ngờ, Nữ Oa từ khi nào lại chủ động như vậy? Trước đó trêu ghẹo mặt liền đỏ ửng, vậy mà bây giờ thẹn thùng đi nơi nào rồi? Sao lại chủ động nắm tay kéo kéo như vậy chứ?

"Khụ…" Bạch Nha ho khan một cái, nhìn Nữ Oa nói ra: "Nhưng mà ta có điều kiện, ngươi đáp ứng ta liền cho ngươi theo cùng"

"Ngươi nói đi, điều kiện gì?"

"Buông…"

"Buông cái gì?" Nữ Oa có chút khó hiểu hỏi, ngược lại cái tay vẫn tiếp tục kéo kéo.

"Trước buông tay ta, tiếp theo lại nói…" Bạch Nha mặt có chút đen nhìn về Nữ Oa, cô nàng này có hay không phản ứng có chút chậm rồi?

"Aaaaa…" Nữ Oa nghe lời này của hắn có chút không đúng, nhìn lại chính mình sau đó lại la lên một tiếng, vội vàng buông tay. Trong lòng khổ tâm gào thét, Nữ Oa a tại sao ngươi lại không biết hổ như vậy, làm sao có thể nắm tay người ta giữa ban ngày ban mặt vậy chứ, thẹn thùng chạy đi đâu hết rồi…

Qua một hồi lâu, Nữ Oa tâm tình mới ổn định lại, lần nữa nhìn Bạch Nha, ngữ khí có chút ngại ngùng hỏi: "Ngươi nói đều kiện gì?"

"Nghe lời ta!" Bạch Nha ngữ khí bình thản đáp.

"Được, ta đáp ứng!"

"Vậy đi thôi…"

Hai người lưu lại một chút tin tức cho Phục Hy, sau đó quay người rời đi sơn cốc, bắt đầu hành trình du lịch Hồng Hoang của hai người.

Trong nháy mắt thời gian đã trôi qua mười năm, trong khoảng thời gian này, Bạch Nha cùng Nữ Oa vẫn luôn tại Hồng Hoang các nơi du lịch, đi qua vô số danh sơn tuyệt địa. Mà quan hệ giữa hai người lại có tiến triển thêm một bước, chỉ là quan hệ gì lại chưa xác định được rõ, quan hệ này cao hơn bằng hữu nhưng lại chưa đến mức độ tình ái, nó cứ ở giữa ranh giới của hai thứ này.

Mà Bạch Nha cũng bị Nữ Oa phát hiện một cái bí mật nhỏ, hắn thường hay ngẩn người bất chợt, đôi lúc lại nở nụ cười một mình, có khi nét mặt lại u buồn.

Nữ Oa cũng có hỏi qua hắn, nhưng hắn chỉ nói đây là bí mật không thể cho người khác biết, sau này có cơ hội sẽ nói cho nàng.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.