Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người quen gặp lại

Phiên bản Dịch · 1543 chữ

"Khụ khụ…" Bạch Nha ho khan một tiếng, nhìn về Ma Đạo thiếu nữ, hắn nói: "Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm…"

"Hiểu lầm?" Ma Đạo thiếu nữ ngừng lại động tác tay, khẽ hừ một cái, thần sắc tức giận nhìn hắn, nói: "Ngươi nghĩ ta là tiểu hài tử sao, ta dễ lừa như vậy?"

"...." Bạch Nha không biết nói gì, hắn thật không cố ý nha, vô tình mà thôi. Khoát tay, bày ra một bộ dáng không mấy quan tâm, nói: "Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta thật sự là không cố ý…"

"Ngừng!" Ma Đạo thiếu nữ cắt ngang lời hắn, hừ một tiếng, nói: "Dù ngươi có nói gì nữa ta cũng không tin!"

"Nhưng mà…"

"Nhưng cái gì mà nhưng!" Ma Đạo thiếu nữ trợn trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói: "Ngực ta ngươi cũng sờ, sau này gả cho ai được nữa chứ? Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta cả đời!"

???

"Chịu trách nhiệm?" Bạch Nha sững sờ, hắn phải chịu trách nhiệm với thiếu nữ này á. Quá tốt… khụ, quá không thể tin được, chỉ là vô tình thôi, còn muốn cả đời?

"Đúng, ngươi phải chịu trách nhiệm cả đời của ta…" Ma Đạo thiếu nữ gật đầu, giọng nói ẩn ẩn vẻ thẹn thùng. Dù sao cái câu "chịu trách nhiệm" này cũng tương tự là nàng đang thổ lộ nha, nữ tử thổ lộ đương nhiên sẽ thẹn thùng a.

Bạch Nha có chút không biết phải làm sao, nàng dâu cứ thể đưa tới cũng quá mức dễ đi, đành nhận… khụ, không thể nhận. Hắn dù sao cũng phải giữ lại chính mình "trinh tiết" cho người mà ai cũng biết đây.

"Khụ…" Bạch Nha ho khan một, cười hỏi: "Ta có thể từ chối được không?"

Răng rắc!

Tựa hồ có gì đó tan vỡ.

"Hức…ô! Hức…ô!"

"Không…được…hức...hức…"

"Ngươi…không…hức…được…như vậy…"

"Ngươi…hức...phải...hức…"

"Hức...ô! Hức…ô!"

Bạch Nha quay đầu nhìn lại, người kia vậy mà khóc? Đùa gì đây, ngươi là người của Ma Môn a, là thủ hạ của Ma Tổ La Hầu, ngươi khóc như vậy có cảm thấy ổn không?

"Này, ngươi đừng có khóc" Bạch Nha thật muốn nói thêm, ngươi mà khóc nữa là ta cũng khóc theo đó… khụ, nhầm kịch bản thì phải, Bạch Nha làm sao có thể khóc.

"Hức…hức...hức!" Ma Đạo thiếu nữ tiếp tục khóc, thậm chí còn hơn ban nãy.

"Ta…" Bạch Nha khổ mà không nói được, đời trước là độc thân cẩu không hiểu phong tình, còn đời này chưa kịp hiểu phong tình thì đào hoa đã đến.

Một người khóc, một người nhìn. Thời gian cứ thế trôi qua.

"Ngươi khóc đủ chưa?"

"Mặc kệ ta… Hức!"

"Ta đồng ý là được rồi chứ gì…"

"Được!" Ma Đạo thiếu nữ gật đầu một cái, khóe miệng cong lên nụ cười gian manh.

???

Bạch Nha cảm giác không đúng lắm. Nơi nào có thiếu nữ khóc lóc kêu than, chỉ có một nụ cười đầy nguy hiểm nhìn hắn.

"Bị lừa rồi" Bạch Nha thầm hô một tiếng, nhìn chằm chằm Ma Đạo thiếu nữ, hỏi: "Ta đổi ý được sao?"

"Không!" Ma Đạo thiếu nữ lắc đầu.

"Ta chạy không được sao?"

"Được…" Ma Đạo thiếu nữ gật đầu.

"Vậy ta đi…"

Ầm! Ầm!

Ngay lúc Bạch Nha chuẩn bị rời đi, sau lưng Ma Đạo thiếu nữ xuất một trận dị biến. Hắc khí ào ào trào ra, tựa hồ có vật gì đó sắp được triệu hoán đến.

"Ngươi không đi được" Ma Đạo thiếu nữ nhìn hắn, trầm giọng nói.

Xong, Bạch Nha trinh tiết cứ thế mà mất… khụ, là cuộc đời, cuộc đời cứ thế kết thúc.

Lúc này đây, hắc khí đã tụ lại một chỗ, mơ hồ thấy được thân ảnh của một nam tử.

"Tử La, có chuyện gì?" Âm thanh của nam tử vang lên từ trong hắc khí, nghe có chút uy nghiêm.

"Thanh âm làm sao nghe quen như vậy?" Bạch Nha nhíu mày nhìn hắc khí, bất quá vẫn là không thấy gì.

"Ca ca, ngươi đến rồi" Ma Đạo thiếu nữ cười hì hì, phải nói là cực kì đáng yêu. Chỉ bất quá trong mắt Bạch Nha chính là ma quỷ.

"Chuyện gì mau nói, ta còn có việc bận" Hắc khí nam tử lần nữa lên tiếng.

"Khí tức này là…" Bạch Nha cảm nhận một chút khí tức của đối phương, lập tức cả kinh.

"Ma Tổ La Hầu khí tức!"

"Xong, cuộc đời ta như vậy kết thúc sao?" Bạch Nha ỉu xìu, lẩm bẩm tự nói: "Ma Tổ La Hầu làm sao lại có muội muội chứ?"

Trong lúc ai đó đang than khổ trong lòng, bên kia Tử La cùng với Ma Tổ La Hầu vẫ đang nói chuyện.

"Như này…"

"Ừm…"

"Ta muốn…"

"Thật sự…"

"Đúng vậy…"

"Ừm, được…"

Tử La nhanh chóng kể lại mọi chuyện cũng như nói ra yêu cầu với Ma Tổ La Hầu, đương nhiên nàng cũng đổi từ sờ ngực thành ôm nhau. Nghe có vẻ vô lí nhưng cực kì thuyết phục… khụ, nhầm kịch bản thì phải.

"Tiểu tử, lại gặp mặt rồi" Ma Tổ La Hầu mở miệng nói.

"Gặp qua La Hầu đạo hữu" Bạch Nha cười khổ.

"Ừm…" Ma Tổ La Hầu gật đầu, trực tiếp nói: "Chuyện của ngươi, Tử La đã nói với bản tổ rồi. Về sau nàng đi theo ngươi, không nghe lời có thể đuổi đi"

"Ca ca!"

"Hả!?"

Tử La là bức xúc, còn Bạch Nha là bất ngờ. Hôm nay Ma Tổ La Hầu làm sao lại dễ tính như vậy?

"Vậy liền nghe đạo hữu vậy" Bạch Nha ánh mắt cảm kích nhìn Ma Tổ La Hầu, lại nhìn qua ai đó, cười nói: "Về sau an toàn của Tử La cô nương cứ để bần đạo lo"

"Ừm…" Ma Tổ La Hầu gật đầu, lại nhìn về phía Tử La, nói: "Về sau đi theo hắn, không cho phép gây rối, nếu không trực tiếp về Tu Di Sơn đi"

"Ca ca…" Tử La vốn còn muốn nói gì đó, bất quá lại không dám nói tiếp. Nàng sợ lại bị bắt về, dù sao lần này cũng là trốn ra, nhỏ giọng nói: "Ta biết"

"Ừm…" Ma Tổ La Hầu chỉ đơn giản nói một từ, sau đó tại chỗ biến mất như chưa từng xuất hiện.

"Hehehee" Nhìn thấy Ma Tổ La Hầu đã rời đi, Bạch Nha trực tiếp cười ra tiếng, tiếng cười thật sự là trêu chọc người khác mà. Vốn là tưởng cuộc đời đã ngừng ở đây, ai ngờ lại lật kèo. Đúng là chưa qua 16:35 chưa biết ai giàu hơn ai.

"Tử La đạo hữu, trách nhiệm đến cuối đời của ngươi, bần đạo đến lãnh rồi!" Bạch Nha nhìn Tử La, nụ cười thâm ý nói ra.

"Ngươi…ngươi...ngươi" Nhìn hành động của hắn, Tử La tức á, Tử La tức đến nổi nói ba lần chữ "ngươi" mà không nói thêm được gì luôn á.

"Làm sao? Không chịu à?" Bạch Nha một mặt vô sỉ không thôi, nói: "Ta nhớ khi nãy có ai đó đòi sống đòi chết bắt ta chịu trách nhiệm mà"

"Không thèm nói chuyện với ngươi, hừ!" Tử La hừ một tiếng, không thèm để ý tới hắn.

Không để ý liền không để ý đi, Ma Tổ La Hầu ý rất rõ ràng, tùy thời liền có thể đuổi nàng trở về Tu Di Sơn. Lại nói Bạch Nha sẽ đuổi Tử La về sao, hắn sẽ không, hắn còn có kế hoạch riêng đây.

Dù sao theo trí nhớ đời trước của hắn, Ma Tổ La Hầu hẳn là không có muội muội nha. Mỹ nữ đã đưa đến cửa, làm sao lại không ôm về cho được, du lịch Hồng Hoang biết bao nhiêu nhàm chán, tùy tiện mang theo mỹ nữ bên cạnh để trêu ghẹo không tốt hơn đi một mình sao? Ý định đã quyết, Bạch Nha liên muốn lên đường.

"Được rồi, đi thôi" Bạch Nha tiến đến bên người Tử La, vừa đưa tay ôm nàng eo nhỏ, vừa nói: "Bắc Câu Lô Châu thẳng tiến"

"Này, ngươi làm gì? Nhanh buông tay ra" Đột nhiên bị người ôm ngang eo, Tử La có chút hoảng, ngay cả ngữ khí cũng không ổn định.

"Ôm ngươi a" Bạch Nha vẻ mặt thản nhiên, rất bình tĩnh trả lời.

"Ngươi...ngươi…"

"Ta làm sao?" Bạch Nha khó hiểu, hỏi ngược lại Tử La: "Chẳng lẽ ta không được ôm ngươi sao?"

"...." Tử La im lặng, ai bảo nàng bắt người ta chịu trách nhiệm đây.

"Được rồi, không đùa nữa" Bạch Nha lắc đầu cười khổ, lắc người hóa thành bản thể, hướng về Tử La nói: "Lên đi, đừng chậm trễ thời gian của ta"

"Hừ!" Tử La hừ một tiếng, trực tiếp nhảy lên người của Bạch Nha một cái thật mạnh, tựa hồ là trúc giận.

Đối với hành động này của nàng, Bạch Nha cũng không mấy quan tâm, chỉ khẽ nói một câu: "Giữ chắc vào"

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.