Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin nhắn trong điện thoại di động (29) (30)

Phiên bản Dịch · 1447 chữ

Mà dạ hội từ thiện kia, Hàn Như Sơ cũng tham gia...

Kiều An Hảo lấy điện thoại ra, nhìn thời gian, là tối ngày mai.

Cô đã từng nói, Hàn Như Sơ đối xử với cô thế nào, cô sẽ trả lại cho Hàn Như Sơ từng chút một!

Mình xúc động tìm đến nhà họ Hứa, lại có một mình đơn thương độc mã, làm lớn chuyện lên rồi không có bằng chứng sẽ không ai tin lời của mình, làm không tốt cuối cùng gọi chú và thím đến, bởi vì hai nhà có quan hệ mật thiết, còn có thể trách cô không hiểu chuyện.

Đối phó với loại phụ nữ đầy rẫy tâm tư này, cô không thể cứng đối cứng được.

Cô chỉ có một mình, nếu không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải đánh cho bà ta trở tay không kịp!

Kiều An Hảo nghĩ tới đây thì từ từ bớt giận lại, ngồi ở trong xe vắt hết óc suy nghĩ, cuối cùng đột nhiên linh quang lóe lên, nhớ đến năm tháng trước mình chạy ra khỏi bệnh viện tìm Lục Cẩn Niên, có tìm thế nào tìm cũng không thấy, lại ***ng phải trợ lý của anh, trợ lý nói rất nhiều chuyện cho cô nghe, dường như có nhắc tới, Lục Cẩn Niên có một máy ghi âm, bên trong có ghi lại chứng cứ Hàn Như Sơ hại chết con của cô... Đêm thất tịch Valentine đó Lục Cẩn Niên vốn muốn phát cho cô nghe, đáng tiếc...

Kiều An Hảo chợt đẩy mạnh cửa xe ra, vội vàng xuống xe, lại chạy vào trong nhà.

Khi Lục Cẩn Niên từ Mĩ trở về nước cùng cô chỉ mang theo một va ly hành lý, sau khi kéo vào Cẩm Tú viên thì chưa từng đổi cái khác, hôm nay anh đi công tác, cho dù dọn dẹp hành lý cũng sẽ không mang theo máy ghi âm không liên quan đến công việc... Cho nên máy ghi âm kia chắc hẳn ở nơi nào đó trong biệt thự... Cô muốn trộm máy ghi âm kia, mượn dùng một chút!

Kiều An Hảo chạy một mạch lên lầu, đầu tiên là xông vào phòng ngủ, sau đó bắt đầu lục tìm toàn bộ.

Phòng ngủ vốn sạch sẽ ngăn nắp bị cô quấy tung lên thành một nùi, đồ đạt ném khắp nơi, gần như không có nơi để đứng.

Kiều An Hảo lật toàn bộ ngăn tủ trong phòng ngủ, sau đó chạy đến từng căn tìm, cuối cùng là phòng sách của Lục Cẩn Niên.

Trên bàn sách chất rất nhiều giấy tờ, Kiều An Hảo qua loa chuyển đi, liếc mắt nhìn một cái, sau đó nặng nề quăng chúng trở lại trên bàn, có mấy văn kiện rớt trên mặt đấy, giấy tờ tán loạn khắp nơi.

Kiều An Hảo hoàn toàn không có tâm tư để ý tới, ngồi xổm trên mặt đất bắt đầu bới tìm ngăn kéo bàn làm việc, nhìn đồ bên trong đều là văn kiện... cô không nhịn được hơi nhíu mày lại, chuyển cái ghế đứng lên trên, kéo từng giá sách ra.

Trên giá sách, cuối cùng Kiều An Hảo cũng tìm được chìa khóa tủ trong ngăn tủ góc phải phía dưới.

Kiều An Hảo cầm lấy chìa khóa, nghĩ đến khi nãy mình lật đông lật tây có thấy một ngăn kéo có khóa, vì vậy vội vàng xoay người cầm chìa khoá chọc chọc vào lỗ khóa, lúc thử đến chìa thứ ba thì ổ khóa "rắc" một tiếng, được mở ra.

Kiều An Hảo kéo ngăn tủ ra, đập vào mắt lại là đóng bao thuốc lá "Cửu ngũ chí tôn".

Kiều An Hảo nhíu mày, không cần suy nghĩ đã ôm toàn bộ số thuốc lá đó ném vào trong thùng rác bên cạnh, sau đó ở phía dưới cùng, cô nhìn thấy một cái điện thoại di động, một cây bút ghi âm, một tờ giấy hôn thú đỏ rực, còn có một túi giấy.

Kiều An Hảo cầm cây bút ghi âm lên trước, ấn công tắc bật, lập tức có âm thanh truyền ra.

"Tại sao mày phải làm vậy? Mày..."

Qua chừng mười giây, bên trong truyền đến một giọng nữ, Kiều An Hảo lập tức nhận ra, đó là giọng của Hàn Như Sơ, chỉ là lời bà ta còn chưa nói xong đã bị Lục Cẩn Niên cắt ngang: "Mày không thấy có lỗi với Gia Mộc đã từng cứu mạng mày sao? Những năm này Gia Mộc đối xử tốt với mày như vậy, mày đều quên rồi à? Rốt cuộc mày có lương tâm hay không? Bà Hàn, những lời kế tiếp có phải chính là những lời này không?"

Trong máy ghi âm dừng lại chút, giọng của Lục Cẩn Niên vang lên: "Tôi có thể nói rõ cho Hứa Gia Mộc biết, tôi làm những chuyện này không có thẹn với lương tâm! Còn bà thì sao? Bà Hàn, bà có thể giống như tôi, bình thản mở miệng nói với Hứa Gia Mộc, người làm mẹ là bà làm những chuyện không thẹn với lương tâm sao?"

"Nực cười, mày cướp thứ thuộc về Gia Mộc, còn dám nói đạo lý không thẹn với lương tâm với tôi, mày đừng quên, mày chính là đứa con riêng không nên có mặt trên thế gian này, mẹ của mày là kẻ thứ ba không thể lộ ra ngoài ánh sáng, tôi là mẹ ruột của Gia Mộc, sao có thể làm những chuyện không có lương tâm với nó? Tôi nói cho mày biết, cho dù xí nghiệp Hứa thị trở thành của mày, mày vẫn không sửa được thân phận con riêng của mày, sửa không được thân phận kẻ thứ ba của mẹ mày!"

"Đúng vậy, mẹ tôi xác thực là tiểu thư, mẹ tôi xác thực trở thành kẻ thứ ba, sinh tôi ra, bà đã nhận được sự trừng phạt xứng đáng rồi, tôi cũng nhận được sự trừng phạt tôi nên nhận rồi, cho dù mẹ tôi không chói lọi, nhưng trong lòng đứa con trai này, bà vẫn là người mẹ tốt, người mẹ vĩ đại, lúc nào cũng tốt hơn hung thủ giết người là bà!"

"Mày nói vậy là có ý gì?" Giọng điệu của Hàn Như Sơ mang theo vài phần kinh ngạc.

"Bà nói, nếu Gia Mộc biết hai tay mẹ cậu ta dính đầy máu, ngay cả một bào thai hai tháng cũng không tha, bà cảm thấy cậu ta sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn người mẹ là bà?"

"Thì ra mày đều biết cả."

"Đúng, đương nhiên tôi biết tất cả, cái thai chết trong bụng Kiều An Hảo là do bà ban tặng, thuốc ngủ, tổ yến, bà Hàn chuẩn bị thật đúng là đầy đủ tỉ mỉ, chỉ là vẫn để lộ ra sơ hở."

"Mày biết khi nào?"

"Cho nên, công trình tôi đầu tư mấy trăm triệu, sở dĩ đến cuối cùng bị ngâm trong nước, là mày thiết kế ở sau lưng? Thị trường chứng khoán của xí nghiệp Hứa thị giảm xuống cũng do mày thúc đẩy? Mục đích của mày, chính là vì chiếm đoạt xí nghiệp Hứa thị để tôi và Vạn Lý hai bàn tay trắng! Đúng không?"

Lúc này giọng của Hàn Như Sơ rõ ràng không còn khí thế như lúc nãy, mặc dù tốc độ nói chuyện vẫn bằng phẳn,g nhưng rõ ràng hô hấp đã dồn dập.

"Đúng vậy."

"Rốt cuộc như thế nào mày mới bằng lòng buông tay? Chuyện là do một mình tôi làm, mày có thể nhằm vào tôi..."

"Bà Hàn, nếu bà gọi điện thoại là vì muốn tôi thả cho bà nếu như, vậy thì tôi nói cho bà biết... Nằm mơ đi!"

Theo câu nói tràn đầy quyết đoán sau cùng của Lục Cẩn Niên, âm thanh trong bút ghi âm cũng biến mất theo.

Kiều An Hảo nắm chặt cây bút ghi âm, dùng sức mím môi, sau đó nhét bút ghi âm vào trong túi áo của mình, cô rủ mắt xuống, dừng ở trước ngăn kéo một lát mới ngẩng đầu lên, tầm mắt dừng ở trên cái điện thoại ở bên trong.

Đây là điện thoại lúc trước Lục Cẩn Niên dùng... Nó được mua sau khi xảy ra sự cố trong lúc quay phim "Thần kiếm", dùng chưa được bao lâu, không khác với điện thoại mới là bao, vì sao anh lại không dùng nữa?

Bạn đang đọc Hôn Trộm 55 Lần của Diệp Phi Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.