Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Cẩn Niên, em mang thai (10)

Phiên bản Dịch · 738 chữ

Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo cùng bước vào thang máy lên tầng, trong thang máy vô cùng yên tĩnh, ngoài hai người phục vụ khách sạn, chỉ có hai người bọn họ.

Toàn thân Lục Cẩn Niên lạnh lùng đứng đó, tay nắm va li hành lý, Kiều An Hảo đứng bên cạnh anh, tầm mắt vẫn luôn đặt trên người anh, vậy mà anh lại như không hề thấy Kiều An Hảo, một cái liếc mắt cũng không lạc trên người cô.

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên coi thường, trong lòng có chút buồn bã, từ khoảnh khắc cô nhìn thấy Lục Cẩn Niên, đã muốn giải thích với anh chuyện lúc trước mình lỡ hẹn, nhưng khi ở trong công viên Tây Giao, anh vừa nhìn thấy cô liền đi, ở trong nhà bà, anh trực tiếp tiễn khách, ở trong khách sạn, cô chỉ vừa mới nhắc đến đêm hôm lễ tình nhân, đã bị anh phẫn nộ khác thường ném ra khỏi phòng, nhưng lúc này đây anh và cô đang ở trong thang máy, sao anh không xua đuổi cô…

Nghĩ tới đây, Kiều An Hảo đột ngột mở miệng, phá tan bầu không khí tĩnh mịch trong thang máy.

Cô sợ mình lại giống như lần trước, chưa nói hết câu đã bị anh nắm cổ, không cho nói tiếp, vì thế liền dùng tốc độ nhanh nhất, trực tiếp đưa ra vấn đề trọng điểm, đơn giản rõ ràng nói ra: “Em ở bệnh viện.”

Nhân viên phục vụ là người Mĩ tóc vàng mắt xanh, nghe không hiểu tiếng Trung, nhưng lại cho rằng Kiều An Hảo đang tự nói chuyện một mình, vì thế quay đầu mỉm cười nhìn cô, kết quả lại phát hiện Kiều An Hảo đang nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, liền cho là hai người quen biết nhau, đành đem lời tới bên miệng nuốt trở vào bụng.

Đè nén trong lòng rốt cuộc cũng nói ra, khiến cho đáy lòng Kiều An Hảo thoải mái hơn một chút, tiếp tục bổ sung: “Đêm hôm lễ tình nhân ấy, em không tới gặp anh, là vì em ở trong bệnh viện…”

Lục Cẩn Niên nắm chặt va li hành lý trong tay, gia tăng lực, sau đó trên mặt của anh liền hiện lên một tia tự giễu.

Vừa nghe thấy cô nói cô nằm viện, trong lòng anh chợt nổi lên một tia đau lòng.

Anh thật là hết thuốc chữa rồi, dưới tình huống bị cô thương tổn thành như vậy còn cùng cô là chuyện điên khùng.

Thậm chí bây giờ thấy cô một thân một mình tới Mỹ, biết là cô đi theo anh, lại vẫn cố ý đợi cô nhiều lần.

“Tôi đã nói với em rồi, tôi không muốn nhắc tới chuyện trước kia!” Lục Cẩn Niên không biết là đang tức giận chính mình hay là đang tức cô nữa, mở miệng nói chuyện, giọng điệu mang theo vài phần gây sự, dứt khoát gọn gàng ngắt lời cô: “Không cần biết em kiếm cớ gì, hay là em thật sự nằm viện, kể cho tôi nghe đều không có tác dụng, tôi cũng không có hứng thú nghe! Tôi nghĩ trong lòng em nên rõ ràng một chút, điều tôi để ý không phải là em vì sao không tới gặp tôi, mà là…”

Lục Cẩn Niên nói tới đây bỗng nhiên dừng lại.

Lục Cẩn Niên, rốt cuộc là mày điên cùng cô ấy đến khi nào?

Rõ ràng đã nói là sẽ quên đi, vậy cần gì phải nhiều lời vô nghĩa với cô ấy như vậy?

Chẳng nhẽ muốn giẫm lên vết xe đổ, lại một lần nữa hưởng thụ loại cảm giác sống không bằng chết ấy sao?

Lục Cẩn Niên có chút thảm thương nhắm hai mắt lại, đem nửa câu sau “Em gửi cho tôi những tin nhắn này…” cường bạo ép trở về trong bụng, đổi thành một câu nghiến răng nghiến lợi “Thôi!”

Sau đó, Lục Cẩn Niên mở mắt, trên mặt khôi phục vẻ lạnh lùng, mở miệng mang theo thanh âm lạnh giá tẻ nhạt: “Tiểu thư Kiều, tôi không quan tâm lần này cô tới Mỹ là ôm theo mục đích gì, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, tôi không muốn có bất kỳ quan hệ gì với cô nữa.”

Bạn đang đọc Hôn Trộm 55 Lần của Diệp Phi Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.