Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai câu “Yêu” (11)

Phiên bản Dịch · 768 chữ

Kiều An Hảo đã hoàn toàn không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào trong phòng bao, trong đầu nghĩ nhiều thứ rất lộn xộn, vì sao Lục Cẩn Niên muốn nắm tay cô? Rốt cuộc trong lòng anh đang nghĩ gì? Sẽ không phải vì thích cô chứ…. Nhưng anh đã từng nói, cả đời này cho dù người trong lòng anh là ai, cũng không có khả năng là cô….

Trong lòng Kiều An Hảo có ngọt ngào, có chua xót, cứ như vậy bên ngực trái nơi mềm mại nhất không ngừng va chạm.

Kiều An Hảo cũng không biết rốt cuộc mình và Lục Cẩn Niên nắm tay trong thời gian bao lâu, cuối cùng lòng bàn tay hai người đều là mồ hôi, dính dính bẩn bẩn, nhưng cái cảm giác này tuyệt đối không ghét, ngược lại còn khiến cô cảm thấy có phần hạnh phúc.

“Bài hát tiếp theo ai chọn?” Tống Tương Tư hát liên tục ba bài hát của mình, ngồi trên ghế đạo diễn, mở miệng hỏi.

Ánh mắt Kiều An Hảo nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, không có chút phản ứng nào.

"《 Tuổi thanh xuân có anh 》, là ai chọn hát?” Lại có người khác hùa theo hỏi.

Kiều An Hảo vẫn im lặng như cũ.

Mấy bài Tống Tương Tư hát là Kiều An Hảo bấm, cho nên khi mọi người hỏi liên tục mấy lần, cũng không ai trả lời, liền mở miệng gọi Kiều An Hảo một tiếng: “Tiểu Kiều!”

Kiều An Hảo nghe thấy Tống Tương Tư gọi, rốt cuộc từ trong thế giới của mình phục hồi lại tinh thần, nhìn Tống Tương Tư không hiểu vì sao, chớp mắt, “Hả?” một tiếng, còn nói thêm: “Chị Tương Tư, sao ạ?”

Tống Tương Tư quơ quơ microphone: “Bài hát 《 Tuổi thanh xuân có anh 》dưới đây có phải em bấm chọn không?”

Kiều An Hảo vội vàng gật đầu, sau đó vội vàng rút tay mình từ trong lòng bàn tay Lục Cẩn Niên ra, đứng lên.

Lục Cẩn Niên ngồi trên ghế sofa cũng theo đó hoàn hồn, vẻ mặt bình thản như trước, nhưng tay nhẹ nhàng nắm chặt lại, như muốn cảm giác vừa lúc nãy nắm tay Kiều An Hảo, giữ mãi mãi trong lòng bàn tay.

Kiều An Hảo nhanh chóng tới trước mặt Tống Tương Tư, nhận microphone.

Nam số ba ngồi trước bàn chọn bài, lúc đang chuẩn bị phối hợp bối cảnh âm nhạc, bỗng kinh ngạc hô lên một câu: “Ơ, sao bài 《 Tuổi thanh xuân có anh 》chọn hai lần? Tiểu Kiều, em ấn nhầm sao?”

Kiều An Hảo còn chưa từng theo sát Lục Cẩn Niên ở trước mặt nhiều người như vậy, phục hồi lại tinh thần khi vụng trộm cầm tay, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, đối mặt với câu hỏi số của nam số 3, đầu óc phản ứng hơi chậm, còn chưa trả lời, Lục Cẩn Niên bỗng nhiên lên tiếng: “Là tôi ấn chọn.”

Kiều An Hảo kinh ngạc nhìn về phía Lục Cẩn Niên, anh thế mà lại chọn ca khúc giống y đúc bản thân mình? Sau đó trong lòng dâng lên niềm vui sướng không nói nên lời, bởi vì cùng yêu thích một ca khúc với anh.

“Anh Lục vậy mà lại chọn bài hát giống Tiểu Kiều, vậy không bằng hai người hát song ca đi.” Có người thừa dịp có men rượu đề nghị.

Từ lúc nãy tới giờ chỉ có một người hát, quả thực cũng rất vô vị, với đề nghị này, những người khác cũng không trêu chọc mà tỏ vẻ đồng ý.

Kiều An Hảo thật sự không dám tự tiện quyết định, vì thế nhìn về phía Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên ngồi trên ghế sofa im lặng chừng hai giây, sau đó không nói tiếng nào đứng lên, cầm một microphone khác, đi tới bên cạnh Kiều An Hảo.

Khi nam số 3 ấn màn hình bối cảnh âm nhạc, thoáng cái trong phòng bao yên tĩnh lại, Lục Cẩn Niên làm tư thế “Mời” với Kiều An Hảo giống như với các phu nhân. Kiều An Hảo nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, đáy lòng nhảy có tiết tấu, sau đó mở miệng hát câu đầu: “Vẫn luôn nhớ lại năm ấy, bàn học loang lỗ, ngẩn người khi nhìn hình bóng của anh, có lẽ anh không biết khi em còn nhỏ, bí mật thời niên thiếu ẩn giấu dưới đáy lòng.”

Bạn đang đọc Hôn Trộm 55 Lần của Diệp Phi Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.